1 Thành phố vào mùa đông, nhiệt độ không khí giảm mạnh. Khẽ thở một hơi, tưởng như có thể kết thành một tầng băng mỏng. Phương Thiên kết thúc một ngày làm việc, nhìn ra ngoài cửa sổ, bóng tối đã bao trùm.
2 ” Tiểu Diệp, bọn anh đến gặp em đây. ” ” Tiểu Diệp, mang hoành thánh lên đây, chén to nhá. ” “Đúng đúng, thịt miếng to, canh tô lớn…” “Đi chết đi. Nói ít thôi! Tiểu Diệp, cho anh trước.
3 Về đến nhà, Phương Thiên ngồi trên giường, nhìn vai mình hơi ươn ướt, lòng ngọt ngào, cứ nhắm mắt lại là nhớ tới gương mặt đẫm lệ của Tiểu Diệp. Đôi mắt cậu ngấn nước như hai viên bảo thạch, nhìn anh không chớp, hại Phương Thiên có loại lỗi giác tim mình đã ngừng đập.
4 Dưới sự điều trị của Thượng Dung và chăm sóc của Phương Thiên, thân thể Tiểu Diệp khá lên từng ngày. Gương mặt trước kia tái nhợt cũng dần dần có chút huyết sắc.
5 Người nhà họ Phương lớn bé lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Diệp đã bị vẻ ngoài nhu thuận động lòng người, ngoan ngoãn dễ bảo của cậu cuốn hút, không kìm được mà đem lòng thương yêu.
6 Mùng một Tết, Tiểu Diệp đã bị vú Trương và mẹ Phương kéo đi chùa thắp hương. Phương Viên và Phương Lăng cầm tiền mừng tuổi rồi cùng mấy người hồ bằng cẩu hữu chơi trò giải đố.
7 Ngày đó, Tiểu Diệp và Phương Thiên từ viện an dưỡng đi ra, cùng nhau ăn bên ngoài rồi tới chỗ ở trước đây của Tiểu Diệp nay đã bị người khác tới ở. Vì thế, Phương Thiên và cậu chỉ ngồi trên xe nhìn thoáng qua từ xa, thấy một đám trẻ con cưỡi nòng pháo chơi.
8 “Anh cả, em phát hiện người Nhật thật sự là rất biến thái nha!” Phương Trăn vừa giở giở tạp chí gì đó, vừa không nhịn được mà cảm thán, tiếng thở dài nghe đã biết cố ý lôi kéo sự chú ý của người khác, “Ai da! Thật là một dân tộc biến thái!” “Em rốt cuộc muốn nói cái gì?” Phương Thiên buông tờ báo trên tay xuống, trừng mắt nhìn vẻ mặt tai quái của Phương Trăn, “Có phải em rảnh rỗi quá không? Anh không hiểu chuyện gì xảy ra với em.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 37
Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 16