61 Lúc sáng sớm, Tấn Dương tỉnh dậy trước so với Thẩm Uyển, có lẽ bởi vì trong lòng Tấn Dương có nhiều khúc mắc nên không ngủ được nhiều, cũng có thể vì hôm qua Thẩm Uyển quá mệt mỏi nên tỉnh tương đối muộn.
62 "Đại ca thật sự rất thương yêu ta, ta nhớ rõ có lần ta bị cha phạt rất nặng, không cho phép bất luận kẻ nào đến thăm cùng đưa thức ăn, bà nội cũng không có cách nào đến thăm ta, đại ca lại mạo hiểm len lén mang điểm tâm đến cho ta, kết quả bị cha phát hiện, đại ca bị phạt đến hai ngày, không ăn bất cứ thứ gì.
63 "Aiz. . . " Nghiễn nhi vô lực từ thư phòng đi ra. Tại trong đình viện Tiểu Thanh gặp Nghiễn nhi cúi đầu ủ rũ đi tới liền hô "Nghiễn nhi !" Nghiễn nhi ngẩng đầu nhìn thấy Tiểu Thanh đi tới, vô lực ngồi xuống cạnh bàn đá "Làm sao vậy ? Như thế nào lại ủ rũ, ngươi không phải tới thư phòng thiếu phu nhân sao, như thế nào lại đi ra ?" "Aiz, đừng nói nữa, còn không phải là tại bảo bối thiếu gia nhà các ngươi sao, đem địa vị cùng chức vụ của Nghiễn nhi đoạt đi mất, làm hại ta đây cả ngày không có việc gì để làm" Nghiễn nhi nằm trên bàn đá nói "Thiếu gia đoạt địa vị cùng chức vụ của ngươi ? Là thế nào a ?" "Không phải sao ?" Nghiễn nhi lập tức ngồi dậy, kể khổ "Trước kia a, tiểu thư buổi sáng đều là ta hầu hạ nàng rửa mặt mặc quần áo, hiện tại biến thành cô gia hầu hạ tiểu thư rửa mặt mặc quần áo, còn có trước kia đều là ta giúp tiểu thư bưng cơm gắp thức ăn, hiện tại chính là tiểu thư nấu, cô gia bưng cơm, trước kia tiểu thư cái gì đều nói với ta, hiện tại tiểu thư cả ngày đến nửa câu đều không nói với ta, toàn bộ đều là cùng cô gia nói, ngươi nói những thứ này cũng không tính đi, dù sao hắn cũng là cô gia.
64 Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Tấn Dương liền nghe tiếng rơi bể. Tấn Dương giật giật mắt, chậm rãi mở ra, lại phát hiện người trong ngực không thấy đâu "Uyển nhi ?""Ta ở chỗ này" Thẩm Uyển nghe được Tấn Dương gọi mình, vội vàng thả quần áo trong tay đi đến bên giường "Đã thức dậy sao ? Trời còn rất sớm đây" "Ngươi đây là ???" "Không cho ta đi theo nhưng cũng phải để cho ta giúp ngươi thu thập quần áo" Thẩm Uyển ngồi bên giường nói "Ai nha, những thứ này cho người làm thu thập là được, ngươi hôm qua ngủ không ngon giấc, bây giờ còn dậy sớm như thế, mau tới đây ngủ" Tấn Dương vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
65 Dọc theo đường đi nói không nhiều lắm, chỉ là Thẩm Uyển liên tục bên cạnh Tấn Dương cho nàng an ủi, rốt cục qua vài ngày gấp rút lên đường cũng đến kinh đô.
66 Tấn Dương mơ màng đi đến Bắc viện lầu các, nha hoàn vừa đốt qua ngọn nến, bởi vì nơi này khá vắng vẻ, thật lâu đã không có ai ở cho nên không khí u ám, nha hoàn chuẩn bị thay Tấn Dương trải giường chiếu, lại nghe Tấn Dương lạnh lùng nói "Đi ra ngoài""Nhị thiếu gia ??? Nô tỳ trước.
67 Tấn Dương đi rồi, lão thái quân nhìn theo bóng lưng nàng thở dài thật sâu "Đây là nghiệt duyên gì a. . . . "Tấn Dương đi không bao xa lại nhớ đến đã hứa cùng bà nội tuyệt thực, nhất định không thể để Thẩm Uyển biết, nhưng.
68 Lão thái quân nhìn thấy Tấn Dương xông ra ngoài biết rõ Tấn Dương có bao nhiêu thống khổ, nàng cũng không muốn bức Dương nhi, nhưng đau dài không bằng đau ngắn, hiện tại nên chặt đứt mọi chuyện nếu không sau này sẽ tăng gấp bội thống khổ.
69 Tấn Dương chạy về phòng, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, vừa rồi bà nội thật đáng sợ, đáng sợ đến mức làm cho toàn thân nàng đều đổ mồ hôi lạnh, tâm sợ hãi đến thật lâu cũng không thể bình tĩnh Nếu như bà nội thật sự làm vậy, nàng nên làm cái gì bây giờ ? Nàng biết rõ thủ đoạn của bà nội, chỉ cần quyết định như vậy, liền chắc chắn sử dụng hết thủ đoạn cùng biện pháp, chẳng lẽ nàng thực sự phải bỏ Uyển nhi, thành toàn cho đại ca sao ???? Đột nhiên một đôi tay nhẹ nhàng che hai mắt Tấn Dương "Đoán một chút ta là ai ?" Thanh âm ôn nhu này.
