21 "Nương, con đã biết, nương mau rửa mặt đi", Tô Việt vừa gật đầu vừa hối thúc bà. Vương thị quay đầu đi được vài bước đột nhiên quay đầu nghi ngờ hỏi, "Vợ mới cưới của con đâu?""À, Uyển Chi sáng sớm dậy làm điểm tâm, sau đó thấy trời còn sớm nên lên giường ngủ một chút, chờ phụ thân nương thức dậy rồi cùng ăn sáng", vẻ mặt Tô Việt đứng đắn giải thích.
22 Chuyện Tô Việt trong phòng chính ứng phó với nhạc phụ và em vợ không đề cập tới, chuyển đến Trương thị sau khi lôi kéo Lô Uyển Chi vào Tây ốc, tiếp theo cảm thán Lô Uyển Chi chỉ mới cách hai ngày đã gầy xuống, lại còn đen đúa linh tinh này nọ.
23 Suốt dọc đường đi chỉ một mình Tô Việt ở phía sau phụ đẩy xe, Lô Uyển Chi đi bên cạnh, cảnh tượng đồ sộ lúc đi và lúc về hoàn toàn tương phản, về đến nhà đã mất một lúc khá lâu sau, người đi trên đường trong thôn không nhiều lắm, ngẫu nhiên gặp phải hai người Tô Việt bọn họ cũng thản nhiên gật đầu chào hai người, nhìn đến một xe đẩy chất đầy đồ ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, Tô Việt tựa như không nhìn thấy.
24 Có thức ăn từ Lô gia mang đến, thật hiển nhiên cấp bậc cơm chiều cũng được nâng cao không ít, Vương thị là một người khéo tay, làm ra thức ăn dĩ nhiên hương vị sẽ không tệ.
25 Mặt Tô Việt hơi ửng hồng, ngại ngùng nói, "Lúc trước cũng là thiếu niên không hiểu chuyện, có một lần đi trấn trên theo mấy tên tiểu tử hỗn đản lén lút chuồn đến Hoa Lầu, trốn ở dưới giường xem chuyện bất chính của người ta, cho nên mới biết được một ít".
26 Không lâu sau, Tô Việt liền phát hiện chiêu này có thể dùng được, tiếng nức nở của giai nhân trong lòng chậm rãi thấp xuống, tiếp theo biến thành tiếng ngâm nhẹ nhàng nũng nịu, cuối cùng là tiếp thở dốc dồn dập.
27 Lô Uyển Chi đối với vị đại tẩu này, ấn tượng sâu nhất chính là ngày thành thân bị nàng ta châm chọc khiêu khích, cho nên khi thấy nàng ta vừa vào lập tức ngồi nghiêm chỉnh, lỗ chân lông toàn thân đều dựng đứng chờ nàng ta chế giễu.
28 Cùng một sự việc được nhắc tới lần thứ hai, Lô Uyển Chi quen việc dễ mở lời không còn ngượng ngùng giống ngày hôm qua, mà đi thẳng vào vấn đề, "A Việt, cha ta nói chuyện đó, đêm qua chàng đồng ý rồi phải không?"Gật đầu, tuy vậy Tô Việt cũng bỏ thêm vài câu, "Nhưng mà.
29 Lại nói đến Tô Việt nhét lấy hai vụn bạc trắng, suốt cả đường đi trầm mặt suy tư đến trấn trên, hắn vẫn đi giống như trước đây, trước hết đi tới nhà Lỗ Kính ở trấn Đông, nghĩ thầm sắp tới Năm mới, tập thể nha môn chắc đã nghỉ mộc hưu.
30 Tô Việt tạm biệt Lỗ Kính không đi mua thịt ngay mà đi thẳng một mạch tới con phố Lâm Lập có cửa hàng lương thực và dầu kia ở trấn Nam Đầu, theo nghi vấn trong lòng hắn muốn nhìn một chút xem cái cửa hàng lương thực, dầu lớn nhất trong các trấn trong truyền thuyết trông như thế nào.
