21 Màn đêm buông xuống. Nhóm Dật Ân chia đều vị trí cho nhau xoay quanh đống lửa hừng hực nướng gà rừng biến dị to khoảng 25 cen-ti.
Khoảng trống rất rộng rãi, đan xen tiếng lách cách của tia lửa va chạm là tiếng nói chuyện không dứt.
22 Nhìn con sông trong veo thỉnh thoảng phản xạ ánh mặt trời, trong lòng Tuyên Dã tràn đầy ai oán. Cô thực sự nghĩ không ra cách bắt thứ ngông nghêng dưới mí mắt cô đang chạy loạn ở đáy sông.
23 Tuyên Dã chống cằm nhìn con vật nhỏ bé thông qua kẽ hở của kính xe nhảy vào trong, cô hơi nhếch mày tay chọt bụng trắng mềm mại của nó.
"Chi chi. " Cánh cụt nhỏ bất mãn vỗ hai cánh kháng nghị, mắt to trừng Tuyên Dã.
24 Ngoài đưa ánh mắt hối lỗi nhìn Hy Chang anh còn biết làm gì, biết rõ tâm trạng Tuyên Dã (cực kì) không tốt, anh vẫn đưa cầm lái cho cô, đây quả thật tự tìm chết!
Song Nhân bất đắc dĩ cười ôm chặt Hy Chang, tay còn lại cố định không cho kẻ mới nhặt đang bị thương bị sốc nảy bất chợt rẽ đường của Tuyên Dã làm rớt lăn xuống sàn xe.
25 Sau khi giải quyết được vấn đề thân thể sạch sẽ, nhưng tâm tình Tuyên Dã lại không cách nào tốt lên được.
Bởi vì. . . . . . . dì cả đến thăm nhà rồi a! Ai có thể nói cho cô biết, tại sao thân thể trải qua đợt cải tạo lúc phát sinh dị năng lại không loại bỏ được chuyện mỗi tháng đều có một lần.
26 Đến khuya mọi người chia nhau về phòng ngủ, ngược lại Tuyên Dã đi đến phòng dành cho khách tay nâng lên gõ cửa.
Cốc. Cốc. Cốc.
Người bên trong yên lặng một chút song mới nhàn nhạt nói :"Vào đi.
27 Xung quanh hòa rộn âm thanh cùng mùi hôi thối ập vào mũi, số lượng tang thi lên đến hàng nghìn khiến mùi càng nặng khó ngửi đến hôn mê.
Nhưng Dật Ân lại không màn hoàn cảnh xung quanh, hắn hạ mắt xuống nhìn người trong lòng.