Chỉ thấy Lục Nguyên trong tích tắc kiếm như rồng phi, trong nháy mắt phá tan võng kiếm vô hạn, hào quang vô hạn. Một chiêu này, rõ ràng phá giải rất đơn giản. So với chiêu trước lại càng đơn giản hơn. Tư Mã Trường Bạch trở nên kinh hãi vô cùng.
Nếu vừa rồi ông ta cho rằng kiếm thuật của Lục Nguyên có tư cách so kiếm với mình. Nhưng hiện tại, phát hiện kiếm thuật của Lục Nguyên rõ ràng còn cao hơn mình một bậc.
Cái này…
Lục Nguyên giờ khắc này cũng cảm nhận, oán hận chất chứa mười mấy năm trong lòng đã xuất ra cùng với chiêu kiếm. Lục Nguyên lúc này tuôn ra kiếm khí, kiếm quang thuần bạch. Một kiếm khí ôn hòa, nhưng lại đè ép được kiếm khí của Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch vừa rồi còn một mực tấn công, nhưng bây giờ lại một mực phòng thủ. Không thể không thừa nhận, cách phòng thủ của ông rất hay. Tuy nhiên, những đệ tử của Tư Mã Trường Bạch, những người đi theo ông ta giờ đây lại than thầm trong lòng. Bọn họ tuyệt đối không ngờ, Tư Mã Trường Bạch hiện tại lại bị một hậu bối chiếm được thế thượng phong.
Bắc Phong Chi Chủ tương lai hiện tại rõ ràng đang bị Lục Nguyên áp chế.
Mà ngay lúc này, Tiên Môn, Phong Mạch, Đại Đạo Cảnh, Trường Sinh đều cảm thấy chấn động. Bọn họ biết rõ Lục Nguyên là thiên tài, Lục Nguyên rất mạnh, Lục Nguyên rất giỏi, nhưng không ai nghĩ tới thực lực của Lục Nguyên lại mạnh như thế.
Rõ ràng có thể áp chế được Trường Sinh Cửu Trọng Tư Mã Trường Bạch.
Bỏ qua pháp lực chênh lệch.
Bỏ qua linh kiếm cùng phi kiếm chênh lệch.
Bỏ qua niên kỷ chênh lệch.
Bỏ qua nhiều năm kinh nghiệm chiến đấu chênh lệch.
Lục Nguyên đang áp chế.
Thời điểm lúc này hoàn toàn yên tĩnh.
Lục Nguyên có thể áp chế được Tư Mã Trường Bạch.
Điều này làm cho người ta trợn mắt há hốc mồm.
Giao thủ trong sân vẫn còn tiếp tục. Các đệ tử chân truyền phía tây, Vân Dật Vân Bình hai người đều ngẩn ra thật lâu. Cuối cùng Vân Dật mới thở ra một hơi:
- Rất mạnh!
Vân Bình gật đầu:
- Chỉ sợ hiện tại ta và ngươi liên thủ cũng không tiếp nổi một kiếm của Lục sư đệ.
Vân Bình nhìn về phía Lăng Ngọc Châu:
- Tam sư muội tiếp xúc thường xuyên với Lục sư đệ, có biết rõ hiện tại kiếm thuật của Lục sư đệ mạnh như thế nào không?
Lăng Ngọc Châu bất đắc dĩ:
- Diệp Phương và Diệp Phương hai người còn không biết thì ta làm sao mà biết.
Vẻ mặt của Ti Mã Bác hiện nay có chút cổ quái, khó coi.
Còn Diệp Phương và Diệp Viên hai người thì nhảy lên la to:
- Lục Nguyên đã đánh bại Tư Mã Trường Bạch.
Hô những lời này vào thời điểm này là có chút nguy hiểm. Nếu như cuối cùng Tư Mã Trường Bạch thắng, trở thành Phong chủ, thì tất nhiên là sẽ vì những lời này mà tiến hành tẩy trừ hai người. Nhưng giờ phút này, Diệp Phương và Diệp Viên hai người đã quá kích động đến không tự chủ được mà hô lên. Khi họ vừa hô lên thì có người phụ họa theo “Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch”.
