- Ta cũng muốn xem ngươi có ngăn cản được hay không.
- Cũng tốt.
Hải Thanh Cảnh xuất thân từ dược chi văn minh, đương nhiên biết Lục Nguyên lợi hại. Gã chớp mắt đánh ra dược chi văn minh Thái Thượng Thương Hàn Kinh. Thái Thượng Thương Hàn Kinh của gã luyện đến tầng thứ ba Thâm Nhập Cốt Tủy. Quyết Thâm Nhập Cốt Tủy có bệnh khuẩn không tầm thường.
Cùng lúc đó, gã biết sinh tử luân hồi bàn của Lục Nguyên có tác dụng khắc chế Thái Thượng Thương Hàn Kinh, mặc dù Thái Thượng Thương Hàn Kinh của gã là tầng thứ ba bệnh khuẩn cũng như vậy.
Cho nên gã cũng đánh ra Vô Thượng Sinh Cơ Quyết. Vô Thượng Sinh Cơ Quyết có thể khiến sinh mệnh dạt dào sức sống, kết hợp với Thái Thượng Thương Hàn Kinh có thể sinh ra uy lực khủng bố.
Gã biết Lục Nguyên lợi hại, vậy nên khoảnh khắc này dùng hết tất cả tuyệt chiêu mình có. Gã thậm chí đem ra văn minh văn tự, đánh ra chữ 'thương'.
Ba tuyệt chiêu cùng thi triển.
- Hay cho Thái Thượng Thương Hàn Kinh, không ngờ Hải Thanh Cảnh có tài hoa rất sâu về Thái Thượng Thương Hàn Kinh như vậy, đến tình trạng tầng thứ ba Thâm Nhập Cốt Tủy rồi. Bệnh khuẩn đó không thể đề phòng, sẽ xâm nhập sâu vào xương cốt của ngươi, rút xương tích thủy, không thể đối phó.
- Hay cho Vô Thượng Sinh Cơ Quyết. Vô Thượng Sinh Cơ Quyết của gã luyện đến sức sống bừng bừng, vạn vật hoa nở, tình trạng này dù ở mặt đất không có một chút phân bón thì vẫn kết ra trái cây phong phú nhất, xương trắng cũng sẽ mọc ra máu thịt. Không tưởng được Hải Thanh Cảnh luyện đến mức độ này.
- Càng đáng sợ là Thái Thượng Thương Hàn Kinh cùng Vô Thượng Sinh Cơ Quyết, hai tuyệt kỹ của dược chi văn minh một khi liên hợp thật là đến mức kinh thiên động địa. Lấy sự sống của Vô Thượng Sinh Cơ Quyết thúc đẩy bệnh khuẩn Thái Thượng Thương Hàn Kinh, hai người hợp lại làm một, có thể tạo thành thương tổn rất đáng sợ.
- Hải Thanh Cảnh còn có chữ thương nữa.
- Chữ thương tuy là nhị cấp văn tự từ chữ dược diễn sinh ra, nhưng là lợi hại nhất trong nhị cấp văn tự diễn sinh ra từ chữ dược. Hơn nữa chữ thương còn có thể kết hợp cùng Thái Thượng Thương Hàn Kinh, khiến Thái Thượng Thương Hàn Kinh tới mức độ càng cường đại, đến mức độ kinh thiên động địa.
Bình thường thấy Hải Thanh Cảnh không lên tiếng, ai dè thực lực mạnh đến thế.
Giờ phút này, ngay cả Phong Tam Thập, Trương Quân Khả cũng chấn kinh. Hai người Phong Tam Thập, Trương Quân Khả đều là cao thủ của Thắng Giả Tổ, nhưng bình thường trong tổ này ít khi đấu với Hải Thanh Cảnh, cho nên không hay biết thực lực của gã. Người dược chi văn minh bình thường không quá am hiểu chiến đấu, nên mới bắt đầu đều cho rằng thực lực của Hải Thanh Cảnh không bằng hai người.
Kết quả bây giờ xem Hải Thanh Cảnh ra tay, Phong Tam Thập và Trương Quân Khả nhìn nhau, chẳng ngờ thực lực của Hải Thanh Cảnh sẽ như thế. Ba đại tuyệt chiêu cùng thi triển ra, Phong Tam Thập tự nhận ra dùng Phong Thần Bách Bộ bước thứ ba mươi Phong Xuy Phong cũng chưa chắc né được. Trương Quân Khả cho rằng dùng chiêu giản mạnh nhất e rằng khó chắn.
