41 Kết cục của ‘Trư’ công tử
Triệu gia chỉ thuê người hầu có tướng mạo đẹp, quy củ này vô tình lại cho mấy kẻ háo sắc nào đó có chỗ vui chơi.
Chu Thanh Hà hai mươi lăm tuổi, dáng vẻ coi như là đẹp, chỉ là trên mặt lúc nào cũng lộ ra một vẻ không đứng đắn, cảnh này khiến mọi người rất dễ sinh ra cảm giác chán ghét với hắn.
42 Cảnh trong mơ của bạn Đậu Phộng.
(đương nhiên là Hoa Sinh, nhưng để là Đậu Phộng, vì ý chị Tự Kỷ là thế mah :”> giống như gọi Hà Lan Đào là bạn Hạch Đào ý!)
Một buổi đêm âm lãnh, không trăng, bầu trời đen như mực.
43 Như nghẹn tại hầu
Tuy rằng nghe bản thân bị gọi thành ‘Ân phong tử’, nhưng Ân Lục Phong cũng không ngại chút nào, dường như đó là tên hiệu trước đây của ông.
44 Ngày chấm dứt bí mật
Huyết Tuyết đao pháp hay thay đổi, mỗi chiêu mỗi thức đều có lộ tuyến phi thường cổ quái, cực khó đoán trước. Chiêu thức nhìn như bạc nhược mờ ảo, nhưng một khi xuất ra liên tiếp, rồi lại đầy tính công kích, thì như bạo phong tuyết đồng thời kéo tới, đan thành một cái lưới không kẽ hở.
45 Sợi dây ký ức
Lúc này, Long Việt Băng từ màn luận võ trở về, đang ở lì trong phòng Triệu Du Vân không chịu đi ra ngoài.
“Ngươi không còn việc gì khác phải làm sao?” Triệu Du Vân rửa mặt xong, ngẩng đầu hỏi cái tên ở bên cạnh nãy giờ vẫn tủm tỉm cười nhìn mình.
46 Thanh danh gặp nguy cơ
Long Việt Băng và Triệu Du Vân là cùng bị một trận tiếp đập cửa gấp gáp và tiếng gào làm cho giật mình tỉnh giấc. (Ai bảo trời chưa tối đã dắt nhau lên giường tập thể dục buổi tối :-w)
“Du Vân! Tiểu Nhạc! Hai đứa mau dậy đi!”
Hiếm khi nghe được thanh âm kinh hoảng như vậy của trù nương, hai người lường trước là có đại sự xảy ra, nhanh chóng rời giường mặc y vật vào.
47 Lúc này xuất hiện chính là…
Hoa Liên Sinh đang ở trong phòng cùng Hà Lan Đào thảo luận tình huống bên ngoài, thì bỗng trù nương tông cửa xông vào, lớn tiếng kêu lên:
“Vượng Tài! Mau đi theo ta!”
“A…?” Hoa Liên Sinh có chút kinh ngạc trước sự xuất hiện của bà, nhất thời không biết phản ứng ra sao.
48 Ai đó cuối cùng cũng lên sân khấu
Ngô Ảnh Trạch lâu rồi không xuất hiện, mang theo một đoàn thủ hạ đi tới Triệu gia, phòng khách vốn rộng rãi càng lúc càng có vẻ chật chội.
49 Nguyện vọng chân chính
Phượng Hoàng Sơn, tổng cứ điểm Nguyệt Linh giáo.
Nam nhân để tùy thị (người theo hầu) ở lại chân núi, một mình lên núi. Không mất quá nhiều thời gian, đã gặp thủ vệ ngăn cản.
50 Thăm dò
Nói câu đó xong, bỗng y nhớ tới một việc.
“Du Vân, người của các đại môn phái ở lại nhà chúng ta, tổng cộng có bao nhiêu?”
“Chỉ có vài người đếm trên đầu ngón tay mà thôi.
51 Bóng ma vĩnh viễn
Thế nhưng, sự truy sát lúc này khiến Lâm Giác phải nuốt nước mắt vào trong.
Từ lâu đã ngờ sẽ như thế này… nhưng không nghĩ sẽ tới nhanh như vậy.
52 Phản bội là một loại thương tổn
Hà Lan Đào bưng cháo đi tới phòng Hoa Liên Sinh.
Mặc dù quãng đường rất rất ngắn, nhưng mỗi một bước đi đều là kinh tâm động phách.
53 Cố sự trong quá khứ
Phỏng chừng Hà Lan Đào đã thoát đi xa rồi, Hoa Liên Sinh mới tới tìm Long Việt Băng, nói cho y rằng mình đã để mục tiêu chạy mất.
54 Lâm chiến
Người đã chết. Mặc kệ thế nào, lúc xử lý hậu quả cũng phải thông tri Mộ Dung gia.
Bởi vì đã xác định đối tượng hoài nghi, vậy nên lúc Triệu Du Vân thấy dáng vẻ nghiêm trang của Mộ Dung Phi, không khỏi cảm thấy mất tự nhiên.
55 Hận lầm
Bóng đêm dày đặc, mọi người thừa dịp đêm tối yểm hộ lên núi. Các đại phái chọn ra các cao thủ kết thành một đội, nói ra cũng có hơn ba trăm người.
56 Sự lựa chọn của Bạch Thánh
Cuộc tìm kiếm được tiếp tục. Người bị thương và người mệt mỏi nghỉ ngơi ở nơi ẩn nấp. Trong đám người, Mộ Dung Phi bận rộn đảo qua đảo lại, đưa nước, ân cần hỏi han, biểu hiện ra thái độ thân thiết làm người ta cảm động.
57 Vở kịch
Sau khi thương lượng thỏa đáng với Bạch Diêu xong, Long Việt Băng rất nhanh về tới bên Triệu Du Vân. Ngay khi Mộ Dung Phi không để mắt tới, họ âm thầm tiến hành kế hoạch.
58 Sự khởi đầu mới
“Cha…”
“Thanh Vũ…”
Người khiến Mộ Dung Phi cảm thấy cực độ ngoài ý muốn đã xuất hiện. Hắn ngơ ngác nhìn biểu tình bi thương của nhi tử mình, trong nháy mắt trở nên thất thần.
59 Thiên hạ đệ nhất khách ***
Cùng với nói đây là phiên ngoại của chính văn… chẳng thà nói là đồng nhân kịch…
Mỗ Nhã mong muốn nhất chính là đám hài tử đều khoái khoái lạc lạc, cho nên mới viết tiếp cố sự làm cho mọi người đều hạnh phúc này…
Nhược Đình, Ảnh Trạch, Bánh trung thu, Đầu gỗ, Đậu phộng… bất cứ ai cũng đều là tình yêu của mỗ Nhã a… (cười)
Lúc xem văn này, thái độ cũng không cần quá nghiêm túc đâu, mọi người cười qua là tốt rồi
(1)
Ban đêm nguyệt hắc phong cao, kinh thành đệ nhất đạo tặc đang lặng lẽ hành động…
Trong thời gian ngắn ngủi một tháng, tên đạo tặc này đã lấy số lượng phạm án kinh người cùng với tốc độ chạy trốn cũng kinh người nốt cấp tốc nổi tiếng, trở thành nhân vật trong đề tài nói tới của mỗi gia mỗi hộ.