Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Tử Công Chúa Của Thế Giới Ngầm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 44
Chương mới nhất: Chương 44: Kết Cục
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Cô là sát thủ đứng thứ ba trên thế giới, thần bí, lãnh khốc. Cô là một hacker máy tính tài giỏi, tinh tế ổn trọng. Cô là thiên kim của tập đoàn tài chính nổi tiếng, tài trí.

Danh sách chương Hoàng Tử Công Chúa Của Thế Giới Ngầm


Chương 21

21 “Còn chưa ngốc ha, ông ta chính là một thành viên của Ám U, mượn danh nghĩa võ quán vì tổ chức huấn luyện sát thủ, năm đó nếu không phải tôi kịp thời phát hiện trốn khỏi ông ta, hôm nay tôi đã là thành viên của Ám U”.


Loading...

Chương 22

22 “Kiệt, làm sao bây giờ, chúng ta làm sao mới giúp được Thần”. “Các người không cần lo lắng, cô ấy hiện tại rất tốt” đột nhiên một thanh âm từ phía sau bọn họ truyền đến, hai vợ chồng quay đầu nhìn lại, một cậu bé tuấn tú đẹp trai đứng ở phía sau bọn họ.


Chương 23

23 “Vậy anh dựa vào biện pháp gì có thể tìm được tôi”. “Về sau, Khuê giúp tôi giết cha nuôi của tôi, nhưng thật ra là tôi thuê Khuê đi giết ông ta, làm cho tôi có thể thuận lợi lên làm bang chủ, lên làm bang chủ vốn là tôi đã buông tha cho việc tìm kiếm cô, bởi vì Khuê đã là sát thủ đứng hàng thứ 7 cùng tôi đứng hàng thứ 4, có thể nói là như hổ thêm cánh, ý nghĩ muốn để cho XUYÊN tham nhập vào thế giới đã không còn là mộng tưởng nữa, nhưng giữa lúc tôi đang củng cố tốt cơ sở tiến ra khỏi biên giới Nhật Bản, lại bị Mị ngăn trở, lúc tôi chuẩn bị cùng Mị sống mái với nhau 1 phen, thì tôi lại phát hiện mẹ của cô còn sống, lão Đại của tổ chức Mị rất quan tâm người đàn bà kia, đem bà ta bảo vệ rất tốt, tôi không thể nào hạ thủ.


Chương 24

24 “Vậy anh dựa vào biện pháp gì có thể tìm được tôi”. “Về sau, Khuê giúp tôi giết cha nuôi của tôi, nhưng thật ra là tôi thuê Khuê đi giết ông ta, làm cho tôi có thể thuận lợi lên làm bang chủ, lên làm bang chủ vốn là tôi đã buông tha cho việc tìm kiếm cô, bởi vì Khuê đã là sát thủ đứng hàng thứ 7 cùng tôi đứng hàng thứ 4, có thể nói là như hổ thêm cánh, ý nghĩ muốn để cho XUYÊN tham nhập vào thế giới đã không còn là mộng tưởng nữa, nhưng giữa lúc tôi đang củng cố tốt cơ sở tiến ra khỏi biên giới Nhật Bản, lại bị Mị ngăn trở, lúc tôi chuẩn bị cùng Mị sống mái với nhau 1 phen, thì tôi lại phát hiện mẹ của cô còn sống, lão Đại của tổ chức Mị rất quan tâm người đàn bà kia, đem bà ta bảo vệ rất tốt, tôi không thể nào hạ thủ.


Chương 25

25 Khuê vội vàng ôm lấy anh trai đặt lên giường, để cậu ta xử lý vết thương trên người “Anh tôi tại sao lại như vậy, người nào đả thương anh ấy ““Thật xin lỗi, tôi là bất đắc dĩ “ nhìn Liệt nằm bất tỉnh trên giường xin lỗi Khuê.


Chương 26

26 “Thật không định giải thích chút nào sao?” Vũ nhìn như bình tĩnh, tại sao không thể nói cho anh biết, chẳng lẽ anh không đáng giá được tín nhiệm sao? “Thật xin lỗi, tớ không có gì để giải thích, chuyện thì như các cậu thấy đấy” Mộng ôm gối, cuốn rúc vào trên ghế sa lon.


Chương 27

27 “Phải không? Rất đẹp a! Có thể dẫn tôi xuống xem một chút không?” Mộng chú ý thấy anh ta đau thương nói sang chuyện khác, gật đầu dẫn xuống lầu “Oa! Nơi này lại còn có xích đu!” Mộng đi tới rừng hoa anh đào, gió nhẹ thổi qua, một trận mưa anh đào rơi xuống, Mộng đứng dưới cơn mưa hoa đưa hai tay ra hứng lấy, mặc cho cánh hoa bám vào trên người.


