- Hiên Viên chí tôn nói vậy là sao! Ta chưa từng cướp kiếm đạo thụ quả.
Thượng Quan chí tôn gầm lên:
- Nhiều người chính mắt thấy, ngươi còn dám chối cãi!?
Lục Nguyên cười cười nói:
- Chính mắt thấy, à, đúng rồi, môn hạ Thái Sử chí tôn chúng ta Yến sư tỷ bị các ngươi cướp miêu yêu châu, à mà cái này không có người ngoài chính mắt thấy. Rồi Chu sư huynh bị các ngươi cướp Hổ Thần đầu lâu, cái này nhiều người thấy lắm đấy, còn có Bạch sư huynh.
Lục Nguyên đếm ra, đếm tới vô số lần môn hạ Hiên Viên chí tôn cướp bóc chiến lợi phẩm.
Thượng Quan chí tôn quát:
- Loại chuyện này là các ngươi tự nói, có chứng cứ gì?
Lục Nguyên cười đáp:
- Đúng vậy, nói ta cướp kiếm đạo thụ quả chỉ là mở miệng nói nhảm, không có chứng cứ.
Đoan Mộc chí tôn quát:
- Ngươi không cướp bóc thì sao kiếm đạo thụ quả rơi vào trong hồ lô của ngươi! Không lẽ có người môn hạ Hiên Viên chí tôn đưa tặng ngươi sao?
- Tất nhiên môn hạ Hiên Viên chí tôn sẽ không ai đưa tặng.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Sự thật là như vầy, nhánh cây kiếm đạo tự rũ xuống tới tầng thứ hai, trái cây rụng trước mặt ta, ta không hái được ư, từ khi nào có quy định như vậy?
Đoan Mộc chí tôn hừ lạnh bảo:
- Nói nhảm nhí, nhánh cây kiếm đạo chưa bao giờ rũ xuống, chỉ dựng thẳng xéo lên trên.
Lục Nguyên vỗ tay, nói:
- Đoan Mộc chí tôn đúng là lợi hại, lo rộng thật, chẳng những trông nom người mà ngay cả cây, thì ra kiếm đạo thụ thuộc về Đoan Mộc chí tôn cai quản, nhánh cây kiếm đạo có rũ xuống hay không do Đoan Mộc chí tôn quyết định, đúng là nực cười quá.
- Hay cho Lục Nguyên mỏ nhọn dẻo miệng lắm!
Hiên Viên Vọng cười nhạt nói:
- Lấy nam châm lên.
Nam châm là dùng để ghi lại.
Hiên Viên Vọng dùng nam châm đả kích Lục Nguyên, bên trên nam châm ghi rõ ràng, chỉ cần thả ghi chép nam châm ra là có thể phán Lục Nguyên trọng tội ngay, đây là lý do Hiên Viên Vọng nhịn được đến bây giờ, mà Lục Nguyên cũng đang nhẫn nhịn.
Nam châm, rốt cuộc bị mang lên.
Nhưng chưa xem thì đã két một tiếng toàn bộ vỡ ra.
Nam châm ghi chép là nhân, khi Lục Nguyên chiến đấu thì cảm ứng được là quả.
Lục Nguyên lấy kiếm khí đánh thương nam châm là nhân, bây giờ nó vỡ ra là quả.
Đây chính là tiểu nhân quả thiết tắc. Thật ra lúc làm chuyện này Lục Nguyên đã nghĩ đến các mặt, không phải mình xông lên tầng thứ nhất kiếm đạo thụ mà lấy lực luân hồi kéo xuống, cũng lấy tiểu nhân quả thiết tắc cảm ứng tất cả nam châm, phá vỡ chúng hết.
Không chỉ các ngươi mới thông minh, gia đâu có ngu. Nguyên tắc của Lục Nguyên luôn là không chơi thì thôi, đã chơi là phải đẹp chút.
Không chút nghi ngờ, lần này Lục Nguyên định tính kế đám Hiên Viên Vọng một lần.
- Đẹp lắm!
Đông Dã Thương cười to, gã là người trung lập, hơn nữa tính tình hiếu chiến, không sợ Hiên Viên Vọng chút nào.
