Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoàng Hậu Bỏ Trốn Chương 24

Chương trước: Chương 23



(2) hồi quang phản chiếu: lời giải thích ở đây. Kì thực… mình không hiểu… ;___;

Tôi không tin được vào mắt mình, ho khan một tiếng, hỏi: “Uy, ngươi đã khỏe?”

Hắn nhanh chóng gật đầu: “Có Diêu Diêu chiếu cố, đương nhiên là tốt.” Gì? Vẫn xem tôi là Diêu Diêu.

Tôi nhìn hắn, “Ngươi không lo nghĩ gì sao?” Kỳ thật trong lòng rất sợ, sợ đúng là hồi quang phản chiếu.

Hắn lộ ra một nụ cười mê người: “Chỉ có Diêu Diêu của ta mới có thể cho ta uống nước muối rồi nước đường khi ta lên con sốt. Chỉ có Diêu Diêu của ta mới ăn nói thô tục đến thế.”

Tôi nhất cá đầu lưỡng cá đại (3), có ý gì đây? Hắn không phải vẫn hôn mê chứ? Sao biết tôi cho hắn uống cái gì?

(3) nhất cá đầu lưỡng cá đại: một tục ngữ TQ, ý tứ là bởi có chút chuyện quá mức phiền phức, hoặc chính mình quá mức không may, vì vậy khiến cho đầu đau tai nhức. Bản thân cũng không có cách nào giải quyết, đối chuyện này thập phần đau đầu. (theo blog Tử Linh)

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Mau nói cho lão nương sự thật, ta đây thế nào như bị lừa?

Hắn thừa dịp tôi chưa kêu gào, nắm chặt lấy tay tôi: “Nhìn vào mắt ta.”

Tôi cố gắng tránh né, “Vì sao phải nhìn, mắt ngươi tốt lắm, nhưng mà không ăn được.”

“Diêu Diêu, nàng còn muốn giả bộ đến khi nào, nàng là Diêu Diêu, vì sao không chịu nhận ta, vì sao?” Hắn lay mạnh thân thể tôi, khí lực rất lớn, xong xong, hồi quang phản chiếu điển hình.

“Ta không phải Diêu Diêu, không phải, ta là Liễm Dung, là Phiên Phiên.” Đáng lẽ nên nói ngay từ đầu.

“Nàng là Diêu Diêu, là Liễm Diễm, là chủ nhân của Giáng Vân lâu.” Hắn không buông tha tôi để bình tĩnh lại.

“Không phải Diêu Diêu, không phải, ngươi coi như Diêu Diêu chết rồi đi. Có lẽ một ngày nào đó, nàng sẽ quay về, nhưng hiện giờ thì ngươi phải quên nàng đi.” Xuyên không sao có thể nói trắng ra được? Cũng không biết cô ấy có quay lại không ấy.

Thật là một nam nhân bá đạo, một tay thôi đã kéo tôi vào ngực mình: “Nàng là Diêu Diêu, ta không cho phép nàng nói mình đã chết. Nàng là của ta, ta không cho phép, nàng không được chết.”

Tôi liều mạng phản kháng, hắn càng muốn cưỡng hôn tôi. Tôi nhất thời hoảng hốt, cho hắn một phát tát.

Hắn thất thiểu, dùng ánh mắt phức tạp nhìn tôi. Tôi bỗng thấy thông cảm cho hắn, người chung tình như hắn thật đúng là hiếm, lúc nào cũng một mực mong muốn mình cùng người yêu được sống cùng nhau.

Tôi thở dài: “Ta biết ngươi cho rằng ta là Liễm Diễm, nhưng Diêu Diêu của ta thất lễ với ngươi.” Tôi chỉ vào bản thân: “Ta là Liễm Dung, ta là Phiên Phiên. Ngươi xem, ta là Phiên Phiên, không phải Diêu Diêu, thấy không a.”

Loading...

Xem tiếp: Chương 25

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Phồn Giản

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Duyên Tình Một Đêm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 10



Phản Đồ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12