Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Chương 252: Cuộc Đàm Phán Đỗ Vỡ(4)

Chương trước: Chương 252: Cuộc Đàm Phán Đỗ Vỡ(3)



Gần như cùng một lúc, ba người trao đổi ánh mắt với nhau, trong mắt tựa hồ đều viết hai chữ “chiến tranh”. Mục đích căn bản Dương Túc Phong thực hành thương nghiệp mậu dịch tự do, chính là muốn làm tan rã hệ thống kinh tế và hệ thống chính trị của ba nước từ dưới lên trên, một khi thời cơ chin muồi, y sẽ không chút do dự phổ biến pháp điển quân Lam Vũ, giải phóng nô lệ. Pháp điển quân Lam Vũ đã qua mấy lần chỉnh sửa, hiện giờ nội dùng đã từ chỉ có mười một điều ban đàu tăng lên thành hơn một trăm điều, mà mỗi điều tựa hồ đều tạo thành uy hiếp trí mạng với hệ thống cấu thành chính trị của ba nước.

Đây là điều ba vương quốc tuyệt đối không thể tiếp thụ, yêu cầu của quân Lam Vũ đã uy hiếp nghiêm trọng tới sự thống trị của bọn họ, muốn kháng cự lại yêu cầu của quân Lam Vũ tựa hồ cũng là chuyện hết sức khó khăn. Ngay cả dạng cuồng nhân quân sự như Ai Đức Tư Đặc La Mỗ cũng bị đánh cho nước chảy hoa trôi, ba quốc gia nhỏ bé của bọn họ có nổi bao nhiêu quân đội? Nhưng bất kể thế nào, đáp ứng là chết, không đáp ứng cũng là chết, chỉ còn con đường đứng dậy phản kháng mà thôi.

Có lẽ tới lúc thực thi kế hoạch cuối cùng rồi, chỉ hi vọng vị nữ vương bệ hạ cao quý lãnh ngạo kia có thể làm không lộ chút dấu vết nào, đem tất cả thống khổ này kết thúc toàn bộ, tới từ đâu trở về nơi đó, đây là kết cục lý tưởng nhất.

Dương Túc Phong tựa hồ không hề nhận ra sự phẫn nộ và quyết tâm trong lòng ba người, y nhấc chén rượu lên, một lần nữa nâng chén, mỉm cười nói:” Để thể hiện thành ý của quân ta, thương thuyền của các vị có thể tự do ra vào ở các cửa càng quân Lam Vũ không chế, quân ta sẽ không thi hành bất kỳ hạn chết nào, cũng như vậy, ta hi vọng thương thuyền do quân ta không chế cũng có thể được sự đãi ngộ đồng dạng ở quý quốc, không bị gây khó khăn. Nhưng, thật không may là trước đó ta nhận được một số báo cáo, nói là một số thương thuyền của chúng ta ở càng Tô San vương quốc Mai Lý Đạt, càng Đa Ni vương quốc An Lai, càng Tạp Tư vương quốc Mễ Á Lôi, ừm còn có Kênh đào Y Mã đều gặp phải một số sự hoạch họe khó mà tưởng tượng được, vì cùng đạt được mục đích chia sẻ lợi ích, ta hi vọng do chúng ta phái đội giám sát, phụ trách cùng ngành giám sát của quý quốc cùng nhau giám sát hoạt động của ba cửa càng này và Kênh đào Y Mã.

Ba vị đại biểu lại đưa mặt nhìn nhau, đây không còn nghi ngờ gì nữa là một hòn đá kích lên ngàn đợt sóng, trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng nghĩ: Dương Túc Phong, ngươi quá tham lam rồi! Giám thị ba cửa cảng chỉ là giả, khống chế Kênh đào Y Mã mới là mục đích chân chính.

Bọn họ đương nhiên hiểu rõ trong lòng, cho tới bây giờ còn chưa có bất kỳ thương thuyền nào dưới sự khống chế của quân Lam Vũ tới ba cửa cảng kể trên và Kênh đào Y Mã, cho dù ngẫu nhiên có một hai chiếc thuyền, bọn họ cũng sẽ không bị gặp phải cản trở đặc biệt nào, bởi vì bọn họ căn bản không dám làm khó thương thuyền của quân Lam Vũ, Dương Túc Phong đã hoàn toàn bịa đặt, ý đồ kiếm cớ có được mục đích không thể nói ra.

