Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 380-381: Băng Tổ

Chương trước: Chương 378-379: Thủy Vực



Mà ở phía dưới, lờ mờ nhìn thấy hai chữ, cũng là văn tự của tiền triều rất ấn tượng, đúng là hai chữ “Băng tổ”.

(Tất cả thủy quái ở chương này đều được Vu Thái Bình ghi lại rộng rãi trong Lai Nguyên. )

Lại nói Lục Nguyên đang muốn dấn thân tiến vào tầng Thủy vực thứ hai - Độc Thủy Vực. Đúng lúc này, một lực hút vô cùng lớn truyền đến. Dù Lục Nguyên có pháp lực cao cường, nhưng khi đối diện với lại lực hút này cũng không kháng cự lại được bao nhiêu. Lục Nguyên rút kiếm ra khỏi vỏ theo bản năng. Dưỡng Ngô kiếm vừa xoay ngược lại, muốn mượn lực phản để ra tay. Nhưng có vẻ lực hút này quá lớn khiến Lục Nguyên bị hút vào bên trong.

Lực hút quá mạnh!

Lục Nguyên vừa bị hút vào trong một chỗ nước sâu. Vừa nãy nhìn thấy hai chữ Băng Tổ phát sáng, bây giờ có chút mơ mơ hồ hồ.

Mà cũng không biết Lục Nguyên bị hút vào nơi nào và trong bao lâu.Trong tầng thứ hai Độc Thủy Vực đã xuất hiện một số thay đổi.

Cái tầng Độc Thủy Vực này, chỉ thấy một màu nước xanh ngọc bích sâu thăm thẳm. Bên trong có rất nhiều động vật có độc sinh sống.

Ví dụ như có một loại cá có thân như cá mú. Loài cá mú này có đầu giống nữ thần rắn (đầu có tua tủa hàng trăm con rắn độc) nên được gọi là cá mú Trăm Thạch. Nếu như có một nghìn con rắn độc trên đầu con cá mú thì được gọi là cá mú Nghìn Thạch. Lũ này tập hợp hàng ngàn loại nọc rắn độc ở trên thân. Nếu bị cắn trúng thì dù có là tu tiên giả Trường Sinh kỳ cũng phải đau đớn mấy phần.

Còn có con nửa cua nửa cá. Loại nửa cua nửa cá này có ít độc tính.

Còn có loài cá đối Bát Ô Ngư, loài này có đến tám cái xúc tu, có thể phóng ra hết luồng này đến luồng sơn màu đen chứa chất độc, bị dính vào hay bị ngấm vào thì sẽ bị trúng độc ngay.

Đúng rồi, đã quên nói đến một loại Tử Quy Mẫu Ngư. Loại cá này không giống với cá mẹ con. Cá mẹ con là cá mẹ phóng ra cá con để tấn công. Còn cá Tử Quy Mẫu này thì cá mẹ vẫn phóng ra cá con, nhưng có con cực kì nhỏ, sẽ chui vào bụng kẻ địch. Một khi chui vào thì bụng sẽ có nhiều dị vật và trương lên như cái trống.

Những con vật chứa chất độc này vẫn chưa được coi là đáng sợ.

Có những loài cá độc tụ hợp tại một chỗ, có đến hơn mười loại nọc độc cực kì đáng sợ cùng phun ra một lúc, trở thành loại chất độc càng đáng sợ hơn.

Đã đến tầng thứ hai Độc Thủy Vực này thì chính là “Bát tiên vượt biển”, ai cũng phải thể hiện hết tất cả thần thông của bản thân.

Các vị tu tiên giả Trường Sinh lục trọng đã kết thành Hư Đan. Coi như mỗi tiên môn có một nhân vật trụ cột, có bao nhiêu phương kế thủ đoạn gì thì khi đến đây đều phải thi triển ra hết. Nào là những bí quyết cao siêu, nào là những tuyệt học... Chẳng hạn như Tôn Định Âm của Thanh Thành tiên môn không ngừng dùng kiếm Âm Hồn Định Sát, dùng sóng âm làm phát nổ xung quanh Độc Thủy. Cũng có thể coi như kiếm Âm Hồn Định Sát được vận dụng tối đa. Tôn Định Âm vốn thành thạo kiếm ý hệ Thanh âm.

