21 Một ngày mệt mỏi, tôi nhanh chóng tắt điện, nhắm mắt đưa mình vào giấc ngủ, chưa được vài phút thì bị dựng dậy bởi tiếng rung của điện thoại, em Lan gọi…- À anh ơi, chiều t7 tuần này anh có bận gì không ?- Tầm mấy giờ nhỉ ?.
22 Khi đó tôi thấy vô cùng ngạc nhiên, một chút thích thú, một chút ngại ngùng, đứng chôn chân một chỗ có đến vài phút tôi mới bừng tỉnh trở về thực tại.
23 Mất 10s tôi mới hết bỡ ngỡ vì chuyện này và cũng kịp hiểu ra chắc đây là tác phẩm của Trọng Quang, sinh nhật tôi qua từ tháng 7 vậy mà nó dám bịp lên tháng 12 , đã vậy lại còn ngay trước sinh nhật em Lan một ngày nữa chứ, giờ lâm vào tình huống dở khóc dở cười, nói thật ra thì em lại nghĩ là bọn tôi đang trêu đùa và em sẽ rất ngại khi không biết sinh nhật thật của tôi, cũng phải thôi, từ khi quen nhau đến giờ 2 đứa cũng ít khi có thời gian nói chuyện,những câu chuyện giữa chúng tôi cũng không mấy đề cập tới đến lí lịch cá nhân, và 2 đứa trở thanh ny của nhau cũng mới được 3 ngày.
24 Tôi hiểu rằng mình đã quá vội vã , nông nổi, dù sao em mới chỉ là một cô bé lớp 10,tôi lại là ny đầu tiên của em, vậy mà tôi lại có một hành động có thể nói sỗ sàng như vậy, hôn trộm em khi mà 2 đứa mới trở thành ny mới được 4 ngày.
25 - Giá như em và anh cứ được mãi như thế này …. . tựa nhẹ vào ngực tôi em nói- Uh- Anh hứa đi…. Em rồi quay người lại nhìn thẳng vào mắt tôi. Đưa một nâng cằm em lên, tôi nhẹ nhàng nói :- Thế em muốn anh hứa gì nào ?- Anh hứa sẽ không bao giờ rời xa em nhé !- Thì lát nữa em về nhà thì anh chả xa em là gì….
26 Chuyện này cũng không thể nói qua điện thoại được, dù lúc này rất rất muốn nhắn tin hay gọi điện cho em, thôi thì đành đợi hôm nào gặp em rồi hỏi rõ vậy.
27 Tôi cũng không hiểu sao mình lại có một suy nghĩ kì lạ và khác người đến vậy, từ hồi làm người yêu em cho đến bây giờ tôi tuyệt nhiên chưa giới thiệu em với bất kì một đứa bạn nào ở lớp, thậm chí những lần tôi đưa em đi hay đón em về cũng chỉ xảy ra ở những buổi học thêm, và lúc đấy chỉ có 2 đứa với nhau.
28 Em khẽ dịch người lại để nằm trọn trong vòng tay của tôi, kề miệng sát tai em, tôi thì thầm :- Anh yêu em …. . bằng cái giọng tình cảm nhất mà tôi có thểĐây là lần đầu tiên sau gần 1 tháng trở thành ny em và tôi đã có đủ can đảm để thốt ra những lời từ đáy lòng mình,điều mà khi mới làm ny em tôi không bao giờ làm được, và tôi đã nhận ra rằng, càng yêu em bao nhiêu,thì giờ tôi lại thấy tiếc những ngày trước kia bấy nhiêu, khi tôi đã không đặt tình cảm của mình vào đúng chỗ sớm hơn,tôi đã bắt đầu cảm thấy sợ rằng, một ngày nào đó khi mà tôi vẫn còn yêu em vì một lí do bất kì nào đó,mà em bỏ tôi mà đi…….
29 - Em hiểu nhầm rồi, bọn anh chỉ nói chuyện bạn bè thôi mà……tôi phân trần- Xì, bạn bè gì mà cười tít cả mắt vào, mà ai biết được anh nói gì đấy. - Thế anh phải làm như thế nào thì em mới tin anh đây.