Chương 28

28 Ôm từng người “Mộng, mấy ngày qua cậu ở đâu, chúng tớ tìm cậu tìm thật cực khổ nha” Phỉ“Đúng vậy, còn có người hung ác nói rằng nếu cậu mà xảy ra chuyện gì sẽ không bỏ qua cho tớ đâu” tôi liếc Vũ một cái, mới chú ý tới ngoài cửa còn có một người “Ân! Mộng, kia là ai, không giới thiệu một chút sao?” Kỳ quái, cảm giác người này nhìn rất quen mắt, thật giống như đã gặp nhau ở nơi nào! Lại nhất thời không nghĩ ra.


Chương 29

29 “Cậu đi đâu vậy “ Phong nửa nằm nửa ngồi ở đầu giường nhìn Thần nhảy qua cửa sổ đi vào, cô sang phòng Đằng Mộc làm gì, còn đi lâu đến như vậy, trong lòng thật rất khó chịu “A! Không có gì, một chút chuyện nhỏ” trở lại trên giường làm ổ trong ngực Phong.


Chương 30

30 “Các người đang đợi tôi sao?” Cố ý giả ngu hỏi bọn họ, người đàn ông ở giữa cái gì cũng không nói vung tay lên, những Ninja khác nhanh chóng vây quanh tôi, lấy ra roi chuẩn bị nghênh chiến.


Chương 31

31 Nếu như thời gian có thể vẫn dừng lại vào giờ khắc này thì thật là tốt! (*__* ) hì hì… , tuy có một chút tham lam. Rất nhanh hôm nay đã là ngày thứ ba, bởi vì bị thương, nên tất cả mọi người không để cho tôi đi loạn hay làm bất cứ chyện gì, nhưng là, tôi từ U biết được rằng Đằng Mộc có phái thân tín đến Hồn Tế nhờ giúp đỡ, nhưng phần lớn đều là bị từ chối, tôi nghĩ anh ta hiện tại hẳn là không nhịn được chắc sẽ sớm tới tìm tôi đi! Suy nghĩ một chút gọi mọi người lên.


Chương 32: Sự Yên Tĩnh Trước Cơn Bão Táp

32 Chết tiệt, làm sao lại không thấy, rốt cuộc đã đi nơi nào, chẳng lẽ đúng như lời Thần nói, ông ấy đã xảy ra chuyện sao? Không, sẽ không! Đằng Mộc đi tới vùng ngoại ô của một thôn trang, nơi này chỉ là thôn trang nhỏ rất bình thường mà thôi, sẽ không ai hoài nghi Thượng Đảo Hùng lại trốn ở chỗ này, làm sao lại có thể không thấy! Lấy điện thoại di động ra lần nữa gọi điện thoại cho ông “Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được” có lẽ đã tắt máy, mọi thứ trong phòng đều ổn, không có bất kỳ dấu vết đánh nhau và vết máu, quần áo và đồ dùng hằng ngày đem theo cũng còn ở đây! Chẳng lẽ ông ấy tự mình rời khỏi thôn, sẽ không, ông ấy sẽ không ra ngoài vào lúc này, chẳng lẽ là do Ám U xảy ra chuyện gì? Hay là? Trời ạ, không dám lại nghĩ tiếp! Vội vàng chạy đến Ám U! Lo lắng lái xe trên đường lớn “Tích tích” đường hôm nay sao lại bị kẹt xe thế này! Lo lắng bóp kèn! Nhanh lên một chút a nhanh lên! Tại sao trong lòng có cảm giác rất lo sợ.


Chương 33: Kẻ Thắng Lợi Cuối Cùng

33 “Nói thật, tớ không muốn làm như vậy, nếu như đem Đằng Mộc đẩy ra ngoài, anh ta sẽ rất nguy hiểm! Nhưng nếu không đẩy ra, cuộc chiến này như thế nào cũng không thể đánh!” Thật là làm khó a, rõ ràng đã đáp ứng Đằng Mộc sẽ bảo vệ anh ta, rõ ràng hứa hẹn với Mộng sẽ cứu mạng anh, bây giờ ngược lại muốn đem anh ta đưa vào miệng cọp, phải mà có biện pháp vẹn cả đôi đường thì thật tốt! Ai! Khuôn mặt lo lắng buồn rầu ngồi ở một chổ.


Chương 34: Trở Về Nước

34 Khi trở về, cả nhóm đi bằng máy bay dân dụng, từ lúc lên máy bay thì tôi làm tổ trong lòng Phong ngủ thẳng tuốt, cả nhóm ngồi ở khoang hạng nhất, người trong khoang cũng không nhiều! Rất thanh tịnh ! Những người khác thì vây lại chơi Đấu Địa Chủ (Landlords-Bài Tú Lơ Khơ), chơi đến quên cả trời đất! Mà tôi với Phong cũng không nói một câu! Buồn ngủ! Mấy giờ sau, máy bay hạ cánh! Nhóm chúng tôi xách hành lý rời khỏi phi trường, dọc theo đường đi gây nên một trận xôn xao! Không có biện pháp, ai bảo chúng tôi ai cũng là tuấn nam mỹ nữ chứ? Muốn giao thông không tắc nghẽn là không được mà! (anchan: mý đứa này mắc bệnh YY a)Ra khỏi đại sảnh, xe của gia tộc đã đợi ở bên ngoài, chúng tôi lên xe riêng của mình về nhà, thật ra thì rất không muốn về nhà, không muốn nhìn thấy bọn họ.


