Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hoa Sơn Tiên Môn Chương 1007 + 1008: Kiếm Khắc Giản Đạo

Chương trước: Chương 1005 + 1006: Tiểu Thần Thoại Kiếm Đạo



Trương Thương Lệ cười lạnh một tiếng:

- Cho tới bây giờ còn chưa từng nghe qua cái gì kiếm khắc giản đạo

- Vậy sao.

Lục Nguyên đồng thời cười lạnh, trong chốc lát thoát kiếm ra khỏi vỏ.

Trong chớp mắt, hào quang của kiếm che đậy hết thảy

Cái này! Cái này! Cái này! Cái này là kiếm khắc giản đạo!

Không có cách nào hình dung nổi kiếm quang này!

Không có cách nào hình dung nổi một kiếm vĩ đại này!

Không có cách nào hình dung nổi một kiếm ngoan tuyệt này

Không có cách nào hình dung nổi một kiếm tuyệt diệu này!

Trương Thương Lệ đột nhiên phát hiện trước mặt một kiếm pháp như vậy, vô lực như thế này, không thể nào. ặc, cái này thật sự là khắc tinh của giản kiếm pháp! Trương Thương Lệ cảm giác mình sắp phát điên lên mất.

Kỳ thực, đối với những người khác thì thanh kiếm Lục Vô này vô cùng tuyệt vời, tinh xảo, nhưng nó chắc chắn chưa thể dùng những từ như lẫy lừng, vĩ đại, tuyệt diệu, vô cùng đáng sợ để miêu tả.

Nhưng, trong mắt của những người trong thời đại văn minh đồ đồng, thì thanh kiếm này thực sự đã đạt được đến trình độ ấy.

Lúc trước đã nói đến đồng pháp của Trương Thương Lệ khá lợi hại, kiếp trước hắn là kẻ mạnh đã gần đạt đến Thiên Tôn cảnh, chiêu thức không chút tầm thường, Lục Nguyên muốn thắng được hắn không phải dễ, nhưng sự phát hiện đột ngột về chiêu thức của bản thân của Trương Thương Lệ, cũng không giúp được gì cho hắn trong lúc đối mặt với đường kiếm của Lục Nguyên, trạng thái gần như không chút phòng bị.

Kiếm của Lục Nguyên tựa như sự tồn tại trời sinh khắc chế với Đồng.

Ánh kiếm xẹt qua tựa ánh trăng, nhưng trong mắt Trương Thương Lệ, nó chói lóa như ánh mặt trời mọi ngày.

So với thứ ánh sáng chói lóa ấy, đòn chiêu của Trương Thương Lệ chỉ tựa như con kiến nhỏ mà thôi.

Xoạt! tựa như tuyết trắng trên núi trong chớp mắt đã tan thành nước.

Mà khi ánh sáng chói lóa ấy tiêu tán, toàn thân Trương Thương Lệ tóe ra vô số tia máu.

Trương Thương Lệ thần sắc tím tái:

- Tại sao? Tại sao? Không ngờ lại có thứ kiếm thuật này, không ngờ lại có thể khắc chế được chúng ta!

Lúc này Trương Thương Lệ thương tích đầy mình, đương nhiên, điều khiến hắn khiếp sợ là kiếm thuật vừa nãy của Lục Nguyên.

Thực ra, chẳng phải chỉ có mình Trương Thương Lệ, những người Mưu khác cũng hồn bay phách lạc hết cả.

Muốn sáng tạo ra một chiêu thức chuyên khắc chế một chiêu thức khác, kỳ thực không khó, có rất nhiều người ở đây cũng có thể làm được.

Nhưng, muốn lập ra một trường phái, đạo phái chuyên khắc chế một loại vũ khí thì thực sự rất rất khó, thật không thể tưởng tượng được.

Nghĩ lại Hôn Chủ của văn minh đồ đồng năm đó để tạo ra trường phái chuyên khắc chế kiếm Đồng Phệ Kiếm chắc chắn cũng đã tiêu tốn rất nhiều thời gian.

