Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 121 122: Cấp Kiếm Ý

Chương trước: Chương 119-120: Hung Hãn



Nhóm dịch: Black

Nguồn: Vipvandan

Tại Đại Tấn quốc có một môn phái rất quái lạ, xưng là Thông Hiểu Môn.

Môn phái này người rất thưa thớt. Hơn nữa môn phái không phải như bình thường tăng trưởng pháp thuật, bọn họ dùng pháp môn rất lạ để tăng pháp thuật. Ngươi càng biết nhiều thì pháp thuật càng thâm.

Trong môn phái này, mới nhập môn gọi là Nhất Hiểu Sinh, đợi biết nhiều tri thức thì gọi là Thập Hiểu Sinh.

Biết được nhiều, nhân vật nổi tiếng trong thiên hạ ngươi đều biết hết thì kêu là Bách Hiểu Sinh.

Thiên hạ rất ít có việc ngươi không biết thì gọi là Thiên Hiểu Sinh.

Thiên hạ không có việc gì ngươi không biết thì kêu là Vạn Hiểu Sinh.

Cái người bị nhốt tại thiên lao tầng thứ hai là một Thập Hiểu Sinh. Thập Hiểu Sinh tốt xấu cũng là người của Thông Hiểu Môn, khi Lục Nguyên liên tục đấu bốn trận thì rốt cuộc nhận ra đẳng cấp kiếm ý của hắn, cấp kiếm ý.

Ba chữ cấp kiếm ý thốt ra, thiên lao tầng thứ hai đa số người hít ngụm khí lạnh.

Bị nhốt tại thiên lao tầng thứ hai đều là tu tiên giả luyện khí từ bát tầng đến thập tầng, còn là hạng người kinh nghiệm chiến trường đầy rẫy, lấy tán tu chiếm đa số. Những người này dạo chơi trong tu tiên giới coi như kiến thức rộn rãig, có không ít người biết cấp kiếm ý là khái niệm gì.

Cấp kiếm ý căn bản không phải một đệ thập đại đệ tử chân truyền có thể làm được. Coi như là trưởng lão đệ cửu đại cũng không ai luyện thành kiếm ý này.

Chỉ có đệ cửu đại tri danh kiếm tiên ngũ đại tiên môn mới luyện thành kiếm ý.

Do đó có thể thấy kiếm ý hiếm hoi.

Mọi người sớm nghe nói đến cấp kiếm ý nhưng đó giờ chưa chính mắt thấy, không biết cái gì là cấp kiếm ý, vậy nên Lục Nguyên liên tục đấu vài trận vẫn không ai nhận ra. Tuy nhiên qua Thập Hiểu Sinh xuất thân từ Thông Hiểu Môn điểm tỉnh, tất cả lập tức hiểu được, thì ra kiếm pháp của Lục Nguyên chẳng ngờ chính là cấp kiếm ý.

Nghe đến cấp kiếm ý, có nhiều người trước tiên là không tin. Cấp kiếm ý quá khó để luyện thành, nhưng ánh mắt của Thập Hiểu Sinh sẽ không nhìn sai.

Lý Nguyên Bạch đáng chết năm đó phải mất hơn một trăm tuổi mới luyện thành kiếm ý, tại sao đệ tử của ông mới tối đa hai mươi tuổi mà đã luyện thành kiếm ý chứ? Mọi người nhớ rõ Lý Nguyên Bạch là tám năm trước thu đệ tử, tức là nói, cái người tên Lục Nguyên chỉ dùng tám năm thời gian đã ngộ ra kiếm ý.

Quái thai, đây tuyệt đối là quái thai.

Bọn họ biết tiêu chuẩn bình quân trong đệ thập đại đệ tử chân truyền. Ví dụ như đệ nhất đệ tử chân truyền Vân Dật, năm đó đến nơi này luyện kiếm chưa luyện bao lâu đã chịu không nổi. Đệ nhất đệ tử chân truyền Vân Dật còn như vậy thì đừng nói tới đệ tử chân truyền khác. Mà Lục Nguyên này rõ ràng chỉ là đệ lục đệ tử chân truyền, tại sao ra quái thai như vậy?

Thức ăn trong thiên lao không tệ như tưởng tượng.