Chương 35: Sân Trường Nhạc Đệm

35 Lúc đến trường học thì tiết học đầu cũng đã kết thúc! Đúng lúc trong giờ nghĩ giải lao, mới vừa để cặp sách xuống bàn học xong! Thì điện thoại của Phong vang lên, lấy điện thoại di động ra nhìn sắc mặt liền biến hóa, nói với mọi người một tiếng rồi ra khỏi phòng học! Kỳ quái, anh làm sao vậy! “Hừ! Còn biết trở lại đi học a!” Ân! Làm sao chua như vậy a! Chu Mẫn! Xem ra giáo dục với với cô ta còn chưa đủ khắc sâu a! Nhưng mà cảm giác hình như cô ta thay đổi, có chổ không đúng? Không biết, cảm giác! Mặc kệ nó? Bất kể là ai, chọc tới tôi thì tất cả đều phải chết!“Chu Mẫn, hai tháng không gặp gan lớn rồi Hửm!” Phỉ âm trầm nhìn Chu Mẫn! Hừ! Cái quái gì, còn dám hô hào với bọn cô!“Gan lớn nào bằng mấy người” ôm ngực trong mắt tràn đầy khinh miệt cùng khinh thường còn tồn tại những thứ khác mà chúng tôi nhìn không hiểu!“Hừ! Khuyên cô một câu, nói chuyện chú ý một chút, nếu không” Mộng“Cô muốn làm gì?” Không sợ hãi chút nào, rất không sợ chết a!“Cô “ Phỉ còn muốn nói gì, bị tôi chặn lại.


Chương 36: Thanh Mai Trúc Mã Chuyển Đến

36 Nước mắt từng giọt từng giọt rơi vào trên hình, tại sao lại phản bội tôi! Tại sao? Liếc nhìn dưới lầu, thi thể đã bị khiêng đi rồi, chỉ để lại một mảng máu lớn, ánh mặt trời chiếu đến, phá lệ chói mắt! Có phải là giống như lời cô ta nói anh chỉ vui đùa với tôi? Cầm lấy hình phủi bụi trên người đứng dậy xuống lầu, vừa lúc đụng phải hai cảnh sát“Cô là Băng Thần sao?” Nhìn của bọn họ gật đầu“Chúng tôi là cảnh sát thành phố, mời về cục phối hợp với chúng tôi điều tra”“Các người hoài nghi tôi sao?”“Không có, chẳng qua là điều tra theo lệ, xin phối hợp”“Được, chờ tối đến phòng học lấy cặp sách” vừa mới đến gần phòng học, nghe thấy thanh âm của mọi người“Nhìn xem, giết người lại còn không biết xấu hổ trở lại đây?”“Đúng vậy a, không nhìn ra cô ta ác đến như vậy, lại giết Ngô Hạ, thật là ác độc a “Lạnh lùng nhìn bọn họ, mọi người nhìn thấy ánh mắt của tôi lập tức im lặng, cầm lấy cặp sách ra khỏi phòng học, đi theo đám bọn họ đến cục cảnh sát làm bản tường trình sự việc, trở về nhà trọ, tôi đã dọn ra ngoài, là Phong mua! Hai người cùng nhau bố trí tổ ấm! Chỉ có 100m2, không lớn lắm, nhưng ở một mình vừa đủ.


Chương 37: Lên Núi, Âm Mưu Bắt Đầu!