Lúc này, cuộc chiến đang kịch liệt phát triển.
Đối mặt ba tuyệt chiêu, Lục Nguyên vốn không sợ Thái Thượng Thương Hàn Kinh, không tính sợ chữ thương, dù gì hắn có thôn mộc long, nhưng đây là ba tuyệt kỹ kết hợp lại.
Một cộng một cộng một hiệu quá lớn hơn ba rất là nhiều.
Nhưng thế mà đã muốn ngăn cản mình, mơ viễn vông thật.
Chữ thương đã đánh vào đỉnh đầu Lục Nguyên, toàn thân hắn liền bị thương, bị Vô Thượng Sinh Cơ Quyết mở rộng tăng mạnh cho bệnh khuẩn Thái Thượng Thương Hàn Kinh, chui vào người Lục Nguyên, bắt đầu không ngừng phá hư thân thể cuatr hắn. Nhưng muốn phá hỏng thân thể Lục Nguyên không phải dễ, vì thân thể hắn trải qua miêu yêu châu cường hóa vô thượng cương nhu thân.
Có thể nhu, có thể cương, vô thượng cương nhu thân, dù bệnh khuẩn muốn phá cũng không dễ.
Chớp mắt đỉnh đầu Lục Nguyên bỗng lóe ánh sáng xanh như rồng. Không sai, hắn dùng thôn mộc long nuốt chữ thương, no nê một bữa. Trong đó tinh hoa mộc hệ văn tự khiến thôn mộc long biến lớn một khúc, cùng lúc đó, sinh tử luân hồi bàn thúc đẩy đến mức cực lớn, dùng âm dương quán tìm ra nhược điểm, dùng lực sinh tử rót vào bệnh khuẩn.
Một luân hồi khó phá hủy hai tuyệt chiêu Thái Thượng Thương Hàn Kinh, Vô Thượng Sinh Cơ Quyết liên hợp.
Lúc này Hải Thanh Cảnh còn tưởng mình thắng chắc. Lục Nguyên xem như có chiến trận kinh nghiệm, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội, chớp mắt một thuấn di đến trước mặt Hải Thanh Cảnh, kiếm vắt ngang cổ Hải Thanh Cảnh.
Hắn lạnh nhạt nói:
- Ngươi thua.
Hải Thanh Cảnh ngây như phỗng, gã không kịp phản ứng.
Làm sao có thể!
Thái Thượng Thương Hàn Kinh thêm vào Vô Thượng Sinh Cơ Quyết, lại thêm vào chữ thương, ba cái liên hợp, ba tuyệt kỹ tổ hợp thế mà vẫn thua.
Làm sao thua thế này?
Hải Thanh Cảnh thua một cách khó hiểu, thua thế nào gã cũng không biết.
Nhưng mặc kệ gã thắc mắc ra sao, thua là thua, trong lòng gã nảy ra cảm giác Lục Nguyên cao sâu khó dò.
Lục Nguyên cảm thấy rất sung sướng. Thôn mộc long ăn chữ thương no một bữa, một ngày này lại kiếm chút văn tự đến ăn thì tốt rồi, thôn mộc long sẽ trưởng thành. Theo vô tướng thôn phệ quyết ghi chép thì bảy con thôn phệ long, mỗi con trưởng thành không có hạn chế, dù làm sao trưởng thành cũng được!
Không hạn chế!
Ba chữ kia nghe thì bình thương nhưng thật ra rất biến thái.
Công pháp, tâm pháp bình thường luyện thế nào thì mặt sau cũng có hạn chế.
Chỉ có tâm pháp từ cấp phó chủ văn minh trở lên mới không có hạn chế.
Lục Nguyên thắng Hải Thanh Cảnh rồi người xung quanh đều nhìn nhau, vì chuyện này quá phập phồng cao trào, nhanh quá là nhanh. Mới bắt đầu Hải Thanh Cảnh cùng đánh ra ba tuyệt chiêu, hoàn mỹ phối hợp, cho rằng Hải Thanh Cảnh chiếm ưu thế, kết quả chưa kịp phản ứng thì Lục Nguyên thuấn di, kiếm gác trước cổ Hải Thanh Cảnh rồi.