Lục Nguyên làm chuyện này đúng là quá đẹp, chu đáo, không lọt giọt nước. Đông Dã Thương không hiểu nổi một tiểu tử khoảng bốn mươi tuổi trong đầu có nhiều cong cong quấn quấn như vậy, không tính kế được hắn.
Thái Sử Không cũng cười. Lục Nguyên làm thật đẹp, đương nhiên không cần gã ra tay.
Việc này cứ như thế kết thúc, Lục Nguyên nhận được một lá thư, thư từ Hoa Sơn, trung gian đi qua Trác Lăng Vân chuyển đến.
Cuối thư ký tên là Chu Thanh Huyền.
Thư của Chu sư thúc tổ!
Lục Nguyên ngây ra.
Lờ mờ cảm giác trong phong thư có hơi thở kiếm đạo không giống bình thường.
Lục Nguyên xé phong thư, vừa mở ra thì một chữ tuệ bay lên.
Ủa! chữ tuệ!
Sao vậy nè, nghe nói chữ này rơi vào tay Kiếm Tuệ mà, sao nằm trong tay Chu sư thúc tổ, rồi đưa mình! Lục Nguyên lấy làm lạ.
[Lục Nguyên, trước đó Kiếm Tuệ đến tập kích Hoa Sơn, e rằng có liên quan đến ngươi, nhưng đã bị ta đả thương rồi, chữ tuệ bị ta cướp. Kiếm Tuệ này có vài phần nhân quả với ngươi, vậy cho ngươi chấm dứt nhân quả đi. Chữ tuệ của hắn vô dụng với ta nên tặng cho ngươi.]
[Ta bởi vì lộ ra tu vi trên hỗn động cảnh ngũ tầng nên chỉ có thể đi di thất địa, nếu không sẽ bị Chấp Tông giết chết.]
Chấp Tông là một đội trong trung ương thiên triều, Chấp Tông rất lạ, do ngũ đại cổ văn minh quản lý chung, nghe nói trong đội mỗi nhân vật đều kinh thiên động địa, có tuyệt học kinh người, chỉ cần phạm quy tắc ngũ đại cổ văn minh chế định là sẽ bị Chấp Tông giết chết.
[Ta ở Hoa Sơn thấy hơi uể oải, đi di thất địa cũng tốt lắm. Di thất địa là nơi rất tốt cho tu hành, hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt. Ngươi ở tại trung ương thiên triều tăng thực lực đi, dù là ta hay Yến sư huynh đều sẽ có ngày quay về trung ương thiên triều.]
[Mỗi người chúng ta đề cố gắng vì chữ kiếm.]
[Về Hoa Sơn không cần lo.]
[Kiếm Tuệ ở ngoại vực dùng thực lực hỗn động cảnh lục tầng, tuy phạm tội không nặng bằng ta nhưng cũng là làm lỗi, e rằng sau này khó tiến vào nước ngoài nửa bước.]
[Hơn nữa trong Hoa Sơn để lại ba hư không kiếm ý, có thể chặn ba đợt tai nạn cho Hoa Sơn.]
Thư đến đây thì ngừng, hóa ra là vậy, Lục Nguyên hiểu sơ sự việc.
Kiếm Tuệ này âm hiểm gian xảo, gã đi Hoa Sơn tuyệt đối là muốn bắt cóc người quan trọng uy hiếp mình, nếu không có Chu sư thúc tổ trấn giữ Hoa Sơn thì chắc đã bị gã thực hiện được. Chết tiệt! Đối mặt kẻ âm hiểm gian xảo như vậy, trong lòng Lục Nguyên dấy lên sát khí rất mãnh liệt.
Kiếm Tuệ, đây là người mình phải trừ bỏ.
Nhưng nên tìm cơ hội đã, rất nhiều chuyện không thể làm bừa.
Vậy hãy chờ đi!
Sẽ chờ đến cơ hội.