Thứ nhất, Lục Nguyên là người trẻ tuổi nhất. Người trẻ tuổi tất nhiên là muốn nở mày nở mặt.
Thứ hai, Lục Nguyên tại Võ Đang tiên môn Chân Vũ Động Thiên cùng với Huyết Kiếm Môn thả ra nhiều phạm nhân. Tại tu tiên giới có được thanh danh không tệ. Nên bây giờ mới có người ủng hộ hắn.
Thứ ba, tất cả mọi người đều thích có sự thay đổi. Tư Mã Trường Bạch trước đây vênh váo mười phần. Nếu như thật sự bị đả bại thì tự nhiên sẽ có người vui mừng.
Cho nên, không biết lúc nào, rất nhiều người đều hô hào:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Một tiếng hòa một tiếng hợp thành tiếng gầm cực lớn.
Các trưởng lão phía đông cùng với các vị kiếm tiên cũng nhìn nhau. Thật lâu sau, Diệp Dương Dung cười khổ một tiếng:
- Hảo tiểu tử. Vốn cho rằng thực lực của hắn còn chưa tới kiếm tiên cấp, chỉ tối đa bằng Trường Sinh Bát Trọng. Không thể tưởng tượng được, hắn ngay cả Trường Sinh Cửu Trọng đỉnh phong Tư Mã Trường Bạch cũng có thể áp chế được.
- Mấy người chúng ta không thể sánh bằng.
Sở Phi là người có tâm tình cân bằng nhất trong số kiếm tiên. Trong số Bắc Phong kiếm tiên, thực lực của ông ta là yếu nhất. Nếu như Lục Nguyên muốn vượt qua thì người mà hắn vượt qua trước tiên sẽ là Sở Phi. Mà trong số kiếm tiên, chỉ có một mình ông ta bị vượt qua, thể diện cũng không được tốt lắm. Nhưng lúc này đây, Lục Nguyên bày ra thực lực chỉ sợ là dưới mỗi mình Phương Nho. Nhiều người bị vượt mặt như vậy, Sở Phi tất nhiên là không có gì bất mãn.
Phương Nho thật lâu mới lên tiếng:
- Hiện tại thực lực của Lục Nguyên đã không kém hơn so với Lý sư huynh năm đó bao nhiêu. Lý sư huynh trên trời có linh thiêng thì bây giờ có thể nhắm mắt rồi.
Kiếm tiên Lý Nguyên Bạch thực lực rất cao. Chỉ là sau này suy yếu, nên mới bị người khác đánh bại.
Còn tất cả những vị khách nhân phía nam cũng âm thầm khiếp sợ. Không thể tưởng tượng được hậu bối của Hoa Sơn thực lực lại đạt tới trình độ này. Thật đúng là nhân vật thiên tài. Thiên tài này lại xuất hiện ở Bắc Phong khiến cho người của Kiếm Tông có chút đáng tiếc. Nhưng thiên tài đời thứ tám của Kiếm Tông so với Bắc Phong hiện tại thì mạnh hơn rất nhiều. Yến Thương Thiên năm đó tốc độ phát triển không hề thua kém Lục Nguyên, mà đám người Chu Thanh Huyền cũng không phải Bắc Phong có thể so được.
Hoa Sơn, mỗi một tiên môn đều có thiên tài.
Những người của Võ Đang tiên môn thầm nghĩ, nếu Võ Đang tiên môn có thiên tài như vậy thì sẽ có thể phát triển tiên môn lớn hơn nữa. Thật sự là đáng tiếc.
Mà người của Thanh Thành tiên môn, Côn Lôn tiên môn cũng đều đánh giá Hoa Sơn, thầm nghĩ nếu không phải Hoa Sơn phong thủy tốt thì nói cách khác, sẽ không thể nào sinh ra một thiên tài như thế. Vấn đề phong thủy rất quan trọng.
Thanh linh kiếm trong tay Tư Mã Trường Bạch huy động. Kiếm khí từ trên không trung vẽ ra một vòng tròn rực rỡ. Đạo kiếm quang này xẹt qua, nếu chỉ cần lộ ra một sơ hở thì sẽ bị đạo kiếm quang này tổn thương ngay. Lục Nguyên trở tay một kiếm. Dưỡng Ngô kiếm cùng linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch chạm nhau.