37 Chúng tôi chạy ra vùng ngoại thành chơi hết cả buổi trưa! Buổi tối đến bar tịch mịch hát karaoke! Lúc 9 giờ Phong đưa Nguyệt trở về! Trong lúc đó Vũ và Hạo nói cho tôi biết rất nhiều chuyện về Nguyệt, Nguyệt kia thật đúng là không đơn giản? Thoạt nhìn rất đơn thuần, tâm cơ lại thâm sâu như vậy! Nhưng mà, tôi sẽ sợ sao? Lúc 10 giờ Phong trở lại! Sáu người chơi đến 11 thì về nhà! Phong đưa tôi về nhà trọ thì cũng trở về! Từ bọn họ tôi biết được Nguyệt không chỉ là bạn cùng bọn họ lớn lên, khi còn bé cô ấy còn cứu Phong một mạng, đối với Phong có ân cứu mạng, cho nên Phong mới đối với cô ta tốt như vậy! Thì ra là như vậy! Cầm lấy chìa khóa vừa mới chuẩn bị mở cửa, cảm giác được phía sau có người đánh lén, lách người sang một bên, đưa chân đá một cái!“A” người nọ không nghĩ tới tôi sẽ phát hiện hắn, cho nên xoay người né đòn!Lấy ra ngân châm bắn về phía huyệt đạo của hắn! Một cước dẫm lên trên người hắn “Nói, người nào phái anh đến ““Cô ” làm sao thân thể lại không thể nhúc nhích được, nữ sinh này không đơn giản! Dưới chân vừa dùng lực “Nói ““Tôi không biết, tôi chỉ là nhận chỉ thị của cấp trên đến dạy dỗ cô một chút mà thôi, những thứ khác tôi cái gì cũng không biết ““Cấp trên của anh là ai” Cấp trên, là Nguyệt sao? Động tác cũng rất nhanh đi! Đáng tiếc! Gặp phải tôi“Cấp trên của tôi là Đường chủ của Hải Quỳ bang”“Cút” rút ra ngân châm, một cước đạp xuống thang lầu! Hải Quỳ bang sao? Một bang phái nho nhỏ lại dám đến chọc tôi! Mở cửa! Đi vào!Tại một quầy rượu! Một người vội vội vàng vàng chạy đến chỗ một cái ghế lô“Tiểu Hắc tử, nhanh như vậy đã trở lại, chuyện làm xong chưa” uống một ngụm bia trấn định một chút“Phi! Tốt cái P a! Ông đây thiếu chút nữa liền không về được” mẹ kiếp , cô nàng kia rất lợi hại, hiện ở trên người còn chưa có hoàn toàn khôi phục cảm giác!“Yo! Xảy ra chuyện gì, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?” Tiểu Hắc tử là người có năng lực đánh đấm mạnh nhất trong đám huynh đệ a! Đối phó với người bình thường không có một chút vấn đề“Mẹ kiếp ! Cái con nhỏ kia quá lợi hại, làm cho trên người ông đây bây giờ vẫn còn tê ““Hả! Vậy chúng ta không phải là nên nói cho lão đại biết a!” Ngồi đó nghĩ xem, gật đầu, phải nói cho lão Đại mới được, chuyện này bọn họ làm không được, nghĩ xong dẫn theo vài người đi vào trong bang“Hừ! Phế vật! Một đứa con gái cũng làm không xong, giữ lại các người còn ích lợi gì” ai! Vậy như thế nào ăn nói với cấp trên!“Bang chủ, không phải là như vậy, cái con nhỏ kia thật lợi hại, chúng tôi ngay cả cơ hội đánh trả cũng không có a” trán đổ mồ hôi lạnh, cả người run rẩy! Chết chắc! Chết chắc!“Quên đi, các người đi xuống đi” ai! Thiệt là! Hê! Chúng ta không cần phải chết, đám người liền lăn một vòng chạy ra khỏi phòng!Đi vào phía sau một gian phòng hắc ám“Tiểu thư, thật xin lỗi!”“Làm sao, lại thất bại “ xem ra Băng Thần này không đơn giản a, người bình thường thì đã sớm bị giải quyết! Xem ra tôi phải nghĩ biện pháp khác rồi!“Vâng, là thuộc hạ làm chuyện bất lực, xin tiểu thư trách phạt ““Quên đi , chuyện này không thể hoàn toàn trách các người, là tôi coi thường đối thủ, anh đi xuống đi!” Lui ra khỏi phòng vuốt cái trán đẫm mồ hôi! Hô! Kinh khủngNgủ một giấc thật ngon đến hừng sáng! Duỗi cái lưng mỏi nhừ, kéo ra rèm cửa sổ! Lại thấy Phong đứng dưới lầu chờ, thấy tôi, phất tay với tôi một cái! Tôi lấy điện thoại di động gởi tin bảo anh đi lên, mở cửa lập tức thấy Phong từ trong thang máy đi ra ngoài! Đầu mũi cũng đông lạnh đến hồng hồng ! Để cho anh vào nhà! Rót chén nước nóng cho anh ấm áp một chút “Ngốc, tới bao lâu rồi, không biết đi lên a ““Tớ sợ quấy rầy bà xã đại nhân nghỉ ngơi a ““Cậu ngốc hả! Bị cảm làm sao bây giờ a, thiệt là” tôi vội vàng đi rửa mặt thay quần áo, theo Phong đi ăn điểm tâm! Trên đường đi điện thoại của Phong vang lên“Alo ““Nga, Nguyệt a, có chuyện gì không ““Anh đang ở chung với chị dâu em, có gì không?”