21 “Công ty của ba cậu ấy xảy ra vấn đề sao?” Buổi tối thiếu Linh Lung làm bạn, Thương Mặc bỗng nhiên cảm thấy tịch mịch, nằm ở trên giường lăn qua lăn lại, di động vang lên tiếng điện thoại, bắt máy, nghe được tiếng của thuộc hạ báo cáo, có chút nhíu mày, “Vấn đề gì? Sao? Công ty vật liệu xây dựng Hồ thị lừa công ty của ba cậu ấy sao? Ohm, không có việc gì….
22 Đến trường học, Thương Mặc từ trên xe đi xuống, thanh toán tiền, đang định đem vỏ kẹo mút đang ở trong tay đem bỏ vào thùng rác, nghĩ nghĩ, cúi đầu nhìn tên kẹo cùng với mùi vị của nó, âm thầm nhớ kỹ, thế này mới đem bỏ đi.
23 Từ nhà Kiều Lâm cử đi ra, bởi vì Khúc Lưu Thông có việc nên đi trước, để lại Thương Mặc cùng Triệu Mạt Thương.
“Thương Mặc, em thật dễ dàng làm cho mọi người ngạc nhiên.
24 “Mặc Mặc, ba hiện tại đối với con không có yêu cầu gì, thầm nghĩ con có thể có cuộc sống khoái hoạt là được rồi. ” Thương Mặc ăn cơm xong, liền cùng Thương Thần Nho tạm biệt trở về lại trường học, khi đi tới cửa Thương Thần Nho đột nhiên thở dài nói.
25 “Em……” Thương Mặc không nghĩ tới Triệu Mạt Thương sẽ nói như vậy, rõ ràng sửng sốt một chút, miệng giật giật, há mồm muốn nói, lại không biết nói gì.
Cô quả thật là trốn Triệu Mạt Thương a, nhưng là……
Thương Mặc vốn lôi kéo tay của Triệu Mạt Thương, bỏ tay ra, cúi đầu không nói câu nào.
26 Triệu Mạt Thương không sự đoán được Thương Mặc cư nhiên sẽ nói những lời này, vẻ mặt ngốc ra một chỗ nhìn Thương Mặc gần trong gang tấc, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể của cô cùng với cánh tay nóng bỏng kia tùy thời có thể chạm vào mình, tâm từng đợt khủng hoảng.
27 “Mạt Thương, chúc mừng chị. ”
“Triệu tỷ………. . Không,không phải……. Phải gọi là Phó phòng kiểm sát Triệu. ”
“Chúc mừng chị phó phòng……”
Triệu Mạt Thương vẫn biết mình bị chèn ép, chính là lần này rất kỳ quái, cô cư nhiên được thăng chức, hiện tại là phó phòng kiểm sát.
28 Tào Minh Nghĩa ngồi ở vị trí căn bản không thể nhìn thấy chính mặt của Triệu Mạt Thương, chính là dựa vào trực giác, nghe bên kia truyền đến thanh âm khẽ cười, lại có thể đoán được tâm tình lúc này của Triệu Mạt Thương chắc rất tốt.
29 Triệu Mạt Thương lôi kéo Thương Mặc đến một nhà hàng mà mình thường xuyên tới, từ đầu tới đuôi đều mỉm cười nhìn Thương Mặc uống nước, Thương Mặc tự hỏi chính mình lúc nào cũng thực bình tĩnh, hôm nay thế nào hai lỗ tai đều đỏ bừng.
30 Thương Mặc căn bản không có trở về ký túc xá, trực tiếp nói cho tài xế thay đổi phương hướng đi tới trung tâm tập thể hình.
“Thiếu chủ!” Thương Mặc đi vào Uông Minh liền ra nghênh đón, vẻ mặt nịnh nọt cười.
31 Ngày kế tiếp, Thương Mặc vừa tỉnh ngủ dậy, mặt không chút thay đổi nhìn một hồi lâu trên trần nhà, sau đó mới đứng lên đi rửa mặt.
Thay đổi quần áo sau đó đứng trước gương nhìn chằm chằm bản thân một hồi lâu, Thương Mặc lộ ra một nụ cười giễu, vẫy vẫy tóc, cầm theo sách giáo khoa đi ra khỏi ký túc xá.