Nói một cách đơn giản, muốn lập ra một trường phái chuyên khắc chế một loại binh khí, chẳng phải là chuyện kẻ võ công bậc ba bậc bốn, kể cả bậc năm bậc sáu cũng chẳng làm nổi, chỉ có bậc bảy, bậc tám, bậc chin trong truyền thuyết mới có thể thực hiện được. Trong Thiên Tôn Cảnh giới cũng chỉ có nhóm bậc cao nhất mới có thể làm được.

Cho nên đối với đường kiếm đầu tiên trong hàng vạn những đường kiếm như bày ra trước mắt – Kiếm khắc đồng mà Lục Nguyên sáng tạo ra này thì họ cảm thấy một sự khiếp sợ chưa từng thấy.

Làm sao có thể tạo ra thứ kiếm đạo như vậy! Lục Nguyễn rốt cuộc là nhân vật nào trong thần thoại chuyển thế thành? Nếu không, chỉ dựa vào sự tu luyện của hắn hiện nay, tuyệt đối không thể tạo ra thứ kiếm đạo như vậy.

Không chừng, Lục Nguyên cũng là do một nhân vật lớn kinh thiên động địa chuyển thế cũng không thành.

Nhưng họ lại không biết Lục Nguyên – người đã tạo ra thứ nhất tắc này tuyệt đỉnh này, ngoài việc là một kiếm khách tầm bậc ba, bốn với kiếm thuật có chút lợi hại ra, thì còn một điểm nữa: tắc là hiệu quả của kiếm đạo Hồ Lô nên mới có thể tạo ra thứ kiếm đạo khiến người ta kinh sợ đến như vậy.

Trương Thương Lệ nhìn về phía Lục Nguyên nói:

- Không thể nào!

- Có thể hay không, ngươi thử lần nữa là biết liền!

Lục Nguyên lạnh lùng nói, cánh tay vung lên, kiếm thức lại lần nữa phát ra thứ ánh sáng chói lóa. Dưới mạnh mẽ ấy, Đồng chiêu trong tay Trương Thương Lệ tan chảy tựa như băng tuyết, đến khi thứ ánh sáng rực rõ tiêu tan, thì Trương Thương Lệ đã quỳ sụp giữa hư không.

- Ta không cam tâm! Ta không cam tâm kiếp này vẫn chưa tu luyện đến Tiên Tôn Cảnh, thậm chí chưa đến được Thế Giới Cảnh đã thất bại rồi!

Trương Thương Lệ mặt ngửa lên trời gầm vang một tiếng ai oán, tiếng thét chưa dứt thì đã rơi xuống rồi.

Những người ở dưới Thế Giới Cảnh, chết rồi thì cũng là chết rồi.

Nhưng những người một khi đã đến được Thế Giới cảnh, nếu chết thì vẫn còn khả năng hồi sinh nhất định, đương nhiên chỉ là khả năng nhất định chứ không phải một trăm phần trăm có thể hồi sinh, trên đời làm gì có chuyện tốt như thế?

Nhưng đã đến được đẳng cấp văn minh Hôn Chủ thì lại kỷ nguyên sụp đổ, đều có khả năng hồi sinh sau một vài kỷ nguyên, đương nhiên, khả năng này chẳng có là bao, chỉ là một tỷ lệ vô cùng nhỏ bé.

Trương Thương Lệ kiếp trước đã gần tiếp cận được Thiên Tôn Cảnh, đường đường là Thế giới cảnh lục trọng thiên, khó khăn lắm mới hồi sinh trở lại. Kiếp này đang nung nấu tiền đồ rộng lớn hơn, kết cục bây giờ lại bại trong tay Lục Nguyên, mãi mãi chôn thân ở nơi này, sức mạnh lúc này chưa đạt đến Thế giới cảnh thì cả cơ hội hồi sinh cũng không còn.

Nơi đây, có vô số những nhân vật thần bí.

Đừng tưởng rằng đến trận thứ 8321 thì thành vô địch bất bại, nếu nghĩ như vậy thì thực sự là một sai lầm kinh khủng.

Nói cho cùng, nơi đây không giống với những nơi khác.

