Tiếp theo là sửa đổi đầu óc, não rắc rối hơn lưỡi rất nhiều. Trong khi sửa đầu óc thì mình rất cẩn thận, nói thật tình là không muốn làm đồ ngốc, lần cải tạo này hấp dẫn mà mạo hiểm, may là có hỗn độn não tinh làm thao khảo và minh thấy nhiều tình thế to lớn cho nên chuyển cỏn con này không làm khó được. Dùng ba vạn thiên cấp linh thạch mới sửa xong đầu não, cảm giác sảng khoái hơn trước nhiều.
Tiếp theo là vị, mặt này là đơn giản nhất, vì bây giờ mình còn có một thân phận khác là hỗn độn vị toan chủ, bản thân kế thừa ý chí vị, cho nên thật dế dàng dùng hai vạn thiên cấp linh thạch đã cải tạo xong vị, trong quá tình không gặp điều gì khó khăn.
Khi cải tạo mật thì cũng không khó lắm, mất linh thạch khoảng hai vạn thiên cấp linh thạch, sửa mật hơi giống với hỗn độn đảm tinh, đi hướng hoàn mỹ.
Lục Nguyên đang trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Tiếp theo là cải tạo gan, Lục Nguyên dựa theo kết cấu hõn độn can tinh thay đổi kết cấu gan của mình, lần này cũng mất hai vạn thiên cấp linh thạch thành công sửa đổi. Sau khi cải tạo thành công rồi Lục Nguyên bỗng phát hiện thanh thánh kiếm đạo của mình lại đi lên một cấp, dường như có chút màu sắc văn minh.
Gan có tác dụng giải độc, tác dụng của thanh thánh kiếm đạo cũng là giải độc, hai cái tác dụng lặp lại cho nên gan tiến một bước, thanh thánh kiếm đạo cũng vậy.
Thánh lên trên nữa chính là văn minh.
Bây giờ thanh thánh kiếm đạo của Lục Nguyên đúng là rất mạnh.
Nhưng đừng quên trong ba mươi văn minh có một độc chi văn minh.
Độc chi văn minh có thểđánh ra độc tố cấp văn minh, nếu thanh thánh kiếm đạo chưa đến cấp văn minh thì e rằng sẽ bịđộc tố đó đánh bại.
Vậy nên thanh thánh kiếm đạo của Lục Nguyên rất cần tăng cao, bây giờ chỉ lờ mờ có một chút vị cấp văn minh mà thôi.
Hơn nữa Lục Nguyên biết rõ mình muốn đem thanh thánh kiếm đạo thăng lên đến cấp văn minh khó khăn rất là lớn.
Tạm thời đặt thanh thánh kiếm đạo sang bên, tiếp tục trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Tỳ!
Lục Nguyên dựa theo cấu thành hỗn độn tỳ tinh chuyển đổi tỳ của bản thân. Tác dụng của tỳ là tạo máu và chất chứa, tất cả công pháp của Lục Nguyên không liên quan gì đến máu nên về mặt này không được ích lợi gì, chỉđem tỳ biến càng thêm hoàn mỹ, lần này dùng hết hai vạn thiên cấp linh thạch.
Tiếp theo là phổi, phổi có tác dụng hô hấp, Lục Nguyên dùng hết hai vạn thiên cấp linh thạch đem phổi bản thân dần cấu thành như hỗn độn phế tinh vậy, mạnh mẽ rất nhiều. Lục Nguyên thở một hơi, hắn cảm giác bây giờ tùy tiện thở có thể phá hủy vài ngọn núi.
Tiếp theo là ruột, đem của bản thân biến thành bộ dạng hỗn độn tràng tinh thì Lục Nguyên mơ hồ cảm giác hình như mình thiếu cái gì đó, cảm giác muốn được thôn tự ngày càng mãnh liệt, lần này dùng hết cũng là hai vạn thiên cấp linh thạch.
Về thận thì đem nó biến thành bộ dạng giống hỗn độn thận tinh, Lục Nguyên phát hiện thất tình của mình bỗng tăng lên, trong phút chóc không thể khống chế.
Cuối cùng là chân, hỗn độn túc tinh.
