Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hiền Thê Xui Xẻo

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 126
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Nghe nói Tĩnh Viễn Đại Tương Quân công cao hơn chủ kia là vị hôn phu chỉ phúc vi hôn từ nhỏ của nàng, chờ sau khi hai người thành thân, nàng sẽ bị vị hôn phu liên lụy cùng nhau lưu đày đến vùng Tây Bắc lạnh khủng khiếp.

Danh sách chương Hiền Thê Xui Xẻo


Chương 101

101 Qua vài ngày nữa, A Manh kinh ngạc khi nghe tin về Tam công tử phủ thái phó trong kinh thành, gần như là muốn trợn mắt há mồm, phản ứng như không tưởng nổi.


Loading...

Chương 102

102 “Vài ngày nữa, A Trần sẽ trở lại. ”Đang rửa chân cho con trai, A Manh nghe nói như thế, bình tĩnh đáp lời, sau đó tiếp tục rửa chân cho con, chờ sau khi tắm rửa sạch sẽ cho con trai, A Manh nhận khăn to do nha hoàn đưa đến, thấm hết nước trên người con trai, rồi ôm con lên trên giường.


Chương 103

103 Hai ngày sau, kinh thành lại có thêm tin đồn mới. Chi thứ của Tề gia mời bà mối đến phủ tướng quân cầu thân với em gái Tĩnh Viễn Đại tướng quân. Nhắc đến Tề gia, kỳ thật mà nói không ai ở Đại Sở lại không biết, từ ngày khai thiên lập quốc đến này, Tề gia có nhiều thế hệ làm quan, vô số người vì nước hy sinh thân mình, có thể nói là trung liệt, đã được phong làm Phụ Quốc công.


Chương 104

104 Dù đã có Ngu Nguyệt Trác đảm bảo, nhưng Diêu thị vẫn có chút không hài lòng với xuất thân của con rể tương lai, mà bà còn lo hơn cả chính là thái độ của con gái.


Chương 105

105 Đêm dài yên tĩnh, nhưng Ngu Nguyệt Trác lại không ngủ được. Chờ người trong lòng ngủ say, hắn mới nhẹ nhàng đứng lên, hết sức cẩn thận không đánh thức nàng.


Chương 106

106 Từ hôm đó trở đi, A Manh luôn mê man, mà mỗi khi nàng khôi phục ý thức người đầu tiên khi nàng mở mắt ra nhìn thấy chính là Ngu Nguyệt Trác, sau đó nam nhân này sẽ hé ra nụ cười ôn nhã như ngọc trong khuôn mặt tối tăm.


Chương 107

107 Nhìn nàng khóc nước mắt đầy mặt, rõ ràng Ngu Nguyệt Trác có một chút run sợ. Trong trí nhớ của hắn, A Manh chưa bao giờ là người thích khóc, vô luận bị tổn thương thế nào, thống khổ thế nào, nhiều nhất chỉ đỏ hốc mắt, nhưng chưa bao giờ không báo trước mà khóc khổ sở cả - ừ thì đương nhiên là trừ khi ở trên giường bị hắn bắt nạt.


Chương 108

108 Tỉnh lại từ trong mơ, theo bản năng, A Manh sờ vào vị trí bên cạnh, lại thấy trống không. Trong nháy mắt, A Manh nhảy dựng người lên, ấn tượng cuối cùng trong đầu là hình ảnh lưng người nào đó toàn là vết thương dữ tợn, nhìn thấy mà ghê người, khiến nàng theo bản năng nghĩ là người này hiện phải đang ở bên cạnh nàng.


Chương 109

109 Diêu Thanh Thanh đi rồi, A Manh vẫn ngồi lại phòng khách, dựa vào ghế nằm để phơi nắng, như đang muốn ngủ. Ngu Nguyệt Trác đi đến, cúi người ngắm nhìn nàng say ngủ.


Chương 110

110 Hai ngày sau, Dung Nhan đến đưa giải dược cho nàng. A Manh nhìn bình sứ trắng đựng giải dược kia, cảm giác có chút không chân thực lắm, giống như không phải đơn giản như vậy là sẽ được giải thoát khỏi thống khổ.


Chương 111

111 Sáng sớm ngày tiếp theo, nhiều người còn đang trong mộng đẹp, Tĩnh Viễn tướng quân Ngu Nguyệt Trác đã mang binh ra khỏi kinh thành tiến đến biên giới phía Đông Bắc.