30 Thời gian cứ vùn vụt trôi,còn tình cảm của em và tôi thì vẫn vậy, có phần sâu đậm hơn, mới đó mà chỉ còn vài ngày nữa đã đến cái Tết cổ truyền. Nhớ lại cách đây 4,5 năm thôi, tôi lúc nào cũng háo hức đón chờ cái Tết mới, đối với học sinh, Tết không chỉ là dịp được nghỉ học dài nhất trong năm ( trừ nghỉ hè ), mà còn dịp để chúng tôi diện những bộ quần áo mới, được ăn những bữa cơm với những món ăn ngon hơn ngày bình thường.
31 Tiếp tục đi lòng vòng qua những con phố khác, tôi có thể thấy không khí đón Tết ở trong khắp các gia đình, đâu đó lại vang lên những tiếng cười nói thoải mái từ chương trình “ Táo quân “ trên VTV.
32 Đang mơ màng thì tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại, với tay tóm lấy cái đồng hồ thì giờ mới có 4h30, quái thật, ai lại gọi ình vào giờ này.
33 Mùng 1 và mùng 2 Tết, vẫn như mọi năm, tôi dành thời gian cả ngày ở nhà ông bà nội và ông bà ngoại, đây cũng là dịp duy nhất trong năm mà tôi có thể gặp gỡ đầy đủ với các ông anh, bà chị họ của mình, năm nay cũng tự cảm thấy mình lớn hơn rồi, nên vấn đề về tiền mừng tuổi tôi cũng không để tâm lắm.
34 - Ơ, sao lại chia tay ạ, nào, không đùa em nữa…. . em nói rồi nhìn tôi cười. - Anh không đùa, anh nói nghiêm túc đấy…. . tôi thở dài một hơi- Nhưng sao lại thế ạ, anh nói cho em biết lí do được không, em làm gì sai à ?Nhìn khuôn mặt của em đã bắt đầu thấy hốt hoảng, tôi cũng thấy mủi lòng và thương em lắm chứ, nhưng đã quyết định rồi không thể vì ngoại cảnh tác động mà thay đổi quyết định được, nghĩ vậy tôi nói tiếp :- Em không làm gì sai, chỉ là anh không muốn anh và em yêu nhau xa như vậy thôi, anh đã suy nghĩ mấy ngày hôm nay rồi, thật sự hôm nay vẫn là ngày Tết, anh không muốn nói với em những chuyện như thế này chút nào….
35 Em lặng yên, đôi mắt tròn đen láy lại nhìn thẳng vào mắt tôi, tôi đọc được trong mắt em sự trìu mến, yêu thương vô hạn của em dành cho tôi. - Em hay khóc , xấu lắm phải không anh ?.
36 Rep lại tin xong , bực mình tôi ném điện thoại ra góc giường, cũng không cần biết là lát nữa có tin nhắn không, mà nếu có thì cũng chẳng quan tâm. Càng nghĩ lại càng thấy lộn ruột, tuy biết rằng đấy chỉ là câu nói trêu thôi nhưng cũng không khỏi động chạm đến tôi.
37 Cho đến khi em đã nằm xuống bên cạnh, 2 đứa đắp chung chiếc chăn bông, tôi vẫn chưa lấy lại được sự bình tĩnh cho bản thân mình. Hơi ưỡn người dậy để dựa lưng vào đầu giường, nhìn em tôi nói :- Bao giờ thì bố mẹ em về ?.
38 Quá ngạc nhiên với hành động vừa rồi của em, tôi chỉ biết đứng yên, mắt trân trân nhìn thẳng vào khuôn mặt của em không nói lên được lời nào. Một dòng suy nghĩ vụt qua trong đầu tôi….
39 - Anh lại còn chối nữa. - Anh đi với M. A bao giờ, em có nhầm lẫn không đấy ?Lúc này thì tôi không thể ngồi yên được nữa, bực mình không chịu được, đã lâu lắm rồi tôi có đi với em M.
40 Hôm nay đã là ngày thứ 2 đầu tuần, vậy là còn 2 hôm nữa thì tôi sẽ phải trả lời em về vụ đi Hải Phòng. Thú thật mà nói tôi cũng thích đi đây đi đó cho biết, hơn nữa Hải Phòng lại là thành phố lớn mà tôi chưa tới bao giờ, dù thời gian ở đấy không nhiều, nhưng cũng đủ để mình có cái nhìn sơ qua về con người và cảnh vật ở đây.