Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 428-429: Lục Nguyên Trở Về

Chương trước: Chương 426-427: Trảm Yêu Trừ Ma



Từ đó về sau, Phương Nho tính cách thay đổi, không còn bộ dạng lông bông nữa, mà trở nên trầm mặc.

Qua một thời gian ngắn, Phương Nho lại càng trở nên nghiêm nghị. Đối với mọi thứ giải trí không còn hứng thú. Chỉ không ngừng luyện kiếm. Từ đó về sau thực lực đại tiến, trở thành một trong sáu kiếm tiên của Bắc Phong.

Sự phụ bởi vì ông ta mà chết.

Cho nên, ông ta phải bảo vệ Hoa Sơn Bắc Phong mà sư phụ yêu mến nhất.

Hiện tại, đám người Nguyên Lăng Thượng Nhân đối với Bắc Phong có âm mưu thật lớn, mình nhất định không thể chết. Mình nhất định phải bảo vệ Bắc Phong. Phương Nho thở mạnh một hơi, lại chống đỡ vài kiếm. Nhưng toàn thân trúng độc ngày càng nặng, mắt thấy đạo hàn quang lướt tới, xem ra chính mình phải chết chỗ này rồi.

Phương Nho thở dài bất đắc dĩ. Hoa Sơn Bắc Phong xem ra Hạo Nhiên linh kiếm của ta không còn cách nào bảo hộ được nữa.

Nhưng trong giờ phút này, một đạo hàn quang phóng lên trời.

Phương Nho tuy rằng đã trúng Ngũ Sát Tinh Tú Độc, pháp lực suy yếu rất nhiều, nhưng nhãn lực vẫn còn. Đây là một đạo kiếm quang kinh người. Đạo kiếm quang này lựa chọn góc độ sử dụng, trên không trung biến hóa ra ba mươi mốt lần. Mỗi một lần biến hóa đều không thể bắt bẻ, tìm không thấy một chút sai lầm.

Hoàn mỹ!

Một chiêu kiếm hoàn mỹ.

Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người này dù sao cũng là tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Cho nên, thời điểm gặp nguy hiểm cũng phản ứng kịp thời. Bọn hắn lần đầu tiên gặp phải một kiếm quang đáng sợ đến như vậy. Hiện tại trong mưa có Ngũ Hành Độc, chỉ cần né tránh một kiếm này là xong. Hai người bọn họ đều nghĩ như vậy.

Hai người này cũng là thân kinh bách chiến, quay người né tránh chiêu kiếm. Nhưng phản ứng của bọn họ đã muộn. Ngoài ra, bọn chúng chiến đấu với Phương Nho tiêu hao không ít pháp lực. Một kiếm của bọn chúng biến hóa, mà đạo kiếm quang kia cũng biến hóa theo.

Ba mươi mốt lần biến hóa hoàn mỹ.

Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người rất nhanh đầu rơi xuống đất.

Mà Phương Nho rốt cuộc cũng nhìn thấy người vừa xuất thủ. Dưới cơn mưa to, một người mang đôi giày đen, áo trắng, váy xanh, trường kiếm thon dài, cùng với khuôn mặt lười nhác đang tươi cười.

Lục Nguyên.

- Lục Nguyên tham kiến Phương sư thúc.

Lục Nguyên lên tiếng.

- Rất giỏi. Mặc dù là đánh lén, nhưng một kiếm lại có ba mươi mốt biến hóa. Một kiếm nhưng lại chém chết hai tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Kiếm pháp như vậy, ta còn thua kém.

Phương Nho khen.

- Phương sư thúc quá khen rồi. Lục Nguyên về sau phải còn học hỏi rất nhiều.

Lục Nguyên nói ra. Khiêm tốn trước mặt trưởng bối đã trở thành bản năng.

Phương Nho gật đầu:

- Nhưng, nói cho ngươi biết, trước khi rời khỏi chỗ này, ngươi đã trúng Ngọc Hành độc.

Ông ta chợt giật mình nhớ lại, lập tức nói ra. Lục Nguyên lắc đầu:

- Sư thúc, ta đối với những loại độc tố này đều có chi pháp ứng đối. Sư thúc không cần lo lắng cho ta. Ta còn có một chi pháp để loại trừ chất độc.