Lục Nguyên nhìn trên bàn thịt luộc giã tỏi, cá hấp, bạo sao ruột già, khoai tây xắt lát chua cay, một đĩa đậu phộng, thêm vào hai bình rượu, thầm cảm thán. Xem ra ở trong thiên lao một thời gian cũng không tệ lắm. Ít nhất thức ăn không tệ, đều là món ăn thường ngày, nhưng xem người làm thì khá là chính cống.

Lục Nguyên là đệ tử chân truyền đến thiên lao rèn luyện, ăn cơm vốn nên cùng ngục tốt gác lao một chỗ, hắn không quá để ý. Nhưng bị Sở Phi sư thúc kêu qua còn có đồ ăn ngon nên hắn đã tới.

Sở Phi sớm chờ đợi hắn. Lần này là ba người Sở Phi, Lục Nguyên, Lăng Ngọc Châu cùng ăn cơm.

Sở Phi kêu hai đệ tử chân truyền lại đây, Lục Nguyên và Lăng Ngọc Châu không khách sáo, ngồi xuống.

Sở Phi cười cười, đẩy một bình rượu đến:

- Lục Nguyên, ngươi là điển hình không rượu không vui, cho ngươi một bình.

Bình khác trên bàn hiển nhin không phải cho Lăng Ngọc Châu mà chính gã uống. Sở Phi lúc rảnh rỗi thích nhấm nháp vài ly, tất nhiên cũng không đặc biệt yêu thích.

Lục Nguyên không khách sáo, ngon lành ăn uống. Bên kia Lăng Ngọc Châu có vẻ khá mệt, tinh thần không được tốt lắm.

Sở Phi hỏi:

- Sao vậy, Lăng sư điệt? Thiên lao tầng thứ nhất khó khăn lắm sao?

Lăng Ngọc Châu gật đầu đáp:

- Rõ ràng ta là luyện khí thất tầng, trong thiên lao tầng thứ nhất cũng có một ít luyện khí thất tầng. Ta luyện kiếm pháp rõ ràng cao hơn một chút nhưng đám tù phạm đều có tuyệt chiêu riêng, đặc biệt có một số liều mạng, đối phó khá gian nan.

Sở Phi gật đầu:

- Khó khăn mới là đúng. Trong chiến đấu khó khăn như vậy ngươi mới nhanh chóng trưởng thành. Đúng rồi, Lục Nguyên, còn ngươi?

Lục Nguyên gật đầu nói:

- Tàm tạm.

Sở Phi cứng họng:

- Quá nghiêm tốn rồi đi? Mới rồi ta nhận được tin, ngươi đánh bị thương bốn tên mạnh nhất thiên lao tầng thứ hai. Mới tiến vào tầng thứ hai mà đã áp đảo rất nhiều tù phạm trong đó rồi.

Sở Phi càng nhìn Lục Nguyên càng thấy vừa mắt.

Lăng Ngọc Châu có chút cảm thán nói:

- Lục sư đệ vẫn lợi hại như vậy.

Lần đầu tiên nàng thấy sự lợi hại của lục sư đệ là đại tái Bắc phong. Nhưng khi đó lục sư đệ còn chưa lợi hại đến thế, dường như càng về sau lục sư đệ càng lợi hại hơn. Lăng Ngọc Châu muốn cố gắng rút ngắn chênh lệch này, nàng luôn liều mạng, nhưng sự thật chỉ là uổng công.

Lăng Ngọc Châu cảm thán. Nàng ở thiên lao tầng thứ nhất đánh vất vả như vậy, kết quả lục sư đệ tới thiên lao tầng thứ hai ngày thứ nhất đã đánh gục đám tù phạm trong đó. Tù phạm thiên lao tầng thứ hai mạnh hơn tù phạm thiên lao tầng thứ nhất rất nhiều.

Kỳ thực Lăng Ngọc Châu là loại người rất háo thắng, trước khi Lục Nguyên nổi bật thì nàng luôn là nhân vật xếp thứ ba trong thập đại đệ tử chân truyền, đứng sau đại sư huynh Vân Dật, nhị sư huynh Vân Dật. Mặt này có phần nàng có sư phụ tốt, có phần tư chất không tệ, cũng có phần bản thân nàng rất cố gắng.

Lục Nguyên không để ý Lăng Ngọc Châu trong lòng than thở, đang phấn đấu càn quét rượu và thức ăn.

