Một vệt phi kiếm, Lục Nguyên nhìn thấy thì ra là cái này.
Trên thư viết Đại Dung quốc sắp cử hành kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày.
Trong một vạn thiên tài tuyển chọn ra ba mươi người tiến hành kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày, Đại Dung quốc làm như vậy là vì ba mươi người đầu có phân nửa là người Đại Dung quốc, còn lại mấy người khác cũng là ngút trời kỳ tài, có thể kết giao với những người đó rất có lợi cho quốc chủ Đại Dung.
Ba mươi thiên tài không phải là lần này thứ hạng từ một đến ba mươi.
Mà là từ hạng hai đến ba mươi mốt.
Hạng nhất Tiêu Phong Hùng, người này trong sáu tháng đều có thể ở Ngộ Đạo bảo các, làm gì có thể gian đi đặc huấn, cho nên chỉ từ hạng hai đến thứ ba mươi mốt là ngừng.
Lục Nguyên xếp hạng mười một tất nhiên có trong danh sách đặc huấn.
Lục Nguyên nhìn xem, mặt trên đơn giản giới thiệu lần đặc huấn này, nói là sẽ thỉnh ba người hỗn động cảnh đến đặc huấn cho họ. Hỗn động cảnh ai cũng là nhân vật kinh thiên động địa, vì lần đặc huấn này xuất động đến ba người hỗn động cảnh, đúng là rất chú trọng thiên tài đợt này.
Lục Nguyên nhìn xem, phát hiện người phụ trách chính là đầu lĩnh thứ hai Đại Dung quốc, hỗn động cảnh Nạp Lan Đức. Nạp Lan Đức là vô thượng cao thủ tại Đại Dung quốc, mới sinh ra chưa đến ngàn năm mà thực lực khủng bố đuổi theo quốc chủ Chu Trung Dung. Nghe nói sau khi Chu Trung Dung tiến vào trung ương thiên triều thì quốc chủ tiếp theo chính là Nạp Lan Đức.
Quốc chủ Đại Dung đối với người khác muốn tiến vào trung ương thiên triều là chuyện đơn giản, nhưng Chu Trung Dung có một số việc chưa yên tâm nên mới chậm chạp không giao vị, nhưng nghe nói trong một trăm năm lão sẽ phải nhường ghế cho kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày.
Trừ kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày ra còn có hai đầu lĩnh hỗn động cảnh.
Lục Nguyên lại nhìn kỹ giới hiệu, nhận ra mình không thích loại đặc huấn này. Không sai, đích thực người hỗn động cảnh đến đặc huấn nhưng sắp đặt quá đầy, khi nào thì luyện tâm pháp, chừng nào luyện kiếm pháp, tràn đầy không kẽ hở, đối với những người khác là chuyện bình thường. Dù họ coi như là thiên tài đi chăng nữa có thể đến đây là qua gian nan khổ luyện, tính cách Lục Nguyên thì tự do vô hình, kêu hắn trong nửa năm bị sắp đặt như con rối gỗ luyện tập thì không vui lòng.
Không sai.
Không bằng mình từ chối kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày này, đi theo con đường của mình thôi.
Lục Nguyên luôn là người thích gì làm nấy, dù rất muốn tiến vào trung ương thiên triều nhưng theo cách luyện thế này thì rất có thể luyện thành phế luôn. Loại đặc huấn này đối với hắn rất khắc nghiệt, không phù hợp tính cách.
Quyết định rồi, không tham gia kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày.
Đương nhiên dù không tham gia cũng phải đi nói một tiếng, nếu không thì thất lế.
Lần đặc huấn này cử hành trong hoàng cung Đại Dung thành ư? Vậy đến đó xem. Lục Nguyên ngự kiếm thẳng hướng hoàng cung Đại Dung thành, đưa ra chứng minh vào hoàng cung, được thông báo ở một thiên điện chờ đầu lĩnh hỗn động cảnh Nạp Lan Đức.