Lục Nguyên đem chân của mình đổi thành bộ dạng hỗn độn túc tinh, sửa đổi kiểu này mất ba vạn thiên cấp linh thạch, giống với khi dùng thiên cấp linh thạch ở phần đầu. Không mất bao lâu đã cải tạo chân xong, nhưng sửa xong rồi phát hiện có điều khác lạ.
Không sai, bây giờ kết cấu của đôi chana mình đúng là rất hoàn mỹ.
Nhưng mà dường như hoàn mỹ còn có thêm một phần.
Đây không phải là vẽ rắn thêm chân sao?
Không đúng đâu.
Sao tự dưng vẽ rắn thêm chân làm gì? Hỗn độn văn minh thú từ xưa đến nay trong chủ văn minh nhiều kỷ nguyên đều có thể xếp vào mười hàng đầu chắc không nên làm chuyện dưa thừa mới đúng, Lục Nguyên rất lấy làm khó hiểu.
Đột nhiên Lục Nguyên vỗ trán mình, thật là ngớ ngẩn quá đi.
Thì ra lúc mình lấy hỗn độn túc tinh có phá hỏng lòng bàn chân của hỗn độn văn minh thú rồi toát ra nhiều gió đấy thôi, khi ấy mình lờ mờ biết nguyên nhân rồi. Chắc bởi vì thân hình của hỗn độn văn minh thú quá to khiến tốc độ không nhanh bằng chủ văn minh khác nên dùng cách đặc biệt thay đổi kết cấu chân, và thêm vào hút phong vô ảnh trùng mượn đó tăng tốc độ nhanh hơn.
Nhận định nhiều một thứ không phải vẽ rắn thêm chân mà là loại két cấu khiến tốc độ của mình tăng nhanh hơn.
Suy nghĩ xong những điều này, vừa lúc mình ở Túc Thâm Uyên đúng là có bắt rất nhiều hút phong vô ảnh trùng đã chết.
Lục Nguyên tính tình luôn là nghĩ liền làm, lập tức bỏ hút phong vô ảnh trùng vào đôi chân mình.
Vừa luyện vào hai chân cảm giác tốc độ tăng nhanh nhiều, tất nhiên đây chỉ là cảm giác cá nhân thôi, nếu muốn biết nhanh hay không còn cần thử nghiệm.
Hành động! Trong một giây Lục Nguyên hoạt động, chớp mắt đã bay qua mấy trăm dặm, thật nhanh, nhanh quá đi. Bây giờ tốc độ của mình so vơi lúc trước ít nhất hơn ba phần, đây là tốc độ bốn phần, thật là kinh khủng. Tốc độ của mình vốn là trình độ hàng dầu dưới văn minh cảnh, bây giờ tăng trưởng khoa trương kinh người như vậy, chớp mắt đã đến tình độ đỉnh cấp dưới văn minh cảnh.
Đây chính là cách của hỗn độn văn minh thú, không uổng là nhân vật xếp năm hàng đầu trong chủ văn minh.
Bây giờ tốc độ của mình dù cho bị Giản Thánh Đế Tử nửa bước văn minh cảnh truy đuổi cũng e rằng không thể bắt kịp được.
A, nếu có thể tăng tốc độ chân không biết tay có tăng tốc độ được không?
Chớp mắt Lục Nguyên cải tạo luôn cánh tay, cũng bỏ hút phong vô ảnh trùng vào trong đó. Nhưng dù sao tay khác với chân, trong cải tạo hơi biến đổi chút ít, thành công! Lục Nguyên cảm giác tay nhanh hơn nhiều, búng xuất kiếm, kiếm quang xẹt qua như ảnh kinh hồng. Nhanh thật, đúng là tốc độ ra tay nhanh hơn nhiều, cỡ hai phần, mặc dù không nhanh bằng chân thêm ba phần nhưng cũng đủ kinh người rồi.
Chỉ dựa vào tay và chân biến đổi, sức chiến đấu của mình tăng mạnh rất lớn.
Hơn nữa bây giờ hoàn thành những thứ này là có thể hoàn thành bước cuối cùng Thái Bạch Kim Tinh, sửa đổi trái tim.
Tim là nguồn gống sinh mệnh, là mạng sống.