Chương 112

112 Thời tiết kinh thành tháng sáu như một cái lồng hấp lớn, hấp chín người dưới ánh mặt trời, chỉ cần trong chốc lát, cả người đã ướt đẫm mồ hôi. Người gác cổng phủ tướng quân ra mở cửa, liền nhìn thấy trước cửa có một cô nương mặc một thân quần áo màu xanh mộc mạc, trong tay mang theo một hòm thuốc cổ xưa, đầu tóc đen dài đơn giản vấn một cây trâm.


Chương 113

113 Đối với kẻ địch không biết khi nào thì đến cửa, A Manh sớm đã có chuẩn bị, trừ việc tăng cường thị vệ trong phủ, cũng cho Nhất Dạ âm thầm đề phòng cẩn thận hơn.


Chương 114: Phiên Ngoại 114

114 Mùa xuân tháng ba, hoa đào nở rộ. Sáng sớm, toàn Định Quốc Hầu phủ vui sướng, đèn lồng đỏ thẫm treo trên cao, không khí náo nhiệt, nha hoàn sai vặt đều mặt quần áo rực rỡ, tuy là vội vàng bận rộn, nhưng lại luôn vui vẻ tươi cười.


Chương 115: Phiên Ngoại 115

115 Hôm nay, mặt trời vừa lên, trong tân phòng đã có động tĩnh. Ngu Nguyệt Quyên đang để nha hoàn chuẩn bị quần áo ình, Yến Ngữ thì chuẩn bị trang sức, lựa trâm cài đầu cho nàng, đang chuẩn bị cài trâm lên, ai ngờ, một bàn tay lớn đưa qua, cầm lấy trâm cài.


Chương 116: Phiên Ngoại 116

116 Sau khi về lại mặt, cuộc sống của Ngu Nguyệt Quyên cũng không có nhiều biến hoá. Năm ngày nghỉ phép kết hôn đã hết, Tề Lẫm quay về đi làm bình thường, ban ngày đến quân doanh, khiến cho nàng có nhiều thời gian rảnh rỗi, thường xuyên cùng mẹ chồng đi ngắm hoa nghe kịch cùng các phu nhân… tụ tập, ngày qua ngày, cũng không thấy khác gì cuộc sống lúc chưa lấy chồng, chỉ khác ở chỗ buổi tối có thêm một người trên giường mà thôi.


Chương 117: Phiên Ngoại 117

117 Lục cô nương cứ thế được quyết định ở lại phủ tướng quân. Tuy Hoàng thị ghét bỏ không muốn gặp con bệnh này, nhưng là người có quan hệ với Tề Lẫm, người phủ tướng quân cũng không dám chậm trễ vị Lục cô nương này.


Chương 118: Phiên Ngoại 118

118 Tại phòng bếp Định Quốc Hầu, vị phu nhân Hầu gia nào đó đang tập trung tinh thần. Một cái bánh bao nhỏ xuất hiện trên ghế đẩu, nghếch cao đầu nhìn mẫu thân đang loay hoay trong bếp, thanh âm mềm mại kêu lên: “Nương~~”A Manh quay lại, cười cười với con, ôn nhu nói: “Nương làm bánh bao cho Tể Tể ăn nhé?”Mắt bánh bao nhỏ sáng lên, vươn một cánh tay béo mập ra vỗ vỗ bột mỳ, kêu lên: “Bánh bao, muốn bánh bao ~~”Bột mì trên bàn bị bàn tay của bánh bao nhỏ chụp lên mà bay tung toé, trong chốc lát, A Manh cùng bánh bao nhỏ đều bị dính bột mỳ.


Chương 119: Phiên Ngoại 119

119 Sáng sớm phủ Định Quốc Hầu đã náo nhiệt. "Nương, nương ~~"Thanh âm non nớt ngọt như kẹo của bé con vang lên trong sáng sớm đầu xuân. A Manh còn đang mơ màng, nghe tiếng gọi của con trai bảo bối, theo bản năng mà đứng dậy.


Chương 120: Phiên Ngoại 120

120 Đây là yến tiệc đầu tiên của năm mới, gia đình các đại thần trong kinh đều được mời đến. Ngồi trên vị trí chủ thượng là Đương kim Hoàng đế Đại Sở, ngồi hai bên là Thái Hậu và Hoàng Hậu, sau đó là vài phi tần được sủng ái, tiếp theo nữa là các vị đại trần trong triều.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Sói Tới Rồi!

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Chú À! Chia Tay Đi

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 29


Triền Miên Không Ngớt

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Mất Ký Ức

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 3


Bong Bóng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 78




Thục nữ mất hồn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18