32 “Trên người Tiểu Mặc, từng phát sinh qua một chuyện tình. ” Lệnh Hồ Huyên mắt nhìn Triệu Mạt Thương đang nhíu lại mi suy nghĩ sâu xa, tiếp tục nói, “Đã xảy ra cái gì, tôi không thể nói, đó là việc riêng của Tiểu Mặc, nếu em ấy nguyện ý, em ấy sẽ nói cho cô.
33 “Trưởng phòng, tôi muốn xem hồ sơ vụ án cố ý giết người của Lương Uyển. ”Triệu Mạt Thương tự hỏi hồi lâu, cuối cùng quyết định đi sang phòng của Trưởng phòng, gõ gõ cửa đi vào xong lập tức đưa ra yêu cầu.
34 Bài loan là cái gì vậy? Cô chưa từng nghĩ tới nha!
Chính là không hiểu thích là gì, theo tâm ý đến gần rồi, lý trí nói với cô là không thể.
Thương Mặc ngốc lăng nhìn Triệu Mạt Thương, bộ dáng ngây ngốc kia làm cho Triệu Mạt Thương một trận lay động.
35 Thương Mặc thản nhiên nói xong câu nói đó liền cúp máy, loa ngoài pháy ra thanh âm giờ chỉ còn tiếng tút tút……
Lệnh Hồ Huyên thu hồi di động, có chút đau thương nhìn Linh Lung, “Tôi như thế nào có khả năng hại Thiếu chủ?”
Linh Lung thần sắc phức tạp cắn môi dưới, sau một lúc lâu, nhẹ giọng nói, “Chị thật sự tin rằng Triệu Mạt Thương sẽ không giống với Phó Quân kia sẽ tổn thương Thiếu chủ hay sao?”
Lệnh Hồ Huyên lộ ra nụ cười chua xót, “Đương nhiên, tôi cùng với Triệu Mạt Thương học cùng với nhau nhiều năm như vậy, cô ấy là hạng người gì tôi rất rõ ràng.
36 Triệu Mạt Thương tưởng tượng đến việc Thương Mặc đến tủ quần áo của mình tìm nội y của chính mình mang lại đây, liền cảm thấy mặt đỏ tim đập, thật sự là không tốt.
37 Từ trong trại giam đi ra, Triệu Mạt Thương vẻ mặt lạnh như băng ngồi vào trong xe chạy thẳng đến viện kiểm sát, trong đó vô văn phòng của Chương Vận.
“Chương Vận!” Đứng ở cửa gõ sau đó mở cửa ra, Triệu Mạt Thương lạnh lùng hô cái tên kia, người trong văn phòng ai cũng ngẩng đầu lên nhìn cô.
38 “Thương Mặc, sao lại tới đây?” Triệu Mạt Thương bỗng nhiên bị tát một cái, trừ bỏ cảm giác không hiểu chuyện gì xảy ra, càng cảm thấy một trận phẫn nộ, không ngờ cư nhiên nhìn thấy Thương Mặc tiến vào, không khỏi có chút kinh ngạc.
39 Vạn Quyền phất tay cho Triệu Mạt Thương đi về trước, lúc này mới giống như được giải thoát ngã ngồi trên ghế.
Chương Vận run run đứng ở kia, sau một lúc lâu mới mở miệng nói, “Trưởng phòng………Làm sao bây giờ?”
“Làm sao bây giờ?” Vạn Quyền giận dữ nói, nhìn Chương Vận, “Con mẹ nó, cậu gây ra chuyện như vậy, hiện tại ngay cả Lương kiểm sát trưởng cũng đã bị kinh động, tôi làm sao quản được chuyện của cậu…….
40 “Vì cái gì nói như vậy?” Triệu Mạt Thương cầm khăn tay nhẹ nhàng lau lau khóe miệng, “Sao em có thể chán ghét Mặc?”
“Nhưng là……. . Tôi vừa mới………” Thương Mặc có chút do dự, không yên nói, “Tôi vừa mới đả thương nữ nhân kia, em không cảm thấy tôi thật xấu xa, lại còn quá phận nữa sao?”
“Rất xấu, quá phận ư?” Khóe môi Triệu Mạt Thương hiện lên một chút tươi cười, “Như thế nào lại nghĩ về chính mình như vậy, Mặc đúng là ngốc mà!”
“Ngạch……….
Thể loại: Ngôn Tình, Bách Hợp, Xuyên Không
Số chương: 105