“Ân, được” lại là Nguyệt sớm như vậy đã gọi điện thoại tới sao!“Bà xã, Nguyệt nói tới tìm tớ cùng đi học, cậu không ngại chứ ““Hừ! Cậu đã đồng ý rồi, tớ còn có thể nói gì a” chán! Thật là chán!“Mất hứng sao?”“Cậu nói đi? Chẳng lẽ tớ phải cao hứng sao?”“Thật xin lỗi nha, sau này sẽ không, tớ bảo đảm” nhìn cái bộ dạng kia, thiệt là! Gật đầu! Chờ trong chốc lát, xe của Nguyệt dừng lại bên cạnh chúng tôi, ba người chúng tôi cùng đi ăn điểm tâm, Nguyệt bày ra bộ dáng vô cùng thân thiện! Hỏi han ân cần với tôi, làm trò trước mặt Phong tôi cũng không thể nào phát giận, cho nên rất giả dối đáp lại ! Chịu tội a!Ba người đi tới lớp, tất cả mọi người rất kỳ quái, nhưng mà cũng chỉ là lén lút bàn tán!Không biết Nguyệt nghĩ thế nào, cảm giác rất lấy lòng ba chị em chúng tôi! Mặc dù chúng tôi không phải là rất thích cô ta, nhưng người ta không phải là đối với bọn họ rất tốt sao? Cho nên cũng miễn cưỡng tiếp nhận cô ta, 4 người thường xuyên tụ tập chung một chỗ nói chuyện phiếm! Sau lại từ từ trở thành bạn tốt! Cũng đến cuối kỳ thi rồi, trường học vì để cho các bạn học có thể phát huy tốt hơn trong kỳ thi, quyết định cho chúng tôi thả lỏng một chút, tổ chức leo núi!Mục đích của chúng tôi chính là núi Điệp Luyến cao nhất thành phố, độ cao khoảng chừng 5000 so với mặt nước biển!Sáng sớm các bạn học liền tập hợp trong phòng học, tất cả mọi người tụ họp chung một chỗ thảo luận, 7 người chúng tôi ngồi cùng một chỗ chơi đùa, thầy giáo rất nhanh đi vào, tuyên bố lên đường, lên xe của trường thẳng tiến đến núi Điệp Luyến! Ngồi trên xe lung la lung lay, lại dựa vào trong ngực Phong ngủ thiếp đi!Hừ! Ghê tởm! Băng Thần, hôm nay sẽ là ngày chết của cô!Trong lòng không khỏi có chút hỗn loạn, có dự cảm xấu! Nhìn khắp bốn phía, là tôi suy nghĩ nhiều sao?“Làm sao vậy, Thần, không thoải mái sao?” Lắc đầu, lại tiếp tục ngủHơn một tiếng sau, xe rốt cục tới núi Điệp Luyến, dừng ở chân núi, mọi người lục tục xuống xe“Thần, đừng ngủ, chúng ta đến rồi?” Phong lay tôi tỉnh, dụi mắt, ngáp một cái, vặn eo bẻ cổ theo mọi người xuống xe! Hô! Đột nhiên đi ra ngoài cảm giác lạnh quá nga! Rùng mình một cái! “Lạnh không?” Phong đưa tay nắm tay tôi xoa xoa “Tay cậu làm sao lại lạnh như vậy a! Đở hơn chút nào không?” Nhìn anh, (*__* ) hì hì… Thật hạnh phúc a!“Được rồi, các bạn học! Chúng ta bắt đầu lên núi đi! Hiện tại chúng ta chia thành vài tổ nhỏ tranh tài xem ai tới đỉnh núi trước có được hay không a ““Ể! Được!” Đại khái chia tổ,“Lên đường” dĩ nhiên 7 người chúng tôi một tổ, chọn một con đường khác trên núi lên đường! Núi tương đối dốc! Vừa rồi không đi theo đường lộ trên núi, cho nên đành phải vừa đi vừa mở đường nên tương đối chậm! Nếu như chỉ có 6 người chúng tôi còn khá hơn một chút, mấu chốt là còn phải chiếu cố Nguyệt yếu đuối, cho nên đi càng chậm! Đi cũng đã hơn 1 giờ mới bò đến được độ cao 800 thước“Tôi thật sự là đi không nổi, nghỉ ngơi một chút đi!” Nguyệt dựa vào trên một thân cây, chúng tôi nhìn cô ta, Phong gật đầu “Được rồi! Nghỉ ngơi một chút đi “Tôi tìm thấy một khối đá tương đối bằng phẳng, phủi lá rụng trên đó “Nguyệt, tới đây ngồi đi ” ” được, cám ơn chị Thần “ tôi đứng bên cạnh Phong trong lúc vô tình nhìn thấy một thân ảnh hiện lên, ân! Phía sau có người theo dõi, mục tiêu là tôi sao? “A, cứu mạng” đang suy nghĩ lại nghe thấy Nguyệt kêu cứu, vừa nhìn, chẳng biết tại sao Nguyệt ngồi trên tảng đá trơn! Tảng đá và cô ta cùng nhau lăn xuống