- Mới rồi đã điều tra ra, Lục Nguyên Tấn quốc có không kiếm điểm, bây giờ hắn đang trùng kích kiếm đạo thất, đã trùng kích qua tầng thứ ba kiếm đạo thất, giờ đang tấn công kiếm đạo thất tầng thứ tư.
Nghe vậy người có mặt đều chấn động.
Kiếm đạo thất tầng thứ ba! Đối thủ cửa này vượt qua một tiểu cảnh giới của mình, hơn nữa kiếm pháp của đối thủ không yếu, loại này cực kỳ khó đối phó, nguyên Việt Lộc Sơn hai trăm thượng nhân có thể vượt qua kiếm đạo thất tầng thứ ba tiến vào tầng thứ tư tối đa chưa đến mười người.
Mười người này ai cũng là tinh anh trong tinh anh hai trăm người Việt Lộc Sơn.
Bây giờ Lục Nguyên lại có thể thắng đối thủ kiếm đạo thất tầng thứ ba, trùng kích đến kiếm đạo thất tầng thứ tư.
Quá mạnh!
Vốn có tin đồn Lục Nguyên nổi danh tuyệt thế thiên tài, họ cho rằng chỉ là đồn bậy, bây giờ xem ra truyền thuyết này không phải giả, pháp lực của hắn yếu chút nhưng kiếm thuật đích thực rất giỏi, đám người thầm nghĩ. Nếu họ biết Lục Nguyên dưới tình huống phân tâm mà thông qua kiếm đạo thất tầng thứ ba tiến vào tầng thứ tư thì e rằng càng thêm kinh ngạc không nói nên lời.
Cùng lúc đó, người xếp hạng một trăm triệt để yên lòng.
Lục Nguyên không phải kiếm điểm, thế thì số điểm của hắn sẽ chỉ cao như thế thôi.
Tiếp theo kiếm đạo thất tầng thứ tư cực kỳ khó khăn, cho đến nay chỉ một mình Mộ Dung Hoàng Phục là có thể thông qua, không còn ai khác làm được.
Lục Nguyên sẽ dừng bước tại kiếm đạo thất tầng thứ tư thôi, không khả năng tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ năm, số điểm của hắn chỉ lên đến đây thôi, không khả năng tiến nữa.
Ít đi một đối thủ đáng sợ, xem ra giữ được thứ hạng rồi. Tu tiên giả thứ một trăm, thứ chín mươi chín, thứ chín mươi tám đều thở phào nhẹ nhõm, yên tâm.
Mọi người lập tức bắt đầu tập trung tinh thần chờ giờ thân đến.
Giờ thân ngày càng gần.
……….
Kỳ thực trong lúc đám người cho rằng có thể yên tâm thì Lục Nguyên đối mặt địch thủ kiếm đạo thất tầng thứ tư chiếm hết ưu thế.
Đối thủ kiếm đạo thất tầng thứ tư là tám đại đạo cảnh nhị tầng.
Tức là nói cùng lúc khiêu chiến tám người pháp lực thắng mình một bậc, loại khiêu chiến này đúng là rất khó khăn.
Mộ Dung Hoàng Phục có thể làm được điều này cũng khá giỏi, không thể xem thường.
Thứ hạng dường như lập tức lại bị thay đổi.
Rốt cuộc có thể tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ năm.
Sau khi Lục Nguyên đánh bại đối thủ kiếm đạo thất tầng thứ tư rồi, hắn chậm rãi đẩy ra cánh cửa lớn vừa xuất hiện.
Hắn bước vào kiếm đạo thất tầng thứ năm, không trung xuất hiện một hàng chữ: ‘Lập tức đi ra đối thủ đại đạo cảnh đệ tam tầng, có thể lựa chọn bảy quốc gia Đại Việt quốc, đại ngô quốc, Mộ Dung quốc, Đại Tần quốc, đại nguyên quốc, Đại Tấn quốc. Lựa chọn quốc gia nào thì sẽ là kiếm pháp của nước đó.’
Còn có thể lựa chọn như vậy?