Sống thật tốt mỗi một giây trong đời, để mình sống càng thoải mái hơn, đây luôn là tuyên ngôn của Lục Nguyên.

Hiện nay có rượu ngon uống, có đồ ăn ngon, không nhân dịp hưởng thụ thì làm cái gì?

Lục Nguyên cười hỏi:

- Sở sư thúc, ta không mang bao nhiêu rượu vào thiên lao, đợi lát nữa uống hết có thể xin sư thúc cho thêm không?

Hắn hỏi vậy cũng vì càng lúc càng quen thuộc với Sở Phi sư thúc. Trong đệ cửu đại tri danh kiếm tiên, Phương Nho nghiêm túc cứng nhắc. Tư Mã Trường Bạch là kẻ thù. Độc Cô Diệp là đàn bà. Diệp Dương Dung cho cảm giác rất gian xảo. Nguyên Nguyên Thượng Nhân địa vị quá cao. Trừ sư phụ ra thì chỉ có Sở Phi sư thúc càng lúc càng quen là hắn thỉnh thoảng vui đùa vài câu.

Sở Phi cười mắng:

- Ngươi đó, cái tên ham ăn ham rượu xấu xa, dám đòi sư thúc rượu để uống hả? Đây là trọng địa thiên lao, không có rượu!

Hứng thú là thầy dạy tốt nhất.

Hứng thú lớn nhất của Lục Nguyên có ba cái. Ăn uống, ngủ, cùng với kiếm thuật.

Trong thiên lao cùng Sở Phi sư thúc ăn uống không có gì phải chú ý.

Ngủ, tại thiên lao không phải là chỗ ngủ tốt. Ngủ cũng cần chú ý, ngủ trong thiên lao tất nhiên không có bao nhiêu cảm giác. Muốn ngủ phải ngủ ở một nơi hoàn cảnh tốt, ví dụ bãi cỏ, bờ sông, cành cây, hoàn cảnh bốn phía tốt đẹp, nghe chim hót nước chảy mới ngủ càng dễ chịu.

Cứ thế, hai thứ ăn uống, ngủ bị phủ định.

Kết quả là trong thiên lao điều duy nhất hắn có thể làm chỉ là luyện kiếm.

Ngày thứ nhất đến thiên lao tầng thứ hai đã đè ép tất cả tù phạm tại đây. Nay, chỉ cần luyện kiếm cho tốt là được.

Tù phạm thiên lao tầng thứ hai tuy thực lực không bằng hắn nhưng có đủ loại tuyệt kỹ, có thể để hắn luyện kiếm kỹ.

Thời gian tiếp theo Lục Nguyên cùng đám tù phạm không ngừng giao đấu, tiếp xúc đủ loại kiếm pháp. Những kiếm pháp này hoặc là không mấy thâm ảo, không mấy phức tạp nhưng có thể làm tuyệt kỹ của đám tù phạm thì nhiều ít có chút đặc điểm, Lục Nguyên thử từng cái một.

Tuy không đụng đến kình địch nhưng so đấu kỹ thuật, hắn cảm thấy kiếm pháp của mình tiến bộ đôi chút.

Trong đó khiến hắn thấy khá thú vị là hai bộ kiếm pháp.

Một bộ là Thiên Tàn kiếm pháp của Sửu Ngưu. Cảm giác bộ Thiên Tàn kiếm pháp này khá lạ, nhưng hình như thiếu một nửa, nếu cộng thêm một nửa thì chắc chắn sẽ trở thành bộ kiếm pháp tương đương đáng sợ. Tất nhiên Lục Nguyên hiểu đây chỉ là trực giác của mình mà thôi, kỳ thực hắn đã cảm giác rất đúng. Bởi vì cái thời hơn năm ngàn năm trước, khi đó hai bộ kiếm pháp Thiên Tàn Địa Khuyết chính là tuyệt kỹ của Ai Lao Sơn tiên môn. Tựa như bây giờ một trong ngũ đại tiên môn, Võ Đang tiên môn có một bộ Âm Dương Lưỡng Nghi kiếm pháp. Nếu thật rút ra Ấm Nghi kiếm pháp, hay Dương Nghi kiếm pháp thì không tính thâm ảo gì, nhưng tổ hợp hai kiếm pháp này lại sẽ thành bộ kiếm pháp khá ảo diệu.