Hai trận chiến trước Lục Nguyên thắng Trương Quân Khả, Phong Tam Thập, thắng thì có thắng rồi nhưng không dứt khoát như vậy, bây giờ đối mặt Hải Thanh Cảnh thực lực không kém hơn hai người kia, thế mà dễ dàng thắng, khiến người vô cùng kinh sợ.
Lục Nguyên! Thật mạnh!
Thắng xong Hải Thanh Cảnh, Lục Nguyên hét to:
- Vậy, người tiếp theo!
Đối thủ tiếp theo là Chu Phá Đồ. Chu Phá Đồ này không tính là người trong văn minh, chỉ là một Vô Thượng Đại Giáo Chân Đồ môn. Chân Đồ mon là một môn phái khác với tu sĩ bình thường, vũ khí của họ không phải đao, kiếm hay pháp lực mà lấy tranh để chiến.
Lấy tranh chiến đấu thì Lục Nguyên trước kia có đụng một người, chính là chí tôn của thái cổ văn minh Thất Hoang Đồ, kết quả bị Lục Nguyên chém chết.
Bây giờ đối thủ Chu Phá Đồ trình độ chơi tranh cỡ như Thất Hoang Đồ thôi, thực lực của Lục Nguyên hơn xa khi đó, tất nhiên có thể dễ dàng thắng gã. Toàn quá trình rất đơn giản, Lục Nguyên không nghiêm túc, cho là chơi chút thôi.
Nói thật ra bây giờ hỗn động cảnh thất tầng bình thường muốn Lục Nguyên nghiêm túc thì rất khó.
Đối thủ thứ năm tên là Phương Hành Chi, đây cũng là một người của Vô Thượng Đại Giáo Thiên Thủy môn. Người Thiên Thủy môn giỏi về khống chế thủy pháp lực, so với bất cứ đối thủ Lục Nguyên đụng ở Tấn quốc đều mạnh hơn, cơ bản có thể xem là một trong người có pháp lực mạnh nhất Lục Nguyên từng gặp. Nếu là hắn lúc ở Tấn quốc, đụng phải pháp lực như vậy thì e rằng chỉ có nước thua.
Nhưng bây giờ khác nhau, khác xa.
Lục Nguyên bây giờ mạnh hơn lúc ở Tấn quốc rất nhiều.
Cho nên đối mặt pháp lực lúc ở Tấn quốc hắn bó tay, Lục Nguyên dễ dàng phá giải.
Kiếm, rất nhanh gác trên cổ Thiên Thủy môn Phương Hành Chi.
Trận thứ năm thắng lợi vào tay.
Mọi người luôn đè nén tâm tình chở đến bây giờ. Năm trận chiến đấu chỉ có ba cái đầu là đặc sắc, hai trận sau không có gì hay. Nhưng một trận tiếp một trận thắng, cho dù mặt sau chiến đấu không hấp dẫn vẫn cho người cảm giác sung sướng, tất cả nhìn không chớp mắt.
- Lại thắng!
- Đúng vậy, lại thắng!
- Không ngờ thắng hết!
- Năm trận liên tục thắng!
- Bại Giả Tổ Lục Nguyên lấy một khiêu chiến năm người, liên tục thắng năm người của Thắng Giả Tổ!
Xung quanh sắp bùng nổ, đây đúng là khiến người sôi trào, làm người ta vô cùng kích động. Người Bại Giả Tổ vào lúc đám Phó Cừu thua thì đè nén khí, khí này càng đè càng chặt, cuối cùng bùm một tiếng phóng ra.
Rửa nhục! Đây cũng là rửa nhục!
Tuy không phải là thắng lợi từ đám Phó Cừu sớm sắp đặt mà là Lục Nguyên ngoài ý muốn chiến đấu, còn liên tục thắng năm.
Nhưng mặc kệ là đám Phó Cừu hay Lục Nguyên đều là Bại Giả Tổ.
Cho nên lần này khiến người cảm thấy vô cùng đã ghiền.
Mọi người hoan hô ra tiếng! Hoan hô phát ra từ đáy lòng.