31 Dựa sát vào thân thể uyển chuyển của nữ nhân, khiến Tô Việt nhất thời đánh mất bản chất, gần như thô bạo xé mở quần áo Lô Uyển Chi, chỉ hận bây giờ là mùa đông, lãng phí biết bao nhiêu thời gian của hắn dùng để cởi áo.
32 Trong lòng Lô Uyển Chi rất rõ ràng, tạm thời không biết có nên hỏi vấn đề của người này hay không, nhưng hiện tại là năm mới, nếu như nhận được câu trả lời không tốt, chính nàng bực bội không nói.
33 Ngày mồng hai về nhà mẹ đẻ, hai tay Tô Việt mỗi bên xách một giỏ trúc đi phía trước, Lô Uyển Chi mang theo cái bọc đồ đi sát phía sau hắn, trên đường đi gặp hàng xóm, ai nấy cũng tràn đầy niềm vui trong không khí vui mừng, cười nói chào nhau.
34 Ba mẹ con trong phòng bếp vừa làm vừa tán gẫu líu ríu, ở Tô gia người phụ bếp là Lô Uyển Chi, giờ về nhà mẹ đẻ cũng vậy, nàng phát hiện bản thân vẫn là mang mệnh phụ bếp, cách làm đơn giản không cần kinh nghiệm hoặc tay nghề gì, tuy có hơi bẩn nhưng mà đụng tới củi lửa nhiều thì rửa tay nhiều lần là xong.
35 Buổi tối, hai vợ chồng cùng nằm xếp trên giường, Tô Việt nhớ tới mấy lời Nhạc phụ nói buổi chiều, nghĩ xem làm thế nào mở miệng hỏi. Hắn càng nghĩ, vẫn nhịn xuống, dù sao hiện tại còn trong Tết, tuy nói Lô Uyển Chi là một người mảnh mai nhưng hắn thật sự sợ nếu hai người mà xảy ra xung đột nhỏ, bản thân hắn không thể là đối thủ ngang ngược của nàng.
36 Trước mặt bằng hữu của Tô Việt, lúc đầu, Lô Uyển Chi cảm thấy khi nhìn thấy vẻ mặt say khước của Tô Việt thì có chút u ám, tuy nhiên lập tức hiểu ra không thể trước mặt người ngoài làm mất mặt mũi nam nhân của mình.
37 Trên mặt của Triệu thị cũng có chút không nhịn được, nàng ta vẫn cho là cái đệ muội buồn buồn chẳng hé răng này là người dễ bắt chẹt, không giống với cái chú em hồ đồ còn chưa nói hết mấy câu là có thể bắt đầu tranh cãi, hiện tại xem ra có lẽ nàng ta nhìn lầm, cũng có thể là lí do gần mực thì đen, đệ muội và chú em ở chung lâu ngày nên giống nhau không hiểu việc đời.
38 Hắn thật không ngờ Lô Uyển Chi hiện tại chỉ một lòng muốn biết cho bằng được, nhất định phải biết tại sao hắn lại chung tình với nàng, cho nên hiển nhiên mười phần là, Tô Việt không đạt được mục đích.
39 Không nghĩ tới trước khi Tô Việt và nàng thành thân còn có một đoạn nhạc đệm nhỏ này, Vương biểu muội thoạt nhìn không giống như người dễ dàng bỏ cuộc, cho nên về sau biểu muội này nhất định sẽ gây ra chuyện gì đó nữa, nhưng không biết Tô Việt đã dùng biện pháp gì mà có thể cự tuyệt cửa hôn sự này.
40 Triệu thị thấy bộ dạng ghét bỏ của Tô Việt, hơn nữa người đáng lẽ ra phải ở cũng không có, nàng ta liền nghĩ muốn dẫn đệ đệ bảo bối trở về, trước khi đi còn không quên thả ra một câu.