41 Hai tiếng súng vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh nãy giờ , tôi nhắm mắt chờ cái chết cận kề với mình. Nhưng không sao , tôi mở mắt ra , thấy mình vẫn toàn vẹn không bị sứt mẻ chút gì.
42 - Tại sao lại bỏ trốn ? _ Ba tôi gằn giọng , tôi không vì thế mà sợ hãi lúng túng , bình tĩnh cho ba một lí do mà thường thì người ta coi đó là cãi lại ba mẹ - Con đâu có bỏ trốn , con bị bắt cóc chứ bộ ! - Nói láo ! Mày không bỏ trốn thế sao cái Châu nó lại trở thành cô dâu thay mày ? - Ừ thì.
43 Chỉ một lần này thôi , cho tôi ích kỉ nốt lần cuối , nếu như vừa gặp đã nói lời chia tay , tôi sợ mình không có can đảm. Ngày trước người tỏ tình là Tuấn nhưng đến bây giờ người đề nghị chia tay lại là tôi , như vậy quá không công bằng với Tuấn nhưng tôi không thể không làm như thế , cũng là tốt cho cả tôi lẫn cậu ấy.
44 Tôi chạy thật nhanh ra " bờ hồ Hạnh Phúc " , đứng đó khóc một mình , thầm tự nhắc nhở bản thân cho tôi yếu đuối nốt lần này thôi, tôi nhất định sẽ mạnh mẽ đứng lên mà không vấp ngã nữa.
45 Mấy ngày qua , tôi ngồi trong lớp mà cứ ngẩn ngơ ngơ ngẩn hoài , đầu óc lúc nào cũng lên tận chín tầng mây , tâm hồn vi vu theo làn gió.
46 - Cô cần phải biết sao ? _ Thiên khinh bỉ nhìn tôi - Tôi không cần biết cũng được. Nhưng tôi e rằng nếu không nhờ tôi anh cũng không gặp được hắn đâu ! _ tôi đe dọa , kì thật cũng hơi sợ khi đối mặt với Thiên - Được ! Tôi muốn đấu với hắn vài hiệp , cô có thể giúp sao ? Tôi biết hắn rất ghét kẻ phản bội , có khi bây giờ hắn nghi ngờ cô rồi cũng không chừng , hắn là một con sói lão luyện trên thương trường đó ! - Khá khen anh cũng hiểu nhiều về hắn quá nhỉ ? Nhưng đâu có hiểu hắn bằng tôi ! Yên tâm đi , cho tôi thời gian thi đấu , tôi nhất định sẽ hẹn hắn ! _ Tôi hứa - 8 giờ tối chủ nhật tuần sau tại Vân Thiên Club ( cái này được viết tắt là VTC đó ạ ! ) Lời cô tin được không ? _ Thiên nhíu mày , không cam lòng nói ra thời gian cùng địa điểm rồi cầm tách cafe lên uống - Yên tâm đi ! Tôi đi trước đây , ở lại hưởng thụ chút cuộc sống vui vẻ đi nhé ! Bye ! _ Tôi nhanh chân chuồn lẹ không lát hắn mà phát hiện tôi giở trò với hắn thì tôi sẽ chết chắc.
47 - Chỉ muốn đùa em chút thôi mà ! Sao em lại đến đây ? Lại còn nghịch mấy thứ này nữa. Đây là hằng thật , không cẩn thận mất mạng như chơi ấy chứ ! _ Kỳ nói- Tất nhiên là em biết đây là hàng thật rồi.
48 Chủ nhật tuần sau , 8 giờ đúng , tôi đòi bằng được Kỳ cho tới Vân Thiên Club. Tới nơi , ở bên trong rất ồn ào , náo nhiệt , nhộn nhịp. Toàn những dây đèn nhấp nháy lóa cả mắt , lại còn những người nhảy như điên.
49 Thấy tình hình căng thẳng , tôi không quan tâm tới tính mạng có gặp nguy hiểm hay không , trực tiếp lao ra đứng giữa hai khẩu súng. Kỳ thấy vậy quát tôi : - Em điên sao ? Tránh ra ! Đây không phải chuyện của em , như thế sẽ mất mạng đấy ! - Anh mới điên đó ! Tự dưng không đâu rút súng ra làm gì ? Anh tưởng mình làm như thế thì là anh hùng chắc ! ( Quay ra Thiên ).
50 [ Còn lại Nam và Vũ , hai người lắc đầu ngao ngán vì có một chị hai quá ư là trẻ con nhưng lại rất dễ thương như cô. Chị Hai của bọn họ đúng thật là khác người khiến bọn họ ngay lần đầu tiên gặp mặt đã có rất nhiều ấn tượng : tính cách thì đa hình đa dạng , bình thường thì đầu óc chậm hiểu , non nớt , ngây thơ như đứa trẻ chưa hiểu sự đời , khi thì hồn nhiên cười nói vui vẻ , có khi thì lại đột nhiên tức giận làm người ta không thể nào lường trước được , nhất là những kẻ nào đắc tội với cô là chết không toàn thây rồi.
