Lục Nguyên mạnh lùi lại, pháp lực đại đạo cảnh bát tầng, hơn nữa còn là đỉnh cao, cái này đúng là muốn chết người. Đại đạo cảnh không chỉ là pháp lực đại đạo cảnh bát tầng thôi, kiếm thuật khá giỏi, là loại kiếm pháp long xà khởi phục, e rằng đã đến đỉnh cao cảnh giới ngũ hầu, kém một bước liền vào cảnh giới kiếm hoàng.
Thú vị, lại đến, để mình thử một lần khiêu chiến người pháp lực đỉnh cao đại đạo cảnh bát tầng, xem coi kết quả thế nào.
Lục Nguyên đi ra khỏi Xung Tiêu Kiếm Lâu, những người khác hỏi thành tích của hắn.
Lục Nguyên lạnh nhạt nói:
- Vượt qua cửa thứ ba nhưng không qua được cửa thứ tư.
Lời vừa thốt ra toàn trường kinh ngạc. Lục Nguyên quả nhiên là Lục Nguyên, xông qua được cửa thứ ba.cửa thứ ba khó khăn hơn cửa thứ hai gấp mười lần, không bao giờ ngờ hắn có thể qua được. Tuy còn chưa qua cửa thứ bốn nhưng thực lực của Lục Nguyên đã khá ghê gớm.
Vậy là chỉ còn lại một người cuối cùng, chính là Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào.
Kiếm Văn Hào cười ha hả nói:
- Giờ đến lượt ta!
Gã tự cho rằng thực lực của mình thắng Lục Nguyên, gã cảm giác rõ rệt pháp lực hùng hậu hơn hắn rất nhiều, Lục Nguyên có thể vượt qua cửa thứ ba thì gã chắc chắn vượt qua càng cao.
Gã tràn đầy tự tin đi, qua thật lâu sau bước ra, lắc đầu nói:
- Xông qua cửa thứ ba, kết quả không vượt qua được cửa thứ tư.
Gã và Lục Nguyên khác nhau, Lục Nguyên là pháp lực không được đấu không lại Hoàng Cân Ngũ Kiếm Khách đỉnh đại đạo cảnh bát tầng. Kiếm Văn Hào pháp lực đã tới đại đạo cảnh bát tầng, chẳng qua kiếm thuật không được, bị Hoàng Cân Ngũ Kiếm Khách áp chế đánh bại.
Vậy là lần này tám người mới ngoại vực và bốn mươi hai người mới trung ương thiên triều tỷ thí là thế hòa.
Lục Nguyên cùng Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào là thế hòa.
Bây giờ Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào cảm thấy thế giới của mình thác loạn, tại sao mình lại cùng Lục Nguyên thế hòa được chứ? Mình là thân đệ đệ của Kiếm Chi Tử, chính là Kiếm Chi Tinh, có được pháp lực đại đạo cảnh bát tầng, khi trùng kích kiếm lâu thế mà giống như Lục Nguyên xông qua cửa thứ ba, thất bại cửa thứ tư.
Mạnh quá! Bốn mươi mốt người mới trung ương thiên triều khác đều bị Lục Nguyên chấn nhiếp.
- Sao có thể, chẳng phải nghe nói người nước ngoài yếu lắm sao?
- Đúng vậy, nghe nói người nước ngoài cái gì đại đạo cảnh thất tầng liền xưng là tông sư cảnh. Ở trung ương thiên triều chúng ta đại đạo cảnh thất tầng nhiều biết mấy, đâu được xưng là tông sư chứ.
- Người nước ngoài đều là yếu hết biết.
- Đúng vậy, tại sao người nước ngoài này cường đến vậy, có thể đấu ngang tay với Kiếm Chi Tinh.
- Người nước ngoài tên Lục Nguyên này quả nhiên là thiên tài.