Lục Nguyên nhìn Tổ Long trong tay, két câu bên trong vô cùng hoàn mỹ, viên mãn, không tìm thấy một chút sai sót, không bỏ sót chỗ nào. Lục Nguyên dựa theo kinh nghiệm lúc trước biển đổi trái tim bản thân làm kết cấu tim cùng loại với Tổ Long. Lần này dùng tiểu kiếm đạo thụ khá nhiều, cuối cùng mất hết năm vạn thiên cấp linh thạch mới xem như thành công, so với đầu não dùng ba vạn thiên cấp linh thạch còn tiêu tốn nhiều hơn.
Lần này trùng kích thế giới cảnh thập tầng đến bây giờ mất hết hai mươi lăm vạn thiên cấp linh thạch mới tính hoàn công, đây là hai mươi lăm vạn thiên cấp linh thạch nha! Thế giới cảnh xông cảnh giới thật sự là một ải khó khăn hơn một ải, chi tiêu một cửa lớn hơn một cửa, sau này còn cửa văn minh cảnh càng lớn hơn nữa.
Khoan! Khoan! Khoan! Khoan!
Lục Nguyên phát hiện trái tim mình đập thình thịch thình thịch, lúc trái tim nhảy có mười chỗ khác chân, gan, mật, tỳ vân vân cũng đi theo nhảy. Mười một chỗ cùng nhảy lên, càng lúc càng kịch liệt, lúc nhảy có cảm giác hoàn mỹ lan tràn toàn thân.
Vốn chỉ có mười một chỗ hoàn mỹ nhưng mặt sau càng dọc theo toàn thân.
Lục Nguyên hít sâu một hơi, giờ thì đến lúc mấu chốt rồi, trùng kích thế giới cảnh thập tầng.
Trùng kích cho ta!
Lúc này dường như toàn thân hoàn mỹ thành một thể, đó là hoàn mỹ cỡ nào chứ! Mỗi tế bào toàn thân đều biến đổi dữ dội, từ thần cảnh hướng đến hình dạng sinh mệnh càng cao cấp, rốt cuộc loại biến đổi này dần đi đến chấm dứt, cũng dẫn động thiên địa dị cảnh. Trên bầu trời ở đỉnh đầu Lục Nguyên xuất hiện văn minh chi ca.
Văn minh chi ca, đây là văn minh hành khúc!
Ca khúc này đang ca ngợi văn minh, ngợi ca văn minh vĩđại, hoàn mỹ, truyền bá vạn vật.
Sinh linh cơ bản đều sinh hoạt ở trong văn minh.
Văn minh, bao dung thiên địa vạn vật, không chỗ nào mà không bao lấy.
Trong không trung chớp lóe văn minh chương nhạc.
Từng âm phù văn minh không ngừng nhấp nháy trên bầu trời.
Mỗi một âm phù đều xinh đẹp không sao tả xiết, vĩđại!
Lục Nguyên chìm đắm trong âm phù nhấp nháy đó, mỗi một cái đều có vị văn minh, nhiều âm phù liên tiếp cùng nhau càng vĩđại e rằng sánh ngang với văn minh. Toàn thân Lục Nguyên ở trong âm nhạc tán phù ngày càng mạnh, mạnh hơn nữa, không ngừng trùng kích lên trên.
*Bùm!*
Văn minh chi ca nhảy đến cực điểm thì Lục Nguyên phát hiện mình đã đến một tầng khác.
Thế giới cảnh thập tầng đại viên mãn, tới rồi.
Đây là đỉnh cao thế giới cảnh, sinh mệnh cá thể bây giờđã là hoàn toàn hoàn mỹ, thăng lên đến cao nhất, có vị văn minh. Đến văn minh thì không tính là sinh mệnh cá thể nữa, đó xem như là hình dạng sinh mệnh không gì sánh bằng, được đến ca ngợi vô cùng tận. Sau thế giới cảnh thập tầng thì pháp lực tăng vọt nhiều, Lục Nguyên càng hướng về con đường văn minh.
Khi nào thì mình mới trùng kích văn minh cảnh được đây? Đứng trên thế giới cảnh thập tầng càng cảm nhận văn minh cảnh cường đại, thế giới cảnh và văn minh cảnh cảm giác chênh lệch lớn đến chân trời góc biênr. Bây giờ Thiên Lýa chủ văn minh, Tà Kiếm phó chủ văn minh, những kẻ mình từng gặp vẫn có thể dễ dàng một chỉ nghiền nát mình.
