Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Thượng Phát Điên Lấy Một Hoàng Hậu Không Tranh Sủng

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 111
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Truyện Hoàng Thượng Phát Điên Lấy Một Hoàng Hậu Không Tranh Sủng là truyện xuyên qua của một cô gái thời kì hiện đại, cô cảm thấy mình quá xui xẻo mà, sau khi ở công ti bị lôi kéo một hồi, tức giận lên giường đi ngủ lại mơ, khi tỉnh lại đã phát hiện mình xuyên qua.

Danh sách chương Hoàng Thượng Phát Điên Lấy Một Hoàng Hậu Không Tranh Sủng


Chương 81: Thảm Rồi! Số Mệnh Của Ta Là Kẻ Đào Hoa

81 Kết quả… Mộ Dung cảnh chỉ có hai lựa chọn: Một, lựa chọn Tuyết Liên ngàn năm; Hai, lựa chọn Trầm Tố Nhi!Hắn chỉ có thể lựa chọn một trong hai, ông trời thật thích trêu đùa con người mà! Với hắn mà nói, hai người bọn họ như sinh mạng, nếu như mất đi một trong hai hắn sẽ hối hận cả đời…“Cho ngươi thời gian một ngày, ngày mai ta muốn nghe thấy đáp án.


Loading...

Chương 82: Dễ Tổn Thương! Sẽ Không Phải Tiếp Tục Dây Dưa Chứ ?

82 Tiểu Bảo đang nghĩ xem ai là người yếu thế hơn!Có lẽ không phải là Mộ Dung Cảnh… Bởi vì Mộ Dung Cảnh chính là kẻ trộm Tuyết Liên ngàn năm… Theo lời tên mã phu nói, bản thân hắn cũng biết tên trộm thuốc kia cùng Tố Nhi rất thân mật…Trong nháy mắt Tư Mã Lạc vô cùng kinh ngạc, không ngờ tên Hoàng Phủ Dịch này lại nhìn ra hắn! Trừ Tố Nhi ra, không lẽ còn có người phân biệt nổi hắn và Mộ Dung Cảnh? Quan trọng là hắn vẫn còn mang mặt nạ… Hắn không thừa nhận cũng không phủ nhận.


Chương 83: Sự Thật ! Trên Đời Đã Không Còn

83 Ánh mắt Mộ Dung Cảnh nhìn Trầm Tố Nhi, bất giác hiện lên một tia ôn nhu. Không trốn tránh, cũng không chột dạ, bình thản, thẳng thắng, vô tư, ánh mắt trong suốt đơn thuần.


Chương 84: Hồi Cung! Thiếu Niên Đó Sẽ Chết Trong Sớm Chiều!

84 Trầm Tố Nhi ở một bên thật lo lắng, chỉ sợ là biểu lộ quá sâu, làm Mộ Dung Cảnh nhìn thấy tâm tình càng nặng nề. Nàng chậm rãi đưa tay vòng qua lưng hắn, ôn nhu gọi: “Hoàng Thượng, chàng…” Loại hành động ôn nhu như vậy, nếu đối bình thường nàng dường như không có.


Chương 85: Âu Lo! Đợi Chờ Sao Lại Dài Dằng Dặc

85 Lúc này mọi người líu ra líu ríu thì thầm to nhỏ, lại bắt đầu buôn chuyện. Hóa ra trong khoảng thời gian Trầm Tố Nhi ra cung, Sơ Tuyết hồi cung, hàng ngày đều tới Triều Phượng cung.


Chương 86: Bệnh Tình! Kết Quả Là…

86 Trầm Tố Nhi nói xong, may là Thôi thần y cũng không tiếp tục hỏi thêm. Nếu tiếp tục hỏi, nàng thực không biết phải đáp lại thế nào? Chung quy là từ ngữ hiện đại, cổ nhân hiểu sao? Trọng điểm là nàng cũng không quá quen thuộc mấy cái vấn đề thuộc y học gì đó, chỉ là tin vỉa hè mà thôi.


Chương 87: Mẫu Tử! Những Oán Hận Chôn Dấu Trong Lòng

87 Thiếu niên nằm trên giường, khí sắc dường như đã khá hơn trước rất nhiều. “Tiểu tam, sao ngươi mãi vẫn chưa chịu tỉnh lại? Ta… nấu đồ ăn cho ngươi nhé, được không? Tuy rằng không ngon như của ngự trù làm, nhưng không phải ai cũng được ăn đâu đấy.


Chương 88: Ngoài Ý Muốn! Người Thông Minh Xấu Hổ

88 Trầm Tố Nhi và Mộ Dung Cảnh đi tới cung Thiên Thọ. Thôi thần y tự mình bắt mạch, Thái Hậu chỉ là phát tức mà ngất đi rồi hộc máu. Huyết mạch cũng vẫn thông suốt.