Bùng ! lại là một trận âm thanh rung chuyển. Lục Nguyên phi người bay ra mới phát hiện lại có một số vật lạ phun ra từ trong Thế giới hỏa sơn. Điềm tĩnh nói:

- Thế giới hỏa sơn thi thoảng lại phun trào vài lần một lúc, không biết lần này lại phun ra vật thần kỳ gì? Lại có một số ngượi được lợi rồi đây.

Trong Thế giới nguyên khí chói lọi, sớm đã phun trào từ lâu rồi.

Đợt phun trào lần này có vẻ ít, tất cả chỉ có hai thứ.

Sau khi ánh sáng chói lọi dần dần tiêu tán, cuối cũng đã nhìn rõ được thứ lần này được phun ra rốt cuộc là cái gì.

Trong đó có một kỳ vật tựa như câu trúc từng khúc từng khúc, còn vật khác lại tựa như một ngọn lửa đang cháy, trong ngọn lửa dường như có một ngôi sao.

Khúc đầu tiên của cây trúc kỳ vật, tự vật trong khúc này vừa mới xuất hiện đã có không ít người xông lên tranh giành. Nhưng trong bao nhiêu người lên tranh cướp này, kẻ thực sự có sức cạnh tranh cũng chỉ có Thôn chi văn minh và Tiên cổ văn minh, khúc trúc này cũng có đôi phần tiên khí, lại và vật sở hữu của Tiên cổ văn minh, nhưng trúc cũng là một loại cây, Thụ chi văn minh cũng cần có. Lúc đầu có lẽ còn có thêm Đồng chi văn minh nữa, xét cho cùng trúc cũng là từng khúc từng khúc, đối với Đồng chi văn minh nhất định hữu dụng, nhưng mà, Đồng chi văn minh bây giờ còn tranh cướp cái gì nữa, vừa nãy đã bị Lục Nguyên đánh phế rồi còn đâu, bị đánh bại rồi sĩ khí sớm cũng chẳng còn nữa, ba mươi sáu người đánh với Lục Nguyên một người, chết mất kẻ mạnh nhất Trương Thương Lệ, hơn ba mươi năm kẻ thương nặng, với tình hình này Đồng chi văn minh bây giờ tạm thời chẳng dám tranh cướp gì với các Văn minh khác.

Kết quả là, cây trúc này đương nhiên chỉ còn lại hai phe Tiên cổ văn minh và Thôn văn minh tranh giành lẫn nhau. Nhưng Thôn văn minh cũng đã bị Lục Nguyên giết mất tên lãnh tụ nhỏ, Mộc thì đã bệnh tới mức coi như tàn phế, bởi vậy cây trúc này bị đám Tiên cổ văn minh giành lấy một cách nhẹ nhàng. Chỉ là, người mạnh nhất trong Tiên cổ văn minh rõ ràng là Ngân Phát Thiếu Nữ Thường Nga, nhưng Ngân Phát Thiếu Nữ Thường Nga nhất quyết không chịu động đậy, dường như cây trúc này còn chưa thể hấp dẫn cô vậy, nên nó bị một người khác trong Tiên cổ văn minh đạt được.

Còn kỳ vật thứ hai mang hình ngôi sao đang cháy đó lại được Hỏa chi văn mình và Hồ chi văn mình cùng với Tinh chi văn minh tranh giành, tất cả đều muốn đoạt được nó.

Hình sao đương nhiên là của Tinh chi văn minh, nhưng lại có ngọn lửa đương cháy thì Hỏa chi văn minh ắt không thể bỏ qua, mà Hồ hỏa của Hồ chi văn minh cũng tương đối nổi tiếng, nếu nói cây trúc lúc trước bị Tiên Cổ văn minh giành được thì cuộc tranh dành kỳ vật lần này, thực lực của ba nền văn minh không hề có chút tổn hại, thì cuộc chiến thực sự vô cùng hấp dẫn và ác liệt.

Sau một phen long tranh hổ đấu, cuối cùng rối cuộc Hỏa chi văn minh cũng giành thắng lợi, dựa vào sự liều mạng bất chấp nguy hiểm họ đã đạt được món kỳ vật này.

Lần phun trào thứ hai của Thế giới hỏa sơn, cuối cùng cũng kết thúc.