Trong mắt quân Lam Vũ, bọn chúng có lẽ sớm nhìn trúng ba cái cửa cảng lớn nhất này rồi, lần lượt là cản Tô Sản của vương quốc Mai Lý Đạt, cảng Đa Ni của vương quốc An Lai, cảng Tạp Tư của vương quốc Mễ Á Lôi, còn có cả Kênh đào Y Mã dưới sự khống chế của vương quốc Mễ Á Lôi. Mà Kênh đào Y Mã chắn chắn là thông đạo chiến lược Dương Túc Phong cần có nhất, con kênh đào liên thông nam đại dương và bắc đại dương này là thông đạo duy nhất cho hải quân Lam Vũ tiến vào biển Gia Lạc Tân.

Tham mưu trưởng Phượng Thái Y của quân Lam Vũ chính là thành viên vương thất lưu vong tới từ Y Lệ Nạp, hi vọng bức thiết của nàng đương nhiên là có thể dẫn quân đánh trở về Y Lệ Nạp, khô phục vinh diệu của vương thất trước kia. Nhưng đại lục Y Vân và Y Lệ Nạp cách nhau bởi Linh Đinh dương sóng cuộn sôi trào, không có hạm đội hải quân cường đại, cho dù lục quân có mạnh mẽ hơn nữa cũng không có cách nào bước lên đất đai Y Lệ Nạp, mà trước mắt hải quân Lam Vũ chủ yếu còn ở nam đại dương, bọn họ muốn tiến vào bắc đại dương, thì chỉ có thông qua Kênh đào Y Mã.

Có thể nói, quân Lam Vũ đối với kênh đào Y Mã chính là bắt buộc phải có, bất kể phải trả giá lớn thế nào.

Cũng như vậy, ba cửa cảng gần bên Linh Đinh dương quân Lam Vũ cần, tuyệt đối không phải thuần túy đơn giản như là tiến hành thương nghiệp mậu dịch tự do, mà là chuẩn bị vì chiến tranh sau này, ba cửa cảng này đều nằmg bên bờ Linh Đình dương, đối diẹn chính là đế quốc Đường Xuyên, mặc dù lục địa của bản đảo Hỏa Lông nối liền với đế quốc Đường Xuyên, nhưng dãy nói trung tâm vắt ngang tuyến đường nam bắc ở trung bộ bán đảo Hỏa Long căn bản không thể vượt qua, cho nên, muốn từ liên bang La Ni Tây Á tiến vào đế quốc Đường Xuyên, cũng chỉ có một con đường vượt biển qua Linh Đinh dương.

Điều Dương Túc Phong cần chính là một con đường như vậy.

Đám người Áo Mã Đặc Nhĩ hiểu rõ, bất kể Dương Túc Phong ở đại lục Y Vân tung hoành như thế nào, cuối cùng y vẫn muốn trở về đế quốc Đường Xuyên, trở về trên đất dai của Y Lan đại lục. Đại khu Mỹ Ni Tư và liên bang La Ni Tây Á chỉ cùng lắm là bàn đạp của y mà thôi, vận mệnh của bàn đạp đương nhiên là thống khổ, nếu như ba cửa càng kia bị quân Lam Vũ khống chế, từ nay ba nước sẽ bị buộc chặt lên chiến xa của quân Lam Vũ, là họa hay là phúc, không thể dự liệu được. Nhưng, bất kể bọn họ đáp ứng hay không đáp ứng, bước tiến của quân Lam Vũ tựa hồ không có cách nào ngăn cản được rồi.

Áo Mã Đặc Nhi và Mai Nạp Thiết Mỗ đều nhận thấy đàm phán đã không cần tiếp túc nữa rồi, quân Lam Vũ quá tham lam, căn bản không thể thỏa mãn được, còn không bằng trở về cân nhắc kỹ càng một chút rốt cuộc là chiến hay là hòa, nếu như quyết định phải chiến, vậy là liều cá chết lưới rách, nếu như là hòa, vậy phải nhanh chóng đem mấy cửa càng và kênh đào chắp tay nhượng lại, đồng thời mở rộng thị trường, tự do thông thương, vế phần làm như vậy hậu quả rốt cuộc sẽ như thế nào, tạm thời cũng không thể bận tâm nhiều như thế nữa.

Dương Túc Phong không hề để tâm tới kết quả như vậy, bất kể là chiến hay là hòa, y đều đã chuẩn bị tâm lý hết sức đầy đủ rồi, y không thích cái loại trạng thái mập mờ không phải chiến cũng không phải hòa, có lẽ chiến tranh sẽ trì hoãn thời gian quân Lam Vũ bước lên lãnh thổ đế quốc, nhưng lại làm bước tiến của quân Lam Vũ càng thêm vững vàng hơn một chút.

Uỳnh, uỳnh uỳnh, tiếng sâm càng lớn rồi…

Loading...

Xem tiếp: Chương 253: Mù Tịt (1)

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hy Du Ký

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 42


Mê Hoặc Song Vương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 100



Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 41


Thiếu Nữ Dệt Mộng

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 11