Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Gian Thần Quỳ Xuống Cho Trẫm

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 90
Chương mới nhất: Chương 89: Ngoại Truyện 2
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Hoàng đế Đại Sở mới đăng cơ, mỗi ngày mỗi đêm đều phải chịu đựng sự trông nom dạy dỗ của vị thừa tướng bụng dạ đen tối, luôn khiến thân thể và tâm trí của hắn phải cung phụng cho vương triều Đại Sở.

Danh sách chương Gian Thần Quỳ Xuống Cho Trẫm


Chương 41

41 Một lần đăng khoa, thân phận thay đổi, thiên hạ đảo lộn. Đám người Lục Cận lũ lượt kéo nhau vào đại điện, đi mãi tới tận cuối, khóe mắt đảo loạn xạ, phát hiện không chỉ mấy vị phó khảo đại thần Hình Dư, Tả Minh đang ở đây, mà hơn thế còn có cả rất nhiều những vị đại thần lạ mặt khác.


Loading...

Chương 42

42 “Thừa tướng đại nhân uống say?”. Minh Trọng Mưu chỉ hỏi một câu đơn giản vậy thôi, nhưng giọng nói lại lạnh lẽo đến tận xương cốt. Bệ hạ đang nói chuyện rất vui vẻ với đám các tiến sĩ, các tiến sĩ cũng đang sâu sắc cảm nhận được rằng bệ hạ là người rất thân thiện, tuy rằng tôn quý, nhưng lại không hề kiêu căng ngạo mạn, ngược lại khá thân thiết với đám thanh niên cùng tuổi như bọn họ.


Chương 43

43 Lại Xương lập tức đi tới hành lễ với Sử Hồng Sử. Sử Hồng Dược nhìn thấy Hoàng đế bệ hạ múa kiếm gió kêu vù vù, liền hiếu kỳ hỏi: “Lại Xương đại nhân, bệ hạ đang làm gì vậy?”.


Chương 44

44 “Xảy ra chuyện gì vậy?”. Đám thị vệ canh giữ cửa đang mải giằng co với Minh Trọng Mưu, không ngờ lại nghe thấy giọng nói lạnh lẽo nhàn nhạt vang lên, thiếu chút nữa là đông cứng cả ruột gan, vừa ngẩng đầu lên, thì thấy một người mặc y phục bằng gấm nền đỏ chỉ vàng, khí độ ung dung, ánh mắt giống như một chiếc giếng cổ không gợn sóng, chỉ có hai má ửng hồng, là mang đến một vẻ khác biệt rất tự nhiên.


Chương 45

45 “Tóc của ngươi rất thơm, còn thơm hơn cả tóc của phụ nữ. ”Khuôn mặt Tạ Lâm囧 : “Bệ hạ, người say rồi. ”Minh Trọng Mưu vẫn ở phía sau người nàng, cũng không biết có phải do rảnh rỗi không có việc gì làm không, mà lại hít sâu thêm lần nữa, “Trẫm không lừa ngươi đâu, trẫm thật sự không lừa ngươi mà.


Chương 46

46 Đêm qua, Tạ Lâm triền miên với Minh Trọng Mưu đến quá nửa đêm. Làm một lần xong, Tạ Lâm lại kéo Minh Trọng Mưu dây dưa thêm đến già nửa tối. Không thể không thừa nhận, màn vận động kịch liệt kiểu này, cả hai người đều đã vận động rất vui, rất thích, nhưng kết quả lại cực kỳ không ổn, trình độ tiếp thu của Minh Trọng Mưu tụt dốc, đầu óc xây xẩm choáng váng.


Chương 47

47 Minh Trọng Mưu là một vị hoàng đế anh minh, suốt những năm Vạn Triệu Đại Sở, hắn là kỳ vọng của bách tính, cột trụ của muôn dân. Hắn nhất định phải anh minh.


Chương 48

48 Trong đợt khoa cử của triều đình năm nay, có ba trăm sáu mươi chín người trở thành tân khoa tiến sĩ. Lục Cận quét mắt nhìn, có đến hơn một trăm người, xếp hàng theo thứ tự, đa phần tướng mạo đều đàng hoàng đĩnh đạc, có khí chất của những thư sinh, cũng có những người ăn mặc xa hoa lộng lẫy, hành vi suồng sã cợt nhả, tuổi tác thì từ cực trẻ đến cực già, từ thanh niên đến ông lão, từ ông lão đến thanh niên, có thể nói là muôn màu muôn vẻ, khiến người ta nhìn mà hoa cả mắt.


Chương 49

49 Tạ Luân nghe xong, không kìm được kinh ngạc hỏi: “Tại sao không thể?” Hắn vội vàng nói: “Trong kỳ thi này đệ là người xếp thứ hai, đọc sách nhiều, thấu hiểu đạo lý, lại không phải kiểu học vẹt, lý luận suông, tại sao đệ không thể ở lại kinh thành?”.


