21 Chương 21:
Chiếc taxi dừng trước công ty Loen. Mỹ Huệ bước xuống xe tay cầm tập tài liệu. Vừa nãy đang trên đường đến siêu thị thì Tuấn Kiệt gọi đến bảo cô đem tập hồ sơ trong thư phòng đem đến công ty cho ông chủ.
22 Chương 22:
“Mau pha lại cho tôi tách khác. ”
Sau khi Mỹ Huệ dọn vũng nước kia xong, Tống Vinh Hiển lại sai bảo cô. Hắn là ông chủ còn cô là hầu gái, dù biết hắn cố tình sai khiến cô nhưng cô lại không thể làm gì được mà đành phải nghe theo.
23 Chương 23:
Đã hai tuần trôi qua kể từ ngày Mỹ Huệ không còn là hầu gái của Tống Vinh Hiển nữa. Trong thời gian này Mỹ Huệ cũng đã quên tối hôm đó. Vì Thiên Thiên nghỉ phép nửa tháng nên cô chẳng có ai để nói chuyện.
24 Chương 24:
Mỹ Huệ nằm trên gác xem tin tức trên điện thoại. Nhưng cứ vài phút cô lại nhìn về phía cửa như đang đợi ai đó. Đúng là cô đang đợi một người.
25 Chương 25:
Mỹ Huệ vào nhà. Cô nhìn quanh, Hùng vẫn chưa về, cô lo lắng. Mỹ Huệ đang định ra ngoài tìm cậu thì đụng phải Gia Ân đang bước vào.
"Cậu định đi đâu nữa đấy?" Gia Ân hỏi.
26 Chương 26:
"Cái gì?" Mỹ Huệ ngạc nhiên. Hình như vừa mới nãy cô mới nghe tiếng sét đánh bên tai. Cô vừa mới nghe thấy câu mà cô không muốn nghe lần nào nữa.
27 Chương 27:
"Mau dọn dẹp chỗ này đi. "
"Cẩn thận đó. "
"Mau vào hàng đi. "
Căn biệt thự bận rộn chuẩn bị để chào mừng bà chủ về nhà. Mỹ Huệ tuy là hầu gái riêng của ông chủ, cô chỉ có nhiệm vụ hầu hạ ông chủ thật tốt còn những việc này cô không cần phải làm.
28 Chương 28:
Bà Lữ và Tống Vinh Hiển ngồi trên bàn ăn. Mỹ Huệ đẩy xe thức ăn lên, đặt từng món ăn lên bàn. Bữa ăn hôm nay đều do cô chuẩn bị, từ việc dọn bàn đến việc nấu ăn.
29 Chương 29:Hận hay không?
Mỹ Huệ về lầu ba, còn bà Lữ vẫn ở trong vườn hoa. Suốt cả buổi chiều, bà Lữ hỏi Mỹ Huệ rất nhiều chuyện, chủ yếu là về gia đình cô.
30 Chương 30:
"Cậu tới đây làm gì thế?" Tống Vinh Hiển gườm Đình Phong.
"Nghe tin cô Lữ về nên mình đến thăm thôi mà. Mình không phải đến thăm cậu đâu.
31 Tống Vinh Hiển đã mua rất nhiều cho Mỹ Huệ như giày, vòng tay, dây truyền,. . . Mỗi thứ đều rất mắc khiến Mỹ Huệ vừa cảm thấy hạnh phúc khi được đeo chúng cũng vừa cảm thấy tội lỗi vì để ông chủ mua.
32 Chương 32:
"Nơi đó là của người khác. " Tống Vinh Hiển lại trở nên tức giận.
"Của ai cơ?" Mỹ Huệ ngây thơ hỏi. Cô không biết rằng mình đang đâm vào sự hận thù của Tống Vinh Hiển.
33 Chương 33:
Tiếng xì xào vang lên. Tất cả mọi người đều nhìn về phía cửa. Mỹ Huệ giờ mới thấy có một cô gái đang đi vào. Ấy! Bộ đồ cô ấy mặc trông giống hệt Mỹ Huệ, chỉ có điều của cô ấy màu đen.
34 Chương 34: Sự thật 1
"Này!" Đình Phong thấy cô gái ấy đứng một mình trong vườn liền goi.
"Anh dám gọi tôi vậy sao?" Cô gái tức giận lườm anh. Đình Phong thấy vậy liền lùi bước.
35 Chương 35: Sự thật 2
Tống Vinh Hiển đứng sững người khi nghe Rose nói.
"Nếu anh muốn biết sự thật thì hãy hỏi bà Lữ. Ngày đó tôi mới hai tuổi không hiểu chuyện.
36 Chương 37:
Cùng nằm trên một chiếc giường, cho dù hai kẻ xa lạ cũng cảm thấy hồi hộp huống chi hai người yêu nhau. Hai trái tim cùng đập rất nhanh, rất mạnh.
37 Chương 38:
"Ông. . . ông chủ. . . "
Mỹ Huệ dù rất xấu hổ với hành động của Tống Vinh Hiển nhưng cô lại không dám thoát khỏi bàn tay ấy. Nếu cô thoát ra thì chắc chắn cũng sẽ bị ông chủ bắt lại, thôi thì cứ để như vậy đi, dù sao nó cũng không quá tệ.
38 Chương 40:
Tống Vinh Hiển dù đã biết Mỹ Huệ nói dối nhưng hắn vẫn muốn tin rằng cô chủ động mua đồ cho hắn nên hắn rất vui. Nào ngờ khi nghe chính Mỹ Huệ thừa nhận, Tống Vinh Hiển lộ hẳn ra vẻ thất vọng.
39 Chương 42:
"Em mau đi gọi quản gia Kim lên đây cho tôi. " Tống Vinh Hiển nói.
"Vâng!" Mỹ Huệ vui vẻ chạy đi ngay. Nhìn thấy hình dáng vui vẻ của cô mà Tống Vinh Hiển liền bật cười.
40 Chương 44:
Chiếc xe BMW ra khỏi ngoại thành. Đường đến mộ ba mẹ cô còn rất xa nên Mỹ Huệ muốn ngủ một chút. Ngả người ra sau, cô nhắm mắt lại. Nhưng mà trằn trọc mãi vẫn không thể ngủ, cô hé mắt một chút, nhìn sang Tống Vinh Hiển đang lái xe.