Ở giữa có từng đạo cờ xí, phía trên có ghi Pháp Cổ Văn Minh, Võ Cổ Văn Minh, Phật Cổ Văn Minh, Tiên Cổ Văn minh, Thái Cổ Văn Minh.
Lục Nguyên cảm thấy được khí tức Nguyên Thủy Hồng Hoang, khí thế của mình có cảm giác cũng bị nó đè nén, lão giả của Thái Cổ Văn Minh cũng nhìn Lục Nguyên.
Ngũ đại cổ văn minh, năm người đều có khí thế.
So sánh với các văn minh nhỏ và ba mươi vô thượng đại giáo thì vượt xa hơn rất nhiều.
Hiện tại thời điểm chọn lựa đã tới.
Hai mươi người đứng đầu bảng bắt đầu lựa chọn Văn Minh cho mình, Phó Ưng là người đầu tiên lựa chọn, hắn dường như không hề do dự mà chọn Võ Cổ Văn Minh, Tiêu Phong Hùng người thứ hai cũng lập tức chọn Võ Cổ Văn Minh, Cố Thu Thủy thứ ba chọn Tiên Cổ Văn Minh, Vong Tình Thiên Thư của hắn không thuộc về võ đạo mà thuộc về tiên đạo, lựa chọn như vậy cũng hợp lý. Lý Cầu Hoan thì dĩ nhiên là chọn Phật Cổ văn minh, hắn luyện tập Sinh chi kiếm ý và Phật pháp có phần giống nhau. Quách Khản đứng thứ năm, Vương Thạch Đầu đứng thứ bảy cũng chọn Võ Cổ Văn Minh, mà người đứng thứ sáu là Phi Kiếm Khách thì học theo Lý Cầu Hoan chọn Phật Cổ Văn Minh, Phó Trùng ở vị trí thứ tám thì chọn Pháp Cổ Văn Minh.
Lúc này từng người từng người một chọn thế lực mà mình muốn tham gia, bởi vì tổng cộng chỉ có hai mươi người cho nên cuộc chọn lựa diễn ra cực nhanh, Lục Nguyên nhìn xung quanh, bỗng nhiên thấy một chỗ vắng vẻ, có một lá cờ trên đó có viết hai chữ Kiếm Môn.
Kiếm Môn!
Đúng thế, trong ba mươi vô thượng đại giáo có một Kiếm Môn!
Mình muốn gia nhập môn phái này.
Ở dưới cờ của Kiếm Môn có một lão giả đeo kiếm, vị lão giả này đang ngủ gà ngủ gật, mười tám người đứng trước Lục Nguyên đều chọn lựa Văn Minh cho nên y cũng chẳng hi vọng xa vời gì, căn bản chờ tới người thứ 50 đến 100 xem có ai lựa chọn Kiếm Môn hay không.
Kết quả đúng lúc này, hắn phát hiện ra có một thanh y trẻ tuổi đến chỗ của hắn.
Thanh y trẻ tuổi này chơi lười nhác, tuy nhiên trong sự lười nhác đó lại có kiếm khí.
- Ta muốn gia nhập Kiếm Môn!
Thanh y trẻ tuổi nói.
- Cái gì?
Lão giả đeo kiếm khẽ giật mình.
- Cái gì?
Y hỏi lại một câu với thính lực của y sao có thể nghe lầm được, y không thể tin nổi.
- Ta muốn gia nhập Kiếm Môn!
Thanh y trẻ tuổi nói lại lần nữa, sáu chữ này chém đinh chặt sắt.
Lão nhân đeo kiếm mừng rỡ, y làm sao không nhận ra, đây là Lục Nguyên xếp hạng năm trong kỳ thi đấu, nhân vật như vậy là thiên tài khó lường ở Kiếm Môn, y chưa từng nghĩ lại có thiên tài như vậy đi chọn kiếm môn, nhân vật như vậy phải chọn gia nhập Văn Minh mới đúng, Văn Minh so với Kiếm Môn lớn mạnh không biết bao nhiêu lần.
