221 Đinh Triệt nhẹ nhàng gỡ chén trà trong tay nàng xuống, đặt lên bàn, sau đó bước ra phía sau ôm nàng vào lòng, thấp giọng dịu dàng: “Ta nhớ tới lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.
222 “Nếu như chàng không về được, ta nhất định không chờ chàng đâu, mà tìm một người đàn ông khác đó. ”Gần cửa sau Hạ phủ, ở một chỗ bí mật, Tiểu Ngư hung dữ trừng mắt nhìn Đinh Triệt vẫn không chịu thay đổi ý định, mặc dù nàng hiểu Đinh Triệt đi không phải vì tự khoe mình gan dạ, mà thực sự có dũng có mưu, nhưng nàng vẫn khó có thể hoàn toàn yên tâm.
223 Thoát khỏi Thượng Quan Kiều, Tiểu Ngư vội vã chạy nhanh tới chỗ Nhạc Du.
Ngày đó Nhạc Du nhận nhiệm vụ, ngoài một ngày ba bữa cơm, cơ bản đều ở lỳ trong phòng nghiên cứu các loại dược vật.
224 Hai người lẳng lặng dựa sát vào nhau một lúc, rồi lý trí rời khỏi nơi đó, có điều trước khi vào Lô phủ, để tránh gương mặt đã dịch dung ở Hạ phủ gây phiền phức, Đinh Triệt gỡ nó xuống trước, cũng để tránh lộ thân phận mẫn cảm là cháu ngoại Tiền Duy Diễn, liền đơn giản dùng dụng cụ dịch dung hóa trang cho gương mặt tối đi, lại sửa dáng lông mày một chút.
225
“Cháu…” Nhìn theo chiếc thuyền khách đi
xa, Phạm Đại cười hì hì tiến đến bên cạnh Tiểu Ngư vẫn đang nhìn về phía xa, theo thói quen mở miệng định gọi cháu gái bảo bối, nhưng mới buột
miệng ra liền đã bị Tiểu Ngư quăng cho một cái liếc mắt thoáng qua, lúc
này mới nhớ hiện giờ Tiểu Ngư đang là “thân nam nhi”, suýt chút nữa thì
làm nàng lộ tẩy, vội vàng cười hắc hắc xí xóa, nói lảng sang chuyện
khác: “Khụ khụ… Cháu trai à, giờ đã trưa rồi, chúng ta đi đâu ăn đây?”
Vốn dĩ hắn muốn hai thầy trò Phạm Thông
ăn xong rồi mới đi, có điều một là vì không tiện để hạ nhân Lô phủ nhìn
thấy gương mặt đã qua cải trang của bọn họ, hai là cần lên đường nhanh
chóng, Phạm Thông cũng nói mang chút lương khô là tốt rồi, mà ngay cả
Tiểu Ngư cũng không có ý định làm tiệc tiễn đưa gì hết, kết quả hai
người thực đúng là chỉ mang theo chút lương khô lên thuyền rời Kinh.
226
“Nàng không nhìn lầm người. ” Đinh Triệt gấp lại bản khế ước trong tay, cười đưa trả lại cho Tiểu Ngư.
“Đương nhiên rồi, con mắt của Tiểu Ngư
nhà chúng ta mà lại.
227 Có đôi khi, cảm giác ấm áp cõi lòng không cần quá nhiều thời gian để tạo dựng, thậm chí, chỉ cần có một giây, cũng đủ khiến người ta cả đời nhớ nhung, cả đời ấm áp.
228
“Trong ngực chàng có cái gì vậy? Cộm quá. ”
Nửa ngày sau, Tiểu Ngư thở hồng hộc giãy dụa khỏi vòng ôm của người nào đó đang càng lúc càng không thể kiềm chế.
229 Bữa cơm muộn này thực tế tuy rằng chỉ có Tiểu Ngư, Đinh Triệt và Phạm Đại là những người còn chưa ăn tối, có điều vì Liên Nhi vẫn ở bên cạnh quấy rầy nên mất không ít thời gian.
230
“Vậy còn chờ gì nữa? Mau đi vẽ tranh
thôi! Ta đi tìm bút. ” Thấy Đinh Triệt còn có bản lĩnh này, Phạm Đại lập
tức gấp gáp phóng ra cửa.
“Nhị thúc! Thúc gấp cái gì, chúng ta còn
chưa biết triều đình có ai có thể nhận ra hai người họ mà.