Kiếm đạo thất tầng thứ năm khó khăn khá cao, phải vượt hai tầng khiêu chiến đối thủ. Hiện nay tại Việt Lộc Sơn, bao gồm Mộ Dung Hoàng Phục nổi tiếng mạnh nhất đều thua tại cửa này. Mộ Dung Hoàng Phục ở trạng thái đỉnh cao nhất chỉ có thể khiêu chiến đối thủ vượt một tiểu cảnh giới mà thôi.
Trong đại đạo cảnh, Lục Nguyên không vượt hai tầng khiêu chiến đối thủ, đây là lần đầu tiên, tạm thời thử một lần đi.
Lúc này nếu phải lựa chọn đối thủ thì lựa Tấn quốc là tiện nhất, dù sao Lục Nguyên hiểu Tấn quốc.
Nhưng Lục Nguyên càng thấy hứng thú với kiếm thuật hơn.
Hiếm khi được tiếp xúc kiếm pháp của quốc gia khác, giờ có cơ hội sao mà bỏ qua nó lựa chọn Tấn quốc chứ? Hắn ngẫm nghĩ, chọn đối thủ là Đại Ngô quốc.
Mới vừa chọn xong thì xuất hiện một ông lão mặc đạo bào xám diện mạo bình thường.
Ông lão áo xám vừa ra tay, đánh không phải Tiên Thi kiếm pháp mà là loại cảm. Kiếm pháp này nhanh đến cực hạn, Lục Nguyên suýt không kịp phản ứng, đầu óc hoàn toàn không theo kịp phản xạ thân thể đã tự động tránh né, nhưng vẫn bị đâm trúng vai phải, pháp lực khổng lồ ập vào trong thân thể.
Thật là khó chịu!
Đây là pháp lực hùng hậu của đại đạo cảnh tam tầng! Mình không thể chịu đựng được!
Đối thủ thật đáng sợ. Ông lão áo xám lại ra một thức kiếm pháp, cái này không tính nhanh nhưng như có hỏa thần to lớn ở trong kiếm của lão. Lão một kiếm đánh ra tựa hỏa thần giáng trần, Lục Nguyên chỉ thấy toàn thân bị vây trong lửa hừng hực. Lục Nguyên lập tức vung kiếm chém ra thủy hoàng kiếm đạo.
Dùng nước khắc lửa!
Thủy hoàng và hỏa thần ở trên không trung vô cùng kịch liệt va chạm!
Va chạm ba giây sau Lục Nguyên bộp một tiếng bị đẩy lùi, nhưng hắn đã vững vụng.
Trước kia chưa từng đánh với đại đạo cảnh tam tầng, hắn không biết mình có thể giống trường sinh kỳ vượt hai tầng thắng địch không, giờ đấu với ông lão áo xám đại đạo cảnh tam tầng, hắn phát hiện dù mình tạm thời rơi vào thế yếu nhưng có sức đánh lại. Trận chiến này kéo dài thì mình thắng chắc rồi.
Không biết đây là kiếm pháp gì nữa! Thức thứ nhất nhanh như gió, thức thứ hai thế như hỏa.
Lục Nguyên chưa kịp phản ứng thì sấm sét to lớn đánh đến, thế tới cực nhanh không cho hắn kịp phản ứng. Lục Nguyên động, xuất ra Trấn Nhạc linh kiếm, lại là một chiêu lôi kiếm ý va chạm với sấm sét to lớn. Chớp mắt vô số tia chớp ở trên không trung giao nhau, lấp đầy cả không gian. Lục Nguyên rất tò mò đây là loại kiếm pháp gì.
Bộ kiếm pháp kia thực ra có tên là Tôn Tử kiếm pháp!
Tại Đại Tần quốc từng có hai đại tông sư, một là Ngũ Tử Tư sáng lập ra Ngũ Môn, sáng tạo Tiên Thi kiếm pháp.
