81 Trong Liên Bang có rất ít người mang họ Thai, nhưng Hứa Nhạc lại cảm thấy hình như đã gặp ở đâu đó rồi, hắn suy nghĩ một chút, nhưng không nhớ được ở đâu, liền ném nó ra khỏi đầu, nhìn chăm chú khuôn mặt trắng bệch của Thai Chi Nguyên nói: - Nếu thân thể không khỏe, cậu còn thức đêm mỗi ngày làm gì? Nếu như là mất ngủ, vậy càng không nên uống nhiều cà phê như thế.
82 - Hai ngày nữa là đến Song Nguyệt Vũ Hội rồi. Mệnh phụ trong màn hình rõ ràng không bởi vì câu nói trào phúng của con mình mà nổi giận, mỉm cười nói: - Mẹ và cha con đã gặp nhau tại một vũ hội như vậy đấy, mẹ mong con cũng có vận khí tốt như cha con vậy.
83 Những sinh viên chăm chỉ kia, cũng không biết hai người bọn họ vừa đi ra từ trong khu đó, bọn họ chỉ cho rằng đối phương thức sớm hơn mình một chút, không khỏi sinh ra vẻ mặt kính nể.
84 Tiểu thư tiếp tân của Tinh Thần Hội Sở lập tức nghe ra ý tứ trong lời nói của Hứa Nhạc, mỉm cười. Làm việc lâu năm ở loại địa phương như thế này, có chuyện gì ngạc nhiên cổ quái mà nàng chưa từng thấy qua, nhưng giúp bạn học phá thân, lại còn muốn chọn Hội Sở cao cấp nhất Lâm Hải, quả thực là không có nhiều.
85 Hứa Nhạc nhìn thời gian một chút, vô cùng tán thưởng trong lòng, không ngờ tên nhóc Thai Chi Nguyên này còn có thể đứng dậy đi ra, nói lời xin lỗi với các cô gái ở xung quanh, rồi lập tức đi ra ngoài.
86 Hứa Nhạc biết đối phương đang đợi mình phản kháng. Không có bất cứ gã thanh niên nào chấp nhận bị người khác xem như là thái giám cả, nhìn đối phương giả vờ không cố tình lộ ra cho mình họng súng bên hông.
87 - Đừng nhìn, trên mặt tôi không có mọc hoa đâu. Trong Liên Bang có một câu ngạn ngữ, đại khái nói là, mối quan hệ giữa hai nam nhân với nhau, chỉ có học cùng trường, mặc cùng áo, cùng nhau đi chơi gái mới là mối quan hệ vững chắc nhất.
88 Mặc dù có chút lo lắng cho gã khách nhân thiếu niên hư hỏng, còn trẻ, ôn nhu mà nhiều tiền kia. . . nhưng Bạch Kỳ cũng không biết ông chủ Triệu đến tột cùng là có ý buông tha cho đối phương hay không.
89 Trong chùm sáng tư liệu phát ra từ trong cái vòng kim loại, Phong Dư đại thúc cũng không có để lại những thiết kế kinh hãi thế tục gì, cũng không có những thiết kế robot siêu cường kinh hãi vượt qua hệ thống robot M52, lại càng không có những loại bí kíp thiết kế nào có thể khiến cho Hứa Nhạc trở thành vị Cơ Giáp Sư đứng đầu Liên Bang.
90 Không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, từ rất lâu trước kia, trong xã hội nhân loại đã bắt đầu đặt ra nguyên tắc, mỗi một tiểu đội sẽ có năm người. Một quy tắc khác chính là khi nhân loại thiết kế robot, thói quen cuối cùng tự nhiên chính là dựa theo hình dáng của nhân loại mà làm, rất ít khi nào xuất hiện hình thái sinh vật, ví dụ như con nhện, hay là rắn.