Còn kiếm tông của Thạch Ánh Nguyệt chính là một thanh kiếm Triều Dương Nhất Khí. Sau khi thanh kiếm Triều Dương Nhất Khí được sử dụng hết khả năng thì chỉ cần nhờ vào Độc thủy gần nó. Không phải là làm cho Độc Thủy bốc hơi không lưu lại dấu vết gì, mà là dưới kiếm ý ánh sáng mặt trời nóng bỏng, Độc Thủy sẽ cứ thế mà bốc hơi tan biến đi.

Vị Vu Ky Tử của Nam Hải tiên môn khẽ đưa tay thổi chiếc tù và ra. Chiếc tù và này được gọi là Tích Độc tù và, là loại tù và được Vu Ky Tử thường sử dụng ở Nam Hải. Ở Nam Hải có rất nhiều loài độc vật nhưng cũng đều không làm gì được Vu Ky Tử.

Còn Lý Đạo của Thiên Cơ tiên môn thì trong một chưởng đánh vào hư không đã làm xuất hiện la bàn dưới chân ông ta. Trên la bàn mặt rất nhiều hình vẽ phát ra hào quang, không ngừng bay lên về phía trước. Số Độc Thủy kia không ngừng hấp thụ những hào quang này. Nhưng cũng với tốc độ nhanh như vậy, trước khi những hào quang tan biến hết, ông ta đã tấn công được một phiến Độc Thủy Vực.

Bốn vị đội trưởng này trông có vẻ rất nhàn nhã lúc này. Nhưng không thể nhàn nhã như những tu tiên giả Trường Sinh lục trọng khác.

Chư vị tu tiên giả Trường Sinh lục trọng khác cũng đang tấn công ở Độc Thủy Vực. Tập kích một hồi, lúc này đã qua được Độc Thủy Vực, bây giờ đang tiến vào Nhược Thủy Vực. Đang tiến vào tầng thứ ba Nhược Thủy Vực, đội trưởng Lý Đạo của đội thứ ba, mặt liền biến sắc nói:

- Có rất nhiều người mất tích, để cho ta đếm một chút.

Lý Đạo có Thiên Cơ Tán Lệnh. Hôm nay ông ta đã phát cho 86 vị tu tiên giả khác, khi nào gặp nguy hiểm thì sẽ có người bên cạnh hỗ trợ.

Nhưng bây giờ Lý Đạo phát hiện Thiên Cơ Tán lệnh đã có chín miếng không cảm ứng được. Không rõ là chín người này đã chết hay quay trở lại đường lui cũ mà trở về. Nhưng quan trọng nhất là trở về đường cũ nếu bình thường, nhưng chín cái không cảm ứng được, trong đó lại có một cái làm cho Lục Nguyên.

Lý Đạo cũng bắt đầu hiếu kì rồi. Theo lý mà nói, thực lực của Lục Nguyên không chỉ có như vậy được.

Rõ ràng là đã mất tích trong tầng thứ hai - Độc Thủy Vực.

- Lục Nguyên mất tích, đã chết rồi sao?

Đội trưởng đội thứ nhất Tôn Định Âm hỏi. Ông ta cũng hơi tò mò.

- Dù sao thì hắn vẫn còn non, chưa từng trải qua hoàn cảnh có nhiều nguy hiểm như thế này. Vì thế mà bị chết giữa chừng là có khả năng.

Một tu tiên giả Trường Sinh lục trọng nói.

Lại nói về Lục Nguyên bị một luồng lực hút cực lớn hút vào. Dù có muốn cố gắng kháng cự lại lực hút này, nhưng có vẻ lực hút này quá lớn nên hắn không thể làm gì chống được. Sau một lúc đầu óc mê man, chỉ mơ hồ cảm thấy mình bị cuốn vào vòng xoáy xoay tròn liên tục. Sau một hồi quay tít thì mới dừng lại.

