21 Cao ngạo như Sát Thiên Mạch sẽ không thừa nhận nguyên nhân hắn tới là vì Hoa Mãn Lâu.
“ Ta tới là để đưa cái này, tiểu bất điểm nhi, đây là Xích Thuyên Thiên.
22 Đêm khuya dần, Hoa Mãn Lâu đứng dậy ra chiều muốn ly khai, hắn đã hứa với Hoa Thiên Cốt là sáng sớm hôm sau sẽ trở về Mao Sơn.
Sát Thiên Mạch cũng tùy theo ý của Hoa Mãn Lâu cùng nhau đứng lên.
23 Trong phòng, Hoa Mãn Lâu và Bạch Tử Họa cùng nhau đối chưởng, nhìn gương mặt của Hoa Thiên Cốt đã trở lại hồng nhuận, hai người mới yên lòng.
Tuy đã chữa trị tiên cốt hoàn tất cho Hoa Thiên Cốt, thế nhưng nàng bị nội thương rất nặng nên vẫn chưa thể tỉnh lại.
24 Lúc này Đan Xuân Thu đứng ở Thất Sát Điện đứng ngồi không yên, hắn ở trong đại điện đi qua đi lại, hắn biết là lần này đã thực sự chọc giận Sát Thiên Mạch rồi.
25 Ở Mao Sơn.
‘‘ Tôn Thượng, ta nhất định phải đi cứu ca ca của ta. ’’ Lúc này gương mặt của Hoa Thiên Cốt vẫn còn tái nhợt.
Nàng vừa tỉnh lại đã phải đối diện với tin tức Hoa Mãn Lâu bị Thất Sát điện bắt đi, thời khắc này nội tâm nàng đã lo láng vạn phần.
26 Bởi vì Hoa Thiên Cốt thụ thương, nên Bạch Tử Họa đã phá lệ cho Hoa Mãn Lâu được ở lại Trường Lưu Sơn một thời gian.
Lần này sau khi Hoa Thiên Cốt trở về, nàng cảm giác được ánh mắt của mọi người nhìn nàng không giống nhau, trước đây Nghê Mạn Thiên luôn dẫn đầu một đám đệ tử bắt nạt nàng, nhưng bây giờ khi thấy nàng bọn họ chẳng ai bảo ai đều núp ra xa.
27 Tiếng đàn dừng lại. Đông Phương Úc Khanh sử sốt, vẻ mặt không hiểu nhìn Hoa Mãn Lâu.
“ Đông Phương huynh, xin lỗi, tại ạ hiện tại có chút việc gấp, tại hạ xin đi trước một bước.
28 “ Không biết ca ca đã hống tỷ tỷ xong chưa?” Hoa Thiên Cốt nhíu chặt đôi mày thanh tú lại, một đường đi thẳng, đương nhiên sau đó nàng lại hoa hoa lệ lệ lạc đường.
29 Nghê Mạn Thiên thật không ngờ hai người này lại lao ra ngay lập tức như vậy, thoáng cái hoảng hồn, cũng quên mất phải ngưng khí, và cùng rơi tự do như Hoa Thiên Cốt.
30 Hoa Thiên Cốt cơ hồ là bị Khinh Thủy kéo tới đại điện Trường Lưu Sơn.
Vốn là bởi vì Hoa Thiên Cốt bị thụ thương, nên bái sư đại hội lần này nàng có thể không tham gia, hơn nữa bản thân Hoa Thiên Cốt cũng không muốn tham gia, dù sao nàng cũng không thể trở thành Bạch Tử Họa đồ đệ.
31 Hoa Mãn Lâu đi tới bên cạnh một bờ hồ xanh thẳm, nơi Sát Thiên Mạch thường bế quan. Ánh sáng mặt trời chiếu lên mặt hồ lấp lánh, hồ nước như được phủ thêm một tầng ánh sáng bạc, khiến cho mặt hồ vừa mang sắc xanh của nước nhưng lại bóng loáng như gương soi.
32 “ Ta đọa tiên toàn bộ là bởi vì một người, ta và hắn đều là một trong ngũ đại thượng tiên, ngay từ cái nhìn đầu tiên ta đã đem lòng yêu thương hắn. ” Hạ Tử Huân dường như đã hoàn toàn chìm trong hồi ức.
33 Thời gian thấm thoắt trôi qua, thời gian Hoa Thiên Cốt đã ở Tuyệt Tình Điện được một năm có thừa.
“ Sư phụ, Tiểu Cốt có thể không theo mọi người xuống núi tôi luyện thêm được không.
34 “ Bạch Tử Họa, hôm nay ta tới nơi này là vì muốn Lưu Quang Cầm. ” Sát Thiên Mạch không kiêng nể thông báo toàn Trường Lưu Sơn.
Số lượng yêu ma Sát Thiên Mạch triệu hồi lần này xem ra còn nhiều hơn cả số đệ tử Trường Lưu Sơn đang đứng kín phía ngoài đại điện.
35 “Sư đệ, đệ muốn làm gì?” Ma Nghiêm lớn tiếng nói với Bạch Tử Họa.
“ Hoa Thiên Cốt là đồ đệ của ta. ” Bạch Tử Họa quay lại nói.
‘‘ Tới Mao Sơn. ’’
‘‘ Đệ điên rồi?’’ Ma Nghiêm trừng hai mắt rống giận.
36 Hoa Mãn Lâu ôm chặt Sát Thiên Mạch: “ Cho nên ngươi càng phải cố gắng đợi được đến ngày đó. ”
Sát Thiên Mạch cười cười: “ Hoa Thất Đồng, ta sẽ chờ ngươi.
37 Hoa Mãn Lâu ôm lấy Hoa Thiên Cốt: “ Cảm tạ. ” Hắn nhẹ nhàng nói.
Hoa Thiên Cốt lắc đầu: “ Ca ca, hết thảy mọi việc đều bởi vì ta mà dựng nên. Tiểu Cốt quả nhiên là điềm xấu …”
“ Tiểu Cốt là muội muội mà ta thương yêu nhất.
38 “ Đường Bảo, Tiểu Cốt đã xảy ra chuyện gì!”
“ Tiểu Bất Điếm nhi đã xảy ra chuyện gì!”
Hoa Mãn Lâu và Sát Thiên Mạch gần như đồng thời lên tiếng.
Thanh âm của Đường Bảo run run gần như sắp khóc tới nơi: “ Mẫu thân bị Trường Lưu tam tôn đưa lên đại điện hội thẩm, tất cả bọn họ đều nói mẫu thân phạm phải sai lầm lớn không thể cứu vãn được, ca ca, phải làm sao bây giờ!”
“ Bạch Tử Họa!” Sát Thiện Mạch cắn răng đay nghiến từng từ, tiểu bất điếm nhi làm tất cả để cứu hắn, hắn lại đối đãi với nàng như vậy.
39 “Trên người ngươi có yêu thần chi lực?” Ma Nghiêm mở to hai mắt nhìn Hoa Mãn Lâu nói.
Thấy Sát Thiên Mạch và Hoa Thiên Cốt đã đi xa, Hoa Mãn Lâu liền cảm thấy an tâm.
40 “Bạch Tử Họa!” Nghe nói như thế, Sát Thiên Mạch bỗng nhiên phun ra một ngụm máu. Độc của Bấc Nguyên Đỉnh trong người hắn vừa mới giải, lại còn thay Hoa Thiên Cốt hứng lấy một cây đinh Tiêu Hồn, thân thể có làm bằng vàng cũng không chịu đựng được.