91 Đối với An Đạt mà nói, không có hoàn toàn bước vào trạng thái huấn luyện cấp độ 3, vốn không có độ khó gì, điều khiển một con robot thể hiện những thao tác vô vị nhẹ nhàng kia, càng lúc càng giống một buổi biểu diễn.
92 Đối với một quân nhân ưu tú như An Đạt mà nói, hành động của Đại học Lê Hoa Hiến Lịch năm 66, là một vết nhơ không thể rửa sạch trong những năm đầu sự nghiệp quân nhân của hắn, vết nhơ này đã theo hắn trong suốt quãng đời này, luôn luôn sẽ bị người ta nhắc tới.
93 Trên màn hình, cánh cửa phía sau của phòng đối chiến robot được mở ra, robot mô hình màu đen hiện thân, ánh mắt của vô số người trong phòng thể thao tổng hợp Đại học Lê Hoa đã hướng theo nó, sửng sốt có thừa.
94 Con robot màu đen nhìn vẻ vụng về, lộ tuyến chạy bỗng khựng lại. Con robot màu bạc lướt đi như chiếc bóng, không bỏ qua cơ hội, trực tiếp đánh thẳng vào bên hông, biến toàn bộ các động tác được cung cấp bởi nguồn điện năng cao áp thành lực công kích, ập vào mặt bên của con robot màu đen.
95 Đối phương nói mời, Hứa Nhạc tự nhiên tiếp một câu: - Mời… Đợi một lát. Không thể không nói, cải bắp dưới đáy nồi cũng có mùi vị khác nhau, đây là chuyện về ăn uống.
96 Lấy chiếc khăn mặt trắng như tuyết lau vết cà phê bẩn rơi bám trên người, Thai Chi Nguyên lắc đầu tự giễu, nghĩ thầm đã không ít năm rồi mình không cười hài lòng như vậy.
97 Hứa Nhạc hẳn là đắc ý, nhưng hắn không đắc ý, hắn có hưng phấn nhưng cũng không mạnh mẽ như tất cả mọi người bình thường, hắn nhìn Robot màu đen cuối cùng chật vật rời đi trong màn hình, chỉ hài lòng cười cười, hứng thú của hắn thủy chung luôn dừng ở phương diện sửa chữa máy móc, khống chế Robot hắn quả thực có chút vui vẻ, nhưng chung quy cũng không phải mục tiêu phấn đấu cả đời của hắn.
98 Hoa tuyết bay ngoài cửa sổ, bầu không khí trong quán Bar rất trong trẻo nhưng lạnh lùng, vừa qua buổi trưa, không có sinh ý gì. Đôi môi mỏng của Thi Thanh Hải đang ngậm một điếu thuốc như mút một cây kẹo que, chăm chú nhìn vào hồng quang chợt lóe lên trên tàn thuốc, vô cùng buồn chán, cặp mắt đào hoa bởi vì loại chuyên chú này mà như áp sát vào chiếc mũi, trông có vẻ buồn cười.
99 Người trung niên kia dường như cực kỳ đói khát, một ngụm nuốt trôi cả cây lạp xưởng, thở dài nói: - Mẹ nó, phi thuyền nhập cư trái phép không cung cấp cơm ăn, thật sự quá mức vô vỉ.
100 Vũ Hội Song Nguyệt lần này của đại học Lê Hoa, bởi vị sự tồn tại của một vị đệ tử thế gia nào đó tồn tại, nên có thêm một chút ý nghĩa trọng yếu. Không ai biết lễ thành nhân của người kế thừa hoàng tộc trước kia đã sớm bị một người tên là Hứa Nhạc an bài kết thúc, những chính khách danh thương theo nhiều con đường biết được sự việc trên, đều phái con cháu của mình tới tham gia vũ hội, chỉ vì muốn tạo quan hệ với Thái tử của Thai gia, nếu như con gái của họ có thể được Thai Chi Nguyên lựa chọn trở thành bầu bạn trong cuộc sống sau này, đó là việc vô cùng may mắn.