- Ta rất hi vọng ngươi gia nhập Kiếm Môn, dù sao ngươi cũng là tuyệt thế thiên tài, đối với Kiếm Môn sẽ có chỗ tốt rất lớn, tuy nhiên ta nhắc nhở ngươi một câu nếu ngươi gia nhập Văn Minh sẽ có chỗ tốt rất lớn.
Lão nhân đeo kiếm nói.
- Ta muốn gia nhập kiếm môn.
Lục Nguyên một lần nữa khẳng định.
Đúng thế, Văn Minh cường đại, Văn Minh mạnh hơn Vô Thượng Đại Giáo, điều đó Lục Nguyên làm sao không biết.
Nhưng hắn muốn là Kiếm đạo!
Nếu trái với Kiếm thì mình cả đời này cũng không thể tiến thêm.
Cho nên mình chọn Kiếm môn.
Ta đã lựa chọn Kiếm đạo thì cả đời không oán hận.
Yên lặng và kinh ngạc.
Trong khoảnh khắc xung quanh yên lặng đến cực điểm, cơ hồ ai cũng giật mình nhìn về phía này.
Bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Chưa bao giờ có chuyện như vậy, nhân vật xếp hàng thứ mười chín lại chọn Vô Thượng Đại Giáo Kiếm Môn, Vô Thượng Đại Giáo tuy là Vô Thượng Đại Giáo nhưng cũng chỉ là Vô Thượng Đại Giáo mà thôi, so với Văn Minh thì chênh lệch rất lớn, cũng với Cổ Văn Minh thì càng thêm xa.
Mà bây giờ Lục Nguyên rõ ràng có cơ hội đi vào Cổ Văn Minh lại chọn Vô Thượng Đại Giáo.
Điều này khiến người ta nghĩ không thông.
Tất cả đều cho rằng Lục Nguyên bị điên rồi.
Tất cả đều kinh ngạc.
Chỉ có Trác Lăng Vân là chắp tay tại chỗ, kỳ thật thông qua bức thư của Chu Thanh Huyền, Chu Thanh Huyền nói Lục Nguyên hiển nhiên sẽ chọn Kiếm Môn lúc đó Trác Lăng Vân không cho là đúng, kết quả hiện tại đúng là thế, thật đúng là một người quyết đoán, một khi quyết định là không hối hận, bây giờ chọn Kiếm Môn đúng là hơi không đúng nhưng người này tuy bề ngoài lười nhác nhưng trong lòng kiên định nói không chừng sau này sẽ làm ra kỳ tích.
Thật là nhân vật khiến cho người ta chờ mong.
Hào khí, nghiêm nghị kỳ quái.
Lão nhân ở dưới cờ của Kiếm Môn lại hỏi Lục Nguyên:
- Đừng chê ta nói dài dòng, chuyện này thực sự liên quan đến tương lai của ngươi, ta một lần nữa hỏi ngươi ngươi thực sự muốn gia nhập Kiếm Môn sao? Ngươi nghĩ thật kỹ đi.
- Phải.
Lục Nguyên chém đinh chặt sắt nói.
Đã quyết định không hối hận.
Lúc này Phó Trùng cơ hồ muốn cười điên dại, trong trận chiến của hắn với Lục Nguyên, bản thân của hắn thực lực không bằng Lục Nguyên, nhờ có pháp bảo Thiên Long điêu của sư phụ mới thả ra được một trăm hai mươi sáu con Chân Long, kết quả vẫn bị Lục Nguyên đánh bại bị đả kích hoàn toàn một chút lòng tin cũng không có. Vốn hắn cho rằng mình không ngăn được Lục Nguyên kết quả hiện tại Lục Nguyên rõ ràng đã tự hủy tương lai của mình, chọn một Vô Thượng Đại Giáo Kiếm môn, ha ha ha, Lục Nguyên ngươi luận thiên phú có khả năng là mạnh hơn ta, nhưng ta đầu nhập vào Cổ Văn Minh, mà ngươi chỉ tiến vào Vô Thượng Đại Giáo Kiếm Môn.
Chênh lệch quá nhiều.
Ha ha ha, ở trong Thiên Triều, Lục Nguyên ngươi chờ ta dẫm đạp đi.
Trung Ương Thiên Triều, một trăm năm không đúng năm mươi năm, ba mươi năm hai mươi năm sau ta có thể hơn ngươi rồi.