Lục Nguyên cũng không vội, lúc này đang trong lúc hồi phục tinh lực, vừa nãy sau khi uống thuốc, hiện tại khỏe lên không ít, cơ bản cũng tầm hơn kém chin mươi phần trăm.

- Đúng rồi, Đông Dã sư thúc, Thế giới hỏa sơn này mà phun trào thì sẽ phun trào mấy lần cùng lúc?

Lục Nguyên tùy hứng hỏi.

- Cái này thì cũng không biết được

Đông Dã Chí Tôn nói:

- Cái này còn phải xem tình hình, vì nó tương đối không ổn định, có điều nhiều nhất cũng chỉ ba hoặc bốn lần một lúc, có đợt cũng chỉ phun trào một lần, hoàn toàn là tùy hứng, chúng ta chẳng đoán nổi, mà nó sẽ phun ra thứ kỳ vật gì, chúng ta cũng không biết trước được.

Lúc vừa nói xong, miệng Thế giới hỏa sơn bên kia lại ầm ầm một trận rung động, không biết lần này sẽ phun ra thứ kỳ vật gì.

Chỉ thầy một chiếc lệnh bài trong vầng nguyên khí rực rỡ, chầm chậm bay lên.

Tấm lệnh bài này, trông rất mờ nhà, cũng không biết rốt cuộc là tầm lệnh bài như thế nào.

Nhưng lúc này, trong tất cả những người có mặt tại Thế giới hỏa sơn, hình như đều phát hiện, chiếc lệnh bài này, có liên quan khá lớn tới việc tiến vào Thế giới cảnh. Gần như có một thứ năng lực có thể làm tăng khả năng đột phá thế giới cảnh.

Chiếc lệnh bài kỳ vật này! Có sức mạnh tương đối lớn!

Lúc trước, bất luận là đợt phun trào lần đầu tiên của Thế giới hỏa sơn, hay lần phun trào thứ hai của Thế giới hỏa sơn, những kỳ vật được phun ra, đều chỉ có một số người dùng được, nhưng kể cả như thế, sự cạnh tranh cũng rất ác liệt, sự tranh giành ác liệt vô cùng, thậm chí còn có người mất mạng trong lúc tranh giành, chẳng hạn như Trương Thương Lệ, còn kẻ bị thương thì vô số.

Mà bây giờ, chiếc lệnh bài kỳ vật vừa được sinh ra, lại hữu dụng đối với hầu như tất cả những người có mặt ở Thế giới hỏa sơn này.

Lần này, quả thật ai ai cũng như phát cuồng lên.

- Trời ơi, là thứ có thể tiến vào Thế giới cảnh đấy.

- Lần này ta quyết liều một phen.

- Chúng ta cũng phải giành cho bằng được.

Trong chớp mắt, tựa như ong vỡ tổ, có như ong vỡ tổ cũng dễ hiểu, tất cả tập trung trên Thế giới hỏa sơn mục đích là vì cái gì? Ngoài tiến vào Thế giới cảnh ra còn mục đích gì nữa chứ? Thế giới cảnh đóng vai trò là cảnh giới lớn cuối cùng trên con đường tu hành, nên vô cùng khó phá vỡ được, có thể nói là sự khó khăn lên đến cực điểm.

Không biết có bao nhiêu nhân tài, bao nhiêu nhân vật kiệt xuất đều phải thất bại trước Thế giới cảnh, mãi đến nay vẫn chưa có người phá được cảnh giới này.

Đã từng có người nói, vào thế giới cảnh còn khó hơn cả lên trời.

Đúng đấy, khó hơn cả lên trời.

Nhưng, một khi đã luyện thành thế giới cảnh thì lập tức có thể trở thanh bá chủ một phương của Thiên triều trung ương, có thể lập mở môn phái.

Mà nếu đạt được cấp ba cấp bốn của Thế giới cảnh thì cơ bản có thể lập mở một môn phái có một không hai.

Đạt được Cấp bảy Thế giới cảnh, thì sẽ trở thành Thiên Tôn, cũng là trở thành đại nhân vật nổi tiếng khắp Thiên triều trung ương.

