1 Giữa bầu không khí ban sáng đầy hứng khởi thì tầng tầng lớp lớp sinh viên lại đang gục lên gục xuống như gà mổ thóc.
Chuyện gì đang xảy ra với họ?
Bọn họ đều đang cảm thấy mệt mỏi và bị áp bức dưới ánh nhìn nghiêm khắc của thầy Cường cùng với môn Triết học đầy khô khan kia.
2 Vào nhà người ta không xin phép đã đành, Lam Sơn lại còn ngủ trên giường người ta, lục tủ lạnh người ta, bây giờ còn bị phát hiện là tắm trong bồn của người ta.
3 Cốc Khiếu Thiên đến công ty trong tình trạng rất không thoải mái. Vừa mới bước qua cánh cửa kính cao ngất, y đã nhất thời nhíu mày khi nhìn thấy hai nữ nhân viên ở một góc đang tán gẫu nhiệt tình.
4 Một thiếu niên trên người bận chiếc áo phông tay dài màu đen rộng thùng thình, phía dưới là chiếc quần đùi màu trắng kết hợp với một đôi tất hai màu khác nhau.
5 Cốc Khiếu Thiên từ trong phòng ngủ đi ra đã ngửi thấy mùi thơm của cà phê hảo hạng mà mỗi ngày y thường phải nhấp một ngụm.
Ánh mắt rất tự nhiên mà hướng về căn bếp rộng rãi kia, thoáng đọng lại trong đôi mắt y là một thiếu niên bận chiếc áo len màu xám kết hợp với quần lửng màu trắng.
6 Lam Sơn sau khi mang cơm đến cho Cốc Khiếu Thiên xong liền quay về căn hộ cao cấp trong mơ của. . . ông chủ cậu.
Vừa mở cửa bước vào, cậu đã ngửi thấy một mùi nước hoa thoang thoảng qua cánh mũi của mình.
7 Căn nhà trở nên yên tĩnh hẳn sau khi Lam Sơn bị trục xuất.
Thế nhưng cả một đêm Cốc Khiếu Thiên lại ngủ không yên vì căn bệnh dị ứng bạc hà của mình, mà nguyên nhân thì không còn cái gì khác ngoài lọ tinh dầu mà Kim Tuyết Vân đưa cho Lam Sơn, còn kẻ tiếp tay hại y thì còn ai trồng khoai đất này nữa?
Bị trục xuất là một sự trừng phạt thích đáng cho con người ngốc nghếch đó rồi.
8 Nhờ vào cái sự mặt dày không cán mỏng được của Lam Sơn mà bây giờ cậu đã được Thích Hạ chở hẳn về nhà của anh.
Vừa mới đặt chân qua cửa, Lam Sơn liền âm thầm đánh giá căn hộ của Thích Hạ.
9 Lam Sơn xin được một chân trong một tiệm Spa nhìn cũng rất được. Ông chủ ngay từ lần đầu nhìn thấy cậu đã hai mắt sáng rực mà đồng ý ngay tắp lự.
Trước khi bước vào xin việc, Lam Sơn còn lo lắng bản thân chẳng có một cái gì chứng minh cậu là công dân trên đất nước Trung Hoa này hết, liệu vào đó rồi thì có xin được không?
Nhưng rồi khi nhìn vào bản đơn xin việc, cậu đã biết mình quá lo lắng.
10 Mễ Ly vừa mới ngồi xuống ghế thì cảm nhận được một luồng gió mạnh mẽ tạt đến khiến cho mái tóc tém cá tính của cô thổi tung lên.
Sau khi định thần lại, Mễ Ly nhận ra cậu bé đáng yêu Lam Sơn mà hôm trước đến đây.
11 Sau khi tịnh tâm lại, Lam Sơn đã quyết định đi chơi với Lâm Võng.
Mở cửa ra, cậu nhìn thấy Lâm Võng vẫn còn đứng dựa người vào hành lang, bó hoa đã sớm được đặt xuống đất rồi.
12 Trên đường trở về nhà, Lâm Võng cứ cười khúc khích mãi làm cho Lam Sơn vừa thẹn lại vừa cáu.
Cậu hất cánh tay đang quàng vai mình ra, điên tiết quát lên:
" Anh có thôi đi không!!"
Lâm Võng bị từ chối như vậy cũng không mất hứng, ngược lại anh còn muốn trêu mỹ thiếu niên kia thêm vài trận nữa.
13 Cả một tối Lam Sơn vì thất tình mà không ngủ được, sáng sớm dậy, khuôn mặt liền xanh mét tiều tụy đáng thương.
Cả một tối Thích Hạ vì bứt rứt cũng không ngủ được, sáng sớm dậy đã trở nên cáu kỉnh rầy la mắng nhiếc Lam Sơn không tiếc lời.
14 Rin đưa cho Lam Sơn một cốc nước ấm để cậu ổn định lại tinh thần của mình. Với một nụ cười tỏa nắng của cô, Lam Sơn liền thấy yên tâm.
Tay đưa ra nhận lấy cốc nước, Lam Sơn cúi đầu, khẽ nói:
" Cảm ơn chị.
15 Lâm Võng đẩy cửa phòng bước vào, mò mẫm trong bóng tối mà bật công tắc đèn lên. Ánh sáng thắp đầy cả gian phòng ngủ nho nhỏ.
Đảo mắt một vòng, Lâm Võng nhìn thấy một cục bông trắng khổng lồ đang trồi lên giữa chiếc giường, hàng chân mày khẽ nhíu lại nhưng rất nhanh đã dãn ra.
16 Tính ra thì Lam Sơn đã trú ngụ tại nhà của Lâm Võng cũng được bốn ngày rồi, kể từ lúc cái tin sốt dẻo kia đăng trên mặt báo.
Cuộc sống của Lam Sơn một lần nữa đổi mới.
17 Lam Sơn kéo tay Lâm Võng đi được một quãng liền dừng lại, cái mặt tiu nghỉu thấy thương.
Khi nãy vừa nghe đến hai tiếng ngài Cốc, cậu đã suýt nữa chạy đến chỗ chiếc xe hơi ấy, mở cửa, mắng một loạt tiếng Việt để giải tỏa ấm ức.
18 Lam Sơn đặt tay trước ngực Cốc Khiếu Thiên, bạo gan bám chặt vào lớp áo sơmi mát lạnh của y.
Đầu lưỡi cậu hơi vươn ra liếm qua đôi môi còn sót lại vị rượu vang khi nãy của Cốc Khiếu Thiên.
19 Lam Sơn thức dậy cũng đã gần trưa. Nhờ ánh nắng gay gắt bên ngoài hắt vào mà cậu mới chịu tỉnh giấc, loay hoay đi tìm bóng lưng to lớn nào đó đêm qua đã ôm cậu đi ngủ.
20 Cốc Khiếu Thiên đưa Lam Sơn đến ngay một bệnh viện gần đó.
Trên xe, Lam Sơn thấy bầu không khí có chút trầm mặc nên mới nhỏ giọng lên tiếng, xen lẫn trong đó là một niềm hạnh phúc không nói nên lời.