61 - Cha, cha nói lại chi tiết tình hình chiến sự phương Bắc cho con nghe đi. Mạc Tĩnh nhìn vào một trong bốn người phía trước khẽ nói. Lúc này Mạc Tĩnh đang ngồi trên ghế thượng vị trong mật thất Phú Qúy Đường tiến hành cuộc gặp mặt quan trọng đầu tiên sau khi nàng vào Cung.
62 Mạc Tĩnh nhìn gương mặt hoảng hốt của cha và các ca ca, mỉm cười ẩn ý:- Không mua không có nghĩa là không có người bán. - Ý con là?Mạc Hầu Gia khó hiểu nhướng mày, ông cảm thấy lời này của nữ nhi không đơn giản như vậy.
63 - Hoàng Hậu, có mật tín từ Phú Qúy Đường. Phương Nhất gõ cửa thư phòng trong Thiên Long Cung nhỏ giọng nói. Lúc này Mạc Tĩnh đang đứng sau thư án chăm chú luyện chữ, sau lần tức giận muốn viết thư mắng Lăng Ngạo Quân nàng đau khổ nhận ra rằng dù nàng có mắng thế mắng nữa thì khi những bức thư này đến tay Lăng Ngạo Quân hắn cũng chẳng hiểu nổi.
64 Nhân gian khói lửa ai người gánh?Khổ tận cam lai đến bao giờ?- Quan gia, xin ngài nương tay, cả nhà bảy miệng ăn của chúng tôi chỉ trông vào chỗ lương thực này, ngài lấy đi chúng tôi biết ăn bằng gì đây?Tiếng gào khóc thê lương vang vọng con phố hiu quạnh, mùi khói lửa gay gay len lỏi khắp không gian, xung quanh chỉ còn lại một màu tăm tối, tang thương….
65 - Đại tướng quân, ngài cho gọi mạt chức ạ?Một nam nhân tầm ba mươi tuổi nói khi bước vào lều chỉ huy. Hắn có thân hình cao lớn, làn da ngăm đen khỏe mạnh, khuôn mặt chữ điền với ngũ quan khắc sâu tràn đầy hơi thở nam tính, mạnh mẽ.
66 - Giảm tốc độ hành quân. Phó tướng dẫn đầu bộ binh phía sau nhìn bóng Lâm Thiên ngày càng xa thì cắn răng quay lại ra lệnh, giọng nói mang theo vài phần tức giận, xem ra lần hành động mai phục này của Lâm Thiên cũng khiến không ít người trong quân đội Bắc Tuyết bất mãn với hắn.
67 - Sao có thể?Lâm Thiên như chết lặng, mọi thứ trước mắt hắn dường như đều bị đảo loạn. Chuyện này không thể, tuyệt đối không thể. . . xảy ra. - Ai? Là ai báo tin cho ngươi?Sau phút bàng hoàng, Lâm Thiên định thần lại hỏi thám báo vừa báo tin, ánh mắt hắn như diều hâu mang theo sự nguy hiểm chú mục binh lính kia.
68 Hoàng Cung Tây Long, Thiên Long Cung. Mạc Tĩnh đứng trên hành lang dài uốn lượn, trên người nàng khoác một chiếc áo lông trắng có mũ, trùm kín từ đỉnh đầu đến hết gót chân, chỉ đệ lộ gương mặt nhỏ nhắn.
69 - Trang lão à, người đừng trêu tiểu nhân nữa, tiểu nhân biết tội rồi, lần sau có đánh chết tiểu nhân cũng không dám trèo lên ngồi trên xà ngang khi bảo vệ Hoàng Hậu nữa…Phương Nhất nghe xong Trang lão nói thì hoảng đến mức tái cả mặt, mồ hôi lạnh không biết từ lúc nào đã túa ra ướt cả lưng áo.