51 Kỳ ở nhà mấy tháng dưỡng thương , ngày nào tôi cũng tận tâm chăm sóc hắn. [ Cô chăm sóc anh cũng rất là dịu dàng và chu đáo nha. Thật không thể ngờ một cô gái nghịch ngợm còn thích phá phách lại hay gây chuyện lại có thể chăm sóc người ta tốt đến vậy , còn hơn những người vợ bình thường nữa đó : ngày ngày đều chuẩn bị cháo cho anh , hay kiểm tra vết thương và còn giúp anh ngày ngày thay băng ,.
52 - Đến khi nào về bảo lão Kỳ đưa đi chơi , còn bây giờ ngồi xuống dùm em cái ! _ Trúc lên tiếng khuyên bảo tôi - Nhờ phước của tao chúng mày mới được đi mui trần đó , còn không biết hưởng thụ nữa ! _ Tôi nói , nhìn xung quanh và rồi bỗng nhiên chăm chú vào cái gương.
53 Tôi được Huy đưa đến lễ đường , tôi xuống xe , mặc kệ hắn , kéo hai phù dâu của mình vào trong. Nhưng tôi kéo mãi cái Châu nó mới chịu đi , thật kì lạ ! Nhưng do hôm nay là ngày đại sự liên quan đến cả đời của tôi nên tôi tạm thời tha cho nhỏ , sẽ không tra hỏi đến cùng nữa.
54 - Cô !. . . Tôi không cần biết , cô đi theo tôi _ Thiên bỗng nhảy lên chỗ làm lễ , kéo tay tôi , tôi giằng lại , hét to - Anh định làm gì ? - Đi theo tôi rồi cô sẽ biết ! _ Thiên tiếp tục lôi kéo.
55 Tôi sở dĩ nói như thế là muốn cho Thiên bỏ cuộc , chứ tôi đối với Kỳ vẫn không chút cảm giác , chỉ là do Hợp đồng quy định nên tôi bắt buộc phải làm thế.
56 - Sao lại gọi là bác ? Phải gọi là mẹ mới đúng chứ ! _ Mẹ tôi sửa - Gọi một tiếng đi nào ! _ Bác Ngọc và cũng chính là mẹ chồng tôi nói - Dạ. . . MẸ ! _ Từ " mẹ " này thốt ra từ trong miệng tôi rất khó khăn nha.
57 Một lát sau , tôi lại ló đầu ra , gọi Kỳ. Hắn không biết từ đâu , trả lời : - sao vậy ? - Mang hộp em ít quần áo của anh vào đây , em quên chưa mang đồ đến rồi ! _ Tại sao tôi lại nói như vậy ? Vì trước hôm đám cưới mấy hôm , theo phong tục của người Việt Nam , nhà gái không được ở cùng nhà với nhà trai * đúng không mấy bạn , phần này mình cũng không biết nhiều cho lắm , ai thấy sai cho ý kiến để mình sửa nhé ! * nên tôi phải về nhà.
58 - Lại đây ! _ Kỳ vẫy tay gọi tôi đang ngồi chán nản một góc. Tôi như một cỗ máy được điều khiển , từ từ đi đến chỗ Kỳ. Vừa mới tới nơi , bỗng bị Kỳ kéo vào lòng , tôi giẫy giụa trong sợ hãi , quát lên : - Anh định làm gì ? _ Kỳ nhếch mép _ một đường cong hoàn hảo hiện lên , hắn nói - Không nhớ anh vừa mới nói gì hay sao ? - Nói gì là nói gì ? _ Tôi ngây ngô hỏi , Kỳ được thế chế nhạo - Anh tưởng em thông minh lắm mà ! Anh vừa mới nói ' đêm nay là đêm tân hôn của chúng ta ' , vậy em biết đêm nay chúng ta nên làm gì chứ ? - Làm gì là làm gì ? Anh muốn xử lí em như thế nào đây ? _ Tôi tiếp tục giả ngây ngô.
59 [ Vừa nãy anh cũng hú hồn , định trêu cô một chút , cứ nghĩ cô sẽ không dám nhảy. Ai ngờ đâu cô lại có hành động dại dột đến như vậy , đúng là con giun xéo lắm cũng quằn , lần sau anh sẽ không dám ép cô nữa.
60 Bây giờ tôi thực sự thấy mình là kẻ ngu ngốc nhất trên đời , tại sao lại đi tin một tên sói già đóng giả cừu non như hắn chứ ? Tôi mặc kệ hắn , không để ý đến hắn chứ không tôi sẽ giận đến mức đứt dây thần kinh não mà đột tử chết mất.