Trong lòng hắn rất ngưỡng mộ văn minh cảnh, sau đó Lục Nguyên đứng dậy, không biết chỗ Tim Sơn ra sao rồi, mình phải lập tức đi Tim Sơn ngay. Lục Nguyên bay vọt lên trời.
...........
Giản Thánh Đế Tử không đuổi kịp Lục Nguyên, thấy thời gian gần đến lúc rồi, chỗ Tim Sơn có ích lợi rất lớn, nếu đuổi không kịp hắn thì gã lười tìm tòi, quay về Tim Sơn. Lúc gã quay về Tim Sơn thì Giản Vân Sầu và Phong Tinh Tinh đấu nhau tạm chấm dứt một đoạn, không ai làm gì được ai.
Giản Vân Sầu thấy Giản Thánh Đế Tử lập tức hỏi rằng:
- Đã đánh chết Lục Nguyên chưa?
Giản Thánh Đế Tử lắc đầu đáp:
- Lục Nguyên bị thương trốn đi, ta có đuổi theo giết ai ngờđụng phải phế khí phao, rồi thì không đuổi kịp hắn. Lần này coi như hắn may mắn, nhưng lần tới hắn dám xuất hiện trước mặt ta nữa thì ta sẽ khiến hắn chết không có chỗ chôn!
Giản Thánh Đế Tử hung dữ nói.
Giản Vân Sầu không nói gì, người bên cạnh có vài kẻ xen mồm bảo.
- Thì ra Lục Nguyên chỉ là một con chuột nhặt gặp chuyện bỏ chạy.
- Đúng thế, chỉ là con chuột nhắt mà thôi.
Giản Vân Sầu rốt cuộc lên tiếng, nói:
- Thôi, mặc dù Lục Nguyên có tiềm lực to lớn nhưng trong trận Tim Sơn này không phải sức chiến đấu tuyến đầu, chỉ là hạng hai mà thôi, không ảnh hưởng được chiến cuộc. Hãy thắng trận chiến này dã, thắng rồi lại nghiên cứ cách đối phó Lục Nguyên là được.
Chính trong giây phút này, tất cả người có mặt nghe thấy một giọng nói.
Thanh âm đó vang lên từ không trung.
Thanh âm kia, gần như không chỗ nào mà không vang vọng.
Đó là đang ca ngợi văn minh, tán tụng văn minh.
văn minh mênh mông, văn minh to lớn, văn minh hùng vĩ, văn minh hùng hồn.
Bất cứ ai chiến đấu ở Tim Sơn đều bất giác khựng lại.
- Đây là văn minh chi ca.
- Đúng vậy, là khúc ca dùng để ca ngoại văn minh.
- Là lúc trùng kích văn minh cảnh mới xuất hiện văn minh tán ca.
- Nhưng văn minh chi ca này không tính vang dội lắm, chân chính trùng kích văn minh thì trong hàng ức vạn dặm đều sẽ nghe văn minh chi ca thánh ca thiên, hơn nữa trong số chúng ta chắc không có ai trùng kích văn minh cảnh được đâu.
Vậy thì chắc là người dưới văn minh cảnh thăng cấp mới xuất hiện văn minh chi ca.
- Trời ạ, là người nào trùng kích thế giới cảnh thập tầng hoặc nửa bước văn minh cảnh thì sẽ xuất hiện văn minh chi ca chứ? Căn cơ của người này sâu quá đi.
- Đúng vậy, nghe nói năm đó Hoang Chi Tử xông thế giới cảnh thập tầng thì cũng xuất hiện văn minh chi ca, nhưng nhiều người có mặt tại đây có thể khiến văn minh chi ca vamg lên không hơn ba người.
- Rốt cuộc là ai khi thăng cấp thì sẽ xuất hiện văn minh chi ca nhỉ?
Ở phía xa trong không trung có vô số mỹ diệu âm phù hiện ra, mỗi một cái âm phù đều đại biểu văn minh vĩđại, ảo diệu vô cùng. Rất nhiều người phải tán thán không biết xuất hiện nhân vật gì nữa. Lần này văn minh thánh địa xuất hiện cao thủ có tiềm lực, cao thủ ẩn thế rất là nhiều, cho nên trong phút chốc không đoán ra rốt cuộc là ai đây.
Đang lúc mọi người suy đoán thì trên không trung vang một thanh âm càng lớn.
- Đột phá cho ta!
