Chuyện như này, nếu như lưu truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ chấn động hơn chục ngàn đại châu, khiến Lục Nguyên chỉ một lần hành động đã nổi danh trên cả hơn chục ngàn đại châu, vậy sẽ còn hoành tráng hơn việc thắng liên tiếp ba chục ngàn tháp khiêu chiến.
Không chỉ qua quá trình, mà còn trong quá trình, biểu hiện của Lục Nguyên, cũng quá giỏi rồi.
Kiếm thuật nhất tuyến thiên, âm dương thiết tắc. Theo tài liệu, Lục Nguyên này hình như chỉ mới hơn bốn mươi tuổi, xấp xỉ với tứ muội. Tuổi đời như vậy, đã là lưỡng thiết tắc kiếm, thánh, thậm chí nhìn cách ra kiếm của hắn, đã trên con đường cầu đạo đi về phía tam kiếm thánh. Pháp Thánh Đế Tử không khỏi luôn mồm khen giỏi.
Hơn nữa, điều khiến Pháp Thánh Đế Tử cảm thấy kỳ lạ chính là, trong giây phút đó, Thiên Hoang Đế Tử dùng văn tự văn minh, chữ ‘thụ’. Kết quả lại bị một con rồng màu xngươi bích nổi lên phía sau lưng Lục Nguyên nuốt gọn. Có thể nuốt văn tự văn minh, dựa vào kinh nghiệm của Pháp Thánh Đế Tử, cũng cơ bản chưa từng nhìn thấy.
Muội rể tương lai này trên người có chút cổ quái. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, người có thể có tài năng lớn, tương lai lớn, có ai là trên người không có chút cổ quái đâu. Người có tương lai lớn, vận khí lớn, liền khiến Pháp Thánh Đế Tử vỗ nhẹ tay:
- Hay quá.
Kết thúc, Pháp Thánh Đế Tử đã nhận người muội tế Lục Nguyên này. Về phương diện đạo đức có thể yên tâm, sức chiến đấu khá mạnh mẽ, mạnh tới mức có thể vượt qua cả mình, tương lai của hắn nhất định không giới hạn. Nếu không phải vì nguyên nhân Kiếm tu bị thời đại này áp chế, chỉ e tương lai của hắn càng mạnh mẽ hơn. Muội muội, nếu quả thực muội thích người này, giao muội cho hắn, đại ca như ngươi cũng miễn cưỡng yên tâm được.
Tuy nhiên, cứ cho là thế, huynh cũng sẽ âm thầm bảo vệ muội. Nếu ai dám dùng âm mưu chước quỷ với muội, không quan tâm đối phương lai lịch thế nào, sẽ nghiền tới chết.
Bởi vì, huynh là đại ca của muội, đại ca cùng cha cùng mẹ.
Pháp Thánh Đế Tử nhìn về phía Lục Nguyên:
- Không tồi, ta đã thừa nhận muội rể là ngươi rồi, bây giờ là lúc ta tặng ngươi lễ vật. Ta làm anh vợ cũng không thể quá keo kiệt.
Tốt xấu gì, Pháp Thánh Đế Tử cũng là thánh tử đệ nhất của Pháp Cổ Văn Minh, thực lực vững vàng đứng trên Thiên Tôn, đang tấn công chức phó chủ của Văn Minh. Một lời có thể diệt một vô thượng đại giáo.
Nhân vật như vậy, nếu keo kiệt trong việc tặng lễ vật, vậy chẳng phải khiến mọi người trong trung ương thiên triều chê cười sao.
Tựa hồ, có một văn tự hiện ra giữa chưởng đó của ông ta.
Mặt trên của văn tự này, tựa hồ ẩn chứa tinh hoa của kiếm đạo.
Như có uy năng vô thượng của kiếm đạo.
Thậm chí, Lục Nguyên thầm cảm nhận được, ‘tiền’ tự khánh vân trung trên đỉnh đầu mình, hấp thụ sự ẩn ẩn này.
Văn tự này, hẳn là văn tự kiếm đạo, hơn nữa là văn tử kiếm đạo có lai lịch lớn.