Còn có một người là Tôn Vũ, sáng lập Tôn Tử binh pháp. Bộ kiếm pháp kia chính là Tôn Tử kiếm pháp. Bộ Tôn Tử kiếm pháp so với Tiên Thi kiếm pháp càng thêm đáng sợ, là chân chính cấp kiếm pháp trấn thế. Mới rồi nhanh như gió, xâm lược như lửa, động như lôi chấn, ba chiêu tuyệt học kiếm pháp.
Ông lão áo xám lại dùng một kích thượng binh phạt mưu, kích kia có chút giống công kích tâm linh, lại hơi giống nhờ thế tthiên địa mà tấn công.
Bây giờ Lục Nguyên tập trung tất cả tinh thần, bắt đầu tấn công.
Thủy hoàng kiếm đạo, hỏa hoàng kiếm đạo, kiếm thuật một đầu long, thậm chí là kiếm đạo luân hồi đều dùng.
Từng thức tuyệt kỹ xuất hiện trong tay Lục Nguyên.
Lục Nguyên và ông lão áo xám đã đánh đến trăm chiêu, trong thời gian này hai người đánh ra tuyệt học. Ông lão áo xám có tuyệt học của lão, bộ kiếm pháp trấn thế Tôn Tử kiếm pháp không ngừng thi triển, tuy chưa được hoàn toàn tinh túy nhưng cũng rất đáng sợ. Lục Nguyên đụng tới kiếm pháp đẳng cấp như vậy thì sung sướng như uống mỹ tửu đỉnh cao nhất thiên hạ.
*Oành!*
Tiếng nổ to lớn, ông lão áo xám rốt cuộc ngã xuống đất!
Lục Nguyên thở ra một hơi.
Quả nhiên bây giờ mình đã có thể đánh ngã đối thủ đại đạo cảnh tam tầng, tức lại nói mình ở đại đạo cảnh có thể vượt hai tầng cảnh giới khiêu chiến đối thủ. Tuy nhiên, bây giờ mình muốn vượt hai tầng cảnh giới đánh thắng đối thủ thì rất khó khăn. Ví dụ lần này mình đánh gian nan như thế, dùng mấy trăm chiêu mới thắng được. Nếu cùng đến hai đối thủ đại đạo cảnh tam tầng thì mình lập tức tiêu đời.
Muốn nhẹ nhàng thắng đối thủ đại đạo cảnh tam tầng, hơn nữa cùng lúc thắng mấy tên thì cách đơn giản nhất chỉ có một…đến cảnh giới kiếm hoàng. Một khi tới cảnh giới kiếm hoàng, muốn thực hiện được không khó.
Dù sao tu tiên giả bình thường phải tới hỗn động cảnh hoặc cảnh giới càng cao mới đến được cảnh giới kiếm hoàng.
Bất giác hắn tăng thêm phần khát vọng với cảnh giới kiếm hoàng.
Kiếm hoàng kiếm hoàng, vua trong kiếm.
Đây là loại khiến người ghen tỵ cỡ nào chứ!
Đằng trước xuất hiện cảnh cửa ảo, hiển nhiên đi thông kiếm đạo thất tầng thứ sáu. Kiếm đạo thất tầng thứ sáu, dựa theo bình thường rất có thể là tám đối thủ đại đạo cảnh tam tầng, mình tuyệt đối đấu không lại. Tuy nhiên, đi thử xem cũng tốt, dù sao mình thua trong kiếm đạo thất không phải chuyện gì lớn, cảm nhận xem tám đại đạo cảnh tam tầng là thế nào.
Kỳ thực Lục Nguyên đã quên, hắn sáng tạo một kỳ tích.
Vốn Mộ Dung Hoàng Phục chỉ trùng kích đến kiếm đạo thất tầng thứ năm, cửa này vẫn luôn không thông, không cách nào đi tới.
Bây giờ Lục Nguyên trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ năm, đến tầng thứ sáu!
Kỳ tích xảy ra!
Lúc này cách giờ thân đã vô cùng gần.
………
Thời gian trở lại khi Lục Nguyên mới xông qua kiếm đạo thất tầng thứ ba, trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư.