Chỉ thấy vô số ánh sáng từ bốn phương tám hướng hội tụ đến. Ở không trung trên người Hoang Chi Tử những ánh sáng tụ hội làm người gã chớp lóe. Lúc này Hoang Chi Tử càng khoa trương, gần như mỗi một chỗ đều lấp lánh sáng thần thánh, bộ dạng này trông như giữa trận đột phá vậy.
Hoa Pháp Thánh ở trên không trung đánh ra vô tận huyền diệu pháp thuật.
Nhưng Hoang Chi Tử không thèm để ý đến gã, trong tay bắn ra một luồng sáng rót vào hồng hoang thần kích. Hồng hoang thần kích của gã như được vô tận ánh sáng bao trùm.
Hoang Chi Tử nhìn hướng Hoa Pháp Thánh, nói:
- Hoa Pháp Thánh, ta đã giữa trận đột phá rồi, mặc dù ngươi là người đứng nhất trong Năm Mươi Thiên Bảng nhưng sẽ phải thua trong tay ta, vì ta đến thực lực vào Năm Mươi Thiên Bảng rồi.
Hoa Pháp Thánh cười lạnh nói:
- Khoe khoang khoác lác thì ai mà không biết nói?
Hoang Chi Tử cười khẩy đáp lại:
- Khoe khoang khoác lác hả?
Hồng hoang thần kích đột nhiên chém ra, vèo một tiếng đánh bật vạn tầng pháp thuật, và đánh Hoa Pháp Thánh bay ra xa.
Trong một kích kia Hoang Chi Tửđã hiện ra ưu thế tương đương.
Lúc này lòng Hoa Pháp Thánh vô cùng giật mình! Giữa trận đột phá vốn không phải chuyện dễ dàng gì, đến cấp bậc như Hoang Chi Tử, Hoa Pháp Thánh thì tích lũy ngàn năm muốn đột phá một chút cũng vô cùng khó khăn, giữa trận đột phá là nằm mơ đều không làm được, cơ bản là không thể nào, khó khăn quá cao, cao đến không thể tưởng tượng nổi. Thực lực càng mạnh cưỡng ép đột phá càng khó, muốn giữa trận đột phá đã khó càng gian nan thêm.
Hoa Pháp Thánh được gọi là người đứng nhất trong Năm Mươi Thiên Bảng nhưng tự biết tiềm lực của mình chỉ như thế, không khả năng ở đẳng cấp này giữa trận đột phá.
Nhưng mới rồi Hoang Chi Tử lại giữa trận đột phá, đây thật là xem thường quy tắc thiên địa.
Trời ạ! Không ngờ Hoang Chi Tử giữa trận đột phá.
Cái này quá khoa trương rồi đi! Như vậy là thực lực hiện nay của Hoang Chi Tử chính thức tiến vào trong Năm Mươi Thiên Bảng, không còn cùng một đẳng cấp với mọi người.
Bên hoang minh có chút đắc ý, đi theo Hoang Chi Tử mới có tương lai. Hoang Chi Tử là nhân vật tung hoành vô địch, kỷ nguyên chi tử không uổng là kỷ nguyên chi tử, bây giờ giữa trận đột phá lại tiến thêm một bước, thực lực thắng Hoa Pháp Thánh không người chặn được, bên mình thắng chắc rồi, hỗn độn văn minh mảnh vỡ sẽ thuộc về mình.
Phe phản hoang minh thì biến sắc mặt. Chết tiệt, không ngờ Hoang Chi Tử giữa trận đột phá, cái này làm sao cho người ta sống chứ? Hoang Chi Tử rất khát máu, thủ đoạn khủng bố, có gã lấy được ưu thế thì người có mặt tại đây đừng nói là cướp được hỗn độn văn minh mảnh vỡ, sống sót cũng không phải dễ.
Trong khoảnh khắc, thế cục đánh nghiêng.
Hoang Chi Tử như thần phật buông xuống.
Trong chớp mắt Pháp Chi Tử quát to nói:
- Chúng ta đi chặn Hoang Chi Tử!
Chớp mắt Pháp Chi Tử bay lên.
Võ Chi Tử cười dài nói:
- Hoang Chi Tử, ta sớm muốn đấu với ngươi rồi! Hòm ơi hòm, hãy để chúng ta cùng đối chiến với Hoang Chi Tử một phen, xem coi Hoang Chi Tử trong Khí Vận Thất Tử có thủ đoạn gì.
