121 EDITOR: AN TRIỆU
BETA-ER: AN NHIÊN
Thẩm Sơ hơi nắm chặt tay, mi mắt rung nhẹ, sau đó mới nói: "Con biết rồi. . . " Cô âm thầm cắn chặt răng: "Ba, nếu không còn việc gì nữa thì con xin phép lên lầu trước.
122 EDITOR: AIRY NGUYEN
Giản Mạt tức thì dừng bước, cơ thể cô run rẩy một cách không thể kiềm chế được, phải mất một lúc sau, cô quay lại, gương mặt trắng bệch cắn răng tức giận, cô gào thét: "Giản Hành.
123 Edit: Pey
Giản Mạt nằm dựa trên ghế bật điều hoà lên. . . Đón nghe tiếng mưa rơi tí tách trên kính, vẻ mặt đờ đẫn.
Bỗng di động kêu một tiếng tít báo có tin nhắn.
124 EDITOR: AN NHIÊN
Mi tâm Giản Mạt càng nhăn chặt hơn, mắt không hề mở ra, thân thể cuộn tròn lại bởi vì bị Cố Bắc Thần đụng vào. . .
Cố Bắc Thần nhíu mày, ngồi xổm nửa người xuống: "Mạt nhi?"
Giản Mạt chẳng những không có dấu hiệu tỉnh lại, trái lại thân thể lại bắt đầu phát run.
125 Editor: Airy Nguyen
Giản Mạt định mở cửa ra nhưng đột nhiên dừng lại, cô cắn môi, trong đầu cô hiện giờ nhiều suy nghĩ trở nên rối loạn. . . khoé miệng như thế nở một nụ cười giễu cợt bản thân, cô vô thức nhẹ nhàng đóng cửa lại, như thể cô ấy vốn không nghe được những lời người bên ngoài đang nói.
126 Editor: Cin
Xe cộ đi lại trong đêm mưa không ngớt, động cơ nổ vang cùng với thứ rẻ tiền bên ngoài hoàn toàn không tương xứng.
"Tao nghĩ.
127 Editor: Cin
Bác sĩ Vương lo lắng nhìn Giản Mạt, nhưng vẫn chỉ có thể khuyên can cô: "Bây giờ, chỉ khi tìm được trái tim thích hợp để thay, thì may ra còn một tia hi vọng.
128 Editor: Airy Nguyen
Cảm đêm Giản Mạt không sao ngủ được, không có tâm trạng để vẽ bản thiết kế… Mẹ vẫn còn nằm bệnh viện, Giản Hành thì đến uy hiếp, mọi chuyện xảy đến cứ như xé rách tâm trí cô.
129 Editor: Nam Cung Tử Uyển
Màn đêm buông xuống, dù cho ở vào khu náo nhiệt như Nhuận Trạch viên cũng đã rơi vào một mảnh trầm tĩnh. . . Trải qua lễ cầu mưa rửa tội, trong không khí ướt lạnh đã rửa hết mùi thơm của phấn hoa.
130 Editor: Nam Cung Tử Uyển
Lệ Cẩn Tịch còn chưa nói hết câu thì đã nghe thấy tiếng xe của Lệ Vân Trạch rời đi. . .
"Đúng là mù rồi?" Cô bất mãn lẩm bẩm, "Để chị xem em ôm được bằng cử nhân ấy đến bao giờ, em ở với mấy cái dao mổ của em cả đời luôn đi?"
Lệ Cẩn Tịch bất mãn nhìn đuôi xe nghênh ngang rời đi, liếc mắt một cái, xoay chiếc giày cao gót kiêu ngạo tiến vào sảnh âm nhạc.
131 Editor: Nam Cung Tử Uyển
"Rầm" một tiếng, Cố Bắc Thần liền đẩy cửa ra, Tô Quân Ly cùng Giản Mạt đang ở trong hành lang đột nhiên cả kinh, trong nháy mắt liền tách nhau ra, sau đó chuyển hướng nhìn về phía hắn.
132 Editor: An Nhiên
Bầu không khí trong phòng tiệc có chút cứng ngắc, Cố Bắc Thần không ngăn cản việc Giản Mạt rời đi, trái lại Lệ Vân Trạch hơi mấp máy môi, muốn kêu cô lại, rốt cuộc cũng nhịn xuống.
