1 Mở đầuHoàng hà quanh co khúc khuỷu trải qua Đô thành từ hướng đông Tân Tập thôn chậm rãi chảy tới. Tân Tập thôn là một thị trấn nhỏ, nằm bên bờ Hoàng Hà, chung quanh là bờ cát mọc đầy cỏ lau, thôn dân ở đây đều lấy bắt cá làm mưu sinh, nhiều thế hệ an cư lạc nghiệp.
2 Sau tân hôn mấy ngày, Thượng Quan Vũ Nguyệt đã hoàn toàn thay đổi cách nhìn đối với thê tử của mình – ban đầu hắn nghĩ rằng sẽ cưới một Thiên kim điển hình, không nghĩ đến tính tình của tiểu nương tử lại hòa nhã đến không ngờ.
3 Phòng sổ sáchNghe thất tiếng kẹt cửa, Vĩnh Tề đang gảy bàn tính liền ngẩng đầu lên, nhìn người đến, cười đứng dậy, “Tân lang như thế nào lại đến sớm như vậy?”“Nếu không đi, ta sợ mình sẽ buồn chán đến phát bệnh.
4 Rõ ràng là có thai, nhưng Hoa Khai thấy chính mình dường như biến thành một tiểu trư. Vốn mỗi ngày việc nàng cần làm chỉ là hầu hạ Thượng Quan Vũ Nguyệt rửa mặt chải đầu, hiện tại bởi vì hoài đứa nhỏ, ngay cả việc ấy cũng không cần làm.
5 “Đến, cười một cái, ai ai, ngoan quá. ” Lão phu nhân hưng phấn bừng bừng chơi đừa với tằng tôn, “Mẹ Nguyệt nhi, ngươi xem, có phải hay không giống nguyệt nhi lúc mới sinh như đúc.
6 Vừa vào hạ, trúc hồ đặc biệt nắngHơn nữa lúc chạng vạng. Mặt trời lặn ánh tà dương, vài chiếc thuyền trên nước tĩnh lặng quay về, gần bờ có mấy thuyền đánh cá đang sỡ cá, vừa thanh tĩnh, cũng là nhân gian.
7 Mấy nhày sau, trợ thủ đắc lực của Vương gia cuối cùng cũng tới, hóa ra chính là con trai của Trương quản gia, tên là Trương Cổ, vì chuyển lời nhắn của thái phi, bởi vậy Thượng Quan Vũ Nguyệt cùng Vĩnh Tề và mấy người khác tự mình đi nghênh đón.
8 Trương Cổ sau khi bàn bạc xong xuôi mọi việc liền cáo từ. Thượng Quan Vũ Nguyệt nhanh chóng chuẩn bị cho việc đi Tân Tập thôn. Lại nói về chuyện hơn một tháng trước, vốn có nhiều chuyện cần bàn giao, huống chi, muốn đem tiểu nương tử theo – bà nội cùng nương vốn đều cảm thấy không ổn, một là thấy mình là đại hộ nhân gia, làm sao có thể để con dâu xuất đầu lộ diện, hai là Phồn Thịnh mới sinh mấy tháng, có mẫu thân ở bên cạnh chăm sóc sẽ tốt hơn nhiều.
9 Từ sau khi trở lại tơ hồ trang, Hoa Khai ảo tưởng rất nhanh sẽ có tin tức, thẳng đến cuối thu đầu đông, nàng mới chậm rãi nhận ra, ý nguyện trong lòng có lẽ không nhanh như vậy đạt thành.
10 Một đường bôn ba, Thượng Quan Vũ Nguyệt dùng thời gian ngắn nhất từ kinh thành trở lại Giang Nam. Đi kinh thành, là muốn trình lên hỉ phục của lục vương gia, quay về Giang Nam, là hi vọng sớm ngày trở về với tiểu nương tử đang hoài thai thứ hai.