Võ Chi Tử cũng bay lên trời.
- Tính cả ta nữa!
Cự Phủ Đế Tử vác cái búa rất là to lớn đến trên không trung, một búa chém hướng Hoang Chi Tử.
Pháp Thánh Đế Tử cũng bay lên muốn nghênh chiến với Hoang Chi Tử.
Nho chi văn minh Khổng Ni bay vọt lên nghênh chiến cùng Hoang Chi Tử.
Phong Tinh Tinh người chợt động, cũng bay tới cạnh Hoang Chi Tử.
Thì ra Hoa Pháp Thánh không phải người bình thường, gã sớm tính ra nếu lỡ Hoang Chi Tử giữa trận đột phá thì nên làm sao, gã có nghĩđến khả năng lỡ đâu rồi, vậy nên có chuẩn bị một con bài, chính là lấy Pháp Chi Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Võ Chi Tử, Phong Tinh Tinh, Cự Phủ Đế Tử, Khổng Ni phối hợp cùng Hoa Pháp Thánh tổ thành một thất tinh đại trận.
Thất tinh chủ sát!
Hoa Pháp Thánh ở chính giữa thất tinh đại trận đối phó với Hoang Chi Tử.
Trong chớp mắt Pháp Chi Tử và Pháp Thánh Đế Tử dùng ra pháp thuật có tính phụ trợ, giúp đỡ Hoa Pháp Thánh dùng pháp thuật. Ba pháp thuật ồ ạt hòa vào nhau, biển thành dòng lũ pháp thuật, đánh ầm vang hướng Hoang Chi Tử. Cùng lúc đó, hòm của Võ Chi Tử biến dị rộng rãi. Chiêu thức của Phong Tinh Tinh tuyệt luân. Kiếm khí của Cự Phủ Đế Tử dũng cảm can đảm vô cùng, ba người tạo thành rất nhiều rắc rối cho Hoang Chi Tử. Cùng lúc đó, chiêu thức của Khổng Ni trung chính bình hòa dùng để mà trung hòa cho thất tinh đại trận. Chính vì có Khổng Ni mới khiến thất tinh đại trận sáu người khác phối hợp hoàn mỹ, pháp lực trung chính bình hòa thích hợp làm loại công tác này nhất.
Thất tinh đại trận đánh về phía một mình Hoang Chi Tử.
Hoang Chi Tử cười lạnh nói:
- Bảy người các ngươi liên hợp thì sao chứ? Hoang Chi Tử chưa từng sợ ai!
Bây giờ Hoang Chi Tử thật như chiến thần vô song, một người giết vào trong thất tinh đại trận, lấy một chọi bảy mà không rơi vào thế yếu, nhưng bảy người cũng đè chặt mũi nhọn của Hoang Chi Tử.
Trận chiến đỉnh cao nhất này coe bản ổn định, thất tinh đại trận đấu với một mình Hoang Chi Tử, khó chia thawngs bại.
Nhưng mà không đúng lắm.
Đúng là rất lạ lùng. Lúc mới đầu hai bên hoang minh, phản hoang minh thực lực gần bằng nhau, hai phe đều giằngco chiến cuộc nhưng bây giờ Pháp Chi Tử, Pháp Thánh Đế Tử, Võ Chi Tử, Phong Tinh Tinh, Cự Phủ Đế Tử, Khổng Ni sáu người nghênh chiến với Hoang Chi Tử, một hơi ít đi sáu nửa bước văn minh cảnh bên phản hoang minh, khiến phản hoang minh rơi vào thế yếu ớt.
Còn Hoang Thánh Đế Tử, Tiên Chi Tử, Ngọc Hoàng Đại Đế, Giản Vân Sầu, Lực Hùng Đế Tử, Chu Nhân Dục, sáu người chớp mắt rảnh tay, cộng thêm Giản Thánh Đế Tử vừa quay về, tương đương phe hoang minh có thêm bảy vị cao thủ nửa bước văn minh cảnh. Bảy cao thủ nửa bước văn minh cảnh tuyệt đối có thể biến đổi thế cục hiện nay.
- Ha ha ha ha, phản hoang minh vậy mà cũng mơ chiến đấu với chúng ta hả?