133 Editor: Nam Cung Tử Uyển
Nhẫn nhịn, Giản Mạt vẫn nhận điện thoại. . .
Sở Tử Tiêu dựa ở trên xe, nhìn bầu trời đầy sao, yếu ớt mở miệng: "Ngày mai sẽ diễn ra hội thảo của Đế Hoàng, em có lòng tin không?"
"Anh biết sao?" Giản Mạt nhẹ a một tiếng.
134 Editor: Airy Nguyen
Hướng Vãn bước ra sau thang máy vô tình quay đầu nhìn lại, khoé miệng nhoẻn nụ cười khó hiểu, sau đó vội vàng chạy theo Giản Mạt tới phòng họp…
Vừa rồi rõ ràng cảm thấy Cố Bắc Thần sắc mặt nhìn rất âm u, Hướng Vãn nhíu mày, vẻ mặt không hiểu, “Mạt tỷ, chị vừa rồi với Thần thiếu sao khách sáo xa lạ vậy?”
Mặc kệ nói như thế nào thì mọi người không phải cũng từng ngồi chung ăn một bữa cơm rồi sao? Huống chi… Cố Bắc Thần còn từng nói với Mạt tỷ là hẹn buổi tối nói chuyện gì đó, thế nào thì cũng không nên cư xử xa lạ vậy!
“Chị chỉ không muốn cố gắng để đạt được thành công, sau cùng lại bị người khác nói mình dựa vào quy tắc ngầm!” Giản Mạt bịa ra lý do.
135 Editor: An Triệu
Giản Mạt có phần phản ứng không kịp, nghe di động truyền đến tiếng "Tút tút tút" thông báo cuộc gọi đã ngắt, theo bản năng cụp mắt xuống, khóe miệng không khống chế được mà run rẩy.
136 Edit: Cố Tư Yên (NamCungTuUyen)
“Thứ nhất là CCD, thứ hai là Harchitects. . . Cuối cùng là Tường Vũ!” Thượng Tuấn Hào cầm kết quả rút thăm nói.
Khi Cố Bắc Thần nghe Thượng Tuấn Hào đọc theo thứ tự từng thứ hạng một, đầu mày khẽ nhíu lại, đôi mắt như ưng tràn ra một tia bất đắc dĩ không thể thấy rõ.
137 Edit: Cố Tư Yên (NamCungTuUyen)
Những thái cực như vậy có thể được giải thích là "bạn càng không thể có được, bạn càng muốn có nó", và sự đơn giản của bản thiết kế của Giản Mạt cũng là một cách giải thích của nhân loại dưới những từ này.
138 Edit: Cố Tư Yên
Khi Thẩm Sơ nghe thấy tiếng nói chất vấn vang lên trong điện thoại, đầu tiên là nhíu mày, lập tức kịp phản ứng Giản Mạt đang nói cái gì.
139 Editor: Nam Cung Tử Uyển (@editor_CoTuYen)
Giản Mạt hơi kinh ngạc, không nghĩ đến Thẩm Sơ sẽ gọi điện thoại cho mình. . . Chính yếu chính là, cô ta làm sao có thể biết số điện thoại của cô?
Mang theo nghi hoặc, Giản Mạt bình tĩnh mở miệng, "Xin chào!"
Hai chữ, lộ ra sự xa cách cùng lễ phép, chưa từng có quá nhiều cảm xúc.
140 Editor: Airy Nguyen
Tiêu Cảnh vội vàng đi theo, cùng Cố Bắc Thần đến phòng làm việc ở tầng cao nhất, một hồi sau mới lên tiếng: “Nếu Long lão đại điều tra không sai, thì dự án xây cầu từ lúc bắt đầu đã có vấn đề!”
Gương mặt Cố Bắc Thần lạnh lùng nghiêm nghị đã có phần khó chịu, anh để tay sau túi hướng về phòng làm việc, làn môi mỏng mân chặt thành một đường thẳng… Ngày kỉ niệm thành lập của Đế Hoàng đã sắp tới, nhị thúc sớm đã có rục rịch… anh đã tính toán làm việc cẩn thận, mà lại bỏ sót việc này.