Phó Trùng thống khoái vô cùng, nghĩ tới cảm giác sau này hơn Lục Nguyên hắn vô cùng hạnh phúc muốn rên rỉ, thật sự là sung sướng từ trên trời rơi xuống.
Một mảng yên tĩnh.
Lão giả đeo kiếm kia một hồi lâu sau mới xác nhận:
- Được ta giúp ngươi đăng ký.
Hắn cũng cảm thấy đây là hạnh phúc rơi xuống đầu, tuyệt thế thiên tài như vậy Kiếm Môn bọn họ không có bao nhiêu người vậy mà hiện tại lại xuất hiện một người.
Lúc này sau khi đã làm xong đăng ký bỗng nhiên có một thanh âm dễ nghe vang lên:
- Phi Tiên ta cũng muốn đăng ký Kiếm Môn.
Lục Nguyên ở bên cạnh cũng phải khẽ giật mình.
Sau đó hắn phát hiện ra ở bên cạnh mình đã xuất hiện một thiếu nữ như tiên nữ, lưng đeo kiếm thản nhiên mà nói.
- Cái gì?
Chấn động lần thứ hai, lão nhân kiếm môn này cũng thất thần, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Sư Phi Tiên xếp hạng chín cũng muốn gia nhập Kiếm Môn? Chuyện gì đây, quá khứ chưa từng xảy ra chuyện như vậy, lão nhân này cảm thấy kỳ diệu vô cùng.
Hắn hỏi lại một lần nữa tuy nhiên Sư Phi Tiên vẫn chém đinh chặt sắt mà khẳng định lại, lão nhân cũng không nói nhiều nữa, bắt đầu tiến hành đăng ký.
Lúc này Vô Thượng Đại Giáo Kiếm Môn cũng chiêu nạp thêm một số người nhưng Lục Nguyên và Sư Phi Tiên chính là hai người khiến cho người ta chú ý nhất, những người khác như Huyết Y Nhân Bạch Y Nhân tuy không bằng Lục Nguyên và Sư Phi Tiên nhưng cũng là nhân vật nổi danh đều gia nhập Kiếm Môn.
Cuối cùng trong bốn trăm người có tám người gia nhập Kiếm Môn.
Dĩ nhiên có một số người không phải tự mình lựa chọn mà là được phân tới Kiếm Môn.
Nam Cảnh Lục Nguyên, Đông Cảnh Sư Phi Tiên Đông Cảnh Đàm Ứng Thủ Bắc Cảnh Huyết Y Nhân, Bắc Cảnh Bạch Y Nhân Nam Cảnh Thu Vân, Tây Cảnh Kiếm Lãnh Huyết đều lựa chọn Kiếm Môn.
Tám người này nổi danh nhất là Lục Nguyên và Sư Phi Tiên, Huyết Y Nhân thực lực cũng không yếu nếu không có Luân Hồi Chi Bàn Lục Nguyên khó mà hơn được Huyết Y Nhân.
Kiếm môn lần này chiêu mộ được không tệ, tuy vẻn vẹn chỉ có tám người nhưng ai cũng không kém.
Tự nhiên lần này không chỉ có Kiếm Môn những Vô Thượng Đại Giáo Văn Minh Cổ Văn Minh cũng đều chiêu mộ được rất nhiều nhân tài xuất sắc, là thiên tài tuyệt thế thiên tài.
Lựa chọn cuối cùng cũng kết thúc.
Bây giờ bốn trăm người đã đến lúc cáo từ nhau.
Tiêu Phong Hùng Phó Ưng hai người tìm được Lục Nguyên cười nói:
- Chúng ta hai người đi Võ Cổ văn minh, ngươi lại tới Vô Thượng Đại Giáo Kiếm môn chỉ sợ sau này khó có khả năng tương kiến, tuy nhiên nam tử đại trượng phu, không nên buồn vì chút ly biệt, bây giờ tìm một chỗ uống rượu thôi.
- Đúng thế, về sau chúng ta khó có khả năng gặp nhau.
Tiêu Phong Hùng gật đầu.
- Được.
Lục Nguyên gật đầu.
