Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 127-128: Vạn Lý Độc Hành

Chương trước: Chương 125 126: Đứng Đầu Bắc Phong



Nhóm dịch: Black

Nguồn: Vipvandan

Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng coi như là nhân vật nổi danh trong tán tu. Tán tu này có thân pháp cực nhanh, có người gọi gã là người chạy nhanh nhất trong luyện khí kỳ. Trừ phi biết bay, nếu không thì tuyệt đối không chặn lại gã được. Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng có một thói quen chính là trộm, còn là trộm phi kiếm chứ không trộm thứ khác, theo gã nói thì gã là phẩm kiếm đại sư. Người này sôi nổi hoạt động khắp nơi, gã nổi danh là tại vì có hai lần bị nhân vật luyện thể kỳ truy giết, kết quả gã chạy thoát. Luyện thể kỳ đuổi giết mà còn trốn thoát được, đến đây thì Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng nổi danh thiên hạ.

Lục Nguyên vừa nghe là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến lập tức nghiêng người cầm Dưỡng Ngô kiếm.

Hắn nói:

- Ra ngoài xem thử.

Vốn lúc này mọi người hầu như đều sắp đi vào giấc ngủ. Ban ngày dù là tuyển người hay bị người tuyển đều khá mệt rồi, loại mệt mỏi này đa số là về tinh thần, kết quả nghe nói Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng trong tán tu đến khiến cho ầm ĩ. Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng xem như là nhân vật nổi danh, trộm các loại phi kiếm khá là nổi tiếng, còn trốn thoát khỏi tay tu tiên giả luyện thể kỳ.

Lục Nguyên tay ấn trên chôi Dưỡng Ngô kiếm, nhảy lên. Đối với loại người như Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng hắn lười để ý, theo yêu cầu sư môn đối phó yêu ma dưới đất, hoặc là tán tu thanh danh cực kỳ xấu xa, không cần hỏi thiện ác, rút kiếm liền giết, như vậy tiện hơn nhiều.

Lục Nguyên đến bên ngoài lều tạm dựng, trông thấy vài đệ tử chân truyền khác.

Kiếm tông Đông phong đệ tam đệ tử chân truyền Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi. Kiếm tông Nam phong đệ tứ đệ tử chân truyền Vệ Bi, đệ ngũ đệ tử chân truyền Thẩm Lạc. Khí tông Tây phong đệ tam đệ tử chân truyền, cùng với cái người không biết. Và cả hai đệ tử chân truyền khí tông Trung phong. Tám vị đệ tử chân truyền đều đã rút kiếm ra.

Bị bao vây bên trong là một người đàn ông trung niên dùng đoản kiếm. Người đàn ông trung niên đang cất tiếng cười, kiếm thế cực nhanh. Người đàn ông trung niên để râu ria, dáng người có chút gầy, chính là Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng.

Đoản kiếm của gã như gió, kiếm thế liên tục chém. Tuy rằng Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong, tổng cộng tám đệ tử chân truyền hợp tác nhưng không làm gì được gã, còn bị Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng buộc đến chiêu thức không ngay ngắn, thê thảm vô cùng, cực kỳ chật vật.

Điền Trọng cười nói:

- Bổn đại gia chỉ trộm phi kiếm, không ngờ những đệ tử chân truyền các ngươi tuổi không lớn mà ai cũng tinh dữ, khiến ta thất thủ.

Lần này Điền Trọng thất bại là ngoài ý muốn. Nếu chỉ là tám vị đệ tử chân truyền thì gã lấy một chọi tám chẳng chút e ngại, nhưng gã biết chỗ này còn vài vị trưởng lão. Cùng lúc đó, nơi đây là ngoại Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn, tuy không phòng bị nghiêm ngặt lắm nhưng cách Hoa Sơn quá gần, tốt nhất nên trốn là vừa.

Điền Trọng xưa nay gan to bằng trằng, nhưng ở ngoài Sơn Môn Hoa Sơn, cách Hoa Sơn quá gần gã cũng hơi e ngại.

