21
Trans: Lạc vô tình
Beta: Fei
Sương giăng, gió thổi, trăng lùa
Một ngồi một đứng, lờ mờ nhìn nhau
Đứng mạng che, ngồi tròn mắt
Thế nguyên vị giữ, nửa giờ trôi qua
Trăng sa, sương trắng, gió lùa
Một ngồi một đứng, mắt trừng mạng che
Nửa canh giờ nữa trôi qua
Sương nồng gió tắt, mắt lừ mạng che
Chớm xuân, sương giăng mờ núi, tuy không giá buốt như đêm đông nhưng vẫn khiến người ta rét run cầm cập.
22
Trans: Lạc vô tình
Beta: Fei
Mi tâm thắm nốt ruồi son,
Gột sao cho sạch tơ hồng trời ban?
Chợt thấy hắn ngừng lại, thở dài đánh thượt, nói khẽ: “Tiểu đệ đến từ Nam Hải, không biết quy định nơi đây, ăn vận có chút là lượt chỉnh tề, vốn định xuống núi mua vài manh áo rách, chẳng ngờ, người dưới núi nhờ bán đồ cũ nơi nơi đều thành phú hộ, áo quần chỉn chu tươm tất, còn sang hơn cả đệ…”
Tri Vi hối hận thật rồi!
Sao lại không ngộ ra chân lý sống còn ‘đàn ông không được tùy tiện dẫn theo’ ngay từ đầu cơ chứ?
Dắt theo tên ngốc Ngọc Điêu đi suốt cả đêm, ban đầu cô còn hí hửng ra mặt, dù phát hiện trên người hắn một cắc bạc cũng chẳng có nhưng bù lại, lại vớ được vài cái mặt nạ da người thiết kế khéo léo tinh xảo.
23
Trans: Lạc vô tình
Beta: Fei
Năm tháng mãi hờ hững trôi,
Thắm sắc đào phai, xanh màu nõn chuối…
Đang mê đắm chìm lạc trong thơ phú văn vần, chợt tròn mắt thấy Ngọc Điêu lật đật ôm gối tiến về phía giường, lấy tay vén chăn…
Chui vào nằm ngủ….
24
Trans: Lạc vô tình
Beta: Fei
Ngỡ đâu cây héo nụ tàn
Lại thành chơm chớm ngọt ngào đơm bông.
Mong manh cánh trắng nhụy hồng
Long lanh sắc thắm giữa trời ngày đông.
25
Trans: Lạc vô tình
Beta: Fei
Mãi sau cô mới thở dài, đáp: “Dạ. Học trò cho rằng, việc lấy ngựa ô làm quà mừng vốn dĩ đã dồn Tứ hoàng tử vào thế bất lợi, khó bề minh oan, Thánh thượng ắt sẽ thẳng tay trừng trị hoàng tử, nên việc này vốn không cần phải nhọc công nghĩ kế đối phó ạ.
26 Ninh Dịch đứng bên song, dõi mắt ra xa ngắm rặng liễu mềm mại thướt tha la đà rủ xuống mặt hồ, chợt ngẩn ngơ nhớ đến người đó. Dưới ánh tịch dương, cô khẽ ngẩng đầu, điềm tĩnh như nước, mơ màng như sương; còn hắn ngồi trên lưng ngựa, chậm rãi sà xuống, chăm chú quan sát biểu cảm trên gương mặt vô tội kia, như nhành liễu dẻo dai phong tình lặng lẽ rủ xuống mặt hồ không gợn sóng.
27 Tri Vi chết trân đứng tại chỗ, trố mắt ra nhìn, nhìn kiểu gì cũng chẳng ra hình phạt sẽ giáng xuống đầu mình sau cơn đại loạn này, chỉ biết, bữa cơm hôm nay sẽ được lưu danh sử sách, để lại tiếng ‘thơm’ tới ngàn đời sau.
28 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tri Vi thở dài đánh thượt, trộm nghĩ, kể có mụ La Sát nhà ổng ở đây thì hay, không thì một hai ba bốn năm sáu đóa tiểu Kim Hoa ở đây cũng được.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhà nhỏ, tay áp má kề.
Tri Vi dợm khóc, ê chề xót xa…
Tri Vi thẹn quá hóa giận, rủa thầm: Tên nhóc này tính giết người không dao à?
Mặt cô thoắt trắng chuyển hồng, thoắt hồng chuyển đỏ, thoắt đỏ chuyển xanh, muôn hồng nghìn tía, sinh động kỳ ảo như tắc kè…
Trân trối nhìn hắn mút nhẹ liếm khẽ từng giọt rượu, như cảm thấy ‘uống’ rượu kiểu này rất hay ho.