Mà lúc này có một số người lặng lẽ đánh giá Lục Nguyên, ví dụ như Phó Trùng mang theo cừu hận đánh giá hắn, hắn định tiến vào trong Pháp Cổ Văn Minh đề cao thực lực của mình, đến lúc đó bóp chết Lục Nguyên.
Mộ Dung Hoàng Phục cũng đánh giá Lục Nguyên, từ lúc ở Việt Lộc Sơn hắn luôn coi Lục Nguyên là bại tướng dưới tay mình tuyệt đối không ngờ cuộc khảo hạch bách quốc này biểu hiện thực lực của Lục Nguyên lại vượt xa hắn, tuy nhiên không sao, ta nhất định sẽ hơn ngươi Lục Nguyên.
Phó Ưng, Lục Nguyên Tiêu Phong Hùng ba người cùng nhau uống rượu tạm biệt nhau mà những người khác cũng có phương thức tạm biệt nhau khác.
Ví dụ như Sư Phi Tiên cùng với Loan Loan đang nhìn nhau, Loan Lương cười duyên:
- Sư tỷ đi Vô Thượng đại giáo mà tiểu muội đi Pháp Cổ Văn Minh, đến lúc đó sư tỷ mệnh tang tại tay muội cũng đừng trách Loan Loan độc ác.
Sư Phi Tiên cười nhạt:
- Ngươi cho dù gặp ta, xem Sắc Không Kiếm của Phi tiên xem lúc đó ta có chém chết Ma đạo yêu nghiệt ngươi không.
Lại ví dụ ở trong một nơi hẻo lánh, một người mang theo nụ cười quỷ dị:
- Đạp Hương về sau ngươi có cơ hội tiến vào trong Trung Ương thiên triều, chúng ta lại so sánh xem ai có tốc độ nhanh hơn.
Gần bốn trăm thiên tài xuất sắc này từ biệt tại đây.
Tuy lúc này tạm thời phân ra cao thấp nhưng sau khi tiến vào Trung Ương Thiên Triều sẽ nổi lên rất nhiều phong vân.
Không ai chịu thua, vậy cứ đến Trung Ương thiên triều phân cao thấp.l
Cùng Phó Ưng và Tiêu Phong Hùng uống rượu với nhau xong, Lục Nguyên đã đến trước Thủy Kính thuật từ biệt đám người Hoa Sơn, Lục Nguyên phất tay nói:
- Tạm biệt Hoa Sơn.
Hắn điềm đạm phất tay, tuy bề ngoài là vậy nhưng trong lòng lại ẩn chứa không biết bao nhiêu kích động.
Đúng thế hắn thiếu niên tiến lên, toàn bộ đều nhờ vào Hoa Sơn.
Ở Hoa Sơn bái sư, ở Hoa Sơn luyện kiếm ở Hoa Sơn luyện tập công pháp.
Ở Hoa Sơn có sư huynh đệ có sư phó có sư môn trưởng bối.
Có rất nhiều điều nhớ lại.
Những thứ này không bỏ được.
Mà ở bên kia Thủy Kính thuật người của Hoa Sơn đều không tự chủ mà giương tay lên mặc dù biết Lục Nguyên không nhìn thấy nhưng bọn họ vẫn làm vậy, chưởng môn, người vì Hoa Sơn làm chuyện như vậy chúng ta vĩnh viễn nhớ kỹ, đánh bại Tư Mã Trường Bạch tranh đoạt quyền, trấn áp tam tông chi loạn, giải quyết không biết bao nhiêu tên ma đạo, càng quan trọng hơn, Lục Nguyên anh dũng chiến đấu khiến cho người của Hoa Sơn phải thức tnỉh.
Mà lúc này không chỉ người của Hoa Sơn giương tay lên mà người của Võ Đang cũng giương tay lên, lúc ở Huyết Kiếm Động, người của Võ Đang bị nhốt là do Lục Nguyên cứu, Võ Đang Chân Võ Động thiên là do Lục Nguyên ra sức cứu vãn, Võ Đang không bị diệt môn cũng là nhờ Lục Nguyên.
Người của Côn Luân Thanh Thành Nam Hải cũng không tự chủ mà giương tay lên bọn họ sở dĩ không bị diệt môn cũng là nhờ Lục Nguyên, Lục Nguyên không chỉ là kiêu ngạo của Hoa Sơn mà còn là kiêu ngạo của Tấn quốc.