Thiên địa này vô cùng hào hoa, mặt điện là bạch ngọc thạch, tường treo vô số trang sức lóe sáng, kim bích huy hoàng, đỉnh đầu thất tinh đăng lấp lóe bảy sắc. Lục Nguyên không chút hứng thú với cung điện xa hoa, có núi có nước điền viên như họa mới khiến mình dừng lại ngắm nhìn.
Lúc này một người tiến đến.
Người chưa vào mà Lục Nguyên liền cảm giác khí thế vô cùng cường đại, khí thế càng uy nhiếp hơn Chu Trung Dung, càng thêm bá đạo vô song, càng thêm cực kỳ đáng sợ, khủng bố! Lục Nguyên nhìn sang, chỉ thấy Nạp Lan Đức vóc dáng cực cao, vai rộng lưng hổ eo ong, có khí thế kinh khủng vô cùng, khuôn mặt như đao khắc có một vết kiếm.
- Lục Nguyên thi lễ nói:
- Xin chào Nạp Lan nhị quốc chủ.
Nạp Lan Đức nhìn Lục Nguyên, chỉ vào vết kiếm trên mặt mình:
- Phải rồi, ngươi có biết vết sẹo kiếm trên mặt ta là do đâu không?
Tất nhiên là không biết rồi, Lục Nguyên khó hiểu.
Nạp Lan Đức mỉm cười nói:
- Vết sẹo kiếm của ta là năm đó thử thách trăm quốc Yến tổ sư của ngươi Yến Thương Thiên để lại.
- Một kiếm sắc bén, tới nay ta còn nhớ nhát kiếm kia rét lạnh. Không sai, thiên phú Yến tổ sư của ngươi đúng là trên ta, tiếc rằng tâm trí hắn không tuyệt diệu bằng ta, tại trung ương thiên triều bị ta hại một phen, đắc tội con trai chủ văn minh, cho nên không thể ở lâu trong trung ương thiên triều, bây giờ nghe nói chạy trốn đến di thất địa rồi, ha ha ha ha, ha ha ha ha.
Nạp Lan Đức cười đến vô cùng sung sướng.
Khoảnh khắc khí thế Lục Nguyên thay đổi, biến thành rét lạnh như kiếm:
- Ngươi có ý gì?
Nạp Lan Đức cười nói:
- Ngươi là truyền nhân của Yến Thương Thiên chứ gì? Đừng phu nhận, từ kiếm thuật của ngươi ta có thể nhìn ra được. yên tâm đi, lần này ngươi xếp thạng mười một, cơ bản có trong danh sách trung ương thiên triều, ta không thể giết ngươi, nếu không thì ta khó tránh khỏi cái chết, đây là thiết tắc trung ương thiên triều định ra. Đại Dung quốc cho các ngươi ở trong Ngộ Đạo bảo các là đương kim quốc chủ Chu Trung Dung ra lệnh, ta không thể ngăn cản. Dù sao ta cách làm đại quốc chủ còn một trăm năm, nhưng bây giờ Chu Trung Dung bế quan rồi, nửa năm sau mới đi ra. kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày vốn là Chu Trung Dung kiếm ngươi nhưng ta xóa ngươi đi, ngươi không thể tham gia kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày.
- Kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày này ta cho Mạc hiền điệt. Mạc hiền điệt, ra đi.
Đằng sau đại điện, Mạc Tử Hạc chậm rãi đi ra, sắc mặt rất đắc ý, phe phẩy quạt nói:
- Lục Nguyên, ngươi cuối cùng chỉ là đồ ti tiện hệ Tiên Hoa phong, lần này ngươi thắng ta ở thứ hạng là ta không may, bây giờ ta có Đại Dung quốc tinh tâm làm ra kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày, danh sư Đại Dung quốc hỗn động cảnh, các loại linh thạch Đại Dung quốc đều cho ta dùng, nửa năm sau ta sẽ biến mạnh rất rất nhiều, trong thử thách cuối ta sẽ san bằng ngươi.
- Ha ha ha ha, ha ha ha ha.