Mọi người đều chờ trước Ngộ Đạo bảo các, chú ý nguyên bảng thứ hạng. Bây giờ thứ hạng cơ bản đã định, không có biến đổi, nhìn cách giờ thân chỉ có ba nén hương, người xếp ở hạng năm, hạng mười, hạng ba mươi, hạng một trăm đều thở ra hơi dài.
Xem ra lần này có thể giữ vị trí rồi.
Tháng sau có càng nhiều thời gian tiến vào Ngộ Đạo bảo các.
Họ mới thở ra thì chớp mắt đó, thứ hạng biến đổi lớn.
Lục Nguyên mới rồi vẫn là một trăm mười ba nay thứ hạng đã xông đến thứ chín mươi hai!
Sao có thể!
Muốn từ một mười ba xông lên chín mươi hai, điều này cần số điểm rất nhiều. Lục Nguyên làm sao xông lên? Lần này không biết có bao nhiêu người chưa kịp phản ứng, nghi ngờ có phải là danh sách Ngộ Đạo bảo các xảy ra vấn đề không. Nhưng ngẫm nghĩ thì thứ hạng trước Ngộ Đạo bảo các sẽ không xảy ra vấn đề mới đúng.
Vậy thì vì sao?
Mới rồi nghi ngờ Lục Nguyên kiếm điểm, bây giờ chứng thực là không có, còn nói hắn ở trong kiếm đạo thất, mà kiếm đạo thất muốn tăng thứ hạng thì chỉ có nước trùng kích càng tới trước. Tức là nói Lục Nguyên xông lên kiếm đạo thất tầng thứ tư, trùng kích vào kiếm đạo thất tầng thứ năm rồi?
Cái này, coi như là Chung Hạ Minh, Mộ Dung Thất đều không trùng kích kiếm đạo thất tầng thứ tư, chỉ có một mình Mộ Dung Hoàng Phục một người thành công xông qua.
Không lẽ Lục Nguyên cũng làm được điều này? Thật khiến người không thể tin nổi.
Bây giờ người đau khổ nhất là hạng thứ một trăm. Vốn tưởng cách giờ thân chỉ ba nén hương, cơ bản ổn định rồi, tháng sau có nhiều thời gian ở trong Ngộ Đạo bảo các, kết quả tốt lắm, Lục Nguyên vùng lên, cứng rắn đá gã rớt xuống một hạng.
Phút chót còn đá người xuống dưới, không ác như vậy chứ.
Người hạng thứ một trăm rất muốn khóc.
……….
Giờ thân ngày càng gần.
Bây giờ chỉ còn một nén hương, vừa lúc Lục Nguyên thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm.
Hiện tại cơ bản thứ hạng không có biến động gì đi?
Mọi người tâm tình bình tĩnh lại, một nén hương cuối cùng mà vượt lên là việc cực kỳ hiếm hoi, mọi người yên lòng. Tu tiên giả thứ hạng một trăm buồn bực phát đen, xem ra thứ hạng sẽ không xảy ra thay đổi gì nữa.
- Ủa, Lục Nguyên thứ hạng thứ bảy mươi hai.
- Cái gì, bảy mươi hai?
- Gì thế, bây giờ mà còn tăng thứ bậc?
- Chắc không phải kiếm điểm đi?
- Chắc không đâu, nhưng nếu không là kiếm điểm thì chứng tỏ Lục Nguyên đã xông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm đến tầng thứ sáu.
- Không khả năng!
- Đúng vậy, kiếm đạo thất tầng thứ năm khó khăn, coi như Mộ Dung Hoàng Phục đứng hạng nhất cũng không thông qua được, luôn bị kẹt tại đó.
- Lục Nguyên thông qua tầng thứ năm vào tầng thứ sáu, nói thế nào cũng không tin được.
Lần này coi như là Bạch Viên tông sư Viên Bất Phàm cũng bị chấn động. Lão lập tức chỉ huy người đi điều tra, kết quả điều tra đưa tới thì Viên Bất Phàm nghẹn họng, lão thật sự không tin nổi kết quả này. Tuy nhiên, ngẫm nghĩ thì thấy trong đám người, công nhận tuyệt thế thiên tài có hai, một là Mộ Dung Hoàng Phục, một là Lục Nguyên, còn có nửa thiên tài là Việt Nữ Tiểu Thanh.