Tạm biệt Lục Nguyên.
Đi Trung Ương Thiên Triều.
Ngươi lựa chọn Kiếm Môn, lựa chọn con đường gian nan khi tiến vào Trung Ương Thiên Triều.
Dùng kiếm của ngươi chém ra một con đường.
Giờ khắc này ở trên Tư Quá Phong một vị lão nhân chắp tay chờ mong.
Giờ khắc này ở trong đó có một trung niên nam tử lãnh khốc khí chất đặc biệt cười cười.
Trung Ương Thiên triều, có rất nhiều đặc sắc cũng có rất nhiều chờ mong.
Lúc này Lục Nguyên đang đứng ở một khu vực thần bí trong Trung Uông thiên triều, dây chính là cấm địa của Đại Dung Đại Dung cấm địa thần bí không ít, Lục Nguyên đang đứng tại một trong số đó, thần bí cấm địa này hoang vu một mảng.
Ở chỗ hoang vu này có mấy nghìn cái Truyền Tống trận, từng Truyền T ống trận đều phát ra hào quang mờ mịt.
Cùng Lục Nguyên tụ hợp ở đây còn có Sư Phi Tiên Bạch Y nhân Huyết Y Nhân.... tất cả bảy người.
Tám người tiến vào trong Huyết Kiếm môn đều tụ hợp ở chỗ này, đi theo là lão giả đeo kiếm.
Lão giả này tên là Thủy Kiếm Hiên Viên Thập nhị, là trưởng lão của Kiếm Môn.
- Trung Ương thiên triều to lớn vô tận, ở đây tổng cộng có 999 Truyền Tống trận, vô cùng khổng lồ.
HIên Viên Thập Nhị đi tới chính giữa cái truyền tống trận chín nghìn chín trăm mà nói:
- Chính là truyền tống trận này, chúng ta đi thôi.
Hiên Viên Thập Nhị đi đầu tiến vào trong Truyền Tống trận, Lục Nguyên cùng với tám người khác cũng theo sau, họ đi vào trong Truyền Tống Trận chỉ trong tích tắc mà thôi.
Đây chính là Trung Ương thiên triều sao?
Lục Nguyên chỉ nhìn thấy phía trước có một dãy sơn mạch rất lớn ở Tấn quốc có rất nhiều dãy núi cao vô cùng nhưng cũng không thể bằng, những dãy núi này có núi cao tới chục vạn trượng thậm chí là trăm trượng, Hoa Sơn cho dù so với những dãy núi này cũng vô cùng thấp bé. Lục Nguyên dùng Liễu Vọng Thuật nhìn thì phát hiện ra ở trên núi, kỳ trân dị quả linh thú linh cầm đề ngũ quang thập sắc thậm chí còn những thứ mà hắn chưa bao giờ thấy.
Đây là Trung Ương thiên triều sao?
Trung Tâm kỷ nguyên, quả không hổ danh là trung tâm kỷ nguyên.
Linh khí vô cùng dày đặc.
Lục Nguyên lúc này xếp bằng ngồi xuống, rất nhiều linh khí tràn vào cơ thể của hắn, ở đây độ đậm đặc của linh khí là quá cao, xung quanh linh khí cơ hồ có thể hóa thành một con bạch long, vọt thẳng vào trong cơ thể, Lục Nguyên cơ hồ không cần phải tu hành, linh khí vẫn không ngừng tiến vào thân thể.
Thật là ghê gớm.
Lục Nguyên xếp bằng hấp thu linh khí xung quanh, Vân Long thập biết bắt đầu vân khởi, pháp lực trong cơ thể không ngừng tăng lên, không lâu sau đó Lục Nguyên thở ra một hơi, trong khoảnh khắc, pháp lực của hắn đã chuyển từ Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm sơ kỳ sang Đại Đạo Cảnh tầng thứ năm đỉnh phong.
Linh khí ở đây thật quá hùng hậu.
Bảy người khác vẫn chưa tỉnh lại hiển nhiên bọn họ cũng đang nhận được rất nhiều chỗ tốt.