21 Học âm nhạc, phần lớn dựa vào dung mạo kiếm sống, mỹ nữ trai đẹp, cô đã từng thấy không biết bao nhiêu rồi.
Ngay cả khuôn mặt cô, cũng coi như nổi tiếng.
22 Hai người đều duy trì tình trạng như vậy, hồi lâu, Lý Tình Thâm mới hoàn hồn, nhìn lên cô gái si ngốc trước mặt, ánh mắt phức tạp, nhưng cuối cùng vẫn cứng rắn dời tầm mắt đi, tùy ý mở TV lên, lông mi thật dài dao động, giọng điệu lạnh lẽo: "Nói đi.
23 "Tôi và Niệm Cca, vẫn là bạn cùng trường, anh ấy là học trưởng của tôi, trước kia rất lâu, chúng tôi đã quen biết, cho nên, album mới, là ghi chép lại những điều tốt đẹp giữa chúng tôi, đồng thời tất cả mọi người sẽ không còn lại những điều tốt đẹp như vậy.
24 Thậm chí, vì không để cho mình chết đi như thế, cô đều dâng hiến thứ trân quý nhất của người con gái ra ngoài!
Không cam lòng, oán hận, không phục, tức giận, đều quấn lấy nhau trong lòng.
25 Bỗng nhiên Lăng Mạt Mạt có loại xúc động, chính là rời khỏi thành phố này.
Có phải chỉ cần chạy trốn là có thể cách xa tất cả?
Đi bộ, tất nhiên là biện pháp tốt.
26 Sau khi đưa mười cái CD này cho nhà soạn nhạc công ty giải trí ES, trải qua một ngày xao định, cuối cùng quyết định sáu chiếc CD.
Bên trong sáu chiếc CD, có hai cái được gắn ghi chú.
27 Ngược lại Lăng Mạt Mạt rất bình tĩnh, Giản Thần Hi là ai, cô quá là rõ ràng.
Giản Thần Hi mới vừa ra mắt, truyền thông đều nói cô ta có dáng người yêu kiều hơn hoa.
28 Trong lời nói của Lăng Mạt Mạt có châm chọc khiêu khích, không phải là Giản Thần Hi không có nghe được, cô ta cũng không tức, chỉ là vểnh môi, vẫn cười như cũ: "Chỉ là, cô cũng đừng quá đắc ý, trước kia cô không phải đối thủ của tôi, bây giờ cô càng không thể nào là đối thủ của tôi!"
Sau khi Giản Thần Hi nói xong, liền xoay người, dáng vẻ uốn éo là lướt, từng bước từng bước xinh đẹp rời đi.
29 "Enson, vẫn là chỗ cũ, mười giờ.
Một câu nói không có vượt qua mười chữ, nhanh chóng lưu loát.
Cũng không chờ lăng Mạt Mạt có phản ứng, Lý Tình Thâm trực tiếp cúp điện thoại.
30 Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, nhìn trời âm u ngoài cửa sổ, giống như tâm tình của cô lúc này, pha trộn hỗn loạn.
Thật lâu sau, con ngươi (con mắt) đen nhánh của Lăng Mạt Mạt mới hơi vòng vo chuyển, sau đó cứng ngắc nhìn đồng hồ, mười một giờ ba mươi lăm phút.
31
Mưa lớn như thế, trường học lân cận là đường dành riêng cho người đi bộ, bình thường đều có rất ít chiếc xe đi qua, huống chi là thời tiết ác liệt như lúc này?
Cô gái đứng một chút, hình như không có kiên nhẫn chờ đợi, lúc này mới cắn răng một cái, liền vọt vào trong mưa to.
32 Cô, lại một lần nữa thắng Lăng Mạt Mạt.
Không chính xác mà nói, Lăng Mạt Mạt ở trước mặt cô, luôn chiến luôn bại!
Hai giờ 59 phút.
Lăng Mạt Mạt vẫn như cũ không có xuất hiện, hiện trường mọi người đã đến đông đủ, ngay cả người chủ trì cũng đã làm xong công tác chuẩn bị rồi.