Lần này từ Lục Nguyên thay mọi người tẩy sỉ nhục, nhưng sau này họ sẽ tự mình cố gắng rửa mối nhục Bại Giả Tổ.
Tinh thần số một ngàn lẻ ba! Tinh thần Thắng Giả Tổ huấn luyện.
- Mười người kia đi viễn chinh Bại Giả Tổ, không biết chiến tích sao rồi?
Một người như là vượn khỉ, vóc dáng cực cao cứ nhảy tới nhảy lui, nói. Người này là hỗn động cảnh cửu tầng, Vượn Ma Đóa Đại Chi, ở trong phong chi văn minh một kẻ lạ lùng, có huyết thống phong vượng cổ xưa.
- Mười người họ tuy không tính tài năng bao nhiêu trong Thắng Giả Tổ nhưng càn quét Bại Giả Tổ là không thành vấn đề.
Lên tiếng là cấp lãnh tụ giản chi văn minh, đôi mày trắng bệch quái dị rũ xuống, Giản Nguyệt Bạch. Người này thực lực kinh khủng, đến hỗn động cảnh thập tầng.
Giản Nguyệt Bạch cười ẩn ý nói:
- Quý Hoa Đà, ngươi cho rằng thế nào?
Người bị kêu là Quý Hoa Đà tóc trắng như tuyết, chân mày như tuyết. Gã định mở miệng thì ho sặc sụa làm không ngừng hộc ra máu. Ho kịch liệt đánh gãy lời gã định nói, người bệnh không tự chữa, xuất thân từ dược chi văn minh, Quý Hoa Đà.
Lại là một người đàn ông gầy yếu đến nói chuyện mà sắp ngã.
Bên cạnh Quý Hoa Đà đứng một người thanh niên phong thần ngọc tuấn. Người thanh niên khoanh tay sau lưng đứng, dưới tình huống không có gió mà tóc lại quái dị bay lên, thành khí thế cực kỳ tiêu sái đạp gió lướt đi. Vị này là tiểu lãnh tụ của phong chi văn minh, lúc hai mươi bốn tuổi bước tđến Phong Thần Bách Bộ bước thứ hai mươi bốn. Đến ngày hôm nay, không biết gã đã luyện bao nhiêu bước trong Phong Thần Bách Bộ. Thực lực của vị này cũng đến mức hỗn động cảnh thập tầng rồi.
Nhưng trong mọi người, khí thế cao nhất không phải tiểu lãnh tụ giản chi văn minh Giản Nguyệt Bạch.
Không là tiểu lãnh tụ dược chi văn minh Quý Hoa Đà.
Cũng chẳng phải tiểu lãnh tụ phong chi văn minh Phong Nhị Thập Tứ.
Mà nên là người đứng ở hướng bắc.
Cùng là người trẻ tuổi đương thời, nhưng thanh niên này khí thế hiên ngang, dường như có loại tay nắm quyền to. Gã hơi nhíu mày, phong thái không người sánh bằng. Nếu Lục Nguyên ở đây chắc chắn sẽ nhận ra người này chính là pháp cổ văn minh Nghiêm Thiên Pháp, được gọi là một trong bốn người mạnh nhất theo đuổi Kiếm Linh Đế Cơ. Nghe nói người này về thiên tư thì rất là cao, dù không như Pháp Chi Tử cũng khá đáng sợ.
Trong đó Vượn Ma Tôn Đại Chi chỉ là làm nền, chân chính trung tâm là bốn tiểu lãnh tụ văn minh.
Trung tâm của Thắng Giả Tổ chính là bốn người này.
Mỗi người đều là đứng ở đỉnh Thắng Giả Tổ.
Bốn người họ bàn tán về việc Thắng Giả Tổ đánh bại Bại Giả Tổ, nhưng thật ra mỗi người đều cho rằng Thắng Giả Tổ thắng chắc rồi, cho rằng muốn thua rất là khó, vậy nên trung tâm chấn chính vẫn là bốn người tranh đấu gay gắt, ai cũng là rồng trong người, rốt cuộc vị nào càng cường hơn?
Chính lúc này, có tình báo truyền đến.
- Cái gì? Thắng Giả Tổ Phong Tam Thập, Trương Quân Khả, năm người thua hết?
- Thua trong tay người tên Lục Nguyên?