Mạc Tử Hạc cười to, tiếng cười của gã lộ ra đắc ý.
Nạp Lan Đức nhìn Lục Nguyên, ánh mắt lạnh lẽo.
Lục Nguyên khó chịu!
Cực kỳ khó chịu!
Không sai, mình không định tham gia kế hoạch bồi dưỡng ba mươi ngày nhưng còn chưa nói ra đã bị Nạp Lan Đức tước đi tư cách, còn dùng ánh mắt diều hâu nhìn gà con xem mình, Mạc Tử Hạc thì đắc ý thay thế vị trí của mình, đang nhìn mình cười to.
Lục Nguyên chỉ thấy đáy lòng đè nén khó chịu.
Áp ức này đè ép mình khó chịu đến cực hạn.
Lục Nguyên nhìn Nạp Lan Đức, nhìn Mạc Tử Hạc, nói:
- Đại Dung quốc Nạp Lan Đức ta không ham thích gì, thế tạm biệt.
Đại Dung quốc không có gì hay ho, hắn quyết định trở về Hoa Sơn, nửa năm sau sẽ lại đến đây. Không lẽ không có kế hoạch bồi dưỡng của các ngươi thì ta sẽ không bằng cặn bã Mạc Tử Hạc ngươi sao?
Đáy lòng Lục Nguyên đè ép tức giận.
Tấn quốc, Hoa Sơn, Tư Quá Phong.
Chu Thanh Huyền chắp tay sau lưng, tóc trắng tung bay, như tiên nhân theo gió mà đi.
Gió thổi chim hót, trong gió có hương hoa nhè nhẹ, cũng thổi đến một truyền thư.
Thư đến từ Đại Dung quốc, ký tên là ‘Trác Lăng Vân’. Tại Đại Dung quốc đa số người đều biết Trác Lăng Vân là ai, đấy là đầu lĩnh hỗn động cảnh.
Chu Thanh Huyền nhìn nội dung truyền thư, nói:
- Nạp Lan Đức ư? Đúng là thú vị, bại tướng dưới tay sư huynh, giờ mới chỉ là hỗn động cảnh tam tầng mà thôi đã đắc ý như vậy, tướcđoạt ba mươi ngày đặc huấn của Lục Nguyên, ngươi không huấn luyện không lẽ lão phu không làm được?
- Sư huynh à sư huynh, ngươi ở di thất địa đề thăng sao rồi? thật khiến người mong chờ.
Chu Thanh Huyền chắp tay sau lưng lầm bầm.
Vô số mây tụ lại ở trên đỉnh đầu, trong này có chút ít Vân Khí bao phủ xuống, hai mươi lăm loại bản mệnh pháp tắc khác bắt đầu phân chia.
Cũng không phải nói Vân Khí áp qua ba mươi lăm loại bản mệnh pháp tắc kia, các bản mệnh pháp tắc vốn là ngang hàng, chẳng qua là tâm linh của Lục Nguyên như thế nào, thì bản tâm cùng bổn mạng cũng ứng như thế đó, bản tâm cùng pháp tắc hợp lại làm một, thành tựu bản mệnh pháp tắc, cho nên ba mươi lăm loại bản mệnh pháp tắc khác không có kháng cự.
Thậm chí, Lục Nguyên mơ hồ cảm giác được có một cổ lực lượng cường đại, hấp thu rất nhiều linh khí, tựa hồ muốn hình thành một cái gì đó trong hư không ở trên đỉnh đầu.
Đây là muốn tạo thành Nguyên Anh.
Một khi Nguyên Anh Hóa Sinh đi ra ngoài, liền thành tựu Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng.
Hiện tại mình cần rất nhiều tài nguyên, bất quá hiện tại đi nơi nào lấy tài nguyên, thả Phong Linh Bài trong mười con Linh Thú Cấp Dị Thú, Vân Khí từ phía trên đó không ngừng dâng ra, đồng thời hấp thu sạch một trăm khối Linh Thạch trung phẩm, bây giờ là thời điểm bỏ máu, muốn nhìn có thể ngưng kết ra Nguyên Anh hay không.