Còn có một bộ chính là kiếm pháp của Thập Hiểu Sinh có ba chòm râu dê. Không biết Thập Hiểu Sinh học từ đâu ra một trong sáu tuyệt kiếm của Thanh Thành tiên môn, Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp bản tàn khuyết. Tuy là tàn khuyết, tuy bộ kiếm pháp kia không đầy đủ nhưng khiến Lục Nguyên cảm giác được Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp khác biệt.

Bộ Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp này tuyệt đối không yếu hơn Phong Vân Một Trăm Lẻ Tám Kiếm. Sáu tuyệt kiếm của Thanh Thành tiên môn quả nhiên không đơn giản. Lờ mờ trong bộ kiếm pháp hắn cảm giác ra vũ kiếm ý.

Đáng tiếc nó chỉ là tàn thiên, nếu là Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp hoàn chỉnh thì nói không chừng sẽ khiến hắn ngộ được vũ kiếm ý. Lục Nguyên mấy lần đều cách vũ kiếm ý, thủy kiếm ý một chút thôi, một chút là lĩnh ngộ được. Nhưng sai một chút là một chút, vẫn luôn treo tại đó. Nếu có thể thấy chân chính Vũ Đả Phi Hoa kiếm pháp thì chắc chắn sẽ khác hẳn hiện tại.

……..

Trừ dùng đủ các loại kiếm pháp để hắn đấu kiếm đã ghiền ra, trong đám tù phạm còn có một số dùng pháp thuật.

Ngân Tu dùng là pháp thuật thủy hệ, để hắn tăng một ít kinh nghiệm phá pháp thuật thủy hệ.

Tù phạm khác cũng có dùng mộc hệ pháp thuật, phong hệ pháp thuật. Hai pháp thuật này đều từng bị hắn phá giải, đơn thuần là tăng thêm chút kinh nghiệm phá pháp thuật đó mà thôi.

Lần này coi như hắn kiến thức đến hỏa hệ pháp thuật. Lúc mới bắt đầu đối diện hỏa hệ pháp thuật thì hắn khá là chật vật, có lần bị hỏa hệ pháp thuật buộc đến thê thảm. Cái gì hỏa cầu thuật, hỏa tiễn thuật, đánh lâu mới phát hiện nếu hắn vận dụng Vân Long Thập Biến Đệ nhất biến Ly Vẫn biến thì có thể tạm thời đem pháp lực trong người chuyển hóa thành pháp lực thủy hệ rồi. Sau đó dựa vào pháp lực thủy hệ bám vào kiếm, dùng nước khắc lửa, phá hủy thủy hệ pháp thuật, rồi mới giải quyết đối thủ.

Hắn còn đụng phải người dùng thổ hệ pháp thuật. Kẻ thi triển thổ hệ pháp thuật lấy thổ thuẫn khiến người đau đầu. Thổ thuẫn bảo vệ khiến kẻ thi pháp bao bọc trong thổ thuẫn, chỉ có thể từng chút một phá vỡ phòng ngự thổ thuẫn mới công kích đến kẻ bên trong, đây chính là pháp thuật khiến người khá là nhức đầu.

Còn về tính công kích của thổ hệ pháp thuật, chỉ cần tốc độ né tránh đủ nhanh thì không có gì phải sợ.

Nói đơn giản là đấu với kẻ dùng thổ hệ pháp thuật, chỉ có chậm rãi tiêu hao, khó mà tốc chiến tốc thắng. Người dùng thổ hệ pháp thuật giống như cõng mai rùa, khiến người nhức đầu muốn chết.

……..

Trong thiên lao tầng thứ hai, Lục Nguyên nhanh chóng tiến bộ. Không phải bước tiến cảnh giới kiếm thuật mà là mặt kiếm kỹ càng lão luyện thành thạo hơn.

Vốn hắn về mặt kiếm thuật có cảnh giới cực kỳ cao, tới cấp kiếm ý rồi. Nhưng dù cảnh giới kiếm thuật cao mà kinh nghiệm không đủ chín, trừ bình thường đấu với đệ tử chân truyền ra, cơ hội đấu cùng người khác ít hơn mười lần. Lúc này hắn ở trong thiên lao luyện kiếm, cùng đủ loại tù phạm giao đấu, hình kiếm thuật, hình pháp thuật, tăng mạnh kinh nghiệm cho hắn.

