41 Tả Thiếu Dương chấn động một chút, khóe môi kéo lên nụ cười vô cùng xán lạn: “Mạn Nhi, em ở đâu, anh rất lo lắng cho em, nói cho anh biết em đang ở đâu, bây giờ anh lập tức đến đón em!”
Tề Thiên Ngạo âm thầm nắm chặt tay, nếu không phải Nhã Kỳ ở đây, nhất định hắn sẽ không khách khí tiến lên đoạt điện thoại!
Lòng Mạch Nhã Kỳ dần lạnh đi, cô chưa bao giờ nhìn thấy Tề Thiên Ngạo thất thần như vậy, cô chưa bao giờ nhìn thấy trong mắt hắn bùng lên ngọn lửa ghen tỵ mãnh liệt như vậy!
Không nhịn được mà chua xót cười, Thiên Ngạo, anh thật sự cho rằng em tin tưởng Mạn Nhi và Thiếu Dương là một đôi sao? Em không phải kẻ ngốc, anh không nên coi em như kẻ ngốc!
Tả Thiếu Dương bỗng nhiên cúp điện thoại, vội vã xông ra ngoài.
42 Tề Thiên Ngạo tức giận đến sắp nổ tung, hắn lo lắng cho cô, lo lắng đến đòi mạng, vậy mà cô lại không muốn trở về?
“Thiên Ngạo. . . Tôi chỉ là. . . muốn giải sầu một chút.
43 Tề Thiên Ngạo nhìn cô trong ngực mỉm cười, ngón tay phác họa theo khuôn mặt xinh đẹp của cô, rốt cục cô thuộc về hắn, thuộc về hắn hoàn toàn.
“Mạn Nhi, em yêu tôi không?” Tề Thiên Ngạo giống như hờ hững hỏi, lòng bàn tay lại dùng lực, ôm chặt eo nhỏ của cô.
44 “Không muốn ngủ. . . ” Mạn Nhi thì thào, thở dài một hơi, làm tổ trong ngực hắn, vẫn chăm chú nhìn mặt hắn, nếu cả đời đều như thế này thì hạnh phúc biết bao!
“Mạn Nhi, có lúc, tôi muốn em xấu đi một chút, không muốn em tốt đẹp lương thiện như vậy, em tốt khiến tôi không đành lòng làm em tổn thương.
45 Hắn không tin. Cuối cùng hắn gặp được cô ấy, lại giống như ông già kia nói, cô ấy không để ý đến hắn, hắn cố gắng thế nào cô ấy cũng không để ý. Sau đó hắn tin, đã đến Tây Tạng.
46 Lạc Tư Mạn cắn răng chua xót, nhưng không biết nói gì cho phải, tính tình Tề Thiên Ngạo luôn lãnh đạm âm trầm, cô chưa từng thấy hắn cưng chiều dung túng như vậy!
"Mạn Nhi, nếu không đêm nay em ngủ cùng Tâm Khả nhé?" Tề Thiên Ngạo quay người ôm eo Lạc Tư Mạn, chậm rãi nói.
47 “Cô! Đáng chết!” Tề Thiên Ngạo nặng nề vỗ tay xuống ghế sa lon. Hắn quá sủng cô! Vốn cho rằng cô lương thiện, sẽ không có tâm kế như những người phụ nữ khác, không thể ngờ, cô cũng giống bọn họ, Tâm Khả còn nhỏ như vậy, cô cũng có thể ra tay! Lòng cô cũng quá độc ác!
“Anh Thiên Ngạo, anh có thể ở cạnh Tâm Khả không, Tâm Khả rất sợ.
48 Tề Thiên Ngạo nặng nề đấm một quyền lên vách tường, trong lòng lại lo lắng và áy náy, làm sao hắn lại đánh cô? Làm sao hắn lại giống như người điên mà hung hăng tát cô!
Không kịp nghĩ nhiều nữa, tùy tiện cầm áo khoác đuổi theo, trên hành lang đã không có một ai, Tề Thiên Ngạo vào thang máy, lúc đến đại sảnh tầng một, cũng không thấy bóng dáng nho nhỏ của cô đâu, lo lắng kéo một người phục vụ đứng ở cửa, hỏi thăm hướng cô đi, Tề Thiên Ngạo nhanh chóng đuổi theo.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50