Pháp lực của Mộ Dung Hoàng Phục đã trưởng thành, xếp hạng nhất.
Pháp lực Lục Nguyên chưa định hình, xếp phía sau, luôn chờ phát lực, giờ đã xông lên rồi. Dựa vào kiếm thuật lao vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu cũng có khả năng! Viên Bất Phàm dường như nhìn thấy một tuyệt thế thiên tài đang tỏa ánh sáng, tựa mặt trời mới mọc.
Nghĩ như thế, Viên Bất Phàm miễn cưỡng chấp nhận kết quả.
Lão tuyên bố với đám người ầm ĩ:
- Mới rồi nhận được tin tức, Lục Nguyên đã thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm, tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu!
- Cái gì?
- Cái gì?
- Cái gì?
- Điều này sao có thể!?
Ai nấy đều kinh kêu, thông qua kiếm đạo thất tầng thứ năm, tiến vào kiếm đạo thất tầng thứ sáu!
Chiến tích này khiến người làm sao tin nổi.
Lục Nguyên đi ra khỏi kiếm đạo thất.
Kiếm đạo thất tầng thứ sáu tăng lên khó khăn rất nhiều, đối thủ chính là tám tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng. Trình độ hiện nay của hắn là đối phó một tu tiên giả đại đạo cảnh tam tầng phải đại chiến mấy trăm chiêu mới thắng được, đụng đến cao thủ tinh anh thực sự thì rắc rối.
Muốn một chọi tám là hoàn toàn không thể.
Vậy nên trận này xem như thua.
Lục Nguyên vừa ra khỏi kiếm đạo thất thì bị đám Hồi Phong Thượng Nhân, Nguyên Dương Thượng Nhân, Tử Hà Thượng Nhân kéo đi uống trà.
Lá trà là Thanh Thành trà.
Thanh Thành lá trà thiên hạ nghe tiếng.
Trên đỉnh Thanh Thành sơn có một loại Thanh Thành cây trà. Loại Thanh Thành cây trà này mỗi năm sinh ra mười cân trà, loại trà này là tốt nhất Tấn quốc, có vị nhẹ nhàng xa xưa, nhưng giá cực kỳ đắt. Nếu không là người có quyền thế tại tu tiên giả Tấn quốc thì không khả năng có được một chút.
Nước là Bạch Hạc tuyền, nhấp một ngụm vào miệng vào thành bạch hạc.
Nhưng dù trà có tốt hơn, nước suối có tuyệt hơn thì mọi người không đặt bao nhiêu tâm trí vào nó.
Nguyên Dương Thượng Nhân vỗ tay một cái, nói:
- Lục Nguyên, lần này ngươi từ một trăm bảy mươi mốt xông lên vị trí bảy mươi hai, trực tiếp vọt chín mươi chín hạng, thật là trấn nhiếp một thời.
Liệt Dương Thượng Nhân cười ha ha nói:
- Đúng vậy, Tấn quốc Xích Long tiên môn vu hóa vật thường luôn cho rằng Tấn quốc họ cao hơn Tấn quốc ta một bậc, kể quả lần này trợn tròn mắt rồi.
Hồi Phong Thượng Nhân mỉm cười, tính tình lão không giống Liệt Dương Thượng Nhân sang sảng.
Lão nói:
- Nguyên quốc Thiết Mộc Nhĩ cũng biến sắc mặt khó coi.
Tử Hà Thượng Nhân vuốt chòm râu hơi dài của mình, nói:
- Người Mộ Dung quốc cũng bị chấn rồi. Mộ Dung quốc là mạnh nhất trong bảy nước chúng ta, có thể tiến vào trăm quốc kiểm tra có đến sáu mươi người nhưng phen này cũng là trợn trắng mắt, không còn bộ dạng vênh váo huênh hoang bình thường nữa.
Đám người Hoa Sơn nghĩ tới tình hình trước Ngộ Đạo bảo các vừa rồi thì cười sung sướng.