phía dưới, không kịp nghĩ nhiều lấy roi ra cuốn lấy cổ tay Nguyệt, bản thân cũng lăn xuống theo! Dưới tình thế cấp bách, một tay bắt được cái cây bên cạnh, dừng lại! Những người khác lập tức kéo chúng tôi lên! Thật vất vả kéo được chúng tôi lên, tôi cũng mất khá nhiều sức, hai tay thật đau! Mọi người ngồi dưới đất thở hổn hển!Hô! Bởi vì tính đặc thù của roi, cổ tay của Nguyệt hằn lên vết máu, mà cánh tay của tôi cũng bởi vì bị vỏ cây ma sát mà chảy máu! Phong kéo tay của tôi nhướng mày cẩn thận xức thuốc cho tôi “Vù vù có đau hay không a” cười lắc đầu “Không sao đâu, một chút vết thương nhỏ không coi vào đâu nữa” bên kia Phỉ cũng xức thuốc cho Nguyệt, băng bó đơn giản, mọi người tiếp theo đi về phía trước! Mà nguyệt bởi vì mới vừa rồi kinh sợ cùng với thể lực chống đỡ hết nổi, chỉ có thể để Phong cõng đi lên! Nhưng mà như vậy thì tốc độ so với trước nhanh hơn không ít, chẳng qua là mệt cho Phong!Thỉnh thoảng nhìn về phía sau, vẫn cảm giác được tung tích của người phía sau!Không được, phải đi nhanh chút mới được, đoạn đường này địa thế quá hiểm nếu như bọn họ động thủ vào lúc này chúng tôi sẽ xong đời! Vội vàng thúc giục bọn họ đi nhanh một chút! Mọi người mặc dù cảm thấy kỳ quái, nhưng không hỏi nhiều, chỉ muốn nhanh được nghỉ ngơi! Sau dứt khoát chạy! Sáu người một người theo sát một người! Người phía sau biết mình bị phát hiện cũng không giấu diếm nữa, dứt khoát đuổi theo chúng tôi! “Thần, chúng ta bị theo dõi rồi” Phỉ đến bây giờ mới phát hiện phía sau“Cậu thật ngốc! Nếu chúng ta không phát hiện vậy chạy làm cái gì” Hạo gõ nhẹ đầu Phỉ“Nga, tớ còn tưởng rằng các cậu là muốn thi đấu chứ?” Mọi người ngất!Rốt cục lên đến nơi có địa thế bằng phẳng hơn một chút, bởi vì Nguyệt nên Vũ bảo chúng tôi đi trước, Hạo và Vũ ở lại giải quyết người phía sau! Phong vốn là cũng muốn ở lại, nhưng là chúng tôi có đến 4 nữ sinh, huống chi! Mấy người này Hạo Vũ dư sức giải quyết! Chúng tôi cũng không nói gì nữa tiếp tục đi về phía trên, mặc dù là mùa đông nhưng là Phong cõng Nguyệt đi vẫn là mệt chết đi, đầu đầy mồ hôi ! Nguyệt lấy khăn giấy ra lau mồ hôi cho Phong! Bộ dáng rất hạnh phúc, mặc dù tôi biết Phong chỉ xem cô ta như em gái, nhưng trong lòng vẫn có chút không thoải mái! Nổi giận đùng đùng đi ở phía trước! Phong cõng Nguyệt đuổi theo tôi “Thần, đi chậm chút! Mệt mỏi quá nha” đau lòng nhìn anh gật đầu “Quên đi , chúng ta nghỉ ngơi một chút đi! Thuận tiện chờ hai người bọn họ” Phong để Nguyệt xuống! Chúng tôi đều tự tìm chỗ nghỉ ngơi! Ngồi dưới đất, nhìn dưới chân núi! Chúng tôi đã lên đến giữa sườn núi rồi! Phạm vi nhìn so với trước trống trải hơn rất nhiều! Dưới chân núi mưa phùn lất phất, loáng thoáng nhìn không rõ lắm, Phong ngồi bên cạnh tôi ôm chầm tôi “Có phải là có loại cảm giác rời xa phàm trần không, trên đời chỉ mình ta tỉnh ““Cái gì chứ! Thế nhân trầm mê lại chỉ có mình cậu tỉnh, không cảm thấy cô đơn a ““Đúng ha, vậy cậu cùng tớ tỉnh là được rồi! Hắc hắc như vậy ta sẽ không cô đơn nữa” sến chết mất! Vừa nghỉ ngơi trong chốc lát, Hạo và Vũ liền đuổi theo tới, Hạo còn vừa đi vừa oán trách “Thật đúng là, 30 mấy người toàn để cho Vũ một mình dọn sạch, tớ ngay cả cơ hội ra tay cũng không có ““Ha ha rõ ràng là cậu tài nghệ không bằng ai còn không biết xấu hổ oán trách Vũ a” Mộng nghe xong cười to“Hừ! Mới không phải? Tớ chỉ là không muốn động thủ mà thôi!” Hạo không cam lòng yếu thế phản bác trở về!“Phải không? Vậy mới vừa rồi là ai oán trách hả” mọi người cười to!Hừ! Băng Thần, coi như cô mạng lớn! Chỉ là dọc theo đường đi có những người khác bảo vệ không có cơ hội ra tay, chỉ có thể chờ đến đỉnh núi ở tìm cơ hội!“Nguyệt, nhanh lên một chút a.


