Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 235-236: Võ Lăng Tiên Môn

Chương trước: Chương 233 234: Đánh Bại Tống Sí



Nhóm dịch: Black

Nguồn: Vipvandan

Cho tới bây giờ Vân Dật Vân Bình hai người vẫn chưa đột phá tới Luyện Thể Kỳ, mà những đệ tử chân truyền khác cũng chỉ mới đạt tới Luyện Khí kỳ tầng thứ sáu tầng thứ bảy mà thôi.

Mà Lục Nguyên hiện tại đã có thể chiến thắng Tống Sí có tu vi Luyện Thể kỳ tầng thứ tám.

Viêm Huy chi phủ, tường trắng mái ngói rực rỡ ánh ra lưu ly tứ phía.

Lúc này ở bên trong Tư Mã Trường Bạch sắc mặt tái nhợt, hắn đang vuốt vuốt hàm râu, ở trên đó còn mơ hồ ẩn hiện ánh vàng nếu như người có tri thức sẽ biết đó là Kim Long Châu, Kim Long châu này dương khí cực thịnh, có thể phóng xuất ra vô số hỏa diễm, tăng thêm lực sát thương rất nhiều.

Ở bên cạnh hắn lúc này là Tư Mã Bác.

Tư Mã Bác cất tiếng:

- Tổ phụ, Lục Nguyên ngày càng mạnh chờ vài chục năm nữa hắn có thể vượt qua vài chục năm nữa đến lúc đó sợ rằng phiền toái.

Tư Mã Trường Bạch cười cười:

- Ngươi gấp cái gì, còn vài chục năm nữa, vẫn còn sớm.

Tư Mã Bác nói:

- Tổ phụ chẳng lẽ không nhìn ra, Nguyên Nguyên sư bá có thiên hướng về phía Lục Nguyên sao, chúng ta đối phó với Lục Nguyên thì được nhưng muốn giết Lục Nguyên thì chỉ sợ Nguyên Nguyên sư bá không đồng ý mà thủ đoạn của Nguyên Nguyên sư bá thì rất ghê gớm.

Tuy đã cùng làm nhiệm vụ với Lục Nguyên, nhưng địch nhân là địch nhân, một khi là địch nhân thì phải ngươi chết ta sống.

Tư Mã Trường Bạch lắc đầu:

- Ngươi thật là nóng nảy, không cần gì phải gấp ta tự có an bài.

Thấy Tư Mã Bác vẫn còn khó hiểu Tư Mã Trường Bạch liền nói:

- Lục Nguyên muốn trưởng thành đến tình trạng của ta thì còn phải mất rất nhiều năm, với thiên tư của hắn không mất vài chục năm thì không thể, mà những năm nay Yến Sư Bá không biết chạy tới đâu rồi.

- Sau đó thì sao, Nguyên Nguyên sư huynh phát ra tin giả tưởng rằng ta không biết sao, thật quá coi thường Tư Mã Trường Bạch ta rồi.

Tư Mã Trường Bạch cười cười:

- Tất cả đã có bố cục sớm, một khi tới thời điểm mấu chốt là có thể giết đại long, đại long có thể giết thì quan tâm gì đế một tên ở nơi hẻo lánh.

Tư Mã Trường Bạch nói những lời này Tư Mã Bác tương đối rõ ràng mà kinh hãi:

- Tổ phụ, ý người là...

- Đúng tất cả ngươi biết ta biết, cần gì phải nói rõ, chuyện này cũng đừng cho đệ đệ của ngươi là Tư Mã Hạo biết, hắn chưa đủ ổn trọng.

Tư Mã Trường Bạch cười cười:

- Ngươi nghe hiểu ý của ta, kỳ thật chuyện của Lục Nguyên cũng không quan hệ tới sự tình khẩn yếu.

Ở thế giới này không ai là đồ ngốc.

Đặc biệt là cửu đại kiếm tiên dù sao cũng là tinh anh.

Lý Nguyên Bạch trước khi chết còn có thể giết được Hồ trưởng lão.

Mà những người khác khi còn tráng niên dĩ nhiên rất cao minh.

Nguyên Nguyên thượng nhân muốn đem Tư Mã Trường Bạch trở thành công cụ, mà Tư Mã Trường Bạch cũng có được đại vị, cả hai đều thủ đoạn cao minh.