Pháp Thánh Đế Tử rõ ràng là người của Pháp Cổ Văn Minh, sao lại có văn tự kiếm đạo. Lục Nguyên không khỏi thầm nghi hoặc, tuy nhiên cũng lập tức bình thường trở lại. Pháp thánh Đế Tử, nắm trong tay quyền thế rất lớn, thuộc năm mươi người có quyền thế lớn nhất ở trong trời đất. Nhất định ở vào địa vị của ông ta, trong tay có văn tự kiếm đạo thì cũng là bình thường.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Thời đại trước, có kiếm tự đại uy lực, cũng đã mất tích lâu rồi, ai cũng không biết kiếm tự kia, cuối cùng đi đâu.
Còn thế giới thời kỳ sơ khai của thời đại này, trong văn tự chi môn, văn tự liên quan đến kiếm xuất hiện, là một chữ ‘phong’.
Văn tự thời mới bắt đầu cũng thế, cũng có mạnh có yếu. Kiếm tự của kỷ nguyên trước, tuy không cường đại như tiên tự, pháp tự đã được rèn luyện qua nhiều kỷ nguyên. Nhưng cũng là văn tự thời kỳ sơ khai cực kỳ cường đại. Còn ‘phong’ tự này, đương nhiên không thể cường đại hơn kiếm tự, tuy nhiên dù gì cũng là văn tự thời đại sơ khai.
Tuy nhiên, đáng tiếc, thế giới thời kỳ sơ khai của kỷ nguyên, lúc đó còn chưa thăng cấp thành phó chủ Hoang Cổ Văn Minh của Cổ Văn Minh chi chủ, thả người nhảy lên. Dùng lực Đại Hồng đại hoang vô cùng, đánh nát chữ ‘phong’ này. Mà khi đó, dựa vào vô thượng thần thông quan chi của cha ta, phát hiện chữ ‘phong’ đó, vỡ ra thành 32 mảnh, hóa thành 32 nhị đại văn tự.
Mà 32 nhị đại văn tự này, có chữ rơi vào tay người có tài, có chữ không may rơi xuống Trường hà, biến mất không thấy.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Còn thế giới mà muội muội ta sinh ra, lại có một chữ ‘linh’. Đồng thời cha ta dựa vào Vô thượng đại năng quan chi, phát hiện muội muội là một trong kiếm đạo bát cực.
Còn các kiếm đạo bát cực khác, mỗi cái đều có một văn tự. Ví dụ như, Kiếm ma có ma tự, kiếm tham có tham tự, còn phải cẩn thận nhất là Ngục tự của kiếm ngục. Ngục của nó, là chữ vâng lời thiên địa mà sinh ra, cũng là nằm trong số 32 nhị đại văn tự, một chữ khá quan trọng. Ngục tự, có thể chôn vùi những văn tự khác.
Ngoài ra, Kiếm chi tử, đây mới là vận giả đại khí đích thực. Tất cả văn tự lúc ngươi ta sinh ra mang theo, có đến tám chữ. 32 nhị đại văn tự, chỉ sinh thôi đã có mang theo tám chữ. Còn về sau không biết ngươi ta còn góp nhặt thêm được mấy văn tự. 32 văn tự bị phá nát của phong tự của kỷ nguyên này, chỉ e phần lớn rơi vào tay ngươi ta.
Kiếm đạo văn tự trong tay ngươi ta, càng này càng rõ ràng. Lục Nguyên hỏi:
- Kiếm chi tử kia vì sao không thu thập tất cả những văn tự còn lại?
Pháp Thánh Đế Tử hừ lạnh một tiếng:
- Linh tự trong tay muội muội của ta, có cho thêm Kiếm chi tử mấy lá gan, cũng không dám động vào. Còn Kiếm ma, kiếm tham, đặc biệt là Kiếm ngục, cũng có người bảo vệ, đâu có dễ thu được như vậy. Cho nên Kiếm chi tử cũng không đi thu thập 32 chữ này, hơn nữa, một khi thu thập đủ 32 chữ, sẽ bị Hoang Cổ Văn Minh chi chủ gạt đi. Dù sao ‘phong’ tự là do Hoang cổ văn minh chi chủ đập nát. Ngươi muốn tập hợp lại thành phong tự, chẳng phải là phạm vào điều tối kỵ của ông ta sao, mà 32 chữ này, mỗi chữ có một đặc điểm.