Lúc này Ngô trưởng lão ra tay, một kiếm đâm thẳng, nhát đâm này cực tinh diệu. Điền Trọng không chút nghĩ ngợi, khoái kiếm gạt ra, tùy tay đánh tan kiếm thế của Ngô trưởng lão, nhanh chóng phá vòng vây. Thực lực của gã đúng là trên Ngô trưởng lão, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu phong phú rất nhiều, khoái kiếm vừa rồi đúng lúc chém vào chỗ yếu nhất trong kiếm thế của Ngô trưởng lão.

- Bổn đại gia đi đây!

Gã chạy như bay, tuy gã không biết bay nhưng có bộ thân pháp Vạn Lý Độc Hành đặc biệt, tốc độ cực nhanh.

Ngay khi gã sắp chạy trốn thành công, đúng lúc này chỉ thấy một thanh y thiếu niên giơ kiếm đứng ở chỗ gã phải chạy qua.

Thanh y thiếu niên khóe miệng nhếch nụ cười khẽ.

Điền Trọng không thèm để ý. Gã xem ra thanh y thiếu niên này chắc chỉ là một đệ tử chân truyền mà thôi, một đệ tử chân truyền bình thường, sợ cái gì?

Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng có được Vạn Lý Độc Hành thân pháp, vô cùng to gan, kinh nghiệm chiến đấu tràn đầy, thích trộm đủ kiểu dáng phi kiếm, từng đối mặt nhân vật luyện thể kỳ mà chạy thoát, coi như có danh tiếng rất lớn trong tán tu. Tuy nói gã là vô địch luyện khí kỳ thì không chính xác nhưng chẳng sai bao nhiêu.

Lần này Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến trộm kiếm vốn chỉ là định len lén mà thôi, ai ngờ vô tình bị phát hiện dẫn tới nhiều môn nhân Hoa Sơn bao vây. Điền Trọng không sợ, đoản kiếm trong tay chém liên tục. Gã có một bộ kiếm pháp gọi là Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Đặc điểm lớn nhất của bộ kiếm pháp này là nhanh cực kỳ, mặc kệ ngươi có kiếm ý gì, trực tiếp chém một kiếm qua, lấy tốc độ nhanh nhất chém bay đối phương.

Điền Trọng cười to nói:

- Bổn đại gia muốn đến thì đến, muốn đi thì đi, các ngươi có thể làm gì được bổn đại gia?

Mới rồi gã đã đánh tan tám vị đệ tử chân truyền Đông phong, Nam phong, Trung phong, Tây phong bao vây, lại đánh vỡ kiếm thế của Bắc phong Ngô trưởng lão. Mắt thấy một thanh y thiếu niên chắn trước mặt thì không thèm suy nghĩ chém ra nhát kiếm.

Cách gã dùng kiếm rất quái lạ, không dùng đâm mà quen dùng chặt.

Theo gã nghĩ thì thanh y thiếu niên chẳng qua là một đệ tử chân truyền bình thường mà thôi. Nay Hoa Sơn tiên môn trong ngũ phong trừ đệ tử chân truyền xếp hạng hai, ba là thực lực tàm tạm ra, đệ tử chân truyền khác ở trong mắt Điền Trọng chẳng đáng là bao. Tất nhiên đây cũng là bởi vì đệ tử chân truyền của các phong chưa trưởng thành, còn quá trẻ tuổi.

Điền Trọng chém ra một nhát kiếm.

Khoảnh khắc này Lục Nguyên rung tay lên, Dưỡng Ngô kiếm nghênh đến. Kiếm thế của đối phương cực nhanh, vậy hắn sẽ là cực chậm. Một chiêu Vân Ý Miên Miên kéo khoái kiếm của Điền Trọng vào kiếm chậm của mình. Đối phương đã nhanh thì khiến người ta chậm, đây chính là chân lý của vân hệ kiếm pháp.

Điền Trọng chém ra một nhát khoái kiếm kết quả lại bị Lục Nguyên cản lại thì rất là kinh ngạc. Nhưng lúc này gã chỉ cho rằng là ngoài ý muốn mà thôi.