Lúc này Lục Nguyên mới mở to mắt ra nhìn, phát hiện đây là một cung điện băng cực lớn.

Thật sự là một băng cung lộng lẫy. Trong cung điện này, vật gì cũng được làm từ băng đá: tường băng, nền băng, ghế dựa băng, bàn cũng làm từ băng đá. Tất cả mọi thứ đều được làm từ băng. Tuy là nền sàn cũng làm từ băng nhưng lại không hề trơn trượt. Mà ở ngay chính giữa cung điện lại có ánh hào quang không ngừng chuyển động, khiến cho tòa cung điện băng này thêm phần mĩ lệ, kì ảo.

Khi ngẩng đầu lên, hắn lại phát hiện có chút kì lạ. Ngẩng đầu lên cao hơn thì hắn nhìn thấy hai tấm băng lớn trên trần nhà có khắc một số chữ lớn.

- Ta chính là chính là băng tổ Lý Băng. Năm đó ta đến sông Thần Hồn tu luyện thì tất cả thần hồn đều bị nhập vào bên trong chưởng đánh. Mãi từ đó về sau, 5000 năm trong sông Thần Hồn, hồn phách tiêu tan. Đến 5000 năm sau thì mới có thể khôi phục lại được.

- Vì ta là người tu hành, hủy đi sông Thần Hồn 5000 năm lâu như vậy cảm thấy thật đáng tiếc, nên muốn bù đắp một phần nào.

- Bên trong của băng cung, có năm nơi, có năm điều hạn chế, có năm điều tốt. Nếu như có thể tìm được và phá được năm cửa ải khó khăn thì có thể có được năm điểm tốt.

- Nếu như không có cách nào hay bản thân thất bại thì để lại cho người có duyên.

- Ngày hôm nay cùng với sông Thần Hồn làm rõ nhân quả phen này.

Tu tiên giả nghiên cứu nhân quả.

Nhân ngày hôm nay chính là quả ngày mai.

Lý Băng tuy là băng tổ một đời, mà cũng biết như thế. Cho nên tiện tay đã để lại năm cái cột này, lưu lại cho hậu nhân ở sông Thần Hồn như luật nhân quả vậy. Lục Nguyên hôm nay đã làm được rất nhiều chuyện, tu được không ít phúc đức. Sau này cũng có nhân quả đến rồi. Chẳng qua là hôm nay pháp lực thấp kém, chưa gặp thời cơ nên còn chưa đến lúc hái quả.

Khi pháp lực thâm hậu thì sẽ trả hết những quả này.

Bằng không thì nhân quả chưa xong, trần duyên chưa dứt thì không được thăng thiên.

Đương nhiên, sở dĩ băng cung sẽ xuất hiện ở thời điểm này. Còn hút Lục Nguyên vào trong đó, cũng là có nguyên nhân. Cái Hào Thủy Lệnh kia, gọi là Hào Thủy Lệnh thực ra chính là chìa khóa để mở băng cung. Cũng chỉ có Thủy Viên Vương mới khiến Hào Thủy Lệnh vượt qua giới hạn thì băng cung mới xuất hiện ở chính cả vào giữa ba tầng Thủy Vực.

Tất nhiên, Băng tổ tuy đã kết nhân quả nhưng cũng phải là người có duyên. Băng tổ được gọi là Băng tổ, tất nhiên là am hiểu về băng đá nhất. Ông ta muốn tìm người hữu duyên hiểu kiếm ý hệ thủy. Mà Lục Nguyên khi ở trong tầng thứ nhất Trọng Thủy Vực đã tung ra bốn kiếm ý hệ thủy, cho nên đã tìm đến Lục Nguyên mà hút vào.

