1041 Úc Thủy Lan Nhược trừng mắt lên nói:- Ngươi còn có chuyện thối tha gì nữa, còn nói người khác ăn nhiều, trong tay ngươi còn cầm bao nhiêu thứ kia, nứt bung ra mà chết đi! Đáng đời ai bảo ngươi trông như con heo vậy …Dương Túc Phong chớp chớp mắt, sửng sốt nói:- Thì ra cô thích ta như vậy, ta đúng là không biết đó …Úc Thủy Lan Nhược tức thì mặt đỏ dừ, tựa hồ bí mật ở trong lòng bị vạch trần vậy, cuống quít nói :- Ai thích ngươi cơ chứ? Xéo đi.
1042 - Đương nhiên, như thế là tốt nhất. Không biết vì sao Úc Thủy Lan Nhược đột nhiên cảm thấy má mình hơi hồng lên, vội vàng đứng dậy, trốn sang một bên.
1043 U Nhược Tử La đương nhiên biết tên nam nhân không biết xấu hổ này muốn làm cái gì, Úc Thủy Lan Nhược nếu đã rơi vào trong tay y, tất nhiên không có cơ hội may mắn thoát nạn được nữa, nàng cũng chẳng thấy phản cảm vì Dương Túc Phong hưởng thụ Úc Thủy Lan Nhược, mỹ nhân như thế này chỉ cần là nam nhân đều sẽ không bỏ qua.
1044 Sau khi cởi bỏ hơn mười lớp vải lụa quấn ở trên ngực, ngọc nhũ lung linh trước ngực Úc Thủy Lan Nhược liền hiện ra, rung rinh xao động, mang một mỹ cảm không thể nào hình dung được, chỉ mới nhìn thôi, đã làm cho người ta có một cảm giác hoa mắt chóng mặt rồi.
1045 Trong cơn tuyệt vọng, Úc Thủy Lan Nhược gần như hoảng hốt hỏi, từ sau khi tới bên cạnh Dương Túc Phong, trí não của nàng sụt giảm dữ dội, sút tới còn một phần ba lúc ban đầu, còn hiện giờ quả thực giảm tới con số 0 rồi.
1046 Trong bóng tối có người nhỏ giọng chửi rủa, giọng nói có vẻ hết sức đau đớn. - Khu vực Q12 …. . hẳn là không sai đâu, nơi này chính là tòa miếu nát kia … có thể là bị mưa gió đánh sập rồi …Bên cạnh có người nói chắc chắn, cùng với giọng nói của hắn, một ánh sáng đèn pin vô cùng yếu ớt nhanh chóng quét qua tất cả khu vực phụ cận một vọng, trong luống sáng đèn pin yếu ớt đó, lộ ra một vách tường đổ vỡ, phật tượng nứt toác, còn có cả những cái mạng nhện giăng khắp nơi, hoành phi và cờ quạt bị dẫm đạp, đúng là một tòa miếu nát bị đổ sập.
1047 Trong bóng tối có người nhỏ giọng chửi rủa, giọng nói có vẻ hết sức đau đớn. - Khu vực Q12 …. . hẳn là không sai đâu, nơi này chính là tòa miếu nát kia … có thể là bị mưa gió đánh sập rồi …Bên cạnh có người nói chắc chắn, cùng với giọng nói của hắn, một ánh sáng đèn pin vô cùng yếu ớt nhanh chóng quét qua tất cả khu vực phụ cận một vọng, trong luống sáng đèn pin yếu ớt đó, lộ ra một vách tường đổ vỡ, phật tượng nứt toác, còn có cả những cái mạng nhện giăng khắp nơi, hoành phi và cờ quạt bị dẫm đạp, đúng là một tòa miếu nát bị đổ sập.
1048 Mình có tới được nơi đó thì cũng chỉ là công toi vô ích, hi vọng duy nhất là Chu Dịch Thương có chuyện bất ngờ, tới ngày thứ ta mà vẫn chưa rời đi. Nếu như trung đoàn thứ ba của hải quân lục chiến đội không bị điều đi, thì hai trung đoàn hải quân lục chiến gia nhập với nhau cũng có trên hơn một vạn người, phân tán ở từng vùng cùng Ngân Xuyên đạo có lẽ còn có thể mang lại một chút tác dụng.
1049 Không cần suy nghĩ, Cận Tiểu Thái liền phát ra mệnh lệnh tán công, dẫn đầu xông lên phía trước, ngõ hẹp gặp nhau kẻ nào dũng cảm sẽ thắng, đây là lời răn của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, cũng là niềm tin của mỗi một chiến sĩ hải quân lục chiến đội, mỗi một lần hải quân lục chiến đội dùng ít thắng nhiều, cơ bản đều phù hợp với quy tắc ấy, lần này cũng là như thế.