Tinh thần số một ngàn lẻ ba cách tinh thần số một ngàn lẻ năm không tính xa.
Nghe cái tên Lục Nguyên, Giản Nguyệt Bạch quái dị nhướng chân mày trắng. Lục Nguyên ở trong giản chi văn minh có chút nổi tiếng, chủ yếu vì đệ nhất trí giả Giản Quân Sầu nói là nếu Lục Nguyên không chết chắc chắn sẽ trở thành họa lớn của giản chi văn minh.
Pháp cổ văn minh Nghiêm Thiên Pháp cũng nhíu mày, gần đây dường như có nghe đến tên Lục Nguyên, hình như liên quan chút chút với Kiếm Linh Đế Cơ.
Trong tinh thần số một ngàn lẻ năm.
- Thắng Giả Tổ thì sao nào?
- Còn không phải bị người Bại Giả Tổ chúng ta liên tục thắng năm lần?
- Tuyệt vời, tuyệt vời, Lục Nguyên quá tuyệt!
Trong tiếng hoan hô, khí thế kiêu ngạo của Thắng Giả Tổ bị đánh rớt, khí thế của Bại Giả Tổ thì phồng lên.
Chiến đấu tiếp theo là nằm trong hỗn động cảnh bát tầng. Bại Giả Tổ Giản Huyền Cương, Giản Hà Cầu, Phong Trung Thu, Phong Minh Nguyệt, Hoa Nguyệt Sinh. Năm người này đấu với Thắng Giả Tổ Hoa Phủ Thủ, Nghiêm Hạc, Giao Thanh Phong, Phong Tiềm, Giản Tự Hành. Trận chiến này bởi vì khí thế của Bại Giả Tổ tăng cao nên kết quả đối chiến năm chọi năm bên Bại Giả Tổ thắng hai trận.
Tức là nói lần chiến đấu này tổng cộng tiến hành mười lăm trận.
Trong đó Thắng Giả Tổ thắng tám trận, Bại Giả Tổ thắng bảy trận, một mình Lục Nguyên đơn độc thắng năm trận.
Tức là nói đối mặt Thắng Giả Tổ mạnh mẽ, Bại Giả Tổ chỉ thua chút xíu thôi.
Có thể nói chiến tích này hoàn toàn ra ngoài dự đoán của Pháp Cường Đế Tử, lúc bắt đầu gã không ngờ có chiến tích như vậy. Pháp Cường Đế Tử nhìn hướng Lục Nguyên, đúng là nhân vật thần kỳ, ban đầu mình đã mù mắt nhìn lầm rồi, người như vậy phải bồi dưỡng nhiều vào, đến lúc cuộc chiến cuối cùng với Bại Giả Tổ phát huy ra uy lực.
Đây là người xuất sắc dưới tay mình, nếu huấn luyện mạnh lên sẽ trở thành đại sát khí!
Pháp Tiêu Đế Tử cũng rất bất đắc dĩ, nhìn chằm chằm Lục Nguyên. Nói thật ra lần này nếu Lục Nguyên không có mặt, mười trận đấu gã bảo đảm thắng chín thua một trận. Kết quả Lục Nguyên quậy, thắng tám trận thua bảy, chỉ thắng sít sao, phải biết rằng trong tay gã là Thắng Giả Tổ, Pháp Cường Đế Tử có là Bại Giả Tổ.
May là trong tay gã còn nhiều lá bài, có người hỗn động cảnh cửu tầng, thập tầng.
Gã nhìn ra cực hạn của Lục Nguyên, trong cuộc chiến hai tổ Thắng Bại, một mình Lục Nguyên không dấy lên nổi cơn sóng.
Trận chiến đến đây chấm dứt.
Người Thắng Giả Tổ trở về. Thắng Giả Tổ lần này trở về tin tức bị người liên tục thắng năm truyền đi, trên tinh thần số một ngàn lẻ ba vang từng tiếng kêu gào, kêu gào phải san bằng Lục Nguyên. Không chút nghi ngờ, lòng kiêu ngạo của Thắng Giả Tổ bị Lục Nguyên chà đạp, đợi lần sau Bại Giả Tổ và Thắng Giả Tổ lại đấu thì chắc chắn sẽ có rất nhiều người vui vẻ muốn đánh bại hắn.