Kiếm đạo văn tự trong tay Pháp Thánh Đế Tử, cuối cùng cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đốn.
Đúng vậy, chữ trong tay Pháp Thánh Đế Tử là chữ ‘đốn’. Ồ, chữ ‘đốn’, cái này có tác dụng gì vậy? Lục Nguyên thật sự khó hiểu, chữ tiền mình có được còn có thể lý giải được, đại biểu cho phương hướng tiến về phía trước của kiếm đạo, có thể giải thích được, còn chữ ‘đốn’ này, có tác dụng gì?
Pháp Thánh Đế Tử mỉm cười:
- Vào thời sơ khai của kỷ nguyên này, chữ ‘phong’ mà văn tự chi môn phun ra, vỡ ra thành 32 khối, biến thành 32 nhị tỉnh văn tự. Mà trong đó, còn có một chữ ngộ, chữ ngộ đó, chính là một trong 32 văn tự đó, một chữ huyền diệu nhất, ngay cả chữ tiền trong truyền thuyết, cũng thấp hơn chữ ngộ kia một bậc.
Chữ tiền, chính là chữ tiền trong khánh vân trên đỉnh đầu mình.
Chữ ngộ kia, cường đại như thế, còn mạnh hơn chữ tiền của mình
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Chữ ngộ kia, chính là chữ đệ nhất trong 32 chữ. Đồng thời, cũng nằm trong tay Kiếm chi tử. Vì vậy Kiếm chi tử hiện nay bạo ngược như vậy, có gần nửa nguyên nhân là bởi vì chữ ngộ kia. Chữ ngộ có tác dụng rất lớn đối với ngộ thiên địa pháp tắc, còn có đủ loại tâm pháp, đều có thể dùng chữ ngộ.
Còn chữ đốn này, là văn tự có thể kết hợp với chữ ngộ. Hai văn tự này một khi kết hợp lại, sẽ phát huy uy lực cực lớn, mạnh hơn rất nhiều so với chữ ngộ đơn thuần. Kiếm chi tử vẫn luôn đi tìm kiếm chữ này, đáng tiếc chữ này trong tay ta, Kiếm chi tử có bản lĩnh ngất trời tới đâu, cũng đừng nghĩ đoạt được nó từ trong tay ta.
Chữ này, không truyền cho Kiếm Linh Đế Cơ, vì với giới tính của nó, chỉ e không thể đoạt được chữ ngộ trong tay Kiếm chi tử. Tuy nhiên hôm nay truyền cho ngươi.
Pháp Thánh Đế Tử cười hắc hắc:
- Cố gắng hạ gục Kiếm chi tử, lấy được chữ ngộ của ngươi ta, kết quả ngươi sẽ có được hai chữ ngộ đốn.
Chữ đốn này từ trong tay ông ta, đánh qua hư không tới, Lục Nguyên đỡ lấy, lúc này đương nhiên không thể khách sáo.
Đây là kiếm đạo văn tự thứ hai của mình, đều là nhị đại văn tự, vốn khó sánh kịp với sự sắc sảo của sơ đại văn tự. Nhưng trong nhị đại văn tự, cũng coi là khá hữu dụng.
Pháp Thánh Đế Tử lại giương một tay lên, ném tới một tấm Phong linh bài:
- Nghe nói ngươi luyện vân hệ linh thú, liền tặng ngươi năm mươi linh thú cấp truyền thuyết.
Chậc chậc, linh thú cấp truyền thuyết, hiện nay Lục Nguyên cũng không có bao nhiêu. Còn vị Pháp Thánh Đế Tử này thật đúng là ra tay hào phóng. Một khi đã tặng là tặng đến năm mươi con, tuy nhiên xét về địa vị thân phận của ông ta, cũng dễ hiểu thôi.