Thế giới cảnh vốn dĩ rất khó phá vỡ, nhưng một khi tiến được vạo thì sẽ có được giới cảnh hồi báo cực kỳ lớn. bất kỳ cảnh giới nào trước đó luyện khí, luyện thể, phát triển, đại đạo, hỗn động đều không thể nào so sánh được với Thế giới cảnh, bởi sự khác biệt thực sự là quá lớn.

Cho nên, lần này tất cả đều vô cùng kích động.

Ai ai cũng muốn giành được chiếc lệnh bài này!

Mà trong lúc đó, trong Vô thượng đại giáo, có rất nhiều nhân vật kiệt xuất bay đến, số người lần này xuất hiện có thể nói là gấp đôi bất kể lần nào trước đó. Ba trăm sáu mươi môn phái dưới đáy Thế giới hỏa sơn không có môn phái nào là không có rất nhiều người bay lên, còn ở những nơi ngoài Thế giới hỏa sơn hơn tám trăm Vô thượng đại giáo cũng có người nhao nhao bay thẳng đến. trong chớp mắt hàng ngàn người đã bay đến trung tâm của Thế giới hỏa sơn.

Nhưng trong lúc ấy, khu trung tâm Thế giới hỏa sơn, những nền văn minh đó, mỗi nền văn minh đều có mấy chục người ở đó, thậm chí là gần trăm người, mà trong chớp mắt cũng phát động toàn bộ, hơn nghìn người nhất loạt bay lên, xong thẳng lên đỉnh Thế giới hỏa sơn.

Mà trên đỉnh Thế giới hỏa sơn cũng đang có hơn ngàn người đang bay lên, xông thẳng đến phía chiếc lệnh bài.

Cơ hồ chỉ trong một cái nháy mắt đó, gần trăm ngàn người đang giao đấu, gần trăm ngàn người này đều là những người xuất sắc nhất, tinh anh nhất của Thế giới hỏa sơn, tất cả nhất loạt rat ay!

Mục tiêu của tất cả đều là chiếc lệnh bài đó.

Đấy chính là niền hi vọng Thế giới cảnh.

Đương nhiên không chút hoài nghi, lúc này Đông Dã Chí Tôn cùng Hạ Hầu Chí Tôn cũng xông lên. Hai người đều là Thế giới cảnh Thập trọng thiên, vì một chút hi vọng đột phá Thế giới cảnh mà phát cuồng, nhưng Bách Lý Chí Tôn là Hữu động cảnh Cửu trọng thiên lại không xông lên, ông không nhịn được cười nói:

- Đây chính là sự hấp dẫn của Thế giới cảnh đấy.

Đúng đấy, có quá nhiều quá nhiều người muốn trở thành Thế giới cảnh, nhưng đáng tiếc thực tế khó quá, chẳng có mấy ai có thể trở thành nổi Thế giới cảnh.

Hơn nữa, gần trăm ngàn người đấm đá tranh nhau, cảnh tượng hỗn loạn vô cùng.

Cái gì, văn minh, ngươi rõ ràng mạnh hơn Vô thượng đại giáo, còn có văn tự có thể sử dụng, nhưng trong cảnh hỗn loạn này, trong trận hỗn chiến của gần trăm ngàng người, thì có văn tự trong tay uy lực cũng chẳng là bao, ai ai cũng bị đối thủ vây quanh tứ phía, tất cả chỉ có một mục tiêu duy nhất, xông đến chiếc lệnh bài trên đỉnh Thế giới hỏa sơn.

Ai ai cũng đều nỗ lực xông lên, có điều người thực sự quá nhiều, quá dày, trong tình trạng này, có người lại tìm cách chặn những người khác ở phía sau, một mình xông lên phía trước, trong chớp mắt, vung tay một cái, đồng thời có đủ các loại vũ khí đang giao chiến, thoáng cái cuộc chiến càng thêm hỗn loạn.

Loading...

Xem tiếp: Chương 1009 + 1010: Đánh Không Trúng Được

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Người Yêu Tôi Đã Ra Đi Mãi Mãi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 18


Tuyết Hồ Công Tử

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 21


Dáng Vẻ Anh Thích Em Đều Có

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 80



Ánh trăng nói đã lãng quên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 38