Hiện tại rất rõ ràng, chỉ cần tài nguyên đủ, là mình có thể kết thành Nguyên Anh.
Chẳng qua là, mười con Linh Thú Cấp Dị Thú này, cùng với một trăm khối Linh Thạch trung phẩm, thoạt nhìn khá nhiều, nhưng rõ ràng những tài nguyên này muốn kết thành Nguyên Anh, cũng là như muối bỏ biển, căn bản không đủ dùng.
Thật sự là mất bò mới lo làm chuồng, bình thường tài nguyên như vậy đã thấy rất sung túc, nhưng một khi thật sử dụng mới phát hiện, chút tài nguyên kia thật sự quá ít ỏi.
Những thứ này có trách thì trách tài nguyên quá ít.
Hiện tại Lục Nguyên phát hiện tư nguyên của mình sao lại ít như vậy, là một Đại Đạo Cảnh Tứ tầng đỉnh phong, cũng chỉ có chừng mười con Dị Thú Cấp Linh Thú, sở dĩ Dị Thú Cấp Linh Thú của mình ít như vậy, là bởi vì sau khi đạt tới Đại Đạo Cảnh, mình căn bản không có đi thu thập qua Linh Thú, đột phá phía sau căn bản là dựa vào bản lãnh của mình đột phá.
Tài nguyên quá ít a.
Lại đầu nhập một trăm Linh Thạch, Nguyên Anh trên đỉnh đầu cũng chỉ là hiện ra một cái hư ảnh mà thôi, Lục Nguyên cũng bất đắc dĩ nhún nhún vai, xem ra quả thật không có biện pháp, mình còn phải thu thập rất nhiều tư nguyên mới có thể tiến vào Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng.
Bản mệnh pháp tắc của Lục Nguyên là Vân Khí sao? Quả nhiên là Vân Chi Bản Mệnh Pháp Tắc.
Loại bản mệnh pháp tắc này, thoạt nhìn cũng không tính quá xuất sắc.
Giống như bản mệnh pháp tắc của Yến sư huynh là Luân Hồi, có thể cường ngạnh lôi kéo Thiên Địa Pháp Tắc chuyển động, Luân Hồi Pháp Tắc, đó là pháp tắc vô cùng cường đại.
Mà bản mệnh pháp tắc của mình là Âm Dương, Âm Dương đứng hàng rất cao, áp đảo vạn vật.
Bản mệnh pháp tắc của Sở Đoạn sư đệ là Kim Chi Bản Mệnh Pháp Tắc, cũng là một loại pháp tắc rất cao.
Mà bản mệnh pháp tắc của Trác Bất Đảng sư đệ là Tử Chi Bản Mệnh Pháp Tắc, có thể hóa tử khí ngàn dặm, bao trùm vạn vật.
Thoạt nhìn, Vân Chi Bản Mệnh Pháp Tắc cũng không tính quá cường đại, nhưng mà trên thực tế, Chu Thanh Huyền lại biết, Vân Chi Bản Mệnh Pháp Tắc là một bản mệnh pháp tắc có tiền đồ phát triển rất lớn.
Vân vô tướng.
Vân biến hóa!
Loại bản mệnh pháp tắc này, có một tác dụng rất trọng yếu, là không cách nào dùng phương pháp bói toán để phán đoán, ở Trung Ương Thiên Triều, phương pháp bói toán rất thịnh hành, nhưng mà người có Vân Chi bản mệnh pháp tắc, Vân là vô tướng, căn bản không có cách nào dùng phương pháp bói toán tra ra, đây là một bản mệnh pháp tắc tương đối hữu dụng, nhưng đây chỉ là điểm thứ nhất.
Mà điểm thứ hai, Vân có thể bao trùm vạn vật, bất luận cái gì vào trong nó cũng có thể bao dung, cũng tức là nói, mặc dù mặt ngoài Vân Chi Bản Mệnh Pháp Tắc này không có tác dụng gì, nhưng mà có thể để cho Lục Nguyên học rất nhiều Thiết Tắc, độ khó học tập Thiết Tắc sẽ nhỏ hơn rất nhiều, làm cho Lục Nguyên có thể dễ dàng đi tới Kiếm Thánh hơn, cho tới tám Thiết Tắc Kiếm Thánh, chín Thiết Tắc Kiếm Thánh!