Thu qua đông tới, tuyết trắng bao la mờ mịt.

Mùa đông này Vân Vụ công vẫn như thường lệ cử hành yến tiệc giao thừa, chỉ là cửu đại kiếm tiên thiếu đi một vị kiếm tiên, nhân số tổng thể không có đại biến lắm, nhưng hào khí rõ ràng đã giảm bớt.

Mùa đông cứ như vậy mà đi qua.

Trường Xuân Cư lúc này không khỏi có vài phần tiêu điều.

Lục Nguyên không khỏi mắng chửi mình, mình mới qua hai mươi tuổi vừa tới hai mươi mốt tuổi, cái gì mà tiêu điều.

Vui sướng khoái hoạt tràn ngập sinh cơ mới là điều cần làm.

Xuân qua hạ đến lại tới thu.

Một năm rồi.

Cách lần gần đây nhất đánh nhau với Tư Mã Trường Bạch đã là một năm rồi mà sư phụ tiên thăng cũng đã một năm.

Lại là cuối thu, sương phong dần lên, rừng lá phong đã nhuộm thấm hoàng bích, lâu lâu có dã hạc cất tiếng làm buồn rã lòng.

Lục Nguyên lười biếng nằm trên một đồng cỏ miệng ngậm cỏ khô, tay cầm hồ lô rượu uống một ngụm.

Một năm này trôi qua hắn thực sự lười biếng, nhàn nhã thoải mãi, tuy nhiên pháp lực của hắn cũng đã đột phá tới Luyện Thể kỳ tầng thứ năm đỉnh phong, lúc này có thể phun máu rèn phi kiếm, tuy nhiên hắn không có ý định rèn phi kiếm, Dưỡng Ngô Kiếm mà sư phụ hắn để lại cũng tương đối tốt rồi. Có thể nói, hiện tại vân hệ linh thú của Lục Nguyên đã khá nhiều, cơ bản đã không còn kém tu tiên giả Trường Sinh sơ kỳ, có nhiều linh thú như vậy tốc độ tu hành sao mà không nhanh được.

Tuy nhiên cho dù hắn tu luyện nhanh thì trong vòng một năm cũng chỉ có thể đẩy từ luyện thể tầng thứ năm sơ kỳ lên tới luyện thể tầng thứ năm đỉnh phong mà thôi.

Đạt tới luyện thể kỳ, tăng lên mỗi tầng đều không dễ dàng.

Nghe nói đạt tới Trường Sinh kỳ rồi, tăng lên mỗi tầng đều vô cùng lâu.

Về phần kiếm pháp Lục Nguyên cũng có tiến cảnh, Mạc Chi Kiếm ý và Vũ Chi Kiếm ý hai đại kiếm ý này đã luyện tới tình trạng hư thoát.

Lục Nguyên nằm trên đồng cỏ nhàn nhã nghe hạc kêu.

Tay của hắn cầm hồ lô rượu bỗng nhiên hắn cất cao giọng nói:

- Là vị sư thúc nào đến?

Người tới béo mập, cười ha hả nói:

- Lục sư điệt ngày càng lợi hại, sư thúc ở xa như vậy mà vẫn bị ngươi phát hiện ra, lợi hại lợi hại.

Lục Nguyên đứng dậy:

- Diệp sư thúc cười chê sư điệt rồi, Diệp sư thúc lợi hại vô cùng nếu như không phải sư thúc cố ý để lộ động tĩnh thì cho dù tới bên cạnh sư diệt cũng không biết.

Câu này là nói thật, Lục Nguyên bây giờ cho dù lợi hại nhưng vẫn còn kém bắc phong lục kiếm tiên rất xa.

Diệp Dương Dung cười ha hả:

- Lục sư điệt ngày càng khách khí, thôi được rồi nói ngắn gọn, Nguyên Nguyên sư huynh muốn tìm ngươi.

- Nguyên Nguyên sư bá?

Lục Nguyên giương lông mày lên, Nguyên Nguyên sư bá gọi mình đi hẳn là có chuyện mình còn muốn lười nhác một phen nhưng xem ra phải chấm dứt rồi.