Một kiếm thần diệu vô cùng. Trên không trung khó có thể minh bạch quỹ tích.
Thật là một kiếm cao minh.
Thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch vừa lui vừa thủ, thật vất vả mới chặn được một kiếm của Lục Nguyên. Nhưng ý định tấn công cũng vì thế mà thất bại.
Vẫn rơi vào thế hạ phong.
Thời điểm lúc này, tiếng gầm vẫn vang lên:
- Lục Nguyên đả bại Tư Mã Trường Bạch.
Tư Mã Trường Bạch cũng không bởi vì những câu nói này mà tức giận. Ông ta tốt xấu gì cũng là một đời kiêu hùng, lúc này vô cùng tỉnh táo nói:
- Trong số những người đồng lứa với ngươi, ngươi là vô địch. Ngươi cũng đủ kiêu ngạo rồi. Rõ ràng là có thể bức được linh kiếm thứ hai của ta xuất hiện, Trung Thiên linh kiếm.
Lại một thanh linh kiếm được rút ra khỏi vỏ.
Thanh linh kiếm vừa rút ra khỏi vỏ xem ra rất bình thường. Thân kiếm không có phát ra hỏa diễm, cũng không có uy thế đáng sợ.
Linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch rốt cuộc cũng đã xuất hiện.
Trung Thiên linh kiếm. Lục Nguyên trong lòng cả kinh. Nhưng cũng không quá khiếp sợ. Bởi vì từ đầu đến giờ hắn chỉ vận dụng Dưỡng Ngô kiếm chứ chưa dùng đến Trấn Nhạc kiếm. Hiện tại, Trung Thiên linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch đã xuất hiện, mà thanh Trấn Nhạc kiếm của mình cũng có thể xuất hiện. Nhưng nên xem trước một chút thanh linh kiếm thứ hai của Tư Mã Trường Bạch cuối cùng có cái gì cổ quái.
Tư Mã Trường Bạch thân thế như lửa. Còn hai thanh linh kiếm của ông ta trên không trung thoáng đụng nhau một phát. Giờ khắc này đụng nhau, chỉ cảm thấy chuôi kiếm thứ hai bốc cháy không giống như bình thường. Thanh kiếm này so với thanh kiếm đầu tiên của Tư Mã Trường Bạch đáng sợ hơn nhiều.
Lục Nguyên lập tức phát hiện không được bình thường, chỉ cảm thấy máu của mình giờ phút này giống như bị thiêu đốt. Mồ hôi của mình khi xuất ra bên ngoài đã bốc hơi sạch sẽ. Mà kiếm của ông ta tựa hồ như không ngừng thiêu đốt hết toàn bộ kiếm khí của mình.
Đây là cái gì?
Lục Nguyên lần đầu tiên tận mắt chứng kiến thủ đoạn này của Tư Mã Trường Bạch.
Nhưng Lục Nguyên cũng không cảm thấy bất ngờ. Tư Mã Trường Bạch là nhân vật như vậy, nếu không ẩn giấu tuyệt kỹ thì mới là chuyện lạ.
Rất đông chư vị kiếm tiên ở phía đông sắc mặt đều rất nghiêm trọng.
- Rõ ràng…
Sở Phi khẽ giật mình.
- Đúng vậy, thật không ngờ thanh linh kiếm thứ hai lại có thể như thế này.
Độc Cô Diệp nói.
- Nhất thể linh kiếm cũng xuất hiện.
Diệp Dương Dung nói.
Phi kiếm cũng có cấp bậc của phi kiếm. Phi kiếm tuy sắc bén nhưng bản thân lại không có linh hồn. Nhưng khi đạt đến cấp bậc linh kiếm thì liền trở nên cổ quái và có khái niệm linh hồn.
Ví dụ như, phi kiếm có gãy hơn bốn trăm cái cũng chẳng sao.
Nhưng với linh kiếm, Đồng Bách Niên đã hủy đi bốn mươi chín linh kiếm đã khiến cho tất cả những linh kiếm trong thiên hạ chống đối lại ông ta. Ông ta rốt cuộc không có một thanh linh kiếm nào trong tay.
