21 Chương 11Ở trong sơn động, Kim Xán bỗng mở to mắt. Vừa rồi Kim Xán ngủ lịm đi. Bấy lâu nay toàn là chạy trốn thục mạng, họ đều quá mệt, quá mệt mỏi. Kim Xán đứng dậy, nhìn tiểu Kim Bằng.
22 Chương 12Hoa Mãn Nguyệt và Lưu Hương Nguyệt Nhi cũng nhẩm tính có lẽ ngày này Diệp Khuynh Thành đã xuất quan. Họ âu yếm say sưa cùng thần du trở về điện Kim Hoa.
23 Vẫn có câu, sự yên tĩnh khác thường là dấu hiệu của bão tố sắp tràn về. Đêm nay trong cung Phượng Dương hết sức yên tĩnh. Mỗi người đều an phận ngồi trong phòng của mình.
24 Điều này… Hoa Mãn Nguyệt nghĩ hồi lâu, cuối cùng đưa ra một đáp án rất siêu. “Tại vì cần phát triển ra thế hệ sau. ”Hồng Loan và Kim Bằng lại nghĩ ngợi chán chê.
25 Tuy trước mặt tôi chàng chưa bao giờ buồn bã thở than hoặc nhắc đến việc phong ấn. Nhưng tôi biết. Tôi biết, chàng không vui. Tôi đoán có lẽ chàng rất muốn hỏi tôi, hỏi tôi rằng tại sao.
26 Chương 13Hoa Mãn Nguyệt và Lưu Hương Nguyệt Nhi được thần giới triệu tập, họ đã trở về thần giới. Hồng Loan, n Ly và những người còn lại thì không cảm nhận ra những mối đe dọa đang hình thành.
27 Chương 14Trong cung Phượng Dương. Cả bọn Đông đế, Nam đế, Tây đế và điện hạ Long Dương của Long tộc đang uống rượu ăn mừng, mặt mũi ai nấy đều rất đắc ý.
28 Chương 15Trong điện Kim Hoa ở thành Bắc Đế. Diệp Khuynh Thành vẫn hôn mê chưa tỉnh. Lần này cô đã bị tổn thương tâm mạch thật rồi. n Ly lặng lẽ ngồi bên đầu giường bắt mạch cho Khuynh Thành.
29 Hồng Loan cũng lập tức hiểu ra, cả hai đứa vội cấp tốc đuổi theo n Ly. “n Ly, cô lừa chúng tôi! Mau nói cho chúng tôi biết tình yêu có ngon hay không?”Thấy Hồng Loan và Kim Bằng đuổi theo phía sau, sắc mặt n Ly lại buồn bã.
30 Nhuốm đỏ tà áo trắng tinh, nhuốm đỏ thanh trường kiếm của Tịch Vân. Hai đại tướng quân hộ diện của Nam đế, Tây đế thấy vậy bèn dẫn quân xông vào Tịch Vân.
31 Chương 16Ma Tôn Hắc Diệm đến yêu giới thăm dò tình hình, mới biết yêu hoàng nhiệm kỳ mới là bạn thân của bọn Kim Bằng, nên gã không đi gặp nữa. Hắc Diệm lại hỏi Kim Xán nên được biết rất nhiều chuyện về Diệp Khuynh Thành và Hồng Loan.
32 Cho nên, cô và cha cháu không cần phải băn khoăn về bất cứ điều gì, và nhất định mãi mãi yêu thương nhau như thế. ”“Khuynh Thành. . . ”“Vú em, thế này thực sự chẳng giống cô ngày trước gì cả!”Tạm biệt Hồng Y, Khuynh Thành sang gặp Diệp Chấn Thiên.
33 Chương 17Trên đại điện. n Ly và Hồng Loan đi rồi, chỉ còn lại Khuynh Thành và Lam Tố, bốn mắt nhìn nhau. Hết sức kỳ lạ, không ai nói một câu nào, cứ thế này mà nhìn nhau!Khuynh Thành đã chuẩn bị vô số “lời mở màn”, lúc này lại không thể vận dụng nổi một câu.
34 Nhưng vẫn không tìm thấy Khuynh Thành. Cô ấy như đã bay hơi tan biến trong không khí. n Ly mím chặt môi, do dự một lúc, cuối cùng cũng nói: “Vương gia, giả sử tìm thấy Diệp Khuynh Thành, ngài đã nghĩ chưa: ngài sẽ đối diện cô ấy ra sao?”Đối diện ra sao?Lam Tố cũng không biết.
35 n Ly và Hồng Loan mặt tái mét, cả hai nhìn nhau chẳng khác gì hai đứa trẻ vừa mắc lỗi. “Sao chưa vác mặt ra đây hả?”Cả hai lè lưỡi. Rồi từ chỗ khuất lò dò bước ra.
36 Chương 18Diệp Khuynh Thành đang đi bách bộ trong cung Đông Lăng, một lần nữa cô lại bước vào vườn hoa đầy sắc đỏ tuyệt đẹp. Nam Cung Khuyết nói đây là thứ hoa mà Lạc Nhi rất thích.
37 Lão tuy có công lực cao cường, cũng rất tinh thông trận pháp. Nhưng lão không ngờ đứa con gái này lại lợi hại đến thế, lão đã dùng đủ cách vẫn không thể phá nổi phong ấn mà nó đã thực hiện.
38 Chương 19Hồng Loan nguýt n Ly một cái, hừ hừ lạnh lùng, mặt nó câng câng lên, nói: “Nhẩm tính tuổi tác, thì tôi lớn hơn cô quá nhiều. Tôi chẳng qua chỉ vì có hình người trông rất đáng yêu đó thôi!”…n Ly nín lặng nhìn Hồng Loan.
39 “Lam Tố, sao tốc độ của chúng nhanh khiếp thế?”Khuynh Thành thật sự không sao hiểu nổi, chúng chỉ là bọn yêu thú bình thường, sao lại có tốc độ dã man như vậy.
40 “Xẹt…xẹt…”Bỗng thấy mấy làn kiếm quang lóe sáng, một chất lỏng màu xanh đen, dinh dính như keo phóng ra. Chất keo màu xanh đen phun đến đâu, nơi ấy tan hoang như cõi chết, cây cỏ héo khô.