Pháp Thánh Đế Tử lại ném tới một sự vật:
- Thiên pháp tửu tứ muội tặng ngươi ta đã giở chút thủ đoạn, kỳ thật không có thiên pháp tửu, bị ta sắp xếp vào không gian của ta, bây giờ ta tặng ngươi một ngàn cân.
Ông ta hô một tiếng, đã ném tới một bình rượu, bình rượu này không lớn, Lục Nguyên thuận tay đỡ lấy, ánh mắt tỏa sáng.
Người có thể sẽ thành muội rể này, thật đúng là tích rượu. Nhìn thấy rượu mắt liền sáng lên, tuy nhiên đàn ông thích rượu thì cũng chẳng sao.
Pháp Thánh Đế Tử nói:
- Lễ vật cũng tặng xong rồi, lễ vật này của ta, cũng không quá nhẹ đấy chứ. Haha. Nếu ngươi có thể thực sự thành muội rể, lễ vật càng lớn hơn.
Ông ta cười ha ha một tiếng, tuy nhiên sắc mặt lập tức trở nên rất chăm chú:
- Tuy nhiên, ngươi ngàn vạn lần không được chủ quan. Muốn lấy muội muội của ta, thật ra rất khó. Cũng bởi vì muội muội có chút thích ngươi, cho nên ta mới hào phòng với ngươi một chút. Ngươi đã qua khảo hạch của ta. Nhưng, ngàn vạn lần không được coi thường những đối thủ cạnh tranh kia. Nghiêm thiên pháp, về tạo nghệ của pháp thuật, ngươi ta được gọi là gần bằng Pháp chi tử.
Vũ Sinh Đế Tử, vũ học tạo tỉnh của ngươi ta, khá cao, được gọi là đệ tử có tiềm lực nhất của Vũ Xa Văn Minh. Thiên Hoang Đế Tử, đây là đế tử được Hồng Hoang đại trạch công nhận. trong Hoang cổ văn minh, một khi được Hồng Hoang đại trạch công nhận, có nghĩa là gì, có thể ngươi không rõ, nhưng ngươi về tìm hiểu chút tài liệu, hẳn sẽ rõ. Phong Nhị Thập Tứ, tốc độ của ngươi ta nhanh tới cực điểm, được gọi là Phong Chi văn minh, nhân vật nhanh nhất trong số thế hệ người trẻ.
Pháp Thánh Đế Tử nhìn về phía Lục Nguyên, rất nghiêm túc nói:
- Lần này, những người ngươi đánh bại, là bốn người ta dựa vào thủ đoạn Tạo vật cảnh đại thần thông để tạo ra. Bản thân bốn người bọn họ, mạnh hơn rất nhiều. Nếu coi thường bọn họ, chính là sẽ chết.
Cố gắng trở nên mạnh mẽ, haha.
Phân thân của Pháp Thánh Đế Tử đột nhiên biến mất.
Còn ở nơi thâm sâu của Pháp Cổ Văn Minh, bên trong tiểu thiên thế giới của Pháp cổ văn minh, cửu trọng thiên chi thượng, có một tòa cung điện vàng son lộng lẫy, mà bên trong tòa cung điện này, có một người cực kỳ tôn quý đứng ở đó. Luận trong toàn bộ trung ương thiên triều, có thể liệt vào năm mươi Pháp cổ chi tử đứng đầu, haha cười nói:
- Không tồi, tiểu tử này cũng không tệ.
Tuy nhiên.
Pháp Cổ thánh tử vuốt vuốt cằm:
- Tuy nhiên, nghĩ tới muội muội mình, sẽ bị tiểu tử này lừa gạt, thật sự có chút không cam lòng.