Điền Trọng lập tức thi triển ra chiêu Phi Sa trong Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp. Chiêu này tựa như gió to nổi lên, nếu chiêu này mà còn không đánh văng được thanh y thiếu niên thì chính là có kỳ dị. Kết quả Điền Trọng lập tức phát hiện chiêu gió to nổi lên của mình thật sự bị chặn, gã liền thấy lạ lùng.

Kiếm pháp của thanh y thiếu niên thoạt trông không tệ, Điền Trọng không dám khinh thường nữa. Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thi triển ra chiêu một chữ nhanh. Một khi thi triển ra Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì như gió lốc rít gào, tốc độ nhất tuyệt.

Điền Trọng vốn cho rằng mình thi triển ra tuyệt kỹ Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp thì đối phương chỉ có nước trốn tránh. Nhưng mà, gã lập tức phát hiện mình sai rồi.

Đối thủ không nhanh không chậm, đầu tiên là tùy ý ra vài kiếm, chỉ hướng sơ hở của gã, buộc kiếm chiêu vốn cực nhanh biến thành chậm.

Đây mới chỉ là bắt đầu, mặt sau càng lạ lùng. Điền Trọng phát hiện kiếm chiêu của đối phương hình như khá là đơn giản, nhưng trước kiếm chiêu đơn giản đó vậy mà Phi Sa Tẩu Thạch kiếm pháp vô cùng nhanh của gã bất giác bị ghìm chậm lại.

Điền Trọng có danh hiệu là Vạn Lý Độc Hành thân pháp, đó đương nhiên là nên ở thì ở, tuyệt đối không dây dưa.

Lúc này thấy ra kiếm pháp của Lục Nguyên quái lạ, không dễ đối phó thì gã lấy làm kỳ, nhưng bàn chân không hề chậm muốn chuồn đi. Tuy nhiên, Điền Trọng đột ngột chuyển động, lúc gã định chạy mất thì phát hiện không thể thoát ra khỏi kiếm quyển của Lục Nguyên. Chỉ cần một chân định ra khỏi kiếm quyển là gã sẽ bị trường kiếm của Lục Nguyên chặt đứt chân ngay.

Trường kiếm tam thước tam phân.

Tam thước tam phân kiếm quyển.

Đây giống như một lĩnh vực.

Trong lĩnh vực kiếm này, chân nào bước ra là chặt chân, tay nào thò ra là chém tay.

Kiếm pháp như thế này…

Điền Trọng cảm thấy không thích hợp. Mới rồi gã một chọi với tám đệ tử chân truyền đều có thể chiếm ưu thế hoàn toàn, một người phá hỏng tám đệ tử chân truyền liên hợp, tại sao bây giờ đối mặt một mình đệ tử chân truyền Lục Nguyên thì đã bị vây khốn rồi? Điền Trọng thầm kêu khổ, nghĩ rằng đúng là thuyền lật mương mà. Nhưng kiếm thuật của thanh y thiếu niên hơi bá đạo quá đi?

……

Kỳ thực lúc này đâu chỉ mình Điền Trọng, các đệ tử chân truyền khác như Đông phong Liễu Minh, Liễu Diệp Nhi. Nam phong Vệ Bi, Thẩm Lạc. Tây phong Triệu Nam và đệ tử chân truyền khác. Trung phong hai đệ tử chân truyền, cùng các trưởng lão ngũ phong, ai cũng kinh ngạc mất cả hình tượng.

Tám đệ tử chân truyền lấy tám đối một mà không làm gì được Điền Trọng, lúc ấy gã ứng đối vô cùng nhẹ nhàng.

Hiện nay Lục Nguyên một người đối phó Điền Trọng lại có thể áp chế gã đến tận đây.

Các đệ tử chân truyền thấy rõ ràng bây giờ Điền Trọng đã đánh mất chiến ý, gã muốn vắt giò bỏ chạy. Nhưng ở trong kiếm quyển quái dị của Lục Nguyên, gã muốn trốn cũng chạy không thoát, muốn chuồn đi cũng không được. Thân pháp tuyệt kỹ danh xưng Vạn Lý Độc Hành thân pháp lúc này không có chút tác dụng gì.