Lục Nguyên nghĩ thông rồi bắt đầu nghiên cứu chữ tuệ. Chữ tuệ ở trên không trung lóe ánh sáng, hiện ra hơi thở huyền diệu. Lục Nguyên đem thần thức đặt vào chữ tuệ thì chữ đúng là có huyền diệu, dường như chữ tuệ đem trí tuệ mà ngươi sở trường bày ra hết.
Trước giờ mình ở mặt trí tuệ sở trường nhất là ngộ kiếm ý.
Được chữ tuệ rồi chớp mắt năng lực ngộ kiếm ý của Lục Nguyên tăng một bước.
Trong đầu hắn thoáng hiện chữ chính, đường đường chính chính.
Chữ chính vô hạn phóng to trong đầu.
Rốt cuộc chiến thành chữ chính vô cùng to lớn.
Lục Nguyên cảm giác đến vô biên chính khí đường đường chính chính chính, chính nghĩa chính.
Ta là chính, dục phù thiên hạ!
Chính tại nhân gian tà không áp chính!
Trên đỉnh đầu Lục Nguyên bay lên một tấm thượng cổ phù chú tràn ngập chính khí, mặt trên viết rõ ràng chữ 'Chính' thượng cổ văn tự, đây là chữ chính không gian thiết tắc cần thiết. Thật ra chữ chính này người bình thường rất khó ngộ, tu sĩ thường, đặc biệt là trung ương thiên triều quơ một bó to liền có muốn ngộ chữ chính rất khó khăn.
Bản thân Lục Nguyên bởi vì thừa kế đạo lý dưỡng ngộ, hạo nhiên chính khí trong người nên hành động xứng là đường đường chính chính. Cho nên khi được một chữ tuệ, đem sở trường mặt trí tuệ càng cường hơn, mới nước chảy thành sông, thật tự nhiên hiểu ra kiếm ý chính, đặt nền móng vững chắc luyện thành không gian thiết tắc.
Đây là kiếm ý một trăm lẻ ba của Lục Nguyên!
Không gian thiết tắc tổng cộng cần mười lăm loại kiếm ý, thêm vào Tả Hữu Càn Khôn Thạch mới luyện thành. Bây giờ trong mười lăm kiếm ý mình thành tựu chín loại đông nam tây bắc thượng hạ trung đảo chính, còn lại sáu loại phản, tà, thác, loạn, thuấn, cải là thành tựu mười lăm kiếm ý rồi.
Chữ tuệ khá là hữu dụng, Kiếm Tuệ vốn giỏi về bố cục, có được chữ tuệ khiến về bố cục có ưu thế càng lớn. Lục Nguyên thì tăng trí tuệ mặt hiểu kiếm ý.
Hiểu ra chính kiếm ý rồi Lục Nguyên rơi vào suy tư.
Lúc này, Kiếm Tuệ đã trở lại trung ương thiên triều.
Kiếm Tuệ trở về trung ương thiên triều bực mình muốn chết. Không nói gã ở Hoa Sơn tay không về, còn tổn thất hóa thân trí tuệ. Có hóa thân trí tuệ là một lần thoát khỏi chết chắc, kết quả bị tổn thất tại Hoa Sơn. Dĩ nhiên đây chưa phải điều khiến người đau đớn nhất, đau nhất là chữ tuệ bị mất. Chữ tuệ mất là năng lực bố cục sẽ giảm mạnh, chết tiệt, đó là chữ tuệ của mình!
Đương nhiên Kiếm Tuệ sẽ không cứ thế nhận thua, dù không có chữ tuệ thì gã vẫn sẽ bố cục.
Dù rằng bố cục không hoàn mỹ như trước, chắc chắn có thể chỉnh chết Lục Nguyên.
Lúc này cách ngày đó càng gần. Hai bên Kiếm Tuệ, Lục Nguyên đều lấy mục tiêu diệt đối phương làm nhiệm vụ, không giết đối phương thề không bỏ qua.
Cái gọi là tranh kiếm đạo thụ quả nói trắng ra là bữa điểm tâm trước món chính giữa đám Kiếm Tuệ, Kiếm Ma và Lục Nguyên mà thôi. Cuộc tranh hùng thật sự giữa Lục Nguyên và Kiếm Đạo Bát Cực ngày càng gần đến.
