41 Mi đứng thẫn thờ như người mất hồn. Lúc ở trường đang học anh Huy bỗng gọi điện cho cô, anh nói muốn dành tặng cho cô một bất ngờ. Anh còn nói nếu anh Ca có gọi điện thì phải cúp máy ngay, nhất định không được nghe.
42 Các bạn độc giả thân mến. Nấm rất yêu quí và tôn trọng tất cả các độc giả của mình. Cảm ơn các bạn đã luôn đồng hành và ủng hộ Nấm, cảm ơn những lượt vote và comment của các bạn rất nhiều.
43 ~ Nghỉ lễ rảnh nên viết một phần mới. Chúc các bạn nghỉ lễ vui vẻ~Một ngày mùa đông của năm năm về trước. " Cốc cốc cốc " Mi quấn chăn bông khắp người, lon ton chạy ra mở cửa.
44 Đường phố Sài Gòn về đêm sao vắng lặng và quang đãng lạ thường càng làm cho Lâm tức điên lên, lòng như lửa đốt, anh phóng xe điên cuồng từ phố này sang phố khác nhưng vẫn không tìm thấy người cần tìm.
45 Lâm thức dậy, đầu đau như búa bổ, cổ họng khô rát, nói trắng ra thì anh rất là buồn nôn. Tối qua trên đường lái xe lên Đà Lạt, anh đã uống rất nhiều rượu.
46 " Ước chi mọi điều ước của bé Mi sẽ trở thành hiện thực" " Ước chi mọi điều ước của bé Mi sẽ trở thành hiện thực" Những con chữ cứ chạy lòng vòng lòng vòng trong đầu Mi.
47 " Maga, em tỉnh lại đi" " Maga à, em nghe anh nói không?" " Anh Lâm?" " Ơn trời, may quá, em làm anh lo muốn chết" " Sao anh lại ở đây? Em tưởng là anh đang ở cùng Mi cơ mà" " Mi? Mi nào? Maga à, em đang nói gì vậy? Em là người yêu của anh, anh không ở bên em thì ở bên ai được cơ chứ" " Em tưởng, em tưởng anh yêu Mi " " Thật sự anh không biết người tên Mi mà em nói là ai hết.
48 Từ hôm đấy, ngày nào Mi cũng vào bệnh viện thăm và chăm sóc Maga hộ anh. Bạn ấy bị bệnh, nhưng mà cứ như là đang có bầu ấy, hết thèm cóc, xoài, ổi, lại tới thèm bún bò, bún riêu, bún mắm, có hôm lại còn thèm cái món trời ơi đất hỡi ở đâu đâu ấy, hại cô chạy hết chỗ này chỗ kia tới chóng mặt.
49 Mi cố mở mắt ra mà sao thấy mi mắt nặng trĩu, đầu cô đau nhức, bụng thì rất tức, lại còn nặng và hơi run run, mùi thuốc sát trùng sộc thẳng vào mũi tê rát, nhưng bên tai, vẫn nghe được giọng nói ấm áp của ai đó.
50 Mấy ngày hôm nay, người ra người vào phòng bệnh phải nói là đông ghê luôn, đa số là nhân viên của công ty anh đến chúc mừng, họ không biết chuyện cô còn là học sinh cấp ba, một phần vì anh chưa nói, một phần cũng vì sợ người ta dị nghị, nên nói chuyện cũng khá là thoải mái.
51 Lúc yêu cô, anh trách một ngày sao lại quá ngắn, lúc nào cũng cảm thấy không đủ, nhưng bây giờ, khi tính mạng cô đang ngàn cân treo sợi tóc, một ngày trôi qua dài như cả thế kỉ.
52 Đã một tháng trôi qua, mà bóng hình cô vẫn ám ảnh tâm trí anh đến tận xương tận tủy, mỗi lần anh nhắm mắt, là mỗi lần anh lại nhìn thấy người anh yêu ra đi trong cô đơn, anh không điên, nhưng anh giả vờ điên để có thể sống trong niềm hi vọng le lói là cô vẫn còn ở đây, vẫn còn ở ngay bên cạnh anh.
53 Tại vườn hoa. " Dừng lại, mau dừng lại. Anh Lâm, anh làm cái gì thế hả?" " Bác sĩ Ân?" " Cái này là dao lam mà, anh định. . . anh định tự tử sao?" " Người ta chỉ tự tử khi gặp chuyện buồn thôi.
54 1 năm sau. Xin chào bà con cô bác, chắc mọi người tò mò lắm phải không. Để tớ kể chuyện của vợ chồng tớ cho mà nghe nhá. Nghe xong cấm cười ấy. Khoảng 4 tháng trước tớ vừa hạ sinh một bé trai, bé nhìn cưng lắm, giống ba như đúc luôn.