Diệp Dương Dung cười cười:

- Không cần phải lo lắng cũng không phải chuyện gì cực nhọc, là Võ Lăng tiên môn trong thập đại tiên môn thay đổi chưởng môn, chúng ta với bọn họ cũng có giao tình, bọn họ thay đổi là đại sự cho nên các vị kiếm tiên trưởng lão và một số đệ tử chân truyền cũng tới chúc mừng.

Chuyện như vậy một chút cũng không phiền lụy.

Võ Lăng tiên môn không phải là tiên môn của hảo hữu Mạnh Bạch sao, không ngờ đã thay thế chưởng môn.

Võ Lăng tiên môn chính là một trong thập đại tiên môn.

Nghe nói vị tổ sư sáng tạo ra Võ Lăng tiên môn là Đại Mộng chân nhân, lúc còn trẻ là một thư sinh bình thường ngẫu nhiên xuôi dòng mà ngộ nhập đào hoa nguyên, đào hoa nguyên là một nơi không có chính quyền không có chiến tranh ai cũng an cư lạc nghiệp khoái hoạt.

Khi đó Đại Mộng chân nhân thầm nghĩ sẽ dừng chân vĩnh viễn ở nơi này, tuy nhiên ở nhà còn có một số chuyện xử lý kết quả phải rời khỏi đào hoa nguyên, trông nom một số sự vụ, kết quả lần thứ hai tiến nhập vào đào hoa nguyên thì không vào được nữa.

Đại Mộng chân nhân tìm kiếm vài chục năm, cho tới khi tuổi già vẫn không tìm thấy Đào Hoa nguyên kia.

Rốt cuộc Đại Mộng chân nhân cũng đại ngộ.

Ta tìm không thấy tại sao không tự sáng tạo ra một đào hoa nguyên, dùng năng lực Đại Mộng chân nhân muốn tạo ra một Đào Hoa nguyên là chuyện dễ dàng.

Cho nên khi đó Đại Mộng chân nhân bắt đầu sáng tạo, kết quả đã sáng tạo ra một môn công pháp Đại Mộng.

Mà Đại Mộng kiếm pháp có tên là Thiên Niên kiếm pháp.

Đại Mộng chân nhân có tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên, bởi vì chuyện này mà ba tuyệt kỹ tâm pháp Đại Mộng xuất hiện, kiếm pháp tên là Thiên Niên Kiếm Pháp, trường kiếm tên là Phương Giác Hiểu kiếm tiên.

Đại Mộng Thiên Niên Phương Giác hiểu.

Đại Mộng chân nhân có thể dùng tay của một kẻ thư sinh sáng tạo ra Võ Lăng tiên môn, tuy không thể so với ngũ đại tiên môn nhưng cũng coi như là nhất tuyệt rồi.

Mà tâm pháp cao nhất của Võ Lăng tiên môn cũng là mộng hệ tâm pháp, cổ quái tới cực điểm, mộng hệ tâm pháp này tuy cuiố cùng phân ra thuộc thủy hạ tâm pháp nhưng kỳ thực là tâm pháp gì mọi người vẫn không thể nào tinh tường hoàn toàn.

Giới thiệu Võ Lăng tiên môn cũng phải giới thiệu chuyện phát sinh gần đây của họ.

Sự tình rất đơn giản, gần đây Võ Lăng tiên môn có chưởng giáo ngộ nhập Nam Hải, Nam Hải khong biết sâu rộng thế nào, nhưng chưởng giáo tôn sư ở Nam Hải gặp tai nạn, bị thương nặng trở về, kể từ đó phải đem chức chưởng môn giao cho người khác.

Cho nên vị chưởng môn này liền có ý định giao chức chưởng môn của mình cho đệ đệ ruột của mình là Lăng Hải thượng nhân.

Đương nhiên Võ Lăng tiên môn là một trong thập đại tiên môn thay thế chưởng môn là đại sự.

Đối với tu tiên giới mà nói là một chuyện đại sự.

Hoa Sơn tiên môn gần đây có giao hảo với Võ Lăng tiên môn nên dĩ nhiên cũng phái người đi.

Mà các tiên môn khác cũng phái ra một đạo nhân mã, Hoa Sơn tiên môn phân thành tam tông nhiều năm, vô luận chuyện gì cũng phái ra một đạo nhân mã.