Thời gian tiếp theo tương đối bình tĩnh.
Dù Kiếm Ngục trùng kích hỗn động cảnh thất tầng, muốn tới chí tôn cảnh, nhưng luôn không được, dù gì muốn đến chí tôn cảnh không phải chuyện dễ. Lục Nguyên thì mỗi ngày uống rượu, luyện kiếm, ngày trôi qua vô cùng tự do. Lục Nguyên vốn là loại người khiến cuộc sống hằng ngày bình thản.
Những ngày này trên kiếm tu tinh thần, biến đổi lớn nhất là hệ Thái Sử chí tôn, có xu thế đối kháng được với hệ Hiên Viên chí tôn, đây đương nhiên là vì Lục Nguyên. Ở kiếm tu tinh thần, Lục Nguyên đã trở thành người đứng đầu dới hỗn động cảnh lục tầng.
Trên kiếm môn tinh thần, hỗn động cảnh lục tầng có tổng cộng mấy người mà thôi.
Mấy người tầm thường như Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng mà thôi.
Chiến tích của Lục Nguyên khiến hệ Thái Sử hơi nổi lên.
Trong ngày tháng bình thản, một ngày lớn sắp đến.
Cái gọi là ngày lớn tức là ngày kết tinh phòng ngự phá vỡ.
Kiếm đạo thụ có một kết tinh phòng ngự, bình thường kết tinh phòng ngự này thi triển thì trong phạm vi nhất định tại kiếm đạo thụ không có bất cứ yêu thú nào đến gần. Đệ tử trung tâm Kiếm Môn có thể nhẹ nhàng ra vào. Loại kết tinh phòng ngự này màu trong suốt, rất quý giá.
Loại kết tinh phòng ngự tác dụng khá lớn, nếu luyện chế không gian bản thân thì đem kết tinh phòng ngự dung nhập vào mép không gian có thể tăng cường lực phòng ngự của không gian. Đương nhiên lúc bình thường kết tinh phòng ngự của kiếm đạo thụ dù là ai đều không đụng được.
Mỗi cách năm mươi năm thì kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ sẽ vỡ, nguyên khối kết tinh phòng ngự kiếm đạo thụ to lớn vô cùng vỡ thành rất nhiều mảnh.
Lúc này là tranh giành kích động lòng người.
Khi đó, nhiều yêu thú to lớn trên kiếm tu tinh thần đến cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Tương tự, đệ tử trung tâm trên kiếm tu tinh thần cũng giành giật kết tinh phòng ngự.
Dù sao kết tinh phòng ngự vô cùng quý giá, là một trong tài nguyên quan trọng nhất để hỗn động cảnh tam tầng hại ly không gian trùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Không chỉ có vậy, dù là thành tựu không gian rồi cướp được càng nhiều kết tinh phòng ngự sẽ khiến không gian phòng ngự càng vững chắc.
Cho nên từ hỗn động cảnh tam tầng bắt đầu, thậm chis là toàn hỗn động cảnh sẽ không bỏ qua lúc cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Đương nhiên chí tôn sẽ không nhúng tay vào loại tranh đoạt này, bình thường là nhiều đệ tử trung tâm giành giật với nhau.
Mỗi năm mươi năm một lần tranh đoạt kết tinh phòng ngự mọi người tranh đến bể đầu.
Đương nhiên, thực lực không đủ cướp kết tinh phòng ngự hay vì lý do nào khác có thể núp trong thụ động, khi trở vào thụ động thì yêu thú có làm sao cũng không lay động được kiếm đạo thụ, tuyệt đối an toàn.
Lục Nguyên uống rượu, đang suy nghĩ rốt cuộc là lúc mình tùng kích hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành. Chỉ cần cướp đủ kết tinh phòng ngự là mình có thể đến hỗn động cảnh tứ tầng!
Ngày hôm này là một ngày rất chói mắt, trời không áng mây.
Hơn trăm đệ tử trung tâm trên kiếm tu tinh thần và một số trưởng lão đang chờ đợi.