Về phần Kiếm Thần! Đây chẳng qua là một loại truyền thuyết, căn bản không tồn tại.
Đây là một loại bản mệnh pháp tắc biểu hiện rất bình thường, nhưng mà tác dụng thực tế lại rất lớn, dĩ nhiên, nếu như bản thân người có được loại pháp tắc này không mạnh, pháp tắc này cũng không có đường phát huy gì, đơn giản mà nói, đây là một loại bản mệnh pháp tắc mà lúc đầu bình thản, nhưng mà tiềm lực vô hạn, bàn về tính tương lai chỉ sợ còn muốn vượt qua Luân Hồi của Yến sư huynh, cùng với Âm Dương của mình.
Mà Lục Nguyên, không nghi ngờ chút nào là người thích hợp loại bản mệnh pháp tắc này nhất.
Chu Thanh Huyền cười cười, Lục Nguyên cô đọng Nguyên Anh không có thành công? Tới bước này mà không thành công, chỉ có một khả năng, đó chính là không đủ tài nguyên.
Bất quá, không đủ tài nguyên phải làm như thế nào.
Vấn đề hiện tại của Lục Nguyên cũng chỉ là tài nguyên không đủ để cô đọng Nguyên Anh, nếu như là người bình thường tu luyện đến một bước này, muốn cô đọng Nguyên Anh cũng không cần quá nhiều tư nguyên, nếu như thiếu chút ít thì môn phái cũng sẽ cung cấp, nhưng mà Lục Nguyên lại khác, Lục Nguyên luyện Luân Hồi Kiếm Đạo, Thiên Kiếp Đại Đạo Cảnh so với những người khác còn kinh khủng hơn rất nhiều, thậm chí đưa tới Thủy Hoàng Thiên Kiếp, chuyện Thiên Kiếp lúc ấy, làm không biết bao nhiêu người kinh ngạc, pháp lực so với cùng giai mạnh hơn quá nhiều, pháp lực của Đại Đạo Cảnh Tứ tầng lại không kém Đại Đạo Cảnh Ngũ tầng bao nhiêu, mà lần này muốn cô đọng Nguyên Anh, nguyên nhân là do có ba mươi sáu trương Thượng Cổ Phù Chú, người bình thường có mười cái Thượng Cổ Phù Chú là hơi nhiều, cho nên tài nguyên Lục Nguyên cần cao hơn người bình thường rất nhiều.
Dưới tình huống bình thường, Hoa Sơn sẽ cung cấp đầy đủ.
Nhưng mà, tài nguyên mà Hoa Sơn tiêu hao để trải qua thời đại loạn Sở Đoạn, loạn Tam Tông, cùng với Thế Thiên Minh tấn công Hoa Sơn, nhiều lần chi kiếp, hiện tại tồn kho căn bản rất ít ỏi, mình là chưởng môn Hoa Sơn nên biết rõ điểm này, cho nên muốn tài nguyên mà nói, cũng chỉ có thể tự mình nghĩ biện pháp rồi.
- Chém giết như thế nào?
Lục Nguyên đang suy nghĩ biện pháp, kết quả nghe được thanh âm của Chu Thanh Huyền.
- Chém giết?
Lục Nguyên ngẩn ra.
- Không có tài nguyên dĩ nhiên là đi chém giết đoạt lấy.
Chu Thanh Huyền nói:
- Nghe nói tư nguyên của Thế Thiên Minh tương đối nhiều, trong tay Nhâm Độc cũng có không ít tài nguyên, ngươi có thể đi đoạt, đúng rồi, tên Nhâm Độc kia cũng có chút thực lực, lão phu sẽ đi cùng ngươi một chuyến, giúp ngươi giải quyết vấn đề này.