Trong tu tiên giới, còn có một loại Nhất thể linh kiếm. Nhất thể linh kiếm vốn có hai thanh hoặc hơn, nhưng vì nguyên nhân đặc biệt nên hợp thành một chỗ, phát ra uy lực lớn hơn linh kiếm bình thường. Cái này được gọi là Nhất thể linh kiếm. Ví dụ tại Tấn quốc tu tiên giới, nổi danh nhất có hai thanh linh kiếm trống mái, do hai vị tiền bối một nam một nữ của Hoa Sơn Kiếm Khí Tông sở hữu. Hai thanh kiếm hợp lại uy lực rất lớn. Nhưng về sau người nữ thay lòng đổi dại nên lưỡng kiếm bị chia rẽ.
Còn có Long Phượng song linh kiếm. Một thanh Long Linh kiếm, một thanh Phượng Linh kiếm. Đây được coi là vũ khí tuyệt kỹ của tổ sư khai phá Tuyết Sơn tiên môn.
Còn có Phất Trần kiếm. Đây là của một vị đắc đạo của Võ Đang tiên môn.
Nhưng loại Nhất thể linh kiếm cực nhỏ này thì có thể được xem là hi hữu.
Một khi có được loại Nhất thể linh kiếm này thì có thể tăng sức chiến đấu rất lớn.
Tuyệt đối không ngờ, hai thanh linh kiếm trong tay Tư Mã Trường Bạch lại là Nhất thể linh kiếm.
Nhất Đại linh kiếm và Trung Thiên linh kiếm.
Hợp lại chính là Nhất Đại Trung Thiên linh kiếm.
Hai thanh linh kiếm này hợp lại cùng một chỗ, tác dụng của nó Lục Nguyên cảm giác rất rõ ràng. Toàn thân huyết dịch đều bi thiêu đốt. Quả thực muốn thiêu hủy đôi mắt của mình. Đây là tuyệt kỹ che giấu của Tư Mã Trường Bạch, Lục Nguyên cũng cảm thấy khó đối phó vô cùng.
Cũng may còn có băng chi kiếm ý cùng Tuyết chi kiếm ý. Bằng không thì sợ rằng ngay từ đầu thân thể của mình sẽ bị bốc cháy lên. Hơn nữa, nếu có thể thi triển Băng chi kiếm ý và Tuyết chi kiếm ý hộ thân cho Dưỡng Ngô kiếm thì có thể tránh bị đánh bại ngay từ đầu, còn có thể chống cự trong khoảng thời gian ngắn.
Nhưng thế cục lại quá mức nguy hiểm.
Thanh Trấn Nhạc kiếm của Lục Nguyên phóng lên không trung, tạo thành một đạo quỹ tích kiếm chi hoàn mỹ, thể hiện thực lực kiếm đạo của hắn. Luận về đường kiếm thì hơn Tư Mã Trường Bạch không ít, nhưng hai thanh linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch đã đốt cháy hết thảy, hắn chỉ có thể rơi vào thế hạ phong. Tựa hồ như không thể chống cự được bao lâu.
Lục Nguyên bây giờ chỉ có thể dựa vào kiếm thuật để chiến đấu.
Còn thanh thế của Tư Mã Trường Bạch càng ngày càng đáng sợ. Độ nóng trên đài đã hóa thành một biển lửa. Hơn nữa trong biển lửa lại xuất hiện một vòng tròn. Và mặt trời này không ngừng được mở rộng. Khi mặt trời được mở rộng khắp toàn hội trường thì Lục Nguyên cũng chỉ có thể thất bại. Mặc kệ kiếm thuật của hắn có ảo diệu đến cỡ nào cũng đều vô dụng. Hiện tại, Tư Mã Trường Bạch hoàn toàn dùng hỏa diễm để thắng người, không cùng ngươi luận kiếm.
Toàn trường lặng ngắt như tờ.
Những người vừa rồi la hét “Lục Nguyên đánh bại Tư Mã Trường Bạch” không khỏi suy sụp.
Mặt trời trên đài càng ngày càng gay gắt. Bầu trời mặt đất đều nhuộm một màu đỏ của lửa.