Đèn đuốc sáng ngời chiếu rọi, Lục Nguyên tiếp tục đấu với Điền Trọng.

Bộ dạng bây giờ của Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng khá là chật vật. Bị kiếm quyển quái lạ Dưỡng Ngô kiếm của Lục Nguyên cuốn lấy áp chế, gã sớm không thành hình dạng Vạn Lý Độc Hành thân pháp nữa.

…….

Lúc này trong nội Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn đi ra mấy vị tri danh kiếm tiên đều ngơ ngác nhìn Lục Nguyên đơn độc đấu với Điền Trọng. Mấy vị tri danh kiếm tiên bởi vì sợ đệ tử chân truyền gặp chuyện nên nhanh chóng chạy tới, kết quả khi đến thì vừa lúc thấy bộ dạng Lục Nguyên chiến đấu cùng Điền Trọng.

Lúc mới bắt đầu mấy tri danh kiếm tiên đã cảm thấy là lạ. Lục Nguyên là một đệ tử chân truyền làm sao độc đấu với Điền Trọng nổi danh đại đạo trộm kiếm được? Nghiêm túc nhìn kỹ, mấy tri danh kiếm tiên biến sắc mặt vô cùng nghiêm trọng. Trong kiếm pháp của Lục Nguyên họ lờ mờ thấy ra điều gì.

Kiếm ý.

Đây không phải thật chứ, không ngờ là kiếm ý.

Mấy tri danh kiếm tiên đều phát hiện ra điều lạ lùng. Bọn họ là tri danh kiếm tiên đệ cửu đại nhưng đa số khoảng một trăm tuổi mới lĩnh ngộ kiếm ý, trong phút chốc không thể chấp nhận việc Lục Nguyên lĩnh ngộ ra kiếm ý. Kết quả đứng ngoài quan sát kỹ càng, cuối cùng rốt cuộc khẳng định, Lục Nguyên thật sự lĩnh ngộ kiếm ý.

Phong kiếm ý và vân kiếm ý. Thật là tài.

Mấy cửu đại tri danh kiếm tiên biết Lục Nguyên lĩnh ngộ kiếm ý thôi mà đã biến sắc mặt rồi, nếu như họ biết Lục Nguyên thậm chí lĩnh ngộ phong kiếm ý đến tình trạng siêu thoát kiếm ý, không biết đám tri danh kiếm tiên trải qua sóng to gió lớn này sẽ chấn kinh đến mức nào?

………

Chuyện tiếp theo không có gì bất ngờ, Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng không phải đối thủ của Lục Nguyên, cuối cùng bị hắn bắt giữ. Nếu đã là Lục Nguyên bắt người này thì tất nhiên do Ngô trưởng lão áp đi thiên lao Bắc phong. Bây giờ đã là đêm khuya, qua một ngày mệt nhọc thêm vào Điền Trọng quấy rầy, mọi người rất mệt mỏi, tất nhiên quay về trong lều nghỉ ngơi.

Ngoại Hoa Sơn tiên môn màn đêm lại trở về sự yên tĩnh trước khi Vạn Lý Độc Hành Điền Trọng đến. Chẳng qua trong mỗi lều còn khe khẽ vang tiếng trò chuyện. Trong bóng đêm, những tiếng xì xầm lặng lẽ bàn về Lục Nguyên làm sao mạnh như vậy, đệ tử chân truyền kinh sợ, các trưởng lão kinh sợ, người đến gia nhập Hoa Sơn tiên môn cũng kinh sợ.

Nhưng cuối cùng tiếng thì thào dần biến mất.

Đêm tĩnh lặng rốt cuộc đến.

Đêm sâu thẳm, từng cái lều tiếng hô hấp dần chậm lại, ngoài lều gió thổi qua rừng cây mang theo tiếng lá xào xạc. Giọt nước đánh vào hòn đá, ngẫu nhiên vang tiếng các côn trùng kêu vang, yên tĩnh có thể nghe thấy. Trăng sáng đứng lại giữa các tầng mây. Đêm yên tĩnh như vậy, coi như là ngôi sao từ giữa không trung rơi xuống đều có thể nghe thấy tiếng nó rơi xèo xèo.