Lục Nguyên lấy ra Thanh Đế kiếm quang, đưa gần đến thân thể của Phương Nho. Độc tố trong cơ thể của Phương Nho thật sự quá nhiều. Rõ ràng phải cần chút thời gian mới có thể loại trừ hết độc tố. Trong quá trình bài trừ độc tố, Lục Nguyên phát hiện sức khỏe hiện tại của Phương Nho rất yếu. Bản thân ngoại thương vô số, độc tố đã phá hư khá nhiều bộ vị bên trong.

Trên cơ bản, ít nhất phải cần một năm thì Phương Nho mới khôi phục được mười thành chiến lực của mình.

Trong một tháng, Phương Nho tối đa chỉ có thể sử dụng bảy thành chiến lực.

Nếu như nói trong vòng ba ngày, Phương Nho có thể sử dụng một nửa thực lực đã là không tệ rồi.

Quả nhiên, sư thúc Phương Nho thương thế nghiêm trọng như vậy, Tư Mã Trường Bạch sức cạnh tranh trở nên thật lớn.

Kế tiếp, tất nhiên là thu thập chiến lợi phẩm. Trích Tinh Tử và Trích Nguyệt Khách hai người đều là tu tiên giả Trường Sinh Thất Trọng. Chiến lợi phẩm cũng không kém. Được năm linh thạch trung phẩm, cùng với bốn linh thú khổng lồ. Ngoại trừ những cái đó ra, hắn còn lấy được một vật rất quan trọng “Hóa Công Tàn Thiên”.

Tại Tấn quốc, Thánh Đế yêu ma ở tận sâu trong lòng đất có một môn Hóa Huyết, có thể hấp thu toàn bộ huyết của con người.

Mà ở Tấn quốc, còn có một môn pháp Nam Minh có thể hấp thu pháp lực của người khác. Tà môn cực kỳ.

Môn tâm pháp “Hóa Công Tàn Thiên” này nghe nói là từ Hóa Huyết hoặc Nam Minh mà thoát thai ra. Chưởng môn nhân của Thất Sát Tinh Tú Hải đã luyện Hóa Công Tàn Thiên thành công. Tuy nó vẫn còn có nhiều hạn chế, nhưng đây là một diệu pháp kỳ công. Trích Tinh Tử là một người tâm kế rất mạnh. Bình thường đã tranh thủ thời gian luyện tập được một chút Hóa Công Tàn Thiên.

Mà hôm nay, người được lợi nhất lại là Lục Nguyên.

Cái bản Hóa Công Tàn Thiên này có luyện hay không luyện cũng không sao. Có thể nghiên cứu một chút. Đến lúc đó, vạn nhất có đối mặt với Hóa Huyết hoặc Nam Minh thì cũng có thể trở tay.

Hắn ném Hóa Công Tàn Thiên này vào pháp khí không gian của mình. Hiện tại, có thể chính thức quay trở lại Hoa Sơn rồi.

Càng gần Hoa Sơn, người theo dõi của Bắc Lăng Sơn càng ngày càng ít.

Đã đến bên cạnh Hoa Sơn, rốt cuộc hoàn toàn yên lòng.

Đã quay trở lại Hoa Sơn rồi.

Lục Nguyên có chút cảm khái. Nửa năm trước bởi vì Thái Hồ chi tranh, kết quả chuyến đi này đã trải qua một hồi đại biến cố. Phương Nho bên cạnh nhẹ nhàng ho khan. Thật sự là chật vật! Nếu như không phải được hậu bối cứu thoát thì rõ ràng thiếu chút nữa sẽ chết trong tay người của Thất Sát Tinh Tú Hải.

Mà Hoa Sơn Bắc Phong cũng đã có người ra nghênh đón.

Bắc Phong cũng vì Phương Nho và Lục Nguyên trở về mà chấn động thật lớn.

Đầu tiên là Phương Nho. Phương Nho hiện tại là một nhân vật rất mạnh ngoại trừ bảy đại nhân vật trong Xuất Vân Tiên Cảnh.

Mà nhân vật như vậy lại bị trọng thương trở về. Bình thường bị thương thì không có gì, nhưng trước cuộc thi tuyển Bắc Phong Chi Chủ mới thì có chút cổ quái. Phương Nho lúc này đây bị thương, đối với tương lai của Bắc Phong ảnh hưởng không biết bao nhiêu.