Tư Mã Trường Bạch dùng đến hai thanh Nhất thể linh kiếm, hơn nữa lại có hỏa hệ tâm pháp. Đại nhất tâm pháp phối hợp với Đại nhất kiếm pháp tạo thành hiệu ứng đáng sợ.
Tư Mã Trường Bạch rất mạnh.
Những người gọi tên Lục Nguyên đã ngừng lại.
Lục Nguyên cũng âm thầm kêu khổ, không thể tưởng tượng được Tư Mã Trường Bạch lại ẩn dấu tuyệt kỹ đáng sợ như thế. Lục Nguyên chỉ dùng Tuyết chi kiếm ý, Băng chi kiếm ý, nhưng vẫn cảm thấy thủy hệ kiếm ý của mình đối kháng với Tư Mã Trường Bạch vẫn chênh lệch một chút. Hiện tại, muốn địch lại lửa của Tư Mã Trường Bạch chỉ cần đổ nước lên cao là được.
Thủy hoàng kiếm đạo.
Không hề nghi ngờ, nếu như mình luyện được Thủy hoàng kiếm đạo, tuyệt đối sẽ cao hơn Tư Mã Trường Bạch.
Nhưng muốn tập được Thủy hoàng kiếm đạo đâu phải là chuyện dễ dàng.
Lúc ấy, Yến sư tổ đã từng nói qua, Thủy hoàng kiếm đạo cần mười Thủy hệ kiếm ý. Mà Thủy hệ kiếm ý của hắn ngày hôm nay chỉ có bảy loại. Muốn lập tức hiểu thông ba loại kiếm ý thì không thể nào.
Nhưng vẫn không còn cách nào khác. Ngay lúc này chỉ có thể thử một lần.
Nếu không thử, hắn xác thực sẽ không đấu lại linh kiếm của Tư Mã Trường Bạch.
Hắn đã thông hiểu được chính là Vũ, Vân, Thủy, Băng, Hải, Hồ, Tuyết bảy loại kiếm ý.
Trước thử sương mù. Trong Vạn Độc Động, hắn đã từng xem qua quá trình lĩnh ngộ kiếm ý sương mù. Đó là một vị tiền bối Thanh Thành, ngồi xem sương mù ở núi Thanh Thành. Mất gần mười một năm để quan sát sương mù ở núi Thanh Thành. Rốt cuộc đã thông hiểu được sương mù chi kiếm ý. Và trong quyển sách kia đã giới thiệu kỹ càng quá trình lĩnh ngộ kiếm ý của mình. Từng giai đoạn có những gì biến hóa.
Bản thân hắn không thể có mười một năm thời gian để lĩnh ngộ, cũng chỉ nhanh chóng ngộ ra lúc này.
Hắn theo bản năng huy động trường kiếm tấn công Tư Mã Trường Bạch, đồng thời né tránh.
Thế nào là sương mù chi kiếm ý?
Trong đầu Lục Nguyên lúc này đã hiện lên một ngọn núi ở Hoa Sơn tên là Vân Thai Phong. Nơi này thường hay có sương mù.
Có đôi khi là sương mù nhàn nhạt giống như tấm lụa mỏng. Có những khi sương mù giống như khói lam chiều treo trên cây, ruộng đồng, đá vụn, bụi cỏ. Sương mù chiếu trên người, nhẹ nhàng có chút ẩm ướt, thoang thoảng mùi thơm.
Có đôi khi lại là sương mù rất nặng. Sương mù dày đặc cuồn cuộn bốc lên biển mây. Bốn phía mênh mông. Lúc ấy chính mình đứng trên tàng cây, chỗ gần cây cối. Dãy núi xa xa cũng không nhìn thấy được. Khi sương mù phai nhạt được chút ít thì mới thấy hình dạng của núi.
Khi trời mưa, có đôi khi cũng có sương mù bay. Sương mù này bị những cơn mưa nhỏ đánh rớt, nhẹ nhàng khoan khái. Một lát sau, tựa hồ lại sinh ra sương mù lần nữa. Rốt cuộc là từ trong mưa sinh ra sương mù, hay là sương mù sinh mưa? Khảo cứu không rõ, tra xét không đến thì mưa và sương mù cũng đã trở thành một chỉnh thể.