Năm cột điểm tốt? Lục Nguyên không khỏi cảm thấy hơi kì lạ. Năm cái cột này có điểm gì tốt đây? Lục Nguyên tìm phải ngó trái cũng không nhìn thấy Băng Cung này có điều gì kì lạ. À, đến khi phát hiện trong Băng Cung có một điểm tốt. Ít nhất là có thể uống rượu ở chỗ này được. Uống một hớp rượu, đi dạo loanh quanh, hắn mới phát hiện ra chỗ ban đầu có năm cánh cửa lớn. Trên cửa có kí hiệu từ số một đến số năm mươi năm.

Lục không khỏi ồ lên một tiếng, xem ra đúng là ở đây rồi.

Trên vách tường chỗ đó có viết:

Năm điểm tốt trên cọc ở trong này. Cái cọc sau càng tốt hơn cái cọc trước rất nhiều. Nhưng cũng phải trải qua khảo nghiệm, nếu không thông qua được thì không có cách nào đạt được điểm tốt, đành phải để lại cho người hữu duyên tiếp theo.

Như vậy thì cũng thú vị. Lục Nguyên mở cánh cửa thứ nhất ra. Cánh cửa kia vừa hé mở đã nghe thấy veo một tiếng, mấy hàn quang từ trong của bay ra, quét qua hai á mình. Bản năng của Lục Nguyên chợt trỗi dậy. Dù là mấy làn hàn quang kia rất xa người nhưng cũng cảm giác được có chút lành lạnh lướt qua mặt.

Xem ra không còn hàn quang bay ra nữa, Lục Nguyên đi vào cánh cửa thứ nhất đó, phát hiện bên trong cánh cửa trông trơn, chẳng có cái gì cả. Chuyện gì đây? Lục Nguyên đi ra, nhìn thấy mặt sau cánh cửa có khắc mấy chữ:

- Bên trong cánh cửa thứ nhất có pháp bảo gọi là Toái Tinh Băng Lăng. Pháp bảo này do chính ta tìm được ở Cực Bắc, là loại băng lạnh và trong của Bắc Cực. Trong bảy bảy bốn mươi chín ngày sẽ thu thút tinh lực của bầu trời, khả năng của băng tổ mới hình thành. Khi sử dụng, 49 đạo hàn băng tinh này sẽ bắn vào kẻ địch, không hình không tiếng. Một khi đánh trúng có thể đóng băng đối thủ.

Lục Nguyên lúc này mới giật mình. Cái pháp bảo này nhất định là hữu dụng. 49 đạo hàn tinh cùng tấn công đối thì có thể đóng băng đối thủ. Nếu như vậy mà nói vô dụng mới là chuyện lạ. Nhưng tìm ở chỗ này hết lần này tới lần khác mà không thấy. Hẳn vật vừa bay ra ngoài khi nãy chính là cái pháp bảo Toái Tinh băng lăng rồi. Quả thật rất có khả năng!

Lừa ông mày à? Mở cánh cửa ra thì pháp bảo tự động bay ra. Khi người ta còn chưa kịp phản ứng gì thì pháp bảo đã bay đi mất rồi.

Nhưng những điều được từng được ghi lại cần phải khảo nghiệm mới có thể đạt được. Bản thân mình coi như là chưa thông qua được khảo nghiệm đi.

Thật sự là bi thảm đây!

Nhưng chỉ vậy trong chốc lát, Lục Nguyên phát hiện bản thân mình đáng buồn chuyện gì. Đó là điều chú ý quý báu, pháp bảo của mình chính là việc luyện kiếm thuật. Không thể vì pháp bảo tốt đã động tâm, một khi dùng pháp bảo, đối với kiếm không thành ý thì sẽ giảm đi khả năng đạt đến cảnh giới kiếm thuật cao nhất.

Bản thân ngốc nghếch mới dùng pháp bảo, nhất kiếm cô hành mới là bá đạo.