Lúc này ánh nắng chiếu rọi, kiếm đạo thụ cao vạn trượng bên ngoài có tầng kết tinh phòng ngự trong suốt đang chớp lóe ánh sáng, sáng hơn bình thường rất nhiều, đây là lần năm mươi năm một lần kết tinh phòng ngự sáng nhất cũng là lúc yếu ớt nhất, ánh sáng vẫn đang nhấp nháy.
Bùm một tiếng! Trong kết tinh phòng ngự trong suốt có tiếng nét rạn, một khe nứt to lớn xuất hiện ở phía đông kết tinh phòng ngự, không ngừng tăng lớn.
Cách thời gian tranh đoạt kết tinh phòng ngự ngày càng gần.
Lục Nguyên đứng ở tầng thứ hai kiếm đạo thụ, ngon lành uống thiên rượu, vị thiên rượu rất ngon.
Lúc này, tầng thứ nhất kiếm đạo thụ, Kiếm Ngục đã xuất quan:
- Lần này nhất định phải cho Lục Nguyên biết mùi!
Kiếm Tuệ nét mặt hiện sát khí ngập trời:
- Đó là đương nhiên.
Mối thù tại Hoa Sơn mất hóa thân trí tuệ, mất chữ tuệ, đều phải báo trở về từ người Lục Nguyên.
Tầng thứ ba kiếm đạo thụ, Kiếm Ma toàn thân cuồn cuộn ma khí bùng phát:
- Rốt cuộc, Lục Nguyên, ngày ngươi chết cuối cùng đến rồi, hãy xem Ma của ta nuốt ngươi thế nào!
Kết tinh phòng ngự vô cùng quý giá.
Toàn hỗn động cảnh, nó đều rất có ích.
Chỉ cần đem nó dung nhập vào không gian bản thân là sẽ tăng mạnh lực phòng ngự không gian, có thể nói nó chính là bảo bối trong truy đuổi hỗn động cảnh, hơn nữa cơ bản người hỗn động cảnh đều theo đuổi.
Hỗn động cảnh tam tầng hại ly thiên địa muốn xông lên hỗn động cảnh tứ tầng không gian sơ thành cần có bảy phương thạch và kết tinh phòng ngự.
Tương đối thì bảy phương thạch chỉ tác dụng một lần trùng kích cảnh giới, lúc khác vô dụng.
Kết tinh phòng ngự là có hiệu quả toàn hỗn động cảnh.
Thứ này vô giá, một khi có được kết tinh phòng ngự mọi người đều dùng cho bản thân, dù đến thế giới cảnh không cần kết tinh phòng ngự cũng sẽ đem những kết tinh phòng ngự giao cho sư đệ, đệ tử của mình. Người đến thế giới cảnh đều là nổi danh như côn, đa số có đệ tử.
Lại nói trở về.
Bây giờ là lúc cướp đoạt kết tinh phòng ngự.
Đến lúc này thì tất cả xoa tay.
Không chút nghi ngờ, bốn người bắt mắt nhất đương nhiên là tứ cường ngày thường kiếm tu tinh thần là Kiếm Ngục, Kiếm Tuệ, Kiếm Ma, Kiếm Hùng.
Trong Kiếm Đạo Bát Cực cũng là bốn người mạnh nhất.
Nhưng lần cướp đoạt kết tinh phòng ngự này quá quý giá, cho nên ngày thường một số đệ tử trung tâm bế quan quanh năm ít khi lộ mặt lần lượt xuất hiện.
- Năm đó ta và Kiếm Ma chiến đấu thua một chiêu, nhưng lần này ta bế quan dài lâu, lần thứ hai xuất sơn. Lần này xuất sơn ta chắc chắn sẽ không thua nữa.
Một người đàn ông trẻ tuổi khí thế nóng rực nói. Mày nhướng lên như kiếm, người này có ngoại hiệu gọi là Hỏa Kiếm Tư Mã Chung, bốn mươi năm trước đấu một lần với Kiếm Ma, chỉ thua một chiêu. Rồi gã bế quan bốn mươi năm, đây là lần xuất sơn thứ hai.