Ngoại Sơn Môn Hoa Sơn tiên môn thật sự biến yên tĩnh. Vài phong trong ngũ phong Hoa Sơn thì các loại tin tức đang lan truyền. Nam phong còn đỡ, sớm tại Đông Lục huyện rèn luyện thì các vị tri danh kiếm tiên Nam phong đã biết Lục Nguyên luyện thành cấp kiếm ý. Đông phong thì trải qua cửu đại kiếm tiên đệ nhất chân truyền tử Thạch Triêu Dương nhắc nhở, đã chấp nhận tin Lục Nguyên luyện thành kiếm ý. Chỉ là, hai tri danh kiếm tiên Nam phong và Đông phong có chút dở khóc dở cười. Hai người danh hiệu xưng là kiếm tông, lấy kiếm kỹ xưng hùng, tại kiếm đạo danh tiếng so với Bắc phong kiếm khí tông lớn hơn rất nhiều. Kết quả lúc này tốt lắm, trong đệ thập đại đệ tử chân truyền, kiếm tông đệ tử chân truyền không luyện thành kiếm ý, thế mà đệ tử chân truyền kiếm khí tông có một luyện thành kiếm ý, cái này gọi người làm sao chấp nhận đây?

…….

Hai khí tông Trung phong và Tây phong trước đó vốn không biết Lục Nguyên đã luyện thành kiếm ý, bây giờ đột nhiên nhận được tin tức, nói là đệ lục đệ tử chân truyền Bắc phong Lục Nguyên kiếm lấn át Điền Trọng, luyện thành cấp kiếm ý, đều bị chấn kinh. Nhanh vậy đã luyện thành cấp kiếm ý cũng quá đáng sợ rồi.

Người này tuổi mới bao nhiêu chứ, tại sao có thể luyện thành kiếm ý? Không đùa đi? Nhưng hiển nhiên tri danh kiếm tiên các núi đều biết hệ thống tình báo dưới tay mình sẽ không nói giỡn, chỉ có nước chấp nhận sự thật. Không ngờ kiếm khí tông lại ra một nhân vật kiếm đạo tuyệt vời như vậy. Chắc người kiếm tông khốn khổ rồi, đám tri danh kiếm tiên khí tông đều rung động, đột nhiên nhớ tới kiếm tông buồn cười. Dựa theo lý lẽ bình thường, cấp kiếm ý thứ nhất nên ra tại kiếm tông, không ngờ xuất hiện ở Bắc phong kiếm khí tông, lần này có thể cười nhạo kiếm tông một phen.

Trong hai phong kiếm tông, tri danh kiếm tiên buồn bực nhất chính là Thương Khí Kiếm Tiên Triệu Thương Chi. Đáng thương gã năm đó là tình địch của Lý Nguyên Bạch, kết quả tình nhân trong mộng bị ông ôm đi mất, gã bị thương rất nặng. Nhưng thọ mệnh của Lý Nguyên Bạch đã tận, coi như về tuổi thọ gã thắng ông một phen. Mới đắc ý không lâu thì truyền đến tin đệ tử của mình thua Lục Nguyên, trong lòng tất nhiên rất giận.

Kết quả bây giờ lại đến tin tức, chẳng ngờ Lục Nguyên đã luyện thành kiếm ý.

Lần này thì Triệu Thương Chi tức ói máu. Gã chỉ là muốn thắng tình địch Lý Nguyên Bạch một lần mà thôi, tại sao khó khăn như vậy?

Tình nhân trong mộng bị Lý Nguyên Bạch ôm đi, bây giờ đệ tử lại không bằng của ông ta. Lý Nguyên Bạch, không lẽ Triệu Thương Chi ta cả đời không bằng ngươi sao?

13-03-2013, 10:19 AM

Hoa Sơn Tiên Môn

Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết

-- o --

Loading...

Xem tiếp: Chương 129-130: Náo Nhiệt

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Cây Ô Liu Màu Trắng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 25


Cước Đạp Lưỡng Thuyền

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 32


Nữ Phụ, Anh Yêu Em

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Teen

Số chương: 26