1050 Thôn nhỏ này cần phải thông qua con đường núi quanh co khúc khuỷu mới có thể liên kết với bên ngoài, xung quanh của con đường núi đó, đều là nhưng bụi cây xanh rậm rì, còn có cả rất nhiều vách núi dứng đứng, đường đi cũng bị vách những vách núi này ngăn cách, chỉ cần rút đi cây cầu gỗ dùng để qua lại, là người bên ngoài căn bản không có cách nào tiến vào được, thậm chí ngay cả phát hiện ra con đường núi kia cũng là một chuyện rất khó khăn.
1051 Nhưng tiểu thiên vương thì không được, hiện giờ hắn phải lợi dụng đứa bé chỉ có tám tuổi này làm bùa hộ thân của mình, cho nên Mục Tử Huân chỉ có thể sử dụng những cách thức mềm mòng để đối phó với tiểu thiên vương.
1052 Mục Tử Huân gằn giọng nói, đấm một quyền vào tảng đá hoa cương ở bên đường, tức thì làm cho tảng đá hoa cương to như cái thớt đạp tan thanh bụi, chu vi mấy chục mét cũng phát sinh ra chấn động kịch liệt, ba tên đệ tử của hắn cũng phân chia ra ba phương hướng, chuẩn bị giáp kích Đường Tư.
1053 Khi ở kinh đô Ni Lạc Thần mưa gió rét mướt, thì ở Minh Na Tư Đặc Lại lại là một khung cảnh mặt trời rực rỡ, ấm áp như xuân. Minh Na Tư Đặc Lai vào giữa trưa, dưới những tia nắng ấm áp của mặt trời, tất cả những kiến trúc bằng đá trắng của toàn bộ thành thị đều được bao phủ một lớp ánh vàng nhàn nhạt, khiến cho tòa thành trông giống như được làm bằng vàng vậy.
1054 Ngày hôm đó, Vũ Văn Phân Phương, nguyên soái trẻ tuổi nhât của nước Mã Toa, quan chỉ huy của quân đoàn Vũ Văn Phân Phương, ở Minh Na Tư Đặc Lai, dưới sự chứng kiến của vương hậu Nạp Lan Tĩnh Vũ, đích thân khởi thảo mệnh lệnh giải trừ chức vụ nhiệm có của những quân chỉ huy quân đội như Ngang Liệt, Tương Mã Thực Thụ, Liệt Phu, An Nhĩ Đa, Cương Đa… giao cho bộ quân vụ phên chuẩn, khiến cho toàn quốc chấn động.
1055 Trên suốt cả đường đi, Tiêu Phật Trang tiếp tục nghe thấy tiếng pháo nổ nối tiếp nhau, từ bên song cửa của xe ngựa, nàng có thể nhìn thấy rất nhiều binh sĩ đội cận vệ hoàng cung nước Mã Toa đang tập hợp, quan chỉ huy của bọn họ là Tiêu Bất Bại đang hô hào đối với những binh sĩ của mình, khích lệ sĩ khí của bọn họ, nhưng bọn họ muốn thông qua phương pháp nào để đánh bại hải quân lục chiến dội quân Lam Vũ đổ bộ, Tiêu Phật Trang không hề biết.
1056 Lưu Thiên Dạ cũng nhìn thấy Lưu Hàng, bất quá không muốn kinh động tới hắn, cũng muốn âm thầm lẻn đi, không ngờ vị thượng tá hải quân này ánh mắt và thính lực quá tốt, vẫn phát hiện ra bọn họ, giống như là người làm chuyện xấu bị người ta phát hiện ra vậy, Lưu Thiên Dạ mặt đỏ lên trong bóng đêm giơ ngón cái về phía Lưu Hàng, đồng thời thầm ra hiệu cho các huynh dệ của mình tăng thêm tốc độ chèo thuyền.
1057 Những giọt nước mưa lạnh băng tí tách nhỏ lên đường phố của kinh đô Ni Lạc Thần, bắn lên những vệt nước màu vàng, dưới ánh đèn lờ mờ trông then lương vô cùng.
1058 Thỉnh thoảng có hiến binh của quân Lam Vũ đi qua, tiếng giày lính đạp trên con đường băng giá nghe nặng nề khác thường, nhưng lại mang tới cho người ta một cảm giác vô cùng an toàn.
1059 - Cô có biết đêm ngày hôm đó ta giết bao nhiêu người như vậy, nhưng lại không giết cô là vì sao không? Cô có muốn biết không? Ta có thể nói cho cô biết, cái mạng của cô là do tỷ tỷ của cô đối lấy đó, tỷ tỷ cô đồng ý gả cho ta, hầu hạ ta cả đời, sinh tử không rời, đồng thời còn đồng ý bị trói thành như thế này, cho nên mới đổi lại được cái mạng nhỏ của cô đấy.
1060 - Cô có biết đêm ngày hôm đó ta giết bao nhiêu người như vậy, nhưng lại không giết cô là vì sao không? Cô có muốn biết không? Ta có thể nói cho cô biết, cái mạng của cô là do tỷ tỷ của cô đối lấy đó, tỷ tỷ cô đồng ý gả cho ta, hầu hạ ta cả đời, sinh tử không rời, đồng thời còn đồng ý bị trói thành như thế này, cho nên mới đổi lại được cái mạng nhỏ của cô đấy.