Lúc này dẫn đội chính là quân tử kiếm Phương Nho nổi tiếng ở trong Bắc Phong, cộng thêm mấy vị trưởng lão cửu đại và mấy vị đệ tử chân truyền, tứ đệ tử Phương Đạm ngũ đệ tử Tư Mã Bác, lục đệ tử Lục Nguyên, tổng cộng là sáu người.

Ở thế giới dưới lòng đất yêu ma và tiên giới đánh nhau nhưng vì có ngũ tiên minh, thế giới trên mặt đất vẫn thái bình thịnh thế.

Ở trên đường đi không gặp một đạo tặc nào.

Trên đường đi Phương Nho ngẫu nhiên cũng chỉ điểm các đệ tử chân truyền vài câu, Lục Nguyên cũng được chỉ điểm một chút tâm pháp.

Có sư phụ chỉ điểm cùng với không có sư phụ chỉ điểm, hiệu quả tu hành dĩ nhiên là khác nhau lớn.

Tu tiên giới ở Đại Tấn quốc nếu đã có sư phụ một ngày vi sư chung thân vi phụ đã có sư phụ dĩ nhiên không thể bái sư phụ thứ hai mà Lục Nguyên sư phụ đã tiên thăng, có thể gia nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, tuyệt đối là hợp tình hợp lý.

Lục Nguyên thiên tư quá mức kinh người, tuổi còn trẻ đã đạt tới trình độ quá lớn nếu như bái nhập làm môn hạ kiếm tiên khác, ví dụ như Nguyên Nguyên thượng nhân chỉ sợ Nguyên Nguyên thượng nhân cười cũng không ngậm miệng lại được.

Tuy nhiên muốn thu đệ tử cũng cần bản thân đệ tử đồng ý.

Mà thật bất hạnh Lục Nguyên bản thân không muốn bái sư, đơn giản mà nói, Lục Nguyên cũng không muốn bái sư phụ thứ hai.

Điều này làm cho các chư vị kiếm tiên Bắc Phong thất vọng vô cùng, tuy nhiên cũng thầm thấy Lục Nguyên là một hảo hài tử có hiếu, đối với Lục Nguyên ngày càng coi trọng.

Rốt cuộc cũng đã tới Võ Lăng sơn.

Võ Lăng sơn ở phía nam Đại Tấn quốc, so với Hoa Sơn thì không nguy hiểm bằng, Võ Lăng Sơn nhiều chỗ bằng phẳng, địa thế cũng thấp hơn, nhan sắc tú lệ, có rất nhiều địa hình kỳ lạ, ví dụ như hạp cốc thạch phong.

Quân tử kiếm Phương Nho mang theo một đám trưởng lão hoa sơn, đệ tử tới Võ Lăng Sơn, trên báo danh thiếp.

- Tiểu Lục tử, lần này ta làm chủ nhà.

Một tràng cười vang lên sau đó một nam nhân trẻ tuổi mặc áo trắng xuất hiện.

- Tiểu Mạnh tử, đây là ngươi nói đó, ta có thể thả cửa mà ăn.

Nói xong một trắng một xanh hai đệ tử trẻ tuổi liền khoan thai đi tới qua rượu sau khi đi tới Lục Nguyên liền nói:

- Đúng rồi nghe nói ở bên cạnh Võ Lăng Sơn có một khu chợ tu tiên giả khá lớn đúng không?

- Đúng vậy.

Mạnh Bạch gật đầu:

- Ở đó có một phiên chợ Võ Lăng, có tu tiên giả tụ tập quy mô ngươi tới đó làm gì? Muốn mua đan dược sao?

Lục Nguyên tới Võ Lăng tiên môn dĩ nhiên sẽ gặp hảo hữu Mạnh Bạch của mình hai người quan hệ không tệ, lần trước Mạnh Bạch tới Hoa Sơn tiên môn, Lục Nguyên làm chủ nhà, bây giờ tới phiên Mạnh Bạch làm chủ nhà, hai người tương kiến cực hoan.

Về phần Lục Nguyên hỏi chỗ tu tiên giả tụ tập dĩ nhiên là có nguyên nhân.

Trong tay của hắn có một số lớn chiến lợi phẩm vẫn chưa bán đi.