- Đúng vậy, dù không bằng Kiếm Chi Tử nhưng cũng là thiên tài hiếm có,
Bốn mươi mốt người mới trung ương thiên triều vừa rồi có một số định khiêu khích Lục Nguyên, nhưng giờ thấy kết quả xông quan của hắn, tới đến cửa thứ ba thì chấn kinh không thể nói nên lời. Mấy người vừa rồi còn định khiêu khích hắn phát hiện may là mình không làm, nếu không thì chết cũng chẳng biết tại sao.
Kiếm Văn Hào nhìn Lục Nguyên, nói:
- Tốt lắm, ngươi quả nhiên rất mạnh, lại có thể ngang tay với Kiếm Chi Tinh ta ở mặt xông quan, quả nhiên có chút thiên phú, bổn công tử thừa nhận thực lực của ngươi. Chúng ta lại so một lần xem ai có thể nhanh hơn xông qua cửa thứ sáu, trở thành chân truyền đệ tử, cược thượng phẩm linh thạch đi, thấy sao?
Thượng phẩm linh thạch, một cái đủ bằng một vạn trung phẩm linh thạch.
Thần hiệu của thượng phẩm linh thạch là không thể miêu tả.
Đại đạo cảnh thất tầng, bát tầng bình thường không có cả một thượng phẩm linh thạch, nhưng Kiếm Văn Hào là Kiếm Chi Tinh, thân đệ đệ của Kiếm Chi Tử, gia tài kếch sù. Lần này gã phát hiện bản thân đánh ngang tay với Lục Nguyên, thấy không cam lòng cho nên muốn cược một lần, cược hết số tài sản.
- Tốt!
Lục Nguyên không chút do dự gật đầu kêu tốt.
Không sai, mình đúng là không có tài sản mười thượng phẩm linh thạch, bây giờ chỉ có mấy ngàn trung phẩm linh thạch mà thôi, nhưng lần này mình có niềm tin tất thắng.
Kiếm Chi Tinh, chỉ là đệ đệ của Kiếm Chi Tử mà thôi, thiên phú cách biệt một trời một vực với Kiếm Chi Tử.
Người như vậy nếu mình không có tự tin thắng thì còn mơ gì khiêu chiến Kiếm Chi Tử?
Cho nên Lục Nguyên không chút chần chờ cá cược, chuẩn bị phát tài một mớ, thắng là tài sản gấp mấy chục lần.
Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào thấy Lục Nguyên hào khí can vân đồng ý cười thì cười nham hiểm, tiểu tử, ngươi đừng trách ta à, là ngươi đang tự tìm chết. Ngươi có cái gì? Ngươi chỉ là một người nước ngoài không có chỗ dựa, Kiếm Môn ai không biết mình là đệ đệ của Kiếm Chi Tử? Kêu huynh trưởng dạy mình vài chiêu thì chẳng phải là cường hơn ngươi nhiều?
Trận chiến này ta thắng chắc.
Kiếm Văn Hào kiềm không được nhìn Sư Phi Tiên, lý do gã cược một là đích thực không cam lòng mình ngang tay với Lục Nguyên, gã nhất định phải thắng hắn. Hai là gã muốn kiếm mặt mũi trước mắt cô gái thanh lệ như tiên này, đàn ông ở trước mặt cô gái mình thích rất là sĩ diện.
Cược!
Đó là một thứ rất kỳ diệu.
Chỉ cần đặt cược đủ to là ngươi dù là tiên nhân cũng không thể kiềm chế bị hấp dẫn.
Mười thượng phẩm linh thạch, tiền đặt cược này lớn kinh người! Kiếm Văn Hào và Lục Nguyên một khi bắt đầu ván cược, bên cạnh bốn mươi tám người mới có ai không bị hấp dẫn? Thật sự cược!
Bảy người mới đến từ ngoại vực như Sư Phi Tiên, Hoắc Nhất Bộ, Địch Vân đều hy vọng Lục Nguyên chiến thắng. Người trung ương thiên triều theo lý cũng đứng bên cạnh Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào, hơn nữa từ lý trí họ không cho rằng Lục Nguyên có bao nhiêu cơ hội thắng, không phải nói thiên phú của hắn không cao, Lục Nguyên có thân phận ngoại vực mà xông đến mức này thì đã lộ ra thực lực rồi, đáng tiếc huynh trưởng của Kiếm Chi Tinh là Kiếm Chi Tử.
