41 Thần sắc bình thản, trấn định như thường. Ánh mắt lãnh khốc, không một chút biểu cảm. Khí phách toàn thân lưu chuyển, khí tức điên cuồng vút qua khắp bốn phía.
42 Thủy Linh ở trên mặt đất lăn qua lăn lại một hồi rồi lại nhảy lên trên người Vân Ngạo Thiên, sống chết bám lấy hắn. Hắn lại không chút lưu tình nào mà đem nó ném vào trong tay Phượng Cửu Ca: “Đồ của nàng, nàng tự xử lý đi.
43 Ánh hào quang màu vàng rực rỡ phá tan màn đêm vô tận, chiếu lên làm đỉnh Tiên Nữ sáng gần như ban ngày. Trong khoảnh khắc ấy, mọi người cứ như thế mà đứng giữa cái không gian vừa ngày vừa đêm đó.
44 Chọn ngày mà cứ như chạy đua, hôn lễ cứ vậy liền định vào ba ngày sau. Trên dưới Phượng gia vừa nghe thấy Cửu tiểu thư muốn xuất giá, sự tích cực phải gọi là được nâng lên cao ngất, hùng hùng hổ hổ chạy lên chạy xuống, mặc cho có khổ có mệt cũng cam tâm tình nguyện.
45 Vân Ngạo Thiên ung dung thong thả chỉnh trang lại y bào huyền sắc, ngẩng mặt khẽ liếc nhìn Phượng Cửu Ca một cái, rồi thu lại tầm mắt. Hắn mở miệng, tuy là quan tâm, nhưng giọng điệu lại vẫn lạnh băng như trước: “Vết thương của nàng lành rất nhanh, vậy lập tức sẽ không sao?”Phượng Cửu Ca đỉnh đạc ngồi xuống đối diện Vân Ngạo Thiên, bưng tách trà lạnh trên bàn lên không chút kiêng dè mà uống vào một ngụm: “Ta xương cốt rất tốt.
46 Cửa sổ dường như đóng chưa được chặt, gió đêm có chút hiu hiu. Phượng Cửu Ca mang ánh mắt quái dị nhìn Vân Ngạo Thiên, đứng trước mặt hắn không chút động đậy.
47 *ĂN ĐẬU HŨ: SÀM SỠ, LỢI DỤNG ĐỘNG CHẠM…
Tiểu Thủy ở trong tay Vân Ngạo Thiên ra sức giãy giụa, cơ thể liên tục biến đổi tùy ý, nhưng trước sau gì thì cũng không thoát khỏi sự ràng buộc của bàn tay Vân Ngạo Thiên.
48 Người dịch: Ly Tâm “Một tên cũng không tha?”
Phượng Cửu Ca vừa nghe thấy lập tức vui vẻ: “Vậy thì tốt quá. Vào cái ngày mà ta chui ra trong bụng mẹ, lão cha nhà ta, không những nhìn thấy cả người ta, lại còn ôm ta nữa, chàng đi mà diệt khẩu đi.
49 Người dịch: Ly Tâm Thính Phong hiên.
Ngọn đèn dầu tỏa rộng, sáng như ban ngày.
Phượng Cửu Ca và Vân Ngạo Thiên vừa tiến vào bên trong hiên đã nhìn thấy một vị phu nhân tóc vấn hình mây đứng ở trước cửa phòng ăn, thân hình cứ như dương liễu trước gió.
50 Người dịch: Ly Tâm Một nhà bốn miệng ngồi xung quanh bàn ăn, cũng gọi là hòa thuận vui vẻ.
“Con dâu à, vì bảo bảo, con ăn nhiều thêm chút đi. ” Hạ Doanh Doanh cười dịu dàng, gắp chút rau bỏ vào trong bát của Vân Ngạo Thiên.