Đương nhiên Mạnh Bạch khi nghe nói tới chiến lợi phẩm thì cũng lơ đễnh, hắn cũng không biết đó là một chiến lợi phẩm khổng lồ.

Phiên chợ của tu tiên giả, cùng với chợ của nhân gian cũng tương đối giống nhau.

Đi trên đường, hai bên vô cùng náo nhiệt ngựa xe như nước...

Hai bên là các cửa hàng tràn đầy kiểu dáng, ở đây có mua bán linh kiếm linh thú thậm chí còn có cả linh thú cỡ lớn.

Lục Nguyên nhìn bốn phía cuối cùng quyết định mang bán Tu La giác đầu tiên.

Trên cơ bản những phiên chợ tốt thường ở phía sau, những cửa hàng này có hậu trường là Đại Tấn vương triều hoặc ngũ đại tiên môn.

Những cửa hàng này đều thống nhất là những cửa hàng săn Ma.

Lục Nguyên Mạnh Bạch tới một cửa hàng săn ma, cửa hàng này cờ xí phấp phới, hai chữ Săn Ma toát ra khí thế hào hùng.

Nghe nói chữ viết này là do minh chủ ngũ tiên môn Liệp Thiên Thú viết nên.

Liệp Thiên Thu cũng là một nhân vật rất cao minh của Đại Tấn quốc, người này từng đấu với Yến Thương Thiên nghìn chiêu mới bại, có thể bại trong nghìn chiêu với Yến Thương Thiên tuyệt đối là cao thủ đỉnh cấp của Đại Tấn quốc.

Trừ Yến Thương Thiên hắn chính là người mạnh nhất của Đại Tấn quốc.

Gian phòng săn ma khá lớn, ở bên trong đã có sẵn mấy vị tu tiên giả.

Nhìn thấy Lục Nguyên và Mạnh Bạch đi vào, mấy vị tu tiên giả đều không để ý, bởi vì Lục Nguyên và Mạnh Bạch còn rất trẻ.

Những người trẻ tuổi như vậy cho dù săn giết được yêu ma cũng không có bao nhiêu yêu ma đẳng cấp.

Hoặc có thể nói còn trẻ như vậy thì không có chiến lợi phẩm gì tốt.

Tự nhiên bọn họ không có bao nhiêu tinh thần nghênh đón.

Lục Nguyên lơ đễnh chuẩn bị xuất ra chiến lợi phẩm thì lúc này truyền tới một tràng cười:

- A, đây không phải là Lục sư đệ Lục Nguyên sao.

Chỉ thấy một người đi tới, chính là chân truyền đệ tử Triệu Càn Khôn của Côn Luân tiên môn ngoài ra còn có mấy người đi đằng sau hắn.

Thật sự là nhân sinh, nơi này lại chạm phải Triệu Càn Khôn.

Tuy nhiên tuyệt đối không ngờ Triệu Càn Khôn lại chủ động chào hỏi hắn.

Triệu Càn Khôn tiến vào cửa hàng săn ma mà cười ha hả;

- Lục sư đệ cũng mang bán chiến lợi phẩm săn ma sao, cũng không biết chiến lợi phẩm của sư đệ so với ta thì ai nhiều hơn.

Triệu Càn Khôn cũng đã lịch lãm rèn luyện trong lòng đất, vận khí của hắn vô cùng tốt cũng chạm phải kỳ ngộ gặt hái được rất nhiều chiến lợi phẩm, hắn đang định vào cửa hàng săn ma đổi lấy linh thạch thì gặp phải Lục Nguyên.

Vừa chạm phải Lục Nguyên hắn liền hứng thú.

Dĩ nhiên hắn không muốn giao thủ với Lục Nguyên, hắn sớm biết mình đã không còn là đối thủ của Lục Nguyên nữa.

Bạch Sầu

24-03-2013, 12:12 AM

Hoa Sơn Tiên Môn

Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết

-- o --

Loading...

Xem tiếp: Chương 237 238: Đánh Cược Với Triệu Càn Khôn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đoạn Duyên

Thể loại: Ngôn Tình, Trinh thám

Số chương: 38



Cô Gái Mang Tên Tự Tại

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 27



Tranh Phong

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18