1 Phần mở đầu 1976. Margaret Stanhope đứng trước những cánh cửa trông ra hiên nhà, khí chất cao quý của bà thể hiện qua lớp mặt nạ băng giá khi nhìn người quản gia bưng một khay đồ uống cho những đứa cháu vừa trở về nghỉ hè từ nhiều trường tư thục khác nhau.
2 1978. " Tôi là Borowski từ Tổ chức chăm sóc LaSalle ". Người phụ nữ trung niên thông báo khi bà ta sải bước qua thảm đỏ đến quầy tiếp tân với chiếc túi hiệu Woolworth trên cánh tay.
3 " Julie" Cô nói ngay cửa ra vào " Cháu vào đây nhé". Khi Julie đóng cửa lại và bước vào trong. " Chương trình kiểm tra đã kết thúc. Cô đã có kết quả trong tay".
4 Xe buýt dừng trước ngôi nhà ấm áp theo phong cách từ thời nữ hoàng Victoria, nơi mà Julie tự cho là nhà sau ba tháng sống chung với gia đình Mathison.
5 1988. "Dời những con bò chết tiệt này ra khỏi đây ngay, mùi hôi của chúng có thể làm xác chết mắc ói luôn đấy". Ngồi trên ghế bằng vải bạt đen có in chữ Đ�� O DIỄN bên trên tên anh, Zachary Benedict ra lệnh cho nhân viên và nhìn trừng trừng vào đám gia súc đang đi xung quanh trại chăn nuôi theo kiểu hiện đại một cách uể oải, tay anh tiếp tục ghi chú lên kịch bàn.
6 Để tâm trí ra khỏi những chuyện xảy ra tối qua, Zack tự kiếm ình một chỗ dưới gốc cây, nơi mà anh có thể quan sát mọi việc đang diễn ra mà không bị ai nhìn thấy.
7 Sáng hôm sau, cô nấu cho anh bữa sáng. "Em muốn đóng thêm một bộ phim nữa, để chứng minh cho thế giới thấy em biết diễn xuất" Cô nói khi đang bỏ bánh nướng vào lò.
8 Sự xao động của bãi cỏ khiến Zack thoát ra khỏi cơn mộng mị, anh nhìn qua vai và thấy Tommy Newton đang đi về phía mình trong cảnh tranh tối tranh sáng.
9 Chương 7 Căng thẳng, ngột ngạt và nóng bức như tấm màn đang che phủ chuồng ngựa khi Zack bước vào giữa các dãy ghế để hướng về khoảng tối. Sam Hudgins đã sẵn sàng với camera dưới sàn nhà, Zack đến cạnh ông ta, nơi có hai màn hình nối với ống kính để anh có thể quan sát mọi hình ảnh thu được.
10 Chương 9 "Kính thưa bồi thẩm đoàn, quý vị đã được nghe lời khai kinh hoàng và được xem những bằng chứng không thể chối cãi" Alton Peterson, công tố viên, đang đứng hiên ngang, mắt ông ta lướt chậm qua 12 thành viên ban hội thẩm thành phố Dallas trước khi họ đưa ra kết luận cuối cùng cho vụ án gây chấn động về tội thông dâm và mưu sát của các ngôi sao Hollywood.
11 Chương 10 1993. "Coi chừng, cô Mathison!" tiếng kêu nhức óc của đứa con trai ngồi trên xe lăn phát ra quá trễ. Julie nhận phải một trái banh bóng chày vào giũa đầu, tiếng cười vang rền khi cô quay tròn sau cú ném, rồi cô để mắt cá chân mình lên chỗ để chân của chiếc xe lăn, cô xoay người lại, xấu hổ đối mặt với những người còn lại.
12 Chương 12 Chiếc xe tuần tra 4 chỗ của Ted đậu ngay trước nhà cha mẹ Julie khi cô dừng lại, Carl đang đi bộ phía ngoài và nói chuyện cùng Ted. Chiếc Blazer màu xanh của Carl đã được anh trưng dụng cho chuyến đi của Julie thay cho chiếc xe cũ kĩ của cô thì đang đậu phía bên kia đường, và Julie cũng để xe cô kế bên nó.
13 Chương 14 Zack đứng trước tấm gương nhỏ phiá trên chậu rửa, nhìn chăm chú vào hình bóng của bản thân, tự nhủ rằng Hadley sẽ không thay đổi kế hoạch ngày hôm nay của anh ta trong khi Sandini đắm mình trong trạng thái phấn khích cực độ, mắt luôn trông chừng hoàn cảnh bên ngoài.
14 Chương 16 Ngồi ghế sau xe, Wayne Hadley cất xấp tài liệu vào lại trong cặp giấy rồi nới lỏng cà vạt, duỗi thẳng hai chân, thở dài thỏa mãn khi thấy hai tên tù nhân ngồi băng ghế trước.
15 Zack quay lại góc tòa nhà, hướng về chiếc xe của mình. Nhưng anh dừng lại hoàn toàn, không thể tin vào mắt mình. Chiếc xe tải anh đi ngang qua lúc bước vào toa let đang kéo chiếc xe con màu đen biển số bang Illinois theo sau.
16 Chương 17 Khi họ đã đi được hơn 10 phút thì cũng là lúc Zack bắt đầu cảm thấy sự căng thẳng đang bóp nghẹt lồng ngực anh được giải thoát, anh hít vào một hơi sâu, dài - lần thở dễ dàng đầu tiên sau nhiều giờ liền.
17 Chương 18 Tay Julie run dữ dội khi tra chìa vào ổ khóa, và khi cô khởi động xe thì gần cô đã tăng tốc vì cả hai chân cô cũng đang run rẩy. Anh nhìn cô vô cảm từ ghế hành khách.
18 Chương 19 "Chúng ta đã đến Oklahoma rồi" Julie nói ngay khi họ lướt qua bảng báo hiệu. Anh chuyển cho cô cái nhìn buồn cười. "Tôi biết". "Vậy anh muốn xuống chỗ nào?" "Tiếp tục lái đi".
19 Chương 20 Trong nửa giờ kế tiếp, họ lái xe trong im lặng, thỉnh thoảng có vài nhận xét về thời tiết xấu và điều kiện lái xe ngày càng tồi tệ, nhưng Julie dán mắt vào bảng hiệu bên đường và nung nấu việc biến kế hoạch của cô thành hành động.
20 Julie chắc chắn điều đó, và cô đặt cược mạng sống mình vào đó. Cô nghiêng người nhìn anh lần nữa để chắc rằng anh đang ngủ. Tay anh khoanh lại trước ngực, chân anh duỗi thẳng ra phía trước, đầu anh dựa hẳn vào cửa kính.