41 Mặc kệ xấu hổ thế nào, ít nhất kết quả tốt là được rồi.
Tôi và Cố Dung Dịch cứ thế hòa hợp như lúc đầu, đương nhiên cái “như lúc đầu” này chỉ là mặt ngoài.
42 Kỳ thực khi đối mặt với việc chồng ngoại tình, chỉ có hai con đường có thể đi.
Một là giống như Dương Dung, coi nhẹ tình cảm, coi trọng vật chất, tiếp tục chung sống với chồng.
43 Lúc này giờ lành đã đến, nghi thức hôn lễ chính thức bắt đầu.
Cửa lớn hội trường tiệc cưới được mở rộng, Tô Vũ mặc áo cưới lộ vai, bước trên thảm đỏ, từ từ tiến vào.
44 Tôi nói chuyện này với Thái Thái qua điện thoại.
Thái Thái nghe xong, trêu: “Ninh Chân, mày đúng là cầm thú, ngay đến nam thanh niên chưa lập gia đình cũng hại.
45 Ngay lúc tôi đang buồn bực vì cái giá trị rẻ mạt của mình trong mắt Khỉ Con thì Cố Dung Dịch không sợ chết kia lại dám gõ cửa.
Tôi dùng một hơi trút toàn bộ lửa giận lên người anh: “Cố Dung Dịch, làm sao anh có thể lấy đồ ăn vặt ra để dụ dỗ con nít giả bệnh chứ? Rốt cuộc anh có tí đạo đức nghề nghiệp nào không hả?”
Lúc này Cố Dung Dịch còn lộ ra ánh mắt vô tội nói: “Ninh Chân, có phải em hiểu lầm gì rồi không?”
Nói xong, anh khẽ nháy mắt đầy hàm ý với Khỉ Con, ý muốn kéo Khỉ Con về cùng trận tuyến với mình.
46 Cách làm của Cố Dung Dịch khiến tôi nghĩ đến hai chữ “đơn giản”.
Tôi còn nhớ cấp hai có một nam sinh thường bắt nạt tôi, mỗi ngày đều cố ý nói những lời khiến tôi tức giận, tôi vắt nát óc cũng không biết bản thân rốt cuộc đã đắc tội với cậu ta chỗ nào.
47 Quyết định cũng quyết định rồi, có dùng dằng nữa cũng vô dụng.
Cả ngày nay, Cố Dung Dịch có gọi điện cho tôi vài lần, nhưng tôi đều không tiếp. Cuối cùng, anh gửi tin nhắn cho tôi: “Làm sao vậy?”
Tôi đoán, chắc anh đang rất hoang mang – rõ ràng tối qua không khí giữa chúng tôi còn rất tốt, mà tôi cũng giống như đã dao động hoàn toàn.
48 Giây phút đó, đầu tôi ong ong tựa như có cây gậy sắt đập mạnh vào, cả người như vô tri vô giác, không biết đau đớn, cũng không biết buồn thương.
Tôi ngồi trên ghế băng chờ ở sân bay rất lâu, chiếc ghế lạnh lẽo, cái lạnh ấy truyền trực tiếp vào cơ thể tôi, hai hàm răng tôi bắt đầu run lên.
49 Vào lúc quyết định sẽ ở bên Cố Dung Dịch, tôi đã biết rằng sau này sẽ có rất nhiều cản trở khó khăn đang chờ đợi chúng tôi phía trước, tuy nhiên tôi đã chuẩn bị xong công tác tư tưởng đối mặt.
50 Nói thật, những lúc ở bên cạnh Cố Dung Dịch tôi cảm thấy rất nhẹ nhõm. Chúng tôi thuộc dạng một đôi tình nhân theo phương thức như một đôi bạn, từ lúc mới bắt đầu đã hiểu rõ những khuyết điểm của đôi bên, hơn nữa từ đó đi sâu tìm hiểu, cho nên khi yêu nhau cũng không có những thứ tình cảm mơ mộng hão huyền gì.
51 Tôi thấy trong chuyện này mình quyết định rất chính xác.
Từ trước đến nay tôi không thích liên lạc với người yêu cũ, nguyên nhân là vì tôi dễ mềm lòng, nếu trong lúc nói chuyện người kia để lộ chút tình nồng mật ý nào đó, tôi sợ mình sẽ quẳng vũ khí đầu hàng mà dẫm lên vết xe đổ.
52 Quãng thời gian ấy, Cố Dung Dịch lại bắt đầu trở nên bận rộn. Hôm đó, vốn dĩ anh ấy nói buổi tối sẽ về ăn cơm, tôi bèn hầm một nồi canh gà, kết quả lúc gần tan ca anh được thông báo lại có một cuộc phẫu thuật khẩn cấp, vì thế đành phải lỡ hẹn.
53 Rất nhanh đồ ăn đã được nướng chín.
Cố Dung Dịch biết tôi thích ăn cay, cố ý quét nhiều ớt trên cánh gà, rồi giống như hiến báu vật mà đưa cho tôi.
54 Sau đêm dã ngoại ấy, quan hệ giữa tôi và Cố Dung Dịch coi như bước vào một giai đoạn mới.
Phần tử có sở thích tám nhảm cuồng nhiệt như Thái Thái đương nhiên không buông tha bất cứ tình tiết nhỏ nào, bày ra tư thế nhất định phải hỏi rõ ngọn ngành chuyện đêm hôm ấy.
55 Tôi không ngờ, những lời tam sao thất bản này lại biến thành tôi cố tình xúi Khỉ Con nhận ba lung tung.
Tôi nghĩ tháng tháng sáu năm nay chắc chắn sẽ có tuyết rơi.
56 Tôi bình tĩnh chỉ ra: “Anh nên suy nghĩ lại, chuyện này là do ai làm mà nên…”
Đổng Thừa Nghiệp hỏi lại: “Là ai làm quan trọng sao? Điều quan trọng chính là hậu quả hiện tại.
57 Mọi chuyện giải quyết xong, tôi như bỏ được tảng đá trên đầu xuống, cả người thoải mái, vội gọi cho Cố Dung Dịch, nhưng anh lại không nghe máy.
Tôi tưởng Cố Dung Dịch đang phẫu thuật, nhắn tin bảo anh khi nào thấy tin nhắn thì gọi lại cho tôi, nhưng đến tối vẫn không thấy anh liên lạc.
58 Đó là một sự cám dỗ rất lớn.
Trước đây tôi có lẽ sẽ không coi trọng thành công trong sự nghiệp như thế này, tuy nhiên trải qua những năm tháng gian khổ trước đây, tôi của ngày hôm nay không rời được cái cảm giác thành tựu thực thụ ấy.
59 Tôi vội vàng bắt xe về nhà, không kịp buông hành lí mà bật TV lên trước tiên, xem tin tức động đất ở thành phố Y.
Trận động đất lần này cấp 7. 0, dư chấn kéo dài, từ hình ảnh phóng viên đưa tin ở hiện trường có thể thấy nhà ở trong khu động đất sụp đổ, quốc lộc và cầu cũng sập, điện nước, các thiết bị thông tin liên lạc đã bị hư hại nghiêm trọng.
60 Càng đến gần với khu vực xảy ra động đất, lộ trình càng gian nan, rất nhiều đường lớn bị sụp xuống, chỉ có thể đi đường nhỏ, cả đoạn đường sóc nảy, mọi người trên xe lắc lư đến mức đều nôn ra.