Chương 38: Gặp Nạn!

38 Bạn học trong lớp vài người thành một tổ phân chia cùng đi tìm bọn họ! Tôi cầm theo túi chườm nóng và một ít thức ăn! Đeo túi cùng Phong dọc theo bên đường vừa đi vừa gọi, nhưng truyền đến vẫn là tiếng vọng của hai người chung tôi! Đi một lúc phía trước có hai lối rẽ, đứng ở giữa hai con đường “Chúng ta chia ra tìm đi! Tớ đi lên cậu đi xuống, 1 giờ sau gặp lại ở chỗ tập hợp”“Tại sao phải gặp lại ở chổ tập hợp a, gặp lại ở chổ này không được sao ““Ngốc, trong núi ẩm ướt như vậy, ai lại muốn ngơ ngác đứng chờ ở chỗ này a! Trở về nơi cắm trại có lửa ấm áp hơn một chút a ““Vậy cậu cẩn thận một chút! Bên tớ nếu không có tớ sẽ đi tìm cậu!”“Biết rồi, thật là càng ngày càng dài dòng, giống như ông cụ non” nói xong cũng chạy đi, để lại Phong ở phía sau oa oa kêu to, hoàng tử lãnh khốc một chút lãnh khốc cũng không có! Là công lao của tôi sao! (*__* ) hì hì…Đi dọc theo đường núi gập ghềnh! Không phát hiện một bóng người “Nguyệt, Chu Mẫn! Các người ở đâu” trong núi quanh quẩn thanh âm của tôi! Thiệt là! Phiền toái muốn chết, không có chuyện gì chạy xa như vậy làm gì! Trong tay quơ nhặt được nhánh cây, trong lòng oán trách, đang lúc ấy thì đột nhiên một cái tay vỗ vào vai tôi! Cho là người xấu đánh lén, trở tay một cái ném qua vai! “A! Là em a, Thần” vừa nhìn lại là Nguyệt! Vội vàng đở cô ta dậy, nhìn xem có té bị thương không! “Không sao chứ! Xin lỗi, chị không biết là em ““Không sao” nhìn mặt tái nhợt cùng lạnh đến cả tay cũng ửng hồng, vội vàng từ trong bọc lấy ra túi chườm nóng cùng một một ít thức ăn cho cô ta “Ấm không! Trong núi lạnh! Em chưa ăn cơm ăn chút gì đi bụng sẽ ấm lên một chút” đưa tay nhận lấy, túi chườm nóng còn rất nóng, chẳng lẽ cô ta là đặc biệt chuẩn bị sao? Nhưng mà, tuy vậy, tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô! Thấy Nguyệt dần dần tốt hơn một chút, nhìn chung quanh “A! Chu Mẫn đâu? Không phải là đi cùng em sao?”“A! Đúng rồi, Chu Mẫn rớt xuống một khe suối trong rồi, em vốn là trở về gọi người đến giúp, nhưng là em lại lạc đường, làm sao bây giờ?” Nguyệt gấp đến độ sắp khóc.