- Hoang chúng ta thắng chắc rồi.
- Bảy vị nửa bước văn minh cảnh có thể nhẹ nhàng đánh đổ phản hoang minh.
- Cho nên nói làm người phải chọn chỗ đứng cho đúng, không thểđứng sai đọi nha.
Bảy cao thủ nửa bước văn minh cảnh không chút ngừng lại, chớp mắt thao gia vào cuộc chiến. Làm sao đây, một khi bảy cao thủ nửa bước văn minh cảnh tham gia vào thì ai là đối thủ của họ được chứ? Đúng rồi, Lý Thái Sử, Lý Thái Sử có thểđánh bại Ma Chi Tử thì cũng có sức chiến đấu nhất định, hắn có mặt thì nói không chừng may mắn miễn cưỡng kiềm chế một cao thủ nửa bước văn minh cảnh. Nhưng nghĩ lại, chặn một vị rồi thì sao chứ, còn có tới sáu người.
Dù là ai thì không thể cứu vạn phản hoang minh đang tan vỡ.
Lúc này trên không trung bỗng phát ra luồng ánh sáng.
Tốc độ thật nhanh!
Không đúng, nhanh như là ánh sáng!
Tốc độ nhanh hơn cả ánh sáng!
Từ xa nhìn kiếm rít điện quang.
Tốc độ kiếm đạo có mấy tốc độ, ví dụ như có kiếm rít lôi âm, kiếm rít lôi âm này rất nhiều người đạt được tốc độ, kiếm quang cũng có thể nhanh bằng thanh âm, thanh âm đến rồi thì kiếm cũng tới, đây chính là kiếm rít lôi âm. Nhưng còn có nhanh hơn kiếm kêu lôi âm, đó là kiếm rít điện quang không có ai đạt dược. ánh sáng đến mà kiếm chưa đến, nó được gọi là kiếm rít điện quang.
Người có thể sử dụng kiếm rít điện quang không phải nhân vật đơn giản, đều là danh chấn thiên địa trong trung ương thiên triều, người như vậy có khả năng lên được sức chiến đấu tuyến đầu.
Đó là ai? Bây giờ mới đến.
Ánh sáng ngừng, người cũng dừng.
Người đó nhanh chóng đáp uống, mọi người thế mới thấy rõ bộ dạng của người đó.
Là một người áo xanh vác kiếm, có mái tóc dài theo gó bay phần phật.
- Nguy hiểm quá, hú hồn, rốt cuộc đuổi kịp.
Lục Nguyên đến! Lục Nguyên rõ ràng mới rồi gặp trận bỏ chạy.
Nhưng Lục Nguyên đến thì có tác dụng gì? Thực lực của đối quá mạnh mẽ, bảy cao thủ nửa bước văn minh cảnh tồn tại, Lục Nguyên không địch nổi một tên, chỉ có đến chịu chết chứ không mang lại bất cứ tác dụng gì.
Trong bảy cao thủ nửa bước văn minh cảnh thì Giản Thánh Đế Tử nanh tranh cười nói:
- Lục Nguyên, mới rồi để ngươi chạy trốn, xem như là ngươi may mắn. Nhưng may mắn của sẽ không luôn hướng về ngươi, bây giờ là ngươi tựđi chịu chết, ta chiều ngươi. Lần này ngươi không có chỗ để trốn nữa, trên trời dưới đất không một nơi nào cho ngươi núp, ngươi sẽ chết tại đây, thần thoại khí vận đệ bát tử hãy để bổn đế chấm dứt.
Mới rồi Giản Thánh Đế Tử bị Lục Nguyên bỏ trốn chọc gã hơi giận, bây giờ bùng phát ra lửa giận đó.
Chớp mắt Giản Thánh Đế Tử lấy ra vũ khí của mình, quỷ bí tiên giản!
Cùng lúc đó, Giản Thánh Đế Tửđã tới trên đầu Lục Nguyên, thế công cuồn cuộn thi triển.
Muốn tiêu diệt Lục Nguyên.
Quỷ bí tiên giản của Giản Thánh Đế Tử chớp mắt ập đến.
Lục Nguyên đang ngẩng đầu.
Ngửa đầu nhìn trời, không trung cao cao.
Ở đó đang có cuộc chiến đỉnh cấp.