Chương 89: Cố Kỵ! Lấy Hành Động Chứng Minh Trong Sạch

89 Thời gian vui vẻ chả mấy chốc trôi qua. Gần tới trưa, Sơ Tuyết muốn nghỉ ngơi. Trầm Tố Nhi và Mộ Dung Cảnh đưa Hoàng thái hậu quay về cung Thiên Thọ. Hai người tay trong tay ấm áp cùng đi trên con đường tới cung.


Chương 90: Mai Phục! Sống Không Thấy Người, Chết Không Thấy Xác

90 Trần Thủ kể lại sự việc. Hắn nhận được bồ câu đưa tin nên lập tức tới bẩm báo, chỉ là đó là chuyện xảy ra vào ba ngày trước, sự kiện phát sinh tại Hàm thành.


Chương 91: Trong Cung! Một Chút Quấn Quýt Đó

91 Trầm Tố Nhi đi đến Mai viên. Hoàng thái hậu cùng Sơ Tuyết đang nói cười, cũng không ai biết họ đang hàn huyên những gì, chỉ cảm giác thật thanh bình. Hoàng hôn… những rạng mây đỏ đầy trời, rải rác tại Mai viên.


Chương 92: Chính Biến! Máu Nhuộm Hàm Thành

92 Thế là Trần Thủ tự ý quyết định, vào thành lập tức chạy tới nha môn. Có một số việc tận mắt mình nhìn thấy sẽ tốt hơn. Bọn họ thúc ngựa chạy như điên, làm đường phố nháo loạn cả lên.


Chương 93: Cừu Hận! Đêm Điên Cuồng Đó

93 Địa lao tối tắm. Truyền ra từng đợt ho khan. Tiếng ho không phải từ người bị nhốt trong lao, mà là lão nhân gia đang ngồi trên ghế ở bên ngoài. Trong địa lao giam giữ một người, tay chân đều bị dây xích trói lại.


Chương 94: Huyết Án! Chân Tướng Xuất Hiện

94 Trên đường, bụi đất tung bay, Trần Thủ giục ngựa chạy như điên. Ngày đầu tiên hắn nghỉ tại một trấn, cải trang, thay một bộ quần áo sạch sẽ, ăn một ít điểm tâm, rồi chạy về hướng kinh thành, không chậm một khắc.


Chương 95: Mê Man! Ca Ca Thông Minh Làm Cách Nào Để Đuổi Kịp Đệ Đệ Lợi Hại.

95 Mộ Dung Cảnh nhìn người đệ đệ đang ngủ say, buồn bã, thất thần…“Ủa! Tiểu tử hư hỏng này còn chưa chết. Nhìn biểu tình của ngươi, ta còn cho rằng hắn tắt thở rồi.


Chương 96: Đi Sứ! Ân Oán Còn Lại.

96 Bóng đêm, có chút thê lương!Mô Dung Cảnh xử lý xong mọi việc liền trở về tẩm thất. Bất ngờ bắt gặp một vị khách không mời mà đến. Tiểu Bảo ngồi trên ghế, ung dung tự tại, chắc đã đến đây từ rất lâu.


Chương 97: Tiếu Gia! Tiếu Gia Đặc Thù.

97 “Vẫn là Trần Tổng quản hiểu Trẫm rất rõ. ” Một giọng nói ôn hòa lại lạnh lùng vang lên. Phản ứng đầu tiên là Trần Thủ, cùng một số thị vệ căng thẳng sẵn sàng đón quân địch.


Chương 98: Trở Về! Không Có Chốn, Chẳng Tương Tư.

98 Sau khi Trầm Tố Nhi biết thì lại tỏ ra rầu rĩ, ngượng ngùng cười nói: “Tiểu Tam, đệ cũng trưởng thành, liệu có phải cũng nên… tìm bạn gái?”“Bạn gái là cái gì?” Sơ Tuyết kinh ngạc hỏi.


Chương 99: Truy Tìm! Rốt Cuộc Là Ai Bắt Nàng.

99 “Hoàng huynh, đệ… đều là do đệ. Xin lỗi…” Sơ Tuyết cũng nôn nóng, gấp đến độ nước mắt đều rơi. Trong lòng bất an mà vẫn lưỡng lự đứng trong đại sảnh. Rõ ràng thật là cao hứng đến đây, kết quả lại phát sinh loại chuyện này.


Chương 100: Đọ Sức! Ai Cao Tay Hơn Ai?

100 Tiếu Trọng Chi suy nghĩ một chút, đột nhiên phát hiện bản thân cái gì cũng không muốn? Khóe miệng dần dần nhếch lên, “Được, ta liền nói thẳng, ta muốn nàng.


Loading...