70 Rõ ràng nàng để ý nhất, vì cái gì lại không nói gì, cái gì cũng không bày tỏ. Nàng chẳng những không có phản kích, ngược lại còn dụng tâm bao dungCả buổi tối này Tấn Dương đều đưa lưng về phía Thẩm Uyển, không xoay người mà Thẩm Uyển cứ như vậy di chuyển thân thể, sít sao ôm lấy lưng Tấn Dương.
71 Ngoài cửa phía tây không có những vì sao đêm, trăng rằm treo cành sao chiếu vào mặt hồ giống như bể ngọc lập lòe, chung quanh chỉ có tiếng ếch kêu, không cho ban đêm quá mức tĩnh lặng.
72 Tại trên đường trở về, Thẩm Uyển liên tục thúc giục đánh ngựa nhanh chóng về Dương Châu. Không đợi xe dừng hẳn Thẩm Uyển nhảy xuống xe, Tấn Diệu thấy thế vội vàng nhảy xuống xe đỡ lấy Thẩm UyểnThẩm Uyển vừa vào cửa đã la to "Quần áo lụa là ?.
73 Thẩm Uyển không để ý đến mọi người, yên tĩnh ngồi đấy giống như không khí không tồn tạiTrâm trên tóc không biết thế nào buông lỏng, rơi xuống tóc đen tản ra, rủ xuống, gió nhẹ nhẹ thổi, thổi lên hai bên tóc mai bạc trắng kai, kiều diễm như Tu La yêu nghiệt, chỉ là khuôn mặt khuynh quốc khuynh thành trắng bệch, trống rỗng không gợn sóng, cả người sức sống đều bị lấy hết, rất yên tĩnh núp trong góc tường, hai tay vây quanh chân, thân thể có chút run run.
74 Một vị đại phu lớn tuổi bắt mạch cho Thẩm Uyển, vẻ mặt ngưng trọng, tay kia vuốt vuốt chòm râu bạc"Đại phu, như thế nào ?" Tấn Diệu lo lắng hỏi "Haiz.
75 Sau khi Tấn Diệu đáp ứng đưa Thẩm Uyển đi tìm Tấn Dương, Thẩm Uyển giống như linh hồn cùng thân thể có sức sống trở lại. Đúng hạn ăn cơm, uống thuốc. Nghiễn nhi nhìn tiểu thư bình phục tinh thần tuy rất vui mừng nhưng là.
76 Tấn Dương nhìn nước mắt trên mặt Thẩm Uyển, nâng mặt Thẩm Uyển như trân bảo, đau lòng hôn lên hai mắt nàng, thu hết nước mắt nàng vào lòng, hôn lên đôi môi không có huyết sắc, hai đôi môi đã lâu không được thân mật như thế ma sát nhau.
77 Tấn Dương hỏi Thẩm Uyển như thế nào tìm tới nơi này, mới biết được là con ếch huynh giúp chiếu cố. Đối với con ếch huynh cảm kích tràn trề, chỉ là sau khi đến được hoa đào thôn con ếch huynh giống như số đào hoa, ngày ngày nhảy ra bên ngoài tìm mỹ nữ, không hề đếm xỉa đến Tấn Dương.
78 Tấn Diệu một thân một mình trở về kinh đô, trở lại Tấn phủ việc đầu tiên làm là đi bái kiến lão thái quân"Bà nội" Tấn Diệu quỳ gối trước mặt lão thái quân "Nguyên lai là Diệu nhi a" lão thái quân nhẹ giọng thở dài một mạch, thả trong tay ra tấm vải bố bọc Tấn Dương lúc nhỏ, "Đứng lên đi" Tấn Diệu vẫn như xưa quỳ "Tôn nhi Tấn Diệu không dám đứng lên" "????" Lão thái quân không rõ chuyện gì nhìn Tấn Diệu quỳ trên mặt đất "Diệu nhi không có phạm sai lầm, vì sao không dám đứng lên ?" "Tôn nhi Tấn Diệu có sai" Tấn Diệu nhìn bà nội đã già đi vài phần "Tôn nhi bất hiếu, phụ lòng bà nội.
79 Tấn Dương cõng giỏ trúc mang theo Thẩm Uyển đi theo sau hái thuốc. Tấn Dương đi phía trước mở đường, thỉnh thoảng xoay người nhìn Thẩm Uyển. Cuối cùng cảm thấy luôn xoay người có chút phiền phức dứt khoát chạy đến vừa cười vừa nhìn chằm chằm Thẩm Uyển "Hắc hắc.
80 Ngày hôm nay tại dược đường Thẩm Uyển trong lúc rảnh rỗi, liền ở trong phòng xem sách thuốc. "Uyển nhi. Ngươi thật sự cứ như vậy sao ?" Tấn Dương có chút khóc không ra nước mắt "Ừm ?" Thẩm Uyển lười nhác đáp, như xưa vẫn nhìn sách thuốc "Nhưng là.
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105
Thể loại: Bách Hợp, Truyện Teen
Số chương: 37