Pháp Cổ Thánh tử lầu bầu nói, mà cô gái phong hoa tuyết nguyệt bên cạnh Pháp Cổ Thánh Tử, hoàn toàn không hiểu, một nhân vật quyền lực như thiên đại này, đột nhiên lại lầu bầu một mình làm gì. Hơn nữa, tiểu tử này, rút cục là nhân vật nào. Phải biết rằng trong trung ương thiên triều, có thể được nhân vật như Pháp Cổ Thánh tử nhắc tới mấy lần, cũng là một việc khá khó.
Còn lúc này, bên trong Pháp cổ tiểu thiên thế giới, Phó Trùng vẫn đang miệt mài nịnh nọt, nịnh được một vị đế tử không nhiều quyền lực lắm trong 100 vị. Trong lòng ngươi ta thầm nghĩ, Lục Nguyên, sớm muộn cũng có một ngày, ta sẽ giẫm nát bàn chân ngươi. Nếu ngươi ta mà biết Pháp Cổ Thánh Tử rất vừa ý với Lục Nguyên, có khi còn có thể thổ huyết nữa.
Lục Nguyên đương nhiên không biết chuyện của pháp cổ văn minh tiểu thiên thế giới cách đây mấy trăm đại châu.
Được rồi, phân thân của Pháp Thánh Đế Tử đi vào, quả thật có chút lạ lùng.
Tuy nhiên, không để ý.
Bởi vì lúc này mình cũng không lý giải nổi tâm trạng này, mà trong lúc không lý giải nổi tâm trạng, thì trước tiên hãy để sang một bên đã.
Bây giờ, uống rượu đã.
Thiên pháp tửu, rượu được phối ra từ ngàn loại pháp thuật.
Lục Nguyên cầm bình rượu lên uống một ngụm. Uống hết một ngụm này, mới phát hiện ngụm này vào bụng, vô số mùi vị trong lòng, vốn dĩ một bình rượu mấy chục hương vị chưa chắc đã là chuyện hay, nhưng lại có nhiều hương vị như vậy, dùng một phương pháp kỳ lạ kết hợp lại, biến thành một việc rất hài hòa cân đối.
Lục Nguyên uống một ngụm, sau đó rất lâu, mới quát một tiếng dài:
- Rượu ngon.
Đúng là rượu ngon.
Bản thân đã uống qua đủ mọi loại rượu, nhưng chưa từng gặp loại rượu ngon như vậy.
Ngàn pháp tửu, quả nhiên danh bất hư truyền.
Ngày tháng này trôi qua rất thoải mái, tuy nhiên mình cũng phải nghĩ cách, sớm ngày đạt được Hỗn Động cảnh tam trọng thiên, cắt rời trời đất.
Kiếm chi tử, Kiếm ngục, Kiễm ma, Kiếm tuệ, Kiễm tham, những người này đều đang không ngừng tiến về phía trước.
Đây thật sự không phải là khoa trương, mà thực sự là có loại hạt mưa như vậy.
Ở trung ương thiên triều, mưa đột nhiên biến hóa thành yêu thú, đây cũng là việc khá bình thường. Lục Nguyên phát hiện sau khi mình đạt được Kiếm tu tinh thần, thần kinh rất không ổn định. Không có cách nào, ở trong đủ mọi hoàn cảnh thiên biến vạn hóa của trung ương thiên triều, ngươi muốn thần kinh ổn định cũng không được.
Lục Nguyên rất không thích thời tiết như vậy, nhưng cũng không làm gì được, thời tiết như vậy, lẽ nào chính mình có thể sửa thành không thế. Cũng chỉ có đạt được Hỗn Động cảnh mới có thể sống được dưới thời tiết của trung ương thiên triều. Còn phàn nàn gì nữa. Yến Thu Nguyệt bên cạnh nói:
- Kỳ thật với kiếm tu tinh thần chúng ta, thời tiết ác liệt nhất, vẫn là đêm sương mù.
Đêm sương mù? Đây là cái gì?
Lục Nguyên đang định hỏi về đêm sương mù, trong chốc lát, từ trên bầu trời, truyền đến một khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
Đây là một kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ.
Sự mạnh mẽ của kiếm khí này, so với sư huynh Thái Sử Bi, còn mạnh hơn nhiều.