Đương nhiên đây cũng là một bài học kinh nghiệm cho mình. Còn bốn cái cọc điểm tốt kia, hi vọng không bay mất như cái cọc vừa nãy. Thực ra chỉ có một trong số người hữu duyên, nếu không cẩn thận thì không kiếm được cái cọc tốt nào. Cố gắng lên một chút đi, dù sao mình cũng là người đầu tiên phát hiện ra cái cọc này ở băng cung, cuối cùng lại để cho kẻ khác trở thành người hữu duyên thì đó mới thực sự là tấn bi kịch.

Lục Nguyên đã đến trước cánh cửa thứ hai, vừa rồi pháp bảo trong cửa thứ nhất đã bay mất một cách đáng tiếc, hy vọng cánh cửa thứ hai này có thể đạt được pháp bảo. Lúc này mới mở cánh cửa thứ hai, coi chừng lại có cái gì đó đập vào mặt, kết quả vừa mới mở cửa ra, lập tức cảm thấy ý niệm của mình bốc lên. Trong chớp mắt trước mắt mình dường như xuất hiện vô số không hoa mộng ảo.

Giữa sự hoảng hốt đó, Lục Nguyên chỉ cảm giác được mình đang đứng ở chỗ cực cao, đó là đỉnh núi Thiết Trụ Phong ở Hoa Sơn, còn phía dưới là vô số trưởng lão, đệ tử của Hoa Sơn đang hướng về phía mình vái lấy vái để:

- Tham kiểm chưởng môn.

Một lát sau, mình lại đứng ở chỗ rất cao, người của Hoa Sơn, Võ Đang, Côn Lôn, Thanh Thành, Nam Hải cũng đều hướng về phía mình mà bái:

- Đệ nhất Đại Tấn, đệ nhất Đại Tấn.

Những người này hô lớn ‘Đệ nhất Đại Tấn’, sau đó, có vô số giai nhân đứng cạnh mình, có Lăng Ngọc Châu sư tỷ, có Liễu Diệp Nhi sư muội, còn có Chung đại tiểu thư của Vô Kiếm Tiên môn, ai nấy đều kiều diễm hướng về phía mình liếc mắt đưa tính.

Mình dường như đã vào trong Linh Thạch sơn, một nửa phía dưới của núi đều là hạ phẩm linh thạch, còn trên cao, những linh thạch này phát ra hào quang kinh người, đó là thượng đẳng linh thạch, ngoài ra còn có vô số Vân hệ linh thú, thậm chí còn có linh thú cấp Vân Long, pháp lực vô cùng hùng hậu hạ xuống người mình.

Quyền, tình, tài nguyên.

Là ba nhược điểm lớn nhất trong lòng mỗi con người.

Tâm ma đột nhiên kích, Lục Nguyên lập tức tỉnh táo lại, Lục Nguyên có thể tỉnh lại nhanh chóng như vậy, nguyên nhân lớn nhất là Tâm ma căn bản không tìm được điểm yếu trong lòng mình. Những quyền lực, tình yêu hay tài nguyên kia từ trước đến giờ chưa từng mưu cầu qua, chỉ có tài nguyên là mình đã dùng chút công sức để tìm kiếu, còn quyền lực và tình yêu thì căn bản chưa từng chú ý.

Tâm Ma tìm nhầm nhược điểm, thật là đáng tiếc. Nếu như dùng rượu thì phỏng chừng còn mê trầm một chút.

Lục Nguyên luyện vẫn là Đạo Gia công phu chính tông nhất, hơn nữa tâm tính thanh tịnh, đụng phải Tâm Ma đột kích, lập tức ngồi xếp bằng xuống, Vân Long Thập Biến Tâm Pháp được vận lên, lập tức niệm vạn câu tiêu, Tâm Ma tự động bị bài trừ ra ngoài cơ thể, không thành được họa lớn. Một lúc lâu sau, chỉ cảm thấy Tâm Ma bên ngoài biến mất dần, Lục Nguyên mới thu công đứng dậy.

Loading...

Xem tiếp: Chương 382-383: Băng Và Nước

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?


Cô Gái Nhỏ Của Giáo Sư Thời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 40



Trời sáng rồi nói tạm biệt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50