Hoa Pháp Thánh là trung tâm thất tinh đại trận, quyết đấu với một mình Hoang Chi Tử.
Hoang Chi Tử thật là mạnh, bây giờ thực lực của gã xếp vào trong Năm Mươi Thiên Bảng, mình thì còn kém rất xa.
Khi nào thì mình mới có thể khiêu chiến, chiến thắng Hoang Chi Tửđây?
Giản Thánh Đế Tử thấy Lục Nguyên đang đối chiến với mình mà dám phân tâm thì thầm cười lạnh. Thực lực của Lục Nguyên vốn không bằng mình, bây giờ còn dám phân tâm, thật sự là đi tìm chết. Quỷ bí tiên giản tế vung lên giản pháp chớp mắt đánh thẳng hướng Lục Nguyên, hắn không hè né tránh, hắn đã bị thực lực của Hoang Chi Tử làm rung động. Từ sau khi vào văn minh thánh địa thực lực của hắn không ngừng tiến bộ, nhưng giờ phát hiện Hoang Chi Tử cũng không ngừng tiến bọ. Hoang Chi Tử là kẻ thù truyền kiếp lớn nhất đời hắn, đối thủ thật mạnh mẽ. Nhưng Lục Nguyên chẳng hề thấy e sợ, ngược lại còn hưng phấn.
Rất tốt!
Hoang Chi Tử ngươi cường, ta sẽ càng mạnh!
Ngươi chắc chắn thua trong tay ta.
Lục Nguyên thế mới hồi phục tinh thần, bất giác bên cạnh đã hình thành vô số bóng giản quái dị. Quỷ bí tiên giản của Giản Thánh Đế Tửđã dệt thành giản vòng bên người Lục Nguyên, áp chế hắn ở chính giữa.
Bóng giản thật quái dị! Lần trước đụng phải giản pháp của Giản Thánh Đế Tửđã cảm thấy nó quái dị lạ lùng, bây giờ xem thì đúng là như vậy. Lục Nguyên chậm rãi thích ứng giản pháp này, Vạn Vật Sâm La Kiếm Đạo là dễ dàng thích ứng đủ loại công kích kiếm đạo nhất. Từng bóng giản ở không trung xẹt qua.
Cuối cùng thích ứng gần xong hết, Lục Nguyên phát hiện đặc điểm giản pháp của Giản Thánh Đế Tử. Đặc điểm giản pháp của Giản Thánh Đế Tử chính là quái dị không dấu vết, đủ các loại biến đổi khó thể tìm ra quy lực, tuy nhiên, nó vẫn có chút quy tắc. Ví dụ như mỗi một biến chuyển ở giản tiết đều sẽ hơi kẹt lại, thời gian kẹt rất ngắn nhưng có thể lợi dụng nó làm nhiều chuyện.
Giọng Giản Thánh Đế Tử vang lên:
- Lục Nguyên, ngươi dám đối chiến với ta mà phân tâm, đúng là muốn chết, bây giờ chết cho ta!
Chớp mắt giản của Giản Thánh Đế Tử biến thành vô số bóng ảo, đây là một giản ảo ảnh dùng đến mức độ cực hạn, muốn trong một chiêu này giết chết Lục Nguyên. Theo Giản Thánh Đế Tử thấy thì Lục Nguyên cho đến bây giờ cứ luôn phân tâm, muốn giết hắn cũng là lẽ tất nhiên, trách thì trách bản thân hắn chiến đấu mà không tập trung. Đương nhiên là dù Lục Nguyên không phân tâm thì Giản Thánh Đế Tử khẳng định gã có thểđánh chết hắn.
Trong chớp mắt Giản Thánh Đế Tửđã đưa bóng ảnh đến sát trán Lục Nguyên.
- Phân tâm? Ngươi nói đùa gì vậy, ta là thong dong thôi.
Lục Nguyên giơ kiếm chắn trước trán, chặn lại một kích kia.
- A? Chặn được một kích đó sao?
Giản Thánh Đế Tử kinh ngạc, Lục Nguyên mà chặn được một kích tuyệt sát của mình, nhưng gã không quá để ý.
- Ngươi vẫn phải chết dưới tay ta.
Giản pháp của gã bỗng tăng thêm chút, và càng quái dị vô tung, như là vô số con rắn vặn vẹo múa loạn bên người Lục Nguyên.