121 Lý Cáp để cho chúng tướng sĩ ở bên ngoài, còn hắn thì mang theo Dương Cận, Cổ Khang tiến vào tìm Tiêu Mạc Vi, để cho hắn nhang chóng xuất binh tới Đồng Dương cứu viện lộ quân thứ hai.
122 Ba tỉnh bắc bộ của Đại Hạ quốc tương đối nhỏ, đặc biệt là Đồng Dương và Lĩnh Xuyên, hợp lại còn chưa bằng một tỉnh lớn, là hai tỉnh nhỏ nhất của Đại Hạ Quốc.
123 Ông Viễn tự mình ra trước doanh tiếp đón Lý Cáp, chứng kiến hắn toàn thân đẫm máu cầm cây trường phủ màu đen, thì thật sự kịch động. Đại Hạ Quốc còn có một mãnh tướng vô địch như thế sao!Vừa tiến vào cổng doanh, chúng sĩ Hổ doanh đã xông tới, mỗi người đều là một thân máu đen, rất nhiều người bị thương không nhẹ, nhưng mà bọn họ cảm thấy, chỉ cần ở bên thống tướng, thì cái gì cũng không sợ, cho dù là người Hồ, đau đớn, hay là cái chết.
124 Ngày thứ hai, Hồ quân và Hạ quân đều án binh bất động, Hồ quân vì chưa xác định rõ thân phận của Lý Cáp nên không dám tấn công, còn Hạ quân thì đang chuẩn bị để phá vây…Trong Hồ doanh, chủ soái là Tường Toản đang ở trong trướng của mình tay cầm một cái ngân liên mà ngẩn người.
125 Lý Cáp lau sạch thân thể rồi mặc quần áo, lăn ra giường nằm nghỉ hy vọng có thể khôi phục thể lực. Mấy ngày nay liên tiếp ba trận ác chiến, đều là một địch vạn người, chém giết không ngừng, có thể nói từ khi Lý Cáp học được Thần Công vô địch thì đây lần đầu phát thần uy.
126 Thêm một lộ quân gia nhập, rất nhanh đã khiến cho cuộc đại chiến biến thành truy kích, ba lộ quân cứ như là bầy sói đuổi dê, đuổi giết đám Hồ quân đang tán loạn chạy về phương Bắc.
127 - Lý tướng quân, việc này có gấp cũng không được, phải để các lộ đại quân chuẩn cho tốt, trù bị lương thảo, rồi an bài tốt lộ tuyến hành quân và kế hoạch tiến công mới có thể tiến binh, ngươi nên chịu khó nhẫn nhịn một chút đi.
128 Bọn Lý Cáp bọn hắn đi vào Phong Hác trấn đã ba ngày, toàn thành đã được rửa dọn sạch sẽ, phụ nữ và thợ thủ công được Lý Cáp phái người cấp tiền bạc đưa về nhà, những người sống dở chết dở thì được được quân y cứu chữa, không thể cứu được thì cho vào một gian phòng rồi châm lửa đốt cả kho hàng.
129 Liên tiếp bảy ngày mưa to, "hoạt động săn bắn" của Hổ doanh chịu ảnh hưởng lớn, nhưng bọn hắn không tìm chỗ trú mưa mà liên tục di chuyển, dù sao cũng đang đánh du kích mà, ở lại càng lâu càng nguy hiểm.
130 Các đại đầu lĩnh của các bộ tộc đều tự trở về bộ tộc của mình, chuẩn bị tập hợp nhân mã cùng vệ binh Vương đình bao vây tiêu diệt đạo ác hổ quân của nước Hạ.
131 Trường phủ màu đen múa lên, máu tươi đỏ sậm phun ra, binh lính người Hồ khóc thét rống giận, chiến sĩ Hạ quân hô lớn, một trận chiến sinh tử mở màn tại Vương đình của người Hồ.
132 Ác ma kia lại muốn đóa hoa số một thảo nguyên Thiên Tú công chúa? Người Hồ đến hòa đàm đều kinh ngạc. Mấy đại đầu lĩnh của các bộ tộc liền chụm lại bàn luận, cảm giác nếu trực tiếp từ chối có vẻ không được.
133 Sáng sớm, trong một quân trướng nơi Hồ Quân đóng quân. - Tú Tú, cháu đã quyết định rồi sao?Một cô gái che mặt với trang phục màu đen hỏi. Nghe được cô gái kia nói, Thiên tú đáp:- Đúng vậy, tộc ta hiện tại đang lúc dầu sôi lửa bỏng, cháu không thể bàng quan để ba vạn cô gái khác thay cháu chịu khổ.
134 - Hái Tuyết Liên làm gì? Pha trà uống sao?Lý Cáp vừa mặc chiến bào vừa nói. - Tuyết Liên là thánh hoa chỉ Đại Tuyết Sơn mới có, là dược liệu trân quý.
135 Năm ngày trên thảo nguyên, Lý Cáp cô đơn không chịu nổi. Dọc đường đi không ai cùng hắn nói chuyện, một người hai ngựa chạy. Càng đi, người càng thưa thớt, thậm chí cả dê bò cũng không.
136 Đi ra khỏi cánh rừng trúc này, Lý Cáp lập tức cẩm thấy trở nên thoáng đãng, một cái đầm tuyệt đẹp cứ thế lẳng lặng thăm thẳm bày ra trước mắt hắn. Bờ đầm có cỏ xanh um tùm, trăm hoa đua nở, mùi hoa, mùi cỏ thoang thoảng khiến người ta phấn chấn hẳn lên.
137 Quái thú dưới sự khống chế của Lý Cáp chạy băng băng như bay trong sơn động, không lâu sau, đã đến đầu kia của hang động, dưới ánh sáng của viên minh châu, trước mặt rõ ràng là một đống tuyết trắng.
138 Trong lúc tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn về người mặc áo đen trên con quái thú kia, người mặc áo đen lại đột nhiên kéo chiếc mũ xuống, lộ ra một khuôn mặt tuấn tú quen thuộc.
139 Phong Di nghe được lời của Lý Cáp, khuôn mặt đều trầm xuống, hàm răng dưới chiếc khăn che mặt mỏng manh cắn chặt bờ môi, ánh mắt phức tạp nhìn Lý Cáp, trong lòng rõ ràng là đang đấu tranh kịch liệt.
140 Cuối cùng đã tới cần lúc rời đi, Lý Cáp ngồi ở cái yên cực lớn trên lưng Hỏa Kỳ Lân. Nó không chỉ có hai tay vịn mà nó còn có đệm lót ở phía dưới, thoải mái hơn cưỡi trực tiếp Kỳ Lân nhiều.