Cứ như thế, mặt kiếm thuật đã có chút tiến bộ.

Tiến bộ kiếm thuật chỉ là thứ yếu, quan trọng là lần này đấu với tù phạm nhiều loại hình thế này khiến hắn tăng kinh nghiệm, đứng vững căn bản, có chỗ tốt cực lớn cho sau này lĩnh ngộ càng nhiều kiếm ý, hiểu xa hơn kiếm thuật tông sư.

Thực ra rèn luyện trong thiên lao tầng thứ hai không chỉ là mặt kiếm thuật tăng vọt, pháp thuật của hắn cũng có nhiều biến đổi.

Qua luyện khí đệ cửu tầng đại chu thiên rồi thì sắp đến luyện khí thập tầng đại viên mãn. Vốn việc này không có, cần thiết là rèn luyện pháp thuật thật nhuần nhuyễn, chiến đấu chính là cách nhanh nhất để rèn luyện pháp thuật. Trong lúc chiến đấu, vận chuyển pháp thuật nhiều hơn trạng thái bình thường.

Lần này rèn luyện tại thiên lao, vốn chính là muốn tăng pháp thuật lên một tầng.

Trải qua thời gian này rèn luyện, Lục Nguyên phát hiện bản thân có biến đổi. Vốn chỉ là thay đổi chút chút không đáng chú ý, nhưng bây giờ hình như sắp nghênh đón biến đổi lớn rồi.

Khi hắn ngồi xếp bằng trong một góc hẻo lánh tại thiên lao tầng thứ hai, bắt đầu vận công ngưng luyện pháp thuật bản thân, vân hệ pháp lực ở trong người không ngừng di chuyển, không nhanh mà chậm rãi chảy xuôi. Nhưng vân hệ pháp lực bản thân hắn dường như có chút thay đổi.

Càng miên càng mật, đây là đặc tính pháp lực hiện tại của hắn. Pháp lực trải qua nhiều lần sử dụng đã biến đổi rất nhiều. Hắn lại bố trí Phong Linh trận quanh người, đập vỡ một ít linh thạch, dù sao giờ hắn có khá nhiều linh thạch. Trải qua chiến dịch Đông Đạo phủ, hiện nay hắn có hơn bốn trăm viên linh thạch.

Lần này hắn nhẫn tâm, đập vỡ tám mươi linh thạch, vô số nguyên khí thiên địa ùa vào người hắn. Lục Nguyên vận chuyển Vân Long tâm pháp hấp thu những nguyên khí thiên địa này, từng chút một chuyển hóa thành pháp lực, khiến pháp lực bản thân càng miên càng mật, càng lúc càng đậm đặc.

Không biết trải qua bao lâu, nguyên khí thiên địa trong Phong Linh trận ngày càng mỏng thì Lục Nguyên bỗng mở mắt ra. Khoảnh khắc này, Lục Nguyên biết mình đã tới trạng thái luyện khí thập tầng đại viên mãn.

Đại viên mãn, đây là cảnh giới cuối cùng của luyện khí thập tầng.

Cảnh giới tầng này kỳ thực không khó đột phá.

Trong luyện khí kỳ khó nhất là đệ ngũ tầng tiểu chu thiên, đệ lục tầng luyện khí thành cương, đệ cửu tầng đại chu thiên, mấy cảnh giới khó khăn. Đệ thập tầng đại viên mãn không tính quá khó khăn, tất nhiên, tuy nói cảnh giới tầng này không khó lắm nhưng tốt xấu nếu đột phá sẽ đứng ở đỉnh luyện khí kỳ.

Thật không dễ dàng. Từ luyện khí đệ nhất tầng luyện đến luyện khí thập tầng, thật là việc không dễ.

Diệt Hồng Trần

12-03-2013, 07:26 PM

Hoa Sơn Tiên Môn

Tác giả: Mạt Lăng Biệt Tuyết

-- o --

Loading...

Xem tiếp: Chương 123 124: Ác Mộng Bắt Đầu

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vụ bí ẩn Chú bồ câu hai ngón

Thể loại: Trinh thám

Số chương: 6


Yêu Em Không Sai

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 9



Kiếp nạn trời định

Thể loại: Truyện Ma, Trinh thám

Số chương: 32


Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Thể loại: Sắc Hiệp

Số chương: 585