21 Về tới nhà, tâm trạng tôi đang lâng lâng vui sướng thì vô tình nhìn thấy Mỹ Lệ trước nhà.
Cô ta đến đây làm gì cơ chứ? Chẳng lẽ lại muốn đến chọc tức tôi? Phản bội tôi, yêu một người đàn ông khác vẫn chưa đủ tàn nhẫn hay sao?
Tôi gầm mặt xuống, muốn ngay lập tức mở cửa bước vào nhà mặc kệ cô ta nhưng lại không muốn đến gần để mở cửa.
22 Hôm đó, đang ngồi làm việc, tôi nhìn lên và bắt gặp ánh mắt đỏ hoe của Bưởi. Nhỏ vừa đi vừa cúi đầu xuống như sợ ai nhìn thấy.
Tôi nhìn là biết ngay nhỏ có chuyện nên hỏi nhỏ vừa đủ hai người nghe.
23 Hai đứa cứ ở đó ngắm cảnh cho đến khi mặt trời bắt đầu khuất dần mới đứng lên đi về.
Như thường lệ, tôi đưa Bưởi đến góc đường rồi chia tay ở đó, nhưng hôm nay không làm giống như mọi khi nữa, tôi đứng chờ nhỏ chạy được một quãng rồi chạy chầm chậm theo sau.
24 Tối hôm ấy, có lẽ vì lo lắng nên thỉnh thoảng nhỏ ra chỗ tôi nằm, đặt tay lên trán kiểm tra nhiệt độ.
Trong phút chốc, tôi bỗng muốn được giữ mãi nhỏ bên cạnh mình nên khi nhỏ chạm vào người, tôi vờ nằm lấy tay nhỏ không chịu buông.
25 Sáng chủ nhật, tôi ra siêu thị mua đủ thứ loại thực phẩm mang đến nhà nhỏ, chỉ là nấu ăn thôi mà, có gì khó đâu chứ.
Tôi đứng trước cửa nhà bấm chuông, rồi tự mỉm cười đắc ý một mình khi nghĩ đến cảnh tượng nhỏ sẽ trầm trồ ngưỡng mộ khi nhìn thấy mình nấu ăn điêu luyện.
26 Đang mải mê ngắm nhìn, điện thoại Bưởi bất chợt báo có tin nhắn làm tôi giật mình. Màn hình sáng lên và dòng tin nhắn hiển thị trước mắt, thì ra là của tình địch.
27 -Anh Luân, anh cũng đi xem phim à?
Nhỏ nhìn thấy tôi thì hoàn toàn bất ngờ, còn tôi thì quê quá nên chỉ ậm ừ cho qua chuyện rồi mắt chăm chú dán lên màn ảnh để đừng ai hỏi đến chuyện xấu hổ vừa nãy nữa.
28 Những lời nói ngọt ngào của tên này làm Bưởi cảm động, nếu là tôi thì cũng sẽ phản ứng giống nhỏ mà thôi. Ai lại chẳng xiêu lòng trong hoàn cảnh này cơ chứ, huống gì Bưởi từng yêu anh ta nhiều như thế.
29 -Anh ở nhà coi nhà giùm em xíu nha, em chạy ra bến xe đón bố cái đã.
Nhỏ Bưởi dặn dò, nhưng mà tôi galang ghê lắm, trưa nắng vậy ai đời lại để nhỏ đi đón bố.
30 Sáng hôm sau đi làm, tôi bị sếp Đức la cho một trận cái tội chiều qua nghỉ không phép, còn bị cảnh cáo bằng một tờ giấy phạt nữa.
Tôi rầu ơi là rầu, vậy mà nhỏ Bưởi kế bên cứ rúc rích cười làm tôi cảm thấy nóng trong người.
31 Tới chỗ ngồi, Bưởi cứ xoa xoa hai cái chân của mình mà tự dưng thấy hối hận ghê, biết vậy nãy đã không làm mấy việc xàm xí đó rồi.
Tôi quay sang nói chuyện với vẻ mặt vô cùng biết lỗi.