Kiếm Chi Tử, cường giả hỗn động cảnh, nổi danh nhất trong bảy thiên tài vô địch toàn trung ương thiên triều.
Không sai, trên tuyệt thế chính là vô địch.
Chỉ có Kiếm Chi Tử mới xứng đôi bốn chữ thiên tài vô địch. Kiếm Chi Tử tùy tiện dạy vài chiêu quá đủ cho Kiếm Văn Hào thắng ván cược này.
Cho nên, Lục Nguyên chắc chắn sẽ thua.
Hiên Viên Thập Nhị chắp tay sau lưng, cái nhìn của gã khác với mọi người. Cảnh giới kiếm đạo của Lục Nguyên khá sâu, chẳng qua pháp lực thiếu hụt, tiểu tử này thiên phú tuyệt đối không so được với Kiếm Chi Tử, cũng không sánh bằng bốn tuyệt thế thiên tài khác bắt đầu từ đời Kiếm Chủ trước tại Kiếm Môn ngộ sinh kiếm ý, nhưng Lục Nguyên cũng rất thiên tài, trên thiên tài bình thường. Những người khác không phát hiện ra nhưng gã ở Đại Dong thành có thấy Lục Nguyên ra tay, ấn tượng rất sâu.
Tiểu tử này, tương lai khó đoán. Nếu đơn thuần bàn về thực lực, thiên phú, tiềm lực thì Kiếm Văn Hào dạy lâu như vậy, lớn lên ở trung ương thiên triều linh khí cực kỳ sung túc, đầy đất linh dược lần này trong quá trình so tài xông quan với Lục Nguyên thế ngang tay, bàn về kiếm thì Kiếm Văn Hào không bằng Lục Nguyên, nhưng huynh trưởng của gã là Kiếm Chi Tử.
Cho nên, ván cược này rốt cuộc là ai thua ai thắng thì khó nói.
Thôi, tạm thời mỏi mắt trông chờ đi.
Dù là Kiếm Văn Hào hay Lục Nguyên, sau này e rằng sẽ thành đại nhân vật tại Kiếm Môn, hai người muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn thiên phú có thiên phú.
Vậy thì nhìn màn kịch hay đi, Hiên Viên Thập Nhị nhàn nhã nói:
- Đúng rồi, đơn giản giới thiệu Xung Tiêu Kiếm Lâu đi. Xung Tiêu Kiếm Lâu chính là ngẫu nhiên tìm thấy trong một tiền cổ di tích, rất có thể là di vật kỷ nguyên trước, lai lịch vô cùng bí ẩn. Theo chủ võ cổ văn minh thí nghiệm thì nếu xông lên tầng đỉnh Xung Tiêu Kiếm Lâu, tức là một trăm lẻ tám tầng liền có thực lực chủ văn minh.
- Tiếc rằng Kiếm Môn chúng ta đã mười vạn năm, trăm vạn năm mà vẫn không một ai có thể xông qua tầng một trăm lẻ tám, thậm chí người xông lên một trăm cũng không có. Đáng tiếc, thật đáng tiếc.
Nghe Hiên Viên Thập Nhị nói vậy, Lục Nguyên ngẩng đầu lên, thì ra Xung Tiêu Kiếm Lâu cổ như thế, thậm chí phải tới thực lực chủ văn minh mới triệt để thông quan.
Chủ văn minh! đây là lực lượng cao nhất một kỷ nguyên.
Chủ văn minh! đólà đại biểu nhiều văn minh tập hợp.
Xung Tiêu Kiếm Lâu ở trước mắt to lớn như vậy.