231
“Ồ, đúng rồi, sư phụ chàng nếu có thể ra tay, chuyện này chắc chắn hơn nửa là thành. ”
Tiểu Ngư tinh thần hưng phấn trở lại, tuy nói nàng không thích thiếu nợ ân tình người khác, nhưng ở tình huống
đặc thù này, nàng tuyệt đối sẽ không tử thủ cái gọi là kiêu ngạo gì đó,
huống chi hiện giờ nàng và Đinh Triệt quan hệ đã không như trước, chuyện này liên quan đến an nguy sinh tử của cả nhà họ Phạm, hãy cứ mắc nợ một lần đi! Cùng lắm thì sau này mỗi ngày đều mua rượu mua gà nướng cho lão già kia.
232 Ngày thứ sáu sau khi La Đản và Phạm Thông ra đi, cũng là buổi sáng ngày thứ ba Đinh Triệt lấy thân phận huấn luyện chim vào Hạ phủ, mưa mùa đông bắt đầu hạ, khiến cho nhiệt độ còn sót lại chút ấm áp từ cuối thu đột nhiên trở nên lạnh lẽo, chính thức bước vào mùa đông.
233
Thoát khỏi Thượng Quan Kiều, Tiểu Ngư vội vã chạy nhanh tới chỗ Nhạc Du.
Ngày đó Nhạc Du nhận nhiệm vụ, ngoài một
ngày ba bữa cơm, cơ bản đều ở lỳ trong phòng nghiên cứu các loại dược
vật.
234 “Đến chiều nay là có thể tinh luyện ra được. Trước đó hắn nghiên cứu ra mê dược này. ” Tiểu Ngư móc ra một cái lọ cho hắn xem, “Hắn nói không thể điều chế ra mông hãn dược vô sắc vô vị, chỉ có thể dùng bột phấn này thay thế, nếu người thường uống hai ngụm, có thể hôn mê nửa canh giờ, về phần đám Tây Môn Khang, ta xem với công lực của bọn chúng nhiều nhất cũng hôn mê một khắc (15 phút) mà thôi.
235 “Chàng. . Chàng muốn… làm gì?”
Da thịt lõa lồ như bị rót dầu sôi, nhanh chóng nóng bừng lên, khiến làn da trắng như tuyết chớp mắt đã rực lên chuyển thành màu hồng nhạt, cũng hầu như khiến Tiểu Ngư hôn mê, khiến toàn bộ thân thể nàng đều vô lực run lên, chỉ có thể theo bản năng đưa hai cánh tay yếu ớt đặt ở ngực hắn.
236 Dù Đinh Triệt luôn mãi đảm bảo, trước khi chia tay Tiểu Ngư vẫn buộc hắn phải đồng ý mỗi ngày để lại mẩu giấy nhỏ báo bình an vào cơ quan nhỏ trên tường, nhưng khi trở lại Lô phủ rồi, Tiểu Ngư vẫn cảm thấy nôn nóng khó hiểu trong người, cứ cảm thấy dường như có chuyện gì sẽ xảy ra vậy.
237 Cầm ô giấy dầu, xuyên qua những bóng người thưa thớt trên con đường mưa rơi lất phất, Tiểu Ngư chưa từ bỏ ý định, đi mua một cân rượu Kiếm Nam Xuân trước, cũng không bịt miệng bình lại, tùy ý để cho hương rượu phiêu đãng trong mưa gió, khiến cho những người đi ngang qua đều ghé mắt, đồng thời cũng câu ra sâu rượu trong bụng rất nhiều người, muốn nhấp một ngụm rượu cho ấm dạ.
238 “Đúng vậy. . Vãn bối Phạm Tiểu Ngư bái kiến lão tiền bối. ” Tiểu Ngư lấy lại bình tĩnh, cung kính thi lễ, làm bộ như không nhìn thấy xung quanh căn phòng đơn sơ chất đống những vò rượu rỗng.
239 Bóng người trên cửa sổ ngừng một chút, cũng không lập tức ra ngoài, mà rót một ly trà uống một ngụm, sau đó tựa hồ cảm thấy trà rất lạnh, rất tự nhiên mở cửa sổ hất bỏ nước trà.
240 Lão thái thái trên giường không phản ứng lại chút nào, tiếng ngáy vẫn đều đều như trước, Tiểu Ngư toát mồ hôi, cũng không xác định rõ liệu có phải bà lão thật sự không nghe thấy nàng nói không, liền gọi thêm vài tiếng nữa, thành khẩn nói: “Lão tiền bối, không phải vãn bối vô lễ muốn quấy rầy mộng đẹp của tiền bối, chỉ là lúc này tình hình khẩn cấp, vãn bối nhất định phải tìm được Bỉ lão tiền bối, xin lão tiền bối chỉ giúp Bỉ lão tiền bối đang ở đâu?”
Lão thái thái vẫn đáp lại bằng tiếng ngáy, mặt Tiểu Ngư không khỏi hơi nóng lên, nhưng vì Đinh Triệt, chỉ đành cố kiên trì tiếp tục gọi.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Khoa Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 50