30 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thoạt thấy kẻ đó hiện diện, đầu Tri Vi liền nổ tung, kinh hãi giật lùi ra sau, còn kẻ đến chỉ chắp tay sau lưng, ung dung đứng trên hành lang, khẽ ngoảnh đầu sang, hòa nhã trò chuyện dăm ba câu xã giao với Thuần Vu Mãnh, chốc chốc lại lia ánh mắt sắc lẻm như dao cứa qua người cô, mặt cười – mắt giết người.
31 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tri Vi rùng mình kinh hãi, hắn khẽ nhếch miệng, mờ ám ghé vào tai cô, thủ thỉ tâm tình như người đến từ cõi mộng : “Mồ hôi sao lại rịn đầy tay ngươi thế này…?”
Thanh âm trầm bổng, nét cười dung dị, pha chút dí dỏm châm biếm, che giấu vẻ lãnh khốc âm hiểm khi quay ra nhìn thẳng vào Tri Vi.
32 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trước ngàn vạn người ta cứ thản nhiên bước qua, ngươi cứ ngoan ngoãn ngồi đó chống mắt mà xem!
Đa tạ đã chiêu đãi, Sở vương gia! Tạm biệt, tạm biệt!
Hơi thở nhột nhạt, tóc mai chờn vờn dập dờn bên tai, tựa nhành tường vi lấp ló gai hồng, tựa suối đêm đông lặng lẽ kết tinh.
33 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi yên ắng bị dồn nén đến nghẹt thở, khi tất thảy đều chồn chân dợm xông lên đài thì thái giám mới hoàn được hồn, bước tới chỗ Tri Vi, khom lưng hành lễ.
34 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thái tử ngồi bên hì hì cười tươi nịnh nọt, đứng lên đỡ lấy ly trà thái giám vừa dâng, toan bước lên thay trà cho hoàng đế.
35 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tri Vi mỉm chi cười cười, ý vị thâm sâu nhìn gã – Đại ca, không phải tôi muốn giữ thể diện cho đại ca đâu, mà là chẳng cần thiết phải bảo vệ một gã sắp chết như đại ca đó!
Thái giám bưng trà.
36 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu cô khẩn nài van lơn, hắn sẽ thẳng tay giết chết!
Nếu cô rưng rưng dợm khóc, hắn sẽ thẳng tay siết chặt!
Tri Vi chớp mắt … Không phải chứ, ngài vẫn chửa chịu tha cho tôi à?
Phía trên, Hoàng đế gật đầu cho rằng rất phải, tuổi cao sức yếu lại chịu một phen hú vía, quả thực đến giờ vẫn thấy căng thẳng, nên có thái y săn sóc bên cạnh thì hơn, vả lại, thời nay, hiếm có tài tử khù khờ đến cả băng bó cũng còn lơ mơ! Thế là hài lòng vuốt râu chấp thuận.
37 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiều tà lẻ bóng hắt hiu,
Đế gia tình bạc hẩm hiu kiếp người.
38 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối với lời sấm truyền ‘Kẻ giải Trạc Anh quyển sẽ đoạt được thiên hạ’, Hoàng đế cũng không tin lắm – Vận mệnh quốc gia, vốn do ‘hiền thần minh chủ’, trên dưới nhất dạ một lòng, do chính sách trị vì khai sáng, lòng dân sùng kính nhất nguyện tin theo.
39
Quả hồ đào (quả óc chó)
“Đừng hỏi nữa. Cứ tin lời đệ mau chóng rời khỏi đây đi. ” Chốt hạ một câu rồi xoay người, ai dè đã thấy thiếu gia ôm ghì cái gối thân yêu đợi sẵn tự bao giờ!
Thán mộ pha lẫn đố kị là thứ xúc cảm hiện giờ của các quan viên – Vốn đã là quan võ quyền cao chức trọng, nay lại thêm tiểu điệt quan văn cận hầu Thánh thượng, Thu đại đô đốc từ rày, sẽ chẳng khác nào hổ thêm vây cánh… (Thời Chương 34: Thỏa Hiệp
40
Ninh Dịch ngắm cô từ xa.
Gò cao, gió lộng, trời hồng, tóc đen phiêu bồng cùng tà áo bay, không chút ngạo nghễ khi đứng nơi cao, không chút yếu hèn khi ở dưới thấp, mãi là cô gái hiên ngang kiên cường, vĩnh viễn bình thản đương đầu với sóng gió phong ba.