Kiếm Văn Hào liếc Lục Nguyên, nói:
- Không nói nhảm, ta sẽ là người sớm đến tiêu chuẩn chân truyền đệ tử hơn, đến khi đó ngươi hãy ngoan ngoãn chịu thua đi!
Gã cực kỳ đắc ý, muốn áp đảo Lục Nguyên. Nếu một Lục Nguyên bình thường mà không khuất phục được thì sao gã làm được Kiếm Chi Tinh gần Kiếm Chi Tử nhất.
Lục Nguyên nhún vai, nói:
- Ngươi cũng ngoan ngoãn rửa cỏ chờ nhận thua đi.
Ván cược này nhanh chóng truyền ra ngoài.
Kiếm Chi Tinh Kiếm Văn Hào là đệ đệ của Kiếm Chi Tử, trong Kiếm Môn có danh tiếng không nhỏ. Lục Nguyên xem hai chữ Kiếm Môn ngộ đạo tuy chưa ngộ ra sinh kiếm ý nhưng cũng kinh động một phần người trong Kiếm Môn, ở bên trong Kiếm Môn xem như có chút danh tiếng. Hai người cá cược rất lớn, cho nên nhanh chóng lan rộng.
Lục Nguyên trở lại chỗ mình ở, ngồi xếp bằng.
Kỳ thực bây giờ quấy rầy mình, hạn chế sức chiến đấu của mình không thể nghi ngờ chính là vấn đề pháp lực, dù sao bây giờ mình là pháp lực đại đạo cảnh ngũ tầng.
Cho nên bây giờ điều mình phải làm là đột phá pháp lực, chỉ cần pháp lực có thể đột phá đại đạo cảnh đệ lục tầng nguyên anh chủ tể cảnh, pháp lực có thể lên một tầng, có thể thắng đánh cuộc với Kiếm Chi Tinh.
Đại đạo cảnh đệ lục tầng nguyên anh chủ tể cảnh, tầng này cần là tất cả pháp tắc nguyên anh chủ tể cảnh, nguyên anh của mình là do vân chi bổn mệnh pháp tắc biến thành, cái gọi là vân nguyên anh cũng tức là khiến vân chi nguyên anh chủ tể cảnh ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú, một khi thành công là có thể bước vào cảnh giới đại đạo cảnh lục tầng.
Cửa này đối với những người khác không tính khó khăn, nhưng mình có tổng cộng ba mươi bảy thượng cổ phù chú, trừ bổn mệnh pháp tắc ra còn có ba mươi sáu tấm, so với người khác mười tấm thì khó khăn rất nhiều. Cho nên bây giờ có khó khăn hơn nữa cũng phải lên.
Liều!
Điểm bạo mấy trăm trung phẩm linh thạch xung quanh, từng đoàn linh khí bốc cháy, hai trăm con linh thú cấp dị thú cũng điên cuồng ùa vào trong người, bắt đầu bốc cháy, nguyên khí cuồn cuộn đưa vào thân thể. Tim Lục Nguyên chìm xuống, bây giờ gấp rút nhất là khiến vân chi nguyên anh khống chế ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú khác.
Bổn mệnh vân anh của mình là vân thuộc tính, có thể thử một lần cùng loại quy về thủy đi. Lập tức vân chi nguyên anh bắt đầu thử khống chế thủy hệ phù chú, lần thử này vân chi nguyên anh muốn khống chế thủy hệ thượng cổ phù chú cực kỳ khó khăn. Lúc mới bắt đầu ba mươi sáu tấm thượng cổ phù chú lười để ý vân chi nguyên anh.
Lục Nguyên hét chói tai một tiếng:
- Bổn mệnh nguyên anh, khống!
Hắn tăng đường khống chế tinh thần, từng sợi chỉ tinh thần từ vân chi nguyên anh tản ra, hướng đến thủy thượng cổ phù chú mà đi. Thủy thượng cổ phù chú còn muốn giãy dụa, bắt đầu kịch liệt vùng vẫy, nhưng Lục Nguyên tăng mức khống chế với nó, từng sợi chỉ tinh thần phóng ra.