Thứ hai, Lục Nguyên đã trở về.

Nửa năm trước, Nguyên Nguyên Thượng Nhân mất tích. Bắc Phong Đệ nhất thiên tài Lục Nguyên cũng mất tích. Mọi người tìm không biết bao lâu cũng không tìm được, đều cho rằng Lục Nguyên đã chết rồi. Mà bây giờ Lục Nguyên rốt cuộc cũng đã trở về. Lục Nguyên trở về dĩ nhiên là một chuyện trọng đại. Một đám sư huynh đệ đều vây quanh hỏi han chuyện phát sinh trong nửa năm qua. Lục Nguyên chỉ trả lời đơn giản, nhưng trong nội tâm lại cảm thấy ấm áp. Người được quan tâm cảm giác rất tốt.

Người đến tiếp đón còn có Tư Mã Trường Bạch.

Phương Nho còn có thể sống sót trở về, cùng với Lục Nguyên cũng vậy, xác thực là nằm ngoài ý liệu của Tư Mã Trường Bạch.

Nhưng cũng không ảnh hưởng quá lớn. Đại cục đã hoàn toàn nằm trong tay ông ta.

Sau một hồi náo loạn, Lục Nguyên cũng đã trở về nơi yên tĩnh của mình.

Một nơi thật sự yên tĩnh.

Lục Nguyên khi về đến phòng thì cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Tại vạn độc động thì xem qua các loại quá trình lĩnh ngộ kiếm ý. Về sau chỉ được nghỉ ngơi một chút rồi lại quyết đấu với Đồng Bách Niên. Sau đó lại bị truy kích bởi người của Bắc Lăng Sơn. Đây là khoảng thời gian vất vả. Cho nên vừa về đến phòng thì liền cảm giác mệt mỏi ngay.

Ngủ một giấc trước đã rồi nói sau.

Một giấc ngủ này cũng không biết qua bao lâu mới tỉnh lại.

Sau khi tỉnh lại, hắn lại nghĩ đến những gì mình đã đọc, những gì mình đã luyện trong nửa năm qua.

Bây giờ đi kiếm cái gì ăn đã. Nửa năm qua ăn toàn thịt thái tuế. Tuy rằng thịt thái tuế so với thịt heo thì ngon hơn, nhưng ăn cả nửa năm như vậy, ngay cả nhìn thấy nó cũng cảm thấy buồn nôn. Hiện tại, vất vả lắm mới được giải phóng, tất nhiên là phải ăn một chầu cho đã. Hắn đến một quán ăn, chọn vài món ăn.

Cái gì là tê cay ba tiên, canh chua cá, tương thịt băm, thịt hầm, cá chạch om ớt, tôm hấp, lại còn một tô canh thật lớn.

Nửa năm qua không có thưởng thực hương vị thức ăn ngon. Hôm nay nhất định phải hưởng thụ.

Nhìn thấy các món ăn mới được bưng lên, Lục Nguyên liền nếm ngay món thịt hầm. Miếng thịt béo ngậy, thật sự là cực phẩm. Lại nếm một chút món cá chạch om ớt. Cay đến tê đầu lưỡi. Uống thêm một ngụm rượu. Lục Nguyên hiện tại cũng có chút bồng bềnh giống như đang ở trên bồng lai tiên cảnh. Nhân sịnh như vậy mới là tự tại, thoải mái.

Có rượu có thịt, tự tại tiêu dao như thần tiên.

Tranh phách đoạt quyền, nhân sinh mệt mỏi.

Lục Nguyên tự tại hưởng thụ. Trong khi hắn đang ăn thì tiếng thảo luận của người bên cạnh liền truyền vào trong tai.

- Mọi người nói, tuyển chọn Bắc Phong Chi Chủ người nào là có khả năng nhất?

- Tất nhiên là Phương Nho sư bá rồi. Quân Tử Kiếm Phương Nho cũng không phải nói giả. Những người ở dưới Nguyên Nguyên sư bá, ông ấy là lợi hại nhất.

- Đáng tiếc, ông ta hiện tại đang bị trọng thương. Trừ ông ấy ra, là Tư Mã Trường Bạch sư bá rồi.