33
Ánh mắt Lý Tình Thâm, dần dần trở nên âm u thêm.
Có chua xót ghen tuông, dưới đáy lòng quằn quại.
Lăng Mạt Mạt chớp chớp mắt, dần dần hoàn hồn, đáy mắt vẫn như cũ mang theo một tầng mờ mịt, nhìn chằm chằm Lý Tình Thâm hơi nhíu mày.
34 "Biết vì sao, anh không cho phép em nói ra Lý Tình Thâm chính là thần thoại, mà em là học trò của thần thoại không?"
Lăng Mạt Mạt bình tĩnh nhìn Lý Tình Thâm, ánh sáng trong con ngươi đen hiện lên nghi vấn: "Không biết.
35 Cô ngồi ở trong đại sảnh công ty SE thật lâu, quần áo bị mưa làm ướt, đều đã khô, cuộc tranh tài âm nhạc trên lầu đã chấm sứt, Lăng Mạt Mạt mới chậm rãi lấy lại tinh thần, đứng lên, lên lầu.
36 Lăng Mạt Mạt nhìn mọi người xung quanh nhìn mình với ánh mắt hâm mộ, đáy lòng cười lạnh.
Giản Thần Hi, cô luôn mồm giống như nói muốn giúp tôi, muốn dẫn dắt toi, thật ra là diễu võ dương oai với tôi, khoe hạnh phúc và thành công!
Sau đó, nhân cơ hội biểu hiện một chút, cô đứng ở vị trí cao, cũng sẽ không khinh thường chị em của mình.
37 Lúc học Trung học, lặng lẽ nói cho đối phương biết tâm tư.
Ví dụ như, lúc cô thầm mến Lục Niệm Ca, cô nói với Giản Thần Hi, tư thế Lục Niệm Ca chơi bóng rổ trên bãi tập thật là đẹp trai, dáng vẻ Lục Niệm Ca đánh đàn ghi-ta thực mê người, Lục Niệm Ca như thế này, Lục Niệm Ca như thế kia.
38 Cô biết rõ, cô nảy mầm ý nghĩ như vậy là không đứng đắn, thế nhưng, cô lúc đó, đã không còn gì cả, chỉ còn lại duy nhất một thân xác này.
Nếu như tiếp ngủ , có thể giành được cơ hội hồi sinh, như vậy, cô cũng sẽ cắn răng chịu đựng.
39 Tô Thần tự nhiên nhíu mày, dễ nhận thấy tâm tình cũng không tốt.
Phó tổng giám đốc SE vốn không vui, đang nghiêm mặt nghe trợ lý nói, trong lúc đó mặt mày kích động, thốt ra: "Cô nói cái gì? Thần Thoại đến rồi? Cô khẳng định là Thần Thoại tới sao?"
Trước mặt phó tổng giám đốc SE là micro.
40 Người đàn ông có vóc dáng rất tuấn tú.
Cái cằm hơi nhọn, hơi nâng lên, mang theo một tư thế kiêu ngạo
Anh không chuyển mắt, đi vào bên trong.
Sự xuất hiện của anh, không khiến cho hiện trường quan tâm bao nhiêu, nhưng Tô Thần lại mở to hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi!
Vừa không lâu, trước khi phó tổng giám đốc SE nói nhận được điện thoại của Enson, nói Thần Thoại sẽ tới, trong lòng Tô Thần còn chắc chắc anh sẽ không tới, nhưng bây giờ, cái người thần bí ít xuất hiện lại cứ vậy đẩy cửa vào!
Chẳng lẽ mặt trời mọc từ hướng tây sao?
Từ trước đến nay, dung mạo Lý Tình Thâm tuyệt thế luôn độc lập, nay lại mang thân phận của mình quang minh chính đại ra ánh sáng?
Tô Thần bị chấn động, trong chốc lát không thể nhịn được, liền phun rượu trong miệng ra.