21 Trên quan đạo hướng về Miêu Cương, có một chiếc xe ngựa hết sức xa hoa đang chậm rãi di chuyển, chuỗi ngọc treo nơi trần mã xa lắc lư theo từng nhịp lăn của bánh xe.
22 Sáng sớm hôm sau, hai người tay trong tay cùng nhau xuống lầu, vì để tránh tai mắt, Hoa Doanh Vũ đành phải phẫn nữ trang, tóc vấn cao thành búi, nghiễm nhiên trở thành một thiếu phụ tuyệt mỹ.
23 Li Tán phùng mang trợn má, trong lòng kêu gào không tốt, quả thực không nên hoài nghi đại tẩu, hiện tại đã tức giận như vậy, không biết muốn trừng trị mình ra sao đây.
24 Trời vào thu, Hoa Doanh Vũ hiếm khi ở trong sân tản bộ hóng mát. Thấy Sở Thiên Tầm luyện kiếm đến mức đầu đầy mồ hôi, trong lòng không khỏi tốt lên nhiều, im lặng đi đến chỗ hành lang gấp khúc, liếc mắt nhìn lên cành cây cao cao, lại nhìn y phục sạch sẽ trên người, chớp chớp đôi mắt đẹp, cười khanh khách vươn tay hướng về phía Li Uyên.
25 Nửa tháng lướt nhanh như thoi đưa, bây giờ là cuối thu, cây ngô đồng trong viện cũng dần dần trụi lá. Sở Thiên Tầm ở tại nơi này luyện kiếm đã gần mười ngày, kiếm pháp mà Hoa Doanh Vũ truyền dạy hắn cũng sớm lãnh ngộ xong.
26 Gió thu thổi nhẹ, ở sâu trong Lâm Uyên, có hai thân ảnh ngồi dưới tàng cây đang ôm lấy nhau. Nam nhân anh tuấn gắt gao siết chặt tiểu mỹ nhân vào lòng, mày rậm phi dương, khóe môi mang theo nụ cười tà nịnh*, nhẹ nhàng đùa giỡn với đôi gò má xinh đẹp của mỹ nhân.
27 Hoa Doanh Vũ thất thần một lát. tỉ mỉ nhìn kỹ nam từ trước mặt, thật lâu sau vẫn chưa nhận ra được gã là ai. Kẽ thù của hẳn nhiều vô sô kể, chỉ e gã này là một trong số ấy.
28 Nhịp tim của Ly Uyên vẫn yếu ớt thỉnh thoảng y mới mở mắt, mỉm cười thản nhiên, nụ cười ấy vẫn ôn nhu và sủng nịch như xưa. Sau đó thì lại nhắm mắt ngủ, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, nhưng trên môi vẫn luôn mỉm cười hạnh phúc.
29 Hoa Doanh Vũ chậm rãi đi vào trong, nhìn thấy trên giường có một bao hành lý màu trắng liền cầm lên, bước về phía cửa dùng sức ném đi, quát lên một tiếng: “Cút!”
Bản tính Hoa Doanh Vũ chính là như thế, đối với những người hắn chán ghét, hắn luôn mỉm cười quyến rũ, đối với bằng hữu thân quen, hắn luôn làm bộ hung ác, duy chỉ có đối với Ly Uyên mới bày ra dáng vẻ yếu ớt mỏng manh động lòng người.
30 Huân hương dìu dịu tỏa ra khắp phòng, bên trong tấm màn mỏng phất phơ, một tuyệt mỹ nam tử đang gối đầu trên ***g ngực nam nhân ngủ say sưa, lông mày như liễu, khóe môi vểnh cong, trên thân thể màu tuyết trắng còn vương lại những dấu vết ái ân nhàn nhạt.