- Cũng chưa chắc, Diệp Dương Dung sư bá thực lực cũng không phải chỉ là trưng cho đẹp.

- Diệp sư bá thực lực tất nhiên là mạnh, nhưng vẫn yếu hơn Tư Mã sư bá.

- Về phần Sở sư thúc, Độc cô sư thúc thì lại càng yếu hơn.

Cuộc thảo luận bắt đầu về việc tuyển chọn Bắc Phong Chi Chủ. Mà đại đa số người đều cho rằng Tư Mã Trường Bạch mới là người có khả năng trở thành Phong chủ mới.

Lục Nguyên cũng lười tham gia vào thảo luận của những người này. Những gì nên làm hắn cũng đã làm, còn kết cục như thế nào thì còn tùy vào thiên ý. Được rồi, tiếp tục hưởng thụ mỹ thực trước mắt.

Vừa chuẩn bị ăn, kết quả lúc này lại có một đám người bước vào hiệu ăn.

Mà đám người này thật đông.

Cầm đầu là một gã thanh niên anh tuấn trẻ tuổi. Mà sau lưng người này là hơn mười người. Lại còn có mấy trưởng lão đứng bên cạnh, bày thêm thanh thế cho gã công tử này. Lục Nguyên nhìn qua, không phải là Tư Mã Hạo sao?

Hiện tại phái đoàn của Tư Mã Hạo không dưới mười người.

Tư Mã Hạo hiển nhiên là nhìn thấy Lục Nguyên, liền khẽ giật mình, khuôn mặt cả kinh, bước chân lui về phía sau nửa bước, nhưng lập tức phản ứng trở lại. Tại sao lại phải sợ Lục Nguyên chứ? Đúng vậy, Lục Nguyên là thiên tài, nhưng mình lại là cháu trai của người lãnh đạo Bắc Phong. Ngươi có thực lực thì ta có quyền thế.

Đến lúc đó, chỉ cần tổ phụ lên làm Bắc Phong Chi Chủ thì sẽ trừng trị ngươi.

Tư Mã Hạo lấy lại bình tĩnh, bước đến trước mặt Lục Nguyên:

- Chúc mừng Lục sư huynh trở về. Vốn cho rằng, Lục sư huynh sẽ không trở về nữa, đệ có thể trở thành đệ tử chân truyền. Ah, xin thứ lỗi, đệ không có ý đó. Đệ xin chúc mừng Lục sư huynh trở về.

Lục Nguyên liếc mắt nhìn Tư Mã Hạo:

- Hình như có chó đang nói chuyện.

Dứt lời cũng không để ý đến Tư Mã Hạo, tự tại uống rượu.

Biến Tư Mã Hạo thành chó, muốn trách Tư Mã Hạo bản thân không am hiểu đấu võ mồm. Mấy lần đấu võ mồm với Lục Nguyên đều bị thua.

Tư Mã Hạo vốn muốn mắng thêm mấy câu, nhưng chẳng biết tại sao lại cảm giác được Lục Nguyên có một cỗ khí thế kinh người, nên mất tự nhiên, rõ ràng không dám cãi lại. Cũng khó trách, Lục Nguyên hiện tại đang có thực lực của một Trường Sinh Thất Trọng. Tư Mã Hạo miễn cưỡng cũng được xem là Trường Sinh Lục Trọng, cấp độ chênh lệnh không thể dùng đạo lý mà tính. Lục Nguyên tùy ý phát ra một khí thế cũng có thể dọa được Tư Mã Hạo.

Tư Mã công tử lại bị một phen mất mặt. Từ khi Tư Mã Trường Bạch muốn tiếp quản Bắc Phong Chi Chủ cho đến nay, y đi chỗ nào cũng là một mảnh thúc ngựa thanh âm. Nhưng bây giờ lại chịu nhục như vậy nên trong lòng tức giận không thôi. Lục Nguyên, hiện tại cho ngươi hung hăn càn quấy một chút. Khi nào tổ phụ ta trở thành Bắc Phong Chi Chủ, sẽ có rất nhiều cơ hội thu thập ngươi. Y nén giận, cơm cũng không ăn nổi, liền vội vàng ly khai.