Chương 50

50 Lúc Tạ Lâm cầm đến cái nghiên mực, chỉ biết khóc dở mếu dở. Mấy ngày trước, Tạ Lâm ép buộc Hầu Thiết Tranh cáo quan về quê dưỡng lão, Minh Trọng Mưu đã lấy cái nghiên mực này ném vào mặt Tạ Lâm, nhưng Tạ Lâm né sang một bên, nên cái nghiên đập vào tường, rơi mẻ xừ nó luôn một góc.


Chương 51

51 Tạ Lâm cho rằng vì bệ hạ muốn cái nghiên mực, thậm chí còn bực bội giận dỗi, nên nàng quyết định trả lại. Lúc nàng đề cập đến chuyện này với Mặc Nhi, phản ứng đầu tiên của Mặc Nhi là trợn trừng mắt lên, “Gia, không phải người nói sẽ cho ta cái nghiên ngự ban này làm của hồi môn sao? Không phải người nói sẽ gả ta cho cái nghiên này à?” Lúc Mặc Nhi thu dọn cất cái nghiên đi, không nhịn được giả vờ cô đơn nói, “Xem ra Gia hối hận rồi, đám đàn ông đều chỉ biết nói mà không biết giữ lời, Gia cũng nói mà không giữ lời.


Chương 52

52 Bất kể Minh Trọng Mưu thường xuyên bị Tạ Lâm giày vò đến điên loạn, nhưng suy cho cùng bức tranh này là đoạt lại từ tay Úy Trì Chính, vì thế Minh Trọng Mưu vẫn cảm thấy được an ủi rất nhiều.


Chương 53

53 Chuyện này đối với Tạ Lâm mà nói, quả thực chỉ là chuyện vặt vãnh. Vì thế nàng vẫn bình tĩnh như ngày thường, phê duyệt tấu chương, lên triều, tan triều, cùng bàn luận đạo lý đế vương với bệ hạ, tất cả vẫn như trước kia, cứ như thể chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.


Chương 54

54 “Bệ hạ không muốn gặp thần, thần không dám có nửa lời trách móc, nhưng thần cũng có vài lời phải nói với bệ hạ. ”Minh Trọng Mưu nghe Tạ Lâm nói vậy, cảm thấy có vẻ như chuyện sắp nói sau đây vô cùng quan trọng, bất giác trầm giọng bảo: “Nói!”.


Chương 55

55 Hôm ấy, lúc Minh Trọng Mưu đến thỉnh an Thái hậu, Thái hậu lại nhắc đến chuyện Minh Trọng Mưu nên ban mưa móc rộng rãi, để hoàng cung có thêm hoàng tử, công chúa.


Chương 56

56 Hôm ấy, lúc Trầm Hòa Anh bắt đầu xử án, đã chuẩn bị tốt công tác tư tưởng rồi, tuy vụ án không phải là một vụ án lớn, nhưng lại có rất nhiều chỗ khó giải quyết.


Chương 57

57 Nói giết người là giết người, nói không giết là không giết, hành vi của Thừa tướng đại nhân thật sự khiến người không biết đâu mà lần. Người phụ nữ đang quỳ dưới đất, run rẩy nói: “Đại nhân, bọn thảo dân chỉ là những bách tính bình thường mà thôi, bọn thảo dân nhận tội thay cũng sợ lắm.


Chương 58

58 Tạ Lâm cung kính đáp: “Ỷ thế ức hiếp dân lành, dùng quyền mưu cầu việc tư, bạo lực bách tính, xoay chuyển sống chết!”.

Hai mươi chữ này vừa thốt ra, thì trong triều cho dù có là người hành sự tùy tiện qua loa tới đâu đi chăng nữa, cũng không khỏi giật mình kinh hãi, ánh mắt của quần thần đều không hẹn mà cùng bắn về phía Tạ Lâm, thấy nàng thản nhiên bình tĩnh, tựa như thể không hề quan tâm.


Chương 59

59 Minh Trọng Mưu đã từng đặc biệt bố trí một bộ bàn ghế trong ngự thư phòng cho Tạ Lâm, đơn thuần là vì muốn Tạ Lâm có thể ở bên giúp hắn phê duyệt tấu chương.


Chương 60

60 Minh Trọng Mưu nhìn sâu vào mắt nàng, cẩn thận quan sát biểu cảm của nàng. Hắn nhìn rất chuyên chú, thậm chí hắn còn nhìn thấy rất rõ ràng lúc Tạ Lâm nghe thấy câu ấy, lông mày đã nhăn tít cả lại.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 460



Công Chúa, Ngoan Một Chút

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 50


Nữ Phụ Vs Tác Giả

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ

Số chương: 52



Gian Phu Thắng Phụ

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Chuộc Lấy Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68




Tiên Phong Đạo Thê

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68