1 Trại trẻ mồ côi của má Vân nằm sâu hút dưới chân núi về phía mặt trời lặn, con đường dẫn đến đây không khác gì một chặng đường phiêu lưu mạo hiểm. Chạy dọc hai bên đường mòn là những rừng bạch đàn nối tiếp nhau, thấp thoáng mới có vài ba căn nhà đơn sơ đến tội nghiệp.
2 Ánh nắng chưa kịp len lỏi qua ngọn cây, cả trại trẻ đã trở nên tấp nập hơn bao giờ hết. Má quét dọn nhà khách, Quân đi tìm nấm mèo và củi, Vy chạy ra đường lớn mua thêm trà về mời khách.
3 Chia tay Thiên lần này với Vy là một nỗi buồn quá lớn. Có khi nào ngày xưa lúc bỏ cô lại cha mẹ cô cũng hứa hẹn sẽ quay lại đón cô, rồi kết quả như thế này đây, đã mười năm qua rồi cô không hề nghe được tin tức gì của họ, má Vân cũng đã tránh nhắc đến chuyện ấy vì sợ cô đau lòng.
4 Cả hai tỉnh dậy lúc trời đã nhá nhem tối. Đường xá đông đúc tấp nập, ngước lên nhìn các tòa nhà chọc trời cũng đủ làm đôi mắt hoa lên. Mọi người ăn mặc thật đẹp, nhưng dường như ai cũng bận rộn với công việc của mình, chẳng ai buồn nói chuyện với ai cả.
5 Mười lăm năm thấm thoắt trôi qua, Quân đang làm phục vụ trong một nhà hàng sang trọng. Vy làm cho cửa hàng áo cưới cũng đã được vài năm nay rồi. Nhờ xinh đẹp cộng với tài ăn nói khéo léo, cô được khách hàng yêu mến khiến bà chủ rất hài lòng, cửa hàng của bà ngày càng nhiều người biết đến, nên cuộc sống của cô cũng có phần ổn định.
6 Đây là lần đầu tiên Thiên được về Việt Nam sau ngần ấy năm xa cách. Thời gian đã làm thay đổi tất cả, anh đã trở thành một chàng bác sĩ tài ba, khôi ngô tuấn tú, là hoàng tử trong lòng của rất nhiều cô gái.
7 Vy tỉnh dậy, cảnh vật xung quanh cô hoàn toàn xa lạ. Cô đang nằm trên một chiếc giường nệm rất êm ái, căn phòng được bố trí tinh xảo, chứng tỏ rằng đây là một gia đình rất giàu.
8 Ở công ty, Quân được đánh giá rất cao, anh luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, khiến các sếp rất hài lòng. Đợt tổng kết này, họ nêu ý kiến:- Công ty ta tổ chức một khóa học chuyên sâu tại tổng công ty bên Hoa Kỳ - Vị tổng giám đốc chi nhánh đưa mắt nhìn sang- Quân, đây là cơ hội rất tốt để cho em nâng cao tay nghề, em nghĩ sao.
9 Ròng rã hai năm trời, Vy cũng đã vượt qua cửa ải cuối cùng, cầm tấm bằng trên tay, cô mỉm cười hạnh phúc vì ước mơ của cô đã sắp thành hiện thực. Nhờ sự trợ giúp của Thiên, tháng sau cô có thể đến thực tập ngay tại bệnh viện nơi anh đang làm.
10 Bốn người gặp nhau trong một quán cà phê sang trọng, yên tĩnh ở ngoại ô thành phố. Họ nhìn nhau nhưng dường như mỗi người đều chạy theo những suy nghĩ riêng của chính mình.