Không lâu sau thủy thượng cổ phù chú thần phục vân chi nguyên anh, coi như thừa nhận địa vị của đạo của vân chi nguyên anh.
Thủy thượng cổ phù chú thần phục thì thủy hệ thượng cổ phù chú khác như băng, tuyết, hồ, hải, rượu, vụ, vũ đều bị vân chi nguyên anh khống chế.
Lần này vân chi nguyên anh khống chế tám tấm thượng cổ phù chú, xem như mở đầu đáng mừng.
Nếu tiếp đến đều thuận lợi như vậy thì tốt rồi. Lục Nguyên bắt đầu thử khống chế thượng cổ phù chú hệ khác, kết quả phát hiện muốn đụng đến kim hệ thượng cổ phù chú thì làm sao cũng không khống chế được, uổng phí nhiều tinh thần tuyến, những tinh thần tuyến đều là tinh thần lực của mình biến thành, một phen hao tổn rất nhiều.
Muốn khống chế chế mộc hệ thượng cổ phù chú, mộc hệ thượng cổ phù chú căn bản không thèm để ý, mặc kệ tinh thần tuyến trải qua, không thèm quan tâm.
Muốn khống chế hỏa hệ thượng cổ phù chú, chưa tới gần đã đốt hết tinh thần tuyến của ngươi.
Muốn khống chế thổ hệ thượng cổ phù chú, dù bao nhiêu tinh thần tuyến đi thì đều có đi mà không có về.
Cuối cùng muốn khống chế thượng cổ phù chú bình thường đều to gấp năm lần thượng cổ phù chú, lần này càng tốt, tinh thần tuyến triệt để chết, hơn nữa luồng ý u ám đại biểu tử ý còn đánh thẳng vào vân chi nguyên anh, khiến vân chi nguyên anh bị dính một tầng sắc đen. Hắn lập tức cắt đứt tinh thần tuyến, thật không dễ dàng mới tiêu trừ vân chi nguyên anh.
Tức là nói bây giờ mình tu hành, khống chế là tám tấm thủy hệ thượng cổ phù chú, còn kém hai mươi tám tấm thượng cổ phù chú hệ khác, rắc rối nhất là tấm tử chi thượng cổ phù chú. Tử thượng cổ phù chú này rất quái dị, chỉ cần dính chút là trực tiếp phá hủy tinh thần tuyến.
Tay Lục Nguyên cầm một tấm ngọc bài, không biết ngọc bài này do vật gì chế tạo, người đưa ngọc bài là Hiên Viên Thập Nhị.
Hiên Viên Thập Nhị lạnh nhạt nói:
- Tấm ngọc bài của các ngươi là thân phận chứng minh trong Kiếm Môn, bởi vì gấp rút làm ra nên đưa tới chậm chút. Ngọc bài này ngoại vật không thể xâm phạm, các ngươi có thể thử, tùy tiện dùng lực lượng lớn bao nhiêu.
Thấy tám người nước ngoài không dám thử sợ đánh nát tấm ngọc bài, Hiên Viên Thập Nhị nói:
- Lấy lực lượng hỗn động cảnh của ta mà không thể phá hủy tấm ngọc bài, các ngươi cứ yên tâm.
Lục Nguyên thử, ngưng tụ pháp lực vào nó, phát hiện quả nhiên tấm ngọc bài không hề xây xát.
Hiên Viên Thập Nhị nói:
- Trân tấm ngọc bài có tin tức của các ngươi, ví dụ điểm. Kỷ lục các ngươi vượt kiếm lâu sẽ đổi lấy điểm tương ứng. Bây giờ chắc điểm của Lục Nguyên ngươi là cao nhất, vượt đến tầng thứ ba kiếm lâu là có ba trăm điểm, cùng với một trăm điểm người mới. Sư Phi Tiên, Hoắc Nhất Bộ, các ngươi có ba trăm điểm.
- Nếu chưa xông qua một cửa thì được một trăm điểm người mới.