Chương 39: Hiểu Lầm!

39 “Anh ta là ai vậy” mọi người mới phát hiện sư huynh cách đó không xa “A, quên giới thiệu, đây là đại sư huynh của tớ! Anh ấy là cao thủ siêu cấp lợi hại nha”Mọi người vừa đi vừa nói! Bởi vì vết thương ở chân, nên tùy sư huynh cõng xuống núi, vốn là Phong không muốn! Nhưng là! Sư huynh nói đi chậm như vậy không biết đi đến khi nào mới xuống đến núi! Anh đi nhanh! Cõng tôi hay không cũng vẫn nhanh! Không lay chuyển được! Không thể làm gì khác hơn là để cho anh cõng xuống núi! Sự thật chứng minh quả thật là như thế! Sư huynh cõng tôi đi rất nhanh, thậm chí những người khác đều đuổi không kịp! Lúc chúng tôi đến chân núi! Những người khác mới đến dưới sườn núi một chút!“Tiểu Thần, em có biết em hiện tại rất nguy hiểm!” Dừng lại ở chân núi! Sư huynh buông tôi xuống, nghiêm túc nhìn tôi, nguy hiểm! Nghi hoặc nhìn anh“Thân là một sát thủ kiêng kỵ nhất chính là động tình, chẳng lẽ em đã quên sao?” Đúng a! Tôi là sát thủ, không thể động tình!“Nhưng là! Sư huynh, anh biết không? Tình là thứ mà em không thể thao túng, em không có biện pháp” tôi hiện tại đã lún thật sâu! Muốn dứt ra cũng không được rồi“Tiểu Thần, anh biết! Lần này anh tới Trung Quốc có hai mục đích, một là hoàn thành nhiệm vụ thầy giao cho, hai là dẫn em trở về Anh quốc ““Dẫn em trở về Anh quốc, có chuyện gì không?” Kỳ quái! Chẳng lẽ thầy xảy ra chuyện gì, hay là?“Không có, đây là lệnh của thầy có thể là lão nhân gia nhớ em!” Sư huynh nhìn phong cảnh phía xa xa, không nói thêm gì nữa!Sư huynh là con lai Trung- Anh, cũng là đệ nhất sát thủ của thế giới! Anh tên là William Kiệt Khắc! Là đồng môn của tôi! Đồng thời cũng là tổng tài tập đoàn JK công ty đa quốc gia! Một đầu tóc dài màu vàng kim xõa trên vai biểu hiện ra vẻ kiêu ngạo bất tuân của anh! Anh có ánh mắt đặc biệt thâm thúy của người Anh quốc! Nhìn như đa tình kì thực là vô tình! Mũi ôi mỏng! Khóe miệng vĩnh viễn treo nụ cười tà mị! Làm cho người ta có cảm giác nguy hiểm nhưng vẫn bất giác đến gần! Anh tuấn mỹ không kém Phong chút nào!“Vậy nhiệm vụ lần này của sư huynh là?” Chuyển tầm mắt nhìn tôi, khóe miệng vẫn là tà tà mỉm cười“Em đã quên ư? Không nên hỏi thì đừng hỏi, Tiểu Thần, em thật thay đổi quá nhiều” phải không? Tôi thật đã thay đổi sao?“Vậy chuyện này là tốt hay xấu?” Lẩm bẩm“Em cảm thấy thế nào?”“Sư huynh, anh có yêu ai chưa? Muốn dùng cả tánh mạng bảo vệ người đó? Nếu như một ngày không thấy sẽ vấn vương! Nếu như không có tin tức sẽ phát điên! Chỉ cần được ở bên người đó sẽ rất vui vẻ rất hạnh phúc!” Có sao? Hẳn là vậy sao! Không biết cô ấy ở Anh quốc hiện tại đang làm gì? Có nhớ tới tôi không? Nhìn bộ dạng sư huynh, tôi nghĩ sư huynh cũng đang bị lún sâu vào! Mọi người thở hỗn hển đi tới bên cạnh chúng tôi! Thở hào hển! Hô! Người này thật lợi hại, cõng người lại còn có thể bỏ rơi lại chúng tôi! Lai lịch không nhỏ a!Gọi xe trở lại nhà trọ thì trời cũng đã khuya, bởi vì vết thương ở chân! Tối nay Phong sẽ ở lại căn hộ, còn có sư huynh! Sau khi uống thuốc nằm ở trên giường lập tức ngủ thiếp đi, một giấc đến hừng sáng! Rời giường! Chân đã hết sưng! Vặn eo bẻ cổ ra khỏi phòng, quên mất trong nhà còn có những người khác, mặc đồ ngủ liền đi ra ngoài“Chào buổi sáng! Tiểu Thần ““Chào buổi sáng, Thần” ân! Ý thức mãnh liệt được trong nhà còn có những người khác! Vội vàng quay trở về phòng ăn mặc chỉnh tề mới lại xuất hiện!“Oa! Thơm quá a” vừa ra khỏi cửa đã ngữi thấy mùi thơm trứng tươi! Đi tới trước bàn cũng không để ý đến người khác ăn như hổ đói! Oa! Ăn thật ngon a! Thơm quá a!“Chậm chút, lại không ai đoạt của cậu” Phong cầm lấy khăn giấy giúp tôi lau sửa dính trên khóe miệng! Cảm giác như vậy thật hạnh phúc nga! Thật ngất ngây a.


Chương 40: Nguy Cơ Của Băng Thị

40 Nguyệt ngồi trong thư phòng, cầm một phần tài liệu trong tay! Hừ! Băng Thần, lại là thiên kim của tập đoàn Băng thị! Hơn nữa còn có liên quan đến hắc đạo! Chẳng qua lũ ngu ngốc kia không tra ra là giao hảo với người nào trong hắc đạo! Có điều tôi nghĩ thế lực cũng không hẳn là lớn lắm! Băng thị! Tôi muốn phá hủy nó! Đây đều là họa do con gái ông gây ra! Đến lúc đó xem cô còn có thể lớn lối như thế nữa không! Một người không có gì lấy cái gì tranh với tôi! Xứng sao? “Uy! Nghe nói Băng thị bây giờ cùng Thượng Tỉnh Tịch của Nhật Bản hợp tác khai phá một hạng mục mới phải không?”“Ân! Không sai! Con hỏi cái này làm gì” trong điện thoại truyền ra thanh âm của một người đàn ông!“Con muốn phá hủy Băng thị, giúp con không? Cha ““Tại sao?”“Không muốn giúp con sao?”“Hãy chờ tin tức của ta!” Người đàn ông suy nghĩ vẫn là thỏa hiệp, ai! Đây là ông nợ cô, thì giúp cô đi!Cúp điện thoại! Nhìn tài liệu trong tay! Phảng phất đã thấy được bộ dạng Băng Thần cửa nát nhà tan rồi! Ha haCầm trong tay một cây bút ghi âm, vội vả chạy về hướng Phong vừa rời đi đây là lời khai của Chu Mẫn, hết thảy đều do Nguyệt âm thầm thiết kế hãm hại tôi! Chỉ cần Phong nghe thấy anh sẽ tin tưởng.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Bà Mối Vương Phi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 12




Cô Đơn Ơi Chào Nhé!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29




Long Phượng Tình Trường

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 119



Ánh Mặt Trời Tươi Đẹp

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50