Lục Nguyên được gọi vào Phương Chính Cư Trung.

Trong Phương Chính Cư Trung, sớm đã có người bên trong.

Quân Tử Kiếm Phương Nho, Viên Dung Kiếm Diệp Dương Dung, Cô Tâm Kiếm Độc Cô Diệp, Phi Thiên Kiếm Sở Phi.

Cùng với Lục Nguyên tổng cộng là năm người.

Sau khi gọi Lục Nguyên đến đây nghị sự, cơ bản xác định được thực lực kiếm tiên cấp của Lục Nguyên. Lúc này không còn xem Lục Nguyên là hậu bối nữa, mà đã xem Lục Nguyên trở thành ngang hàng. Một chiêu kiếm đánh lén giết chết hai tu tiên giả thực lực Trường Sinh Thất Trọng. Thực lực như vậy tuyệt đối có tư cách xưng tụng là nhân vật kiếm tiên cấp.

- Bắc Phong Phong chủ chi tuyển định vào hai ngày sau, ngày 1 tháng 5.

Diệp Dương Dung nói.

- Hiện tại, phiền toái nhất chính là Phương sư huynh đang bị thương, mà hết lần này đến lần khác, Tư Mã Trường Bạch cùng Nguyên Lăng cấu kết với nhau.

Diệp Dương Dung nói tiếp.

Lục Nguyên không khỏi có chút khó hiểu:

- Đã biết rõ Tư mã cùng với Nguyên Lăng có cấu kết. Vì sao không thể trực tiếp nói ra? Hơn nữa có thể kêu lên Vân Tiên Cảnh để các sư thúc chất vất.

Diệp Dương Dung lắc đầu:

- Thứ nhất, không có chứng cứ. Vốn đã có chút chứng cứ, nhưng sau này chứng cứ lại không thấy. Thứ hai, bảy vị đại đạo cảnh thượng nhân ở Xuất Vân Tiên Cảnh, trong đó có sư phụ của Tư Mã Trường Bạch Tư Mã Thanh Quý. Hơn nữa trong số đời thứ tám thì Tư Mã Thanh Quý còn có thật lớn danh vọng. Ngoài ra Xuất Vân Tiên Cảnh còn có chút lộn xộn, chính giữa có lợi ích tranh chấp. Cho nên, muốn dựa vào Xuất Vân Tiên Cảnh cũng khó.

Thương lượng qua thượng lượng lại, cuối cùng cũng chẳng có kết quả. Cuối cùng cũng chỉ có quyết định Diệp Dương Dung nghênh chiến Tư Mã Trường Bạch. Tất cả mọi người dù sao cũng là Trường Sinh Cửu Trọng, cũng cố hết sức thôi.

Mà Lục Nguyên thì cũng không nói nhiều. Dù sao chính hắn cũng không dám khẳng định, mình có thể thắng Tư Mã Trường Bạch. Đến lúc đó, đánh thì sẽ biết thôi.

Mấy ngày nay, người đến Bắc Phong ngày càng nhiều. Bắc Phong chính là một trong Hoa Sơn Tiên Môn Ngũ Phong. Thay đổi Phong chủ, tất nhiên là chấn động Đại Tấn. Các môn phái đều phái người đến quan sát.

Trong khi Bắc Phong đang náo nhiệt thì Lục Nguyên tìm một hồ nước, tĩnh với lòng mình, tĩnh với kiếm, và uống rượu.

Cái này, cũng là vì sau đó không lâu, một trận chiến đã được chuẩn bị sẵn sàng.

Ngày một tháng năm cuối cùng cũng đã tới.

Ngày hôm nay thời tiết không còn nắng ráo, sáng sủa như ngày hôm qua.

Thời tiết thật đáng sợ.

Mưa phùn liên tục rơi xuống. Hơn nữa còn có khả năng mưa to.

Mà Tư Mã Trường Bạch còn có ngoại hiệu là Đại Nhất Kiếm Tiên.

Loading...

Xem tiếp: Chương 430-431: Tìm Kiếm Nguyên Nguyên Thượng Nhân

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Giảo Phụ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 113


Tung Hoành Đại Thiếu

Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới

Số chương: 47


Dạ Khúc

Